Đọc truyện Bảo Bối, Anh Xin Lỗi – Vợ À, Đừng Ly Hôn – Chương 80: Cô gái kia là gì của hắn?
______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Chương 79: Cô gái kia là gì của hắn?
“Hạo Minh, cô ta là ai? Cô ta là người nào?” Trong phòng làm việc của Bạch Hạo Minh, Vưu Tiểu Ái hét lên như người mắc bệnh tâm thần, ném thứ đang cầm trong tay lên mặt bàn của Bạch Hạo Minh.
“Tiểu Ái, cô có ý gì?” Bạch Hạo Minh giương đôi mắt, bất mãn nhìn Vưu Tiểu Ái.
Sao cô ta lại chạy tới chỗ làm việc của anh la hét chứ!
May mà Bạch Hạo Minh có một gian phòng làm việc riêng nên khi Vưu Tiểu Ái nói gì mọi người cũng chẳng nghe thấy, nếu không, sao anh có thể quản lý được.
“Anh đang làm gì đây?” Vưu Tiểu Ái uất ức nói, tay chỉ vào mấy quyển tạp chí kia.
Nhìn quyển tạp chí bị cô ta vứt lên, Bạch Hạo Minh ngạc nhiên.
Thật ra thì, lúc đó, có mấy bọn ký giả cũng đang ngồi ăn ở đấy, nên vừa lúc nhìn thấy Nhược Nhiên.
Những người đó không nhận ra Bạch Hạo Minh, nhưng họ biết Nhược Nhiên là thiết phu nhân của một nhà giàu.
Cho nên, mấy ký giả bắt đúng thời cơ, chụp được mấy tấm hình này, hôm nay nó là trò tiêu khiển của báo chí.
Bạch Hạo Minh nhìn quyển tạp trí kia ở trên bàn rồi tiện tay ném vào thùng rác.
“Bạch Hạo Minh, anh và cô ta có quan hệ gì?”
“Chẳng có gì.” Bạch Hạo Minh lạnh nhạt nói, sau đó đứng dậy.
Lúc Vưu Tiểu Ái nhìn quyển tạp trí kia, lập tức nổi cơn ghen rồi vội vàng chạy tới đây tìm hắn, nhưng không nghĩ tới sắc mặt Hạo Minh lại lạnh nhạt như vậy.
“Cho tới bây giờ anh chưa lúc nào nhìn tôi bằng ánh mắt đó, Bạch Hạo Minh, anh còn nói anh không có gì với cô gái kia sao?” Vưu Tiểu Ái uất ức hét to, đôi mắt ngấn nước.
“Sau khi anh trở về từ buổi họp lớp đó thì hồn bay phách lạc, ngày đó anh đánh nhau với tổng giám đốc tập đoàn Tư Đồ, cũng là vì cô gái đó có đúng không?”
“Hạo Minh, em chưa thấy anh mất khống chế như vậy!” Vưu Tiểu Ái không chịu được mà hét to lên, tiến lại gần kéo ống tay áo Bạch Hạo Minh.
Cô thích hắn như vậy, nhưng cái cô gái đã lập gia đình kia là gì của hắn chứ?
“Cái này có liên quan tới cô sao?” Bạch Hạo Minh nhẹ nhàng tránh bàn tay Vưu Tiểu Ái ra, giọng nói mạng theo ý lạnh.
Nghe thấy lời hắn, lệ trong đôi Vưu Tiểu Ái từ từ chảy xuống.
“Hạo Minh, Hạo Minh…” Cô vừa khóc vừa đi tới đứng trước mặt Bạch Hạo Minh.