Đọc truyện Bảo Bối, Anh Xin Lỗi – Vợ À, Đừng Ly Hôn – Chương 26. Cô gái đáng chết, thật quá kiêu ngạo!
______________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
Khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng và tràn đầy tức giận, nhưng khi nhìn thấy Nhược Nhiên đang phát rung trên giường thì…
“Trầm Nhược Nhiên!” Tư Đồ Hiên Nhiên từ từ đi qua, trên mặt vẫn còn mang theo tức giận.
Giờ hắn mới nhìn rõ mặt Nhược Nhiên, gương mặt cô tái nhợt, hai mắt nhắm chặt, co rúc ở trong chăn, thân thể không ngừng run lên.
Ánh mắt Tư Đồ Hiên Nhiên thất thần, tay áp lên trán Nhược Nhiên.
Thật là nóng! Cô ấy bị sốt!
Hắn vén chăn lên, nhìn thân thể Nhược Nhiên đang cong như con tôm, quay đầu lại nhìn người hầu bên cạnh và nói lớn: “Kêu bác sĩ đến đây!”
Cô gái chết tiệt này, lại gây thêm phiền phức ình!
Bác sĩ riêng của nhà đi tới, sau đó vội vàng kiểm tra nhiệt độ cơ thể của Nhược Nhiên, thân nhiệt mỗi lúc một tăng.
Nhìn khuôn mặt Nhược Nhiên dần dần tái nhợt, ánh mắt Tư Đồ Hiên Nhiên không vui, nhìn người giúp việc, quát: “Các người sao không chăm sóc cô ấy, đến một cô gái cũng không lo được!”
Tất cả sắc mặt của người hầu trong nhà đều trắng bệch, trong lòng nghĩ thầm, tối hôm qua, thiếu phu nhân bị hắn kéo trở về, bọn họ làm sao dám đi vào nữa.
Tư Đồ Hiên Nhiên quay đầu, nhìn khuôn mặt tái nhợt chỉ bằng bàn tay đang nằm trên giường của cô.
Chợt nhớ tới tối hôm qua cô bị nhảy mũi, nhất định là bị ốm vì buổi tối hôm qua.
Chết tiệt, cô ta khó chịu thì không biết tự mình tìm thầy thuốc sao? Đừng kéo dài thời để thành thế này chứ.
Cô gái chết tiệt này, thực sự là làm cho người ta chán ghét!
Tư Đồ Hiên Nhiên thầm mắng, khuôn mặt không vui, thế nhưng tới lúc bác sĩ nói Nhược Nhiên sẽ hồi phục rất nhanh thì hắn mới rời phòng đi tới công ty.
Hôm nay Tư Đồ Hiên Nhiên mang theo vẻ khó chịu đến công ty nên những người cấp dưới ai cũng không dám làm phiền.
Lúc xế chiều, hắn rời công ty rất sớm, tối hôm qua ở tiệc rượu hắn có hẹn với mấy cô gái thế nhưng hôm nay hắn đều từ chối hết.
Tư Đồ Hiên Nhiên đều cự tuyệt, hắn tự nói với mình, nhất định phải về nhà trước, chăm sóc tốt cho cô gái kia.
“A. . .” Thật là khó chịu, Nhược Nhiên kêu lên một tiếng, dần dần tỉnh dậy, đầu đau quá, tiếng nói cũng cứng nhắc.
Nhược Nhiên nhẹ nhàng mở mắt, người hầu bên cạnh vui vẻ nói: “Thiếu phu nhân, cô đã tỉnh lại?”