Đọc truyện Bảo Bối Của Tổng Tài Ác Ma – Chương 87: Thực hiện kế hoạch(H)
Tối đến cô mặt một cái đầm ngủ do mẹ Thiên Hạo mua cho Nguyệt Nhi. Cô mặt vào rồi đứng trước gương nhìn, gì chứ đây thật sự là cô sao. Sao khác quá vậy
Cô không ngờ là sẽ có một ngày cô lại phải mặt thứ đồ kinh tởm này trước mặt người khác. Chiếc đầm màu đỏ, chỉ là một miếng vải mỏng có thể nhìn thấy hết bên trong. Chiếc đầm này có kết hợp cùng một bộ đồ lót trong để mặt cùng chiếc đầm. Quần lót thì bị thủng một lỗ ngay giữa quần, áo ngực thì chỉ che đi quả anh đào nhỏ nhắn mà thôi, vì cái áo lót cùng bằng loại vải mỏng ở ngay quả anh đào có một miếng mót nên có thể che đi. Phần trên cũng tạm tạm. Nhưng còn phần dưới thì quá kì đi được, thà cô không mặt còn tốt hơn
Cô nghe tiếng xe anh về thì ngay lập tức cô giả vờ đem rựu bôi lên người một ít, cô đưa lên ngửi thử, mặt cô nhăn nhó vì rất khó ngửi, nếu uống vào không biết sẽ khó chịu như thế nào. Cô còn chế mấy giọt rựu lên trên giường rồi để cái ly kế bên, cô nằm lên giường nhắm mắt lại. Ây ya cách này là do mẹ của Thiên Hạo nghĩ ra đấy nha, Nguyệt Nhi của ta vô tội đấy
Cửa phòng được mở ra, anh bước vào trong phòng. Nhìn thấy cô đang nằm bất tỉnh trên giường khiến anh hơi nhíu mày, anh bước đến cạnh cô cầm ly rựu lên “Em dám uống rựu” anh nói nhỏ nhưng cũng đủ khiến ai đó đang giả vờ uống say nghe thấy
Anh đặt ly rựu lên bàn, do cô nằm không được nay ngắn nên anh đành phải kéo cô nằm cho ngay ngắn lại, nhưng ai ngờ đâu thủ đoạn cô không hề nhỏ. Cô ôm lấy cổ anh “Hạo Hạo, em yêu anh, Hạo Hạo”
Anh gỡ tay cô ra “Em say rồi, ngủ đi” anh đắp mền cho cô, anh định quay mặt bước đi thì bị cô nhanh chân đứng lên ôm lấy anh từ phía sau
Giọng nói cô yếu ớt nói “Hạo Hạo, em xin anh hãy tha lỗi cho em. Em yêu anh nhiều lắm, em không thể mất anh được đâu, Hạo Hạo” từng giọt nước mắt của cô được rơi xuống thấm lên áo anh
Anh xoay người lại nhìn cô “Bây giờ em muốn gì đây hả. Chẳng phải em kêu anh buông tha cho em hay sao, chẳng phải anh đã buông tha cho em rồi à. Sao em vẫn không buông tha cho anh vậy hả” anh tức giận quát lớn
Cô khóc không ngừng “Chồng à em sai rồi, lúc đó là do em quá ngu ngốc. Xin anh đừng giận em nữa mà huhu…..”
“Em nói đi, bây giờ em muốn gì” anh nhẹ giọng lại