Bảo Bảo Ác Ma : Vợ Yêu Em Muốn Chạy Đi Đâu ?

Chương 8:Quê hương mẹ ta ơi!! Bảo bảo tới rồi


Bạn đang đọc Bảo Bảo Ác Ma : Vợ Yêu Em Muốn Chạy Đi Đâu ?: Chương 8:Quê hương mẹ ta ơi!! Bảo bảo tới rồi

Chương8:Quê hương mẹ ta ơi!! Bảo bảo tới rồi
6 năm sau
Bên trong phi trường một bóng dáng tinh lệ, khuôn mặt sạch sẽ không chút son phấn tuyệt mỹ hấp dẫn nhiều ảnh mắt. Nàng mặc bộ váy trắng đuôi cá ôm sát cơ thể để lộ ba vòng chuẩn hấp dẫn người. Mái tóc cô quăn lười biếng xõa ra ở phía sau . Trải qua 6 năm cô không những xinh đẹp hơn mà còn trở nên nổi tiếng. Cô bây giờ là Vương Aí Tuyết nhà thiết kế trang sức nổi tiếng nhất nước pháp ai ai cũng biết.
“ quê hương mẹ ta ơi!!Bải bảo tới rồi” một tiểu nam hải năm sáu tuổi thân mặt ple gương mặt mũm mĩm đáng yêu trên mặt còn thêm nụ cười vạn người mê cô thật muốn cắn chết hắn sao cô có thể sinh ra đứa con hảo hảo mỹ nam thế.
Vương Aí tuyết hôn má con trai nói: “ tiểu bảo bối không cần quá xúc động”
“Aí Tuyết”Một cô gái xinh đẹp mặc vộ váy trắng maxi quý phái đi ra từ chiếc Limo chạy tới chỗ cô ôm lấy cô
“Giang Tiểu Mẫn tớ sắp ngạt thở” cô đẩy cô gái xinh đẹp ra cô phì phò thở cô gái trước mắt cô chính là vị hôn thê của anh cô bạn thân nhất của cô. Cô vừa đẩy Tiểu mẫn ra thì cô nàng lại chạy tới ôm Bảo bảo:”Tiểu tuyết con trai cậu thật đẹp trai tớ muốn cưới nó”
“Cưới được không mà nói?mà anh tớ không ra đón tớ à?”Cô nhìu mày nói
“Đang cùng cha cậu chuẩn bị đồ cưới cho Vương Aí Linh “Tiểu mẫn k thích thú với cái tên vương ái tuyết này.

“Vương ái Linh cưới hả cưới ai vậy?” Cô phì cười chắc chắc hai cẩu nam nữ vẫn con quen nhau
“Không phải Đường Minh Hạo đâu anh ta bị cô ta đá 3 năm trước rồi” Tiểu mẫn cười
“Ôf vậy là đại gia đi” Cô thè lười tinh nghịch nói
“Vậy là đúng rồi haha” Tiểu mẫn cười
“ Mẹ con đi vệ sinh một chút” Bảo bảo lắc tay cô nói
“ được đi đi “ Cô dịu dàng cười
“Này có cần tớ đi cần nó không nhỡ đâu nó lại lạc đường” Tiểu mẫn hỏi cô
“ Tớ không có sợ nó lạc đường mà sợ nó trên dường lừa gạt người khác ý”Cô vuốt cằm nói nhìn xa xa trông rất đa nghi
Tiểu mẫn nhìn dáng của cô mà ngơ ngác không hiểu trong 6 năm ở Pháp cô bắt con trai cô làm gì

Đi nhà cầu xong Bảo bảo liền rửa tay rồi nhanh chóng ra khỏi nhà vệ sinh ai ngờ đâm vào một người. Ngước lên rồi lại nhanh chóng cúi đầu hối lỗi: “Thúc thúc thật xin lỗi”
“không sao” Nam nhân này không ai khác chính là Nam Cung Thiếu.Thấy sự hồi đáp của vị thúc thúc bảo bảo liền đi nhanh về phía mẹ mình.Nam Cung Nghêu cảm thấy có một sự quen thuộc từ bóng lưng và khuôn mặt của đứa bé trai này nhưng hắn cũng không để ý lắm.
Bảo Bảo vừa đi không lâu tên bạn thân của hắn Lục Kí Đường nhăn nhở cười đùa đi tới: “Nghêu mới về hử? Vị hôn thê của cậu không đi cùng à?”
“ừ”Nam cung nghêu chả buồn nói với tên này đi thẳng về phía xe của mình.Sau từ ngày hắn cùng cô gái bí mật cùng nhau qua một đêm triền miên thì với con gái hắn chả thèm để ý chả qua cha hắn muốn hắn có vợ ừ thôi thì hắn đính hôn để cha đỡ bực mình còn đâu tính sau hắn vẫn muốn tìm cô gái kia.
——————————————Tuyết Phân Cách——————————————
“mẹ” Bảo bảo chạy tới chỗ Vương Aí Tuyết hì hì cười
“ đi thôi Tiểu Mẫn” Cô ôm lấy đứa bảo bảo leo lên xe với tiểu mẫn
“Cậu tính đi đâu hả Aí Tuyết” Tiểu mẫn lấy từ trong góc nhỏ một lon cô ca rót ra ly đưa cho Bảo bảo rồi hỏi cô
“Tới căn nhà mới mua của tớ đi” Cô đưa cho Tiểu mẫn cái địa chỉ
“Ê sao không về nhà cậu mà vào chung cư ở chi trời”Tiểu mẫn nhìn qua tấm địa chỉ nói
“Tớ trước đây đã không thichs Vương ái linh tớ về nhà thì con trai tớ sẽ không tránh khỏi bị Vương Aí Linh công kích” Cô nhàn nhạt nhìn bảo bảo đang uống coca
“ Được rồi “ Nói xong tiểu mẫn lấy cái điện thoại kết nỗi với bác tài nói


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.