Đọc truyện Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa? – Chương 41: Đua không?
Khoảng hai giờ sáng, chiếc máy bay mang hai con người trở về cũng đã trực tiếp đáp xuống sân bay.
Khánh Tường vươn vai tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, cô đưa tay vò đầu rồi chỉnh lại quần áo cho ngay ngắn. Sau đó đứng dậy rời khỏi máy bay.
Minh Anh ở phía sau cũng nhanh chóng đi theo, cu cậu có vẻ tỉnh táo hơn sau màn giáo huấn vừa rồi trên máy bay.
Vừa bước xuống máy bay, lập tức có một anh chàng đẹp trai chạy tới chỗ Khánh Tường, anh ta chào hỏi Khánh Tường rồi đưa cho cô một chiếc áo khá dày.
– Tiểu thư! Chúng tôi được lệnh của phu nhân tới đón cô. Bên ngoài trời lạnh lắm, tiểu thư khoác áo vào cho ấm.
– Ừ!
Khánh Tường gật đầu nhận lấy chiếc áo mà anh ta đưa, sau đó lên tiếng.
– Anh là người mới đúng không? Tôi chưa từng gặp anh trước đây.
– Vâng! Tôi mới được tuyển vào tháng trước.
Anh chàng nở nụ cười với Khánh Tường, sau đó mở cửa xe ra làm động tác mời cô vào.
Khánh Tường không ngồi vào xe mà quay qua nhìn Minh Anh với vẻ mặt thách thức. Đôi mắt xinh đẹp khẽ lay động khiến người ta không khỏi trầm trồ.
– Này nhóc! Đua không?
Nghe được câu nói này của Khánh Tường, Minh Anh ngước mặt lên nhìn cô, sau đó vứt hết đồ đạc qua chỗ anh đẹp trai. Anh cởi cúc ở cổ tay ra cho thoải mái rồi mỉm cười.
– Đua chứ! Lần này em phải thắng chị.
Khánh Tường quay sang nhìn anh chàng đẹp trai rồi nói.
– Mọi người về trước đi. Báo với phu nhân rằng tôi và Minh Anh đã về tới là được rồi.
Khánh Tường chán nản nhìn đoàn xe trước mặt mình. Mẹ cô làm gì mà điều động một đoàn xe tới rước cô như vậy cơ chứ? Cô có ý định trốn đâu mà.
Thiệt tình!
– Nhưng…
Anh chàng đẹp trai chưa kịp nói dứt câu, Khánh Tường đã nhanh chóng ngồi vào vị trí tay lái. Cô đưa tay điều chỉnh và bắt đầu mở khoá. Tiếng động cơ ngày một lớn hơn, thật khiến người ta kích thích mà.
– Đích là biệt thự, nhưng không được chạy đường thẳng, phải đi đường vòng. Chị thấy sao?
Minh Anh nhanh chóng chạy xe tới bên cạnh Khánh Tường, anh hạ cửa kính xuống rồi quay sang nhìn Khánh Tường với vẻ mặt hết sức gợi đòn.
– Chấp em chạy trước, nhanh còn kịp
Khánh Tường nhếch môi nhìn Minh Anh, cô nhàn nhã dựa vào lưng ghế nghỉ ngơi.
Không chờ đợi gì lâu, Minh Anh lập tức khởi động xe chạy biến, để lại một mình Khánh Tường và những người gia nhân.
Đúng 5 phút sau, Khánh Tường bắt đầu khởi động xe, tiếng gầm gú của động cơ thật khiến cho người khác phải giật mình. Chiếc xe mà Khánh Tường điều khiển nhanh chóng mất hút, chỉ để lại làn khói trắng mờ ảo giữa đêm khuya. Tạo cho người khác cảm giác ma mị lạ lùng.
Mãi một lúc lâu sau, bọn họ mới giật mình thoát khỏi cảnh tượng vừa rồi. Những người được sai đến đón Khánh Tường thực chất là người mới. Họ thậm chí còn không biết khuôn mặt, vóc dáng của cô chủ bọn họ ra làm sao nữa chứ đừng nói tới việc đua xe giữa đêm khuya như thế này.
Thật bất ngờ quá đi!
Nhất là anh chàng ban nãy chạy lại đưa áo khoác cho Khánh Tường, anh ta không ngờ cô chủ của họ lại là một người ăn mặc giản dị đến như thế. Thậm chí còn đối xử với họ rất tôn trọng chứ không hống hách như những người khác. Nếu không phải Khánh Tường bước ra từ chiếc máy bay đó thì có đánh chết anh ta cũng không tin.
Mọi người chẳng biết làm gì hơn ngoài việc trở về nhà và thông báo cho phu nhân.
Hôm nay họ thật sự rất bất ngờ.
Hiện tại, nơi mà Khánh Tường vừa đặt chân tới đang là hai giờ sáng. Nhưng cũng cùng lúc đó, bên chỗ Minh Hào lại là mười một giờ trưa. Có thể thấy hai người đang ở hai múi giờ cách biệt nhau.
Minh Hào đang đọc những thông tin trên tờ giấy mà Peter vừa gửi qua cho anh, đột nhiên khóe môi anh khẽ nhếch lên thành hình vòng cung từ lúc nào.
– Chà chà! Trông còn non quá.
Ngụ ý là nít ranh mà dám cưa cẩm bà xã của anh à? Thằng này ngon.
Minh Hào gõ tay trên bàn trong vô thức, trong đầu anh đã có sẵn dự tính gì đó rồi. Nhìn bộ dạng của Minh Hào lúc này thật khiến cho thư kí Kim rùng mình.
Đại boss lại ghen nữa rồi
– ————
Đúng ra chap này được đăng ngày hôm qua cơ, nhưng mà do lỗi kĩ thuật. Minh chuẩn bị đăng thì bị cúp điện Ọ ^ Ọ khi mở lên thì mất hết không còn gì cả:
Hiện tại bây giờ là 235 và Minh đã hoàn thành xong rồi đây. Hy vọng không vì sự chậm trễ này mà các bạn giận Minh: