Đọc truyện Bánh Đúc Có Xương – Chương 17
…..Con bích đi rồi cô cũng quay lạj lườm phong 1 tia sắc lẹm,anh gãi gãi đầu cười trừ chứ chẳng bjết phảj nói sao,mà nói thiệt chặn họng con bích vậy thôi chứ ngỉ lạj cô vớj phong cũng đâu có tờ gjấy kết hôn nào,nói trắng ra cô chỉ hơn con bích là đc mẹ anh rướt về,còn về mặc pháp luật con bích và cô cũng như ngang hàng ngang lối thôi,cô còn thua nó đứa con nữa,cô thì đương nhjên bjết phong chắc cũng rất khó xử chứ ko phảj thiệt tình tha thiết gì nó,mà nói gì thì nói cô cũng bực lắm chứ,cô đứng khoanh tay trước ngực tuyên bố thẳng thừng với anh:
Em hết chịu nỗj rồi,hay là anh cứ cưới quách nó đi,e nhườn lạj đó….
Em nói gì đó nói lạj anh nghe!!!
Anh nghe ko rỏ hả? Em nói e nhường…ưm…ưm….
cô chưa nói ra hết câu thì đã bị phong kéo sát lạj,anh dùng miệng khóa môi cô làm cho lờj định nói cũng bị trôi tuột xuống,bị bất ngờ cô chỉ bjk trố mắt thật to nhìn anh,mà nói thật ở cự li gần anh,cô thấy anh đẹp trai lắm,càng đẹp hơn lúc anh nỗj gjận như lúc này..
.phong mạnh mẽ càng quét trong khoang mjệng cô như trút đi bao nhjêu nỗj gjận trong lòng anh,đâu phảj cô ko bjết anh yêu cô,tạj sao lạj còn cố tình muốn rờj khỏj anh chứ,càng ngỉ anh càng hung hăng chjếm đoạt,cô càng muốn ngột thở vộj đẩy anh ra,mà hình như phụ nữ càng tự tuyệt,ham muốn đàn ông càng tăng hay sao ak,anh kéo cô tuột vào phòng nhanh tay cũng bấm khóa cánh cửa lạj,tình huống này dù phong ko nói cô cũng bjết anh đang định làm gì? Trong đầu lời nói con bích lần trước lạj cứ vang lên…Cậu2 là người bạo lực tình dục,cô thảo chịu ko nỗj bỏ đi,….
Cô run sợ 2 tay ôm lấy thân mình,lạj nhớ lần trước bị anh đánh cô càng thêm hoảng loạn…phong thấy cô như mất bình tỉnh anh dừng lạj,anh hỏi cô
__Em sao thế,chuyện anh đã gjải thích rỏ hết rồi em còn ko tin anh hả?
Cô trả lời anh trong nước mắt:
__ không phảj….là e sợ….sợ anh gjốnh như lần trước…
__Lần trước anh đã xin lỗj em rồi mà….anh hứa ko bạo lực với em như thế nữa,được chưa?
__Không,con bích nói với em,anh còn mua đồ chơi tình dụ về ép chị thảo,em ko muốn em là ng tiếp theo đâu..anh buông em ra đi….
….nghe cô nói xong,anh buông tay thả cô ra,anh đứng lên đj ngang cô,làm cô càng hụt hẩng,cô cứ tưởng anh sẽ ôm lấy cô mà gjải thích,nếu anh nói gì đó cô cũng sẽ mềm lòng mà,cô khóc,chẳng thèm quan tâm đến anh nữa,……trong lòng thầm chưởj anh ” đồ vô tâm”…..ko ngờ chưa đầy 5phút phong lôi lạj chỗ cô 1 hộp gỗ màu đen đã cũ được khóa chặt..anh nhìn cô vẻ mặt chua sót::
?THỨ EM NÓI TẤT CẢ NẰM TRONG ĐÂY???
….Định vjết thêm đoạn 18 + vào màk e chưa có thờj gjan,hẹn maj nha mn..mấy hôm nay bận lo cho con e dj học ko có thơj gjan vjết dàj,rảnh là e vjet nen đừg aj chê ngắn.nha…có aj đón dc trong hộp là gì ko nè???