Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi

Chương 5


Đọc truyện Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi – Chương 5

40

Đầu óc tôi trống rỗng

Thứ tôi vẫn luôn trốn tránh rốt cuộc đi tới trước mặt tôi, cho tôi một đòn trí mạng

Nháy mắt đó, ngực có loại tình cảm trút xuống trào ra, tôi chỉ có thể nhớ tới một điều

41

Nếu như bị Will biết thứ này là ai đưa, tôi toi chắc!

42

Rời khỏi nhà Will, tôi tâm tình hỗn loạn đi tìm Mephil

Thế nhưng tên kia chẳng biết chạy đâu treo máy, căn bản không trực ban phòng y tế

Tôi nhìn tin gã nhắn trên quang não

“Mấy ngày tới nghỉ lễ tình nhân, đã xin phép, đi chơi chút tình thú bắt giữ người yêu với tiểu omega nhà tui, đừng quá ghen tị nha~”

Lễ tình nhân…

Nhìn ngày trên lịch, tôi gục đầu, hốc mắt nóng lên

“Lễ tình nhân là cái thá gì…”

Trái tim vốn dĩ an phận thủ thường kia bỗng nhiên loạn đến lợi hại, đến bây giờ cũng chẳng cách nào bình tĩnh


“Đây rốt cuộc là cái thá gì chứ…”

Tôi mở tủ lạnh nhà Mephil tĩnh tâm một chút, lấy ra loạt dịch dinh dưỡng đủ mọi màu sắc, liên tiếp cắn 3 ống

Mơ hồ trong lòng càng tích tụ nặng nề

43

Lễ tình nhân ngày đó

Toàn Quân bộ tản ra hơi thở ái muội, tôi một nhân sĩ độc thân ngồi giữa văn phòng lạnh lẽo xử lý công văn

Will đi thị sát công tác như thường lệ, tiểu omega mới vào ở bên cạnh tôi chẳng biết mân mê cái gì

Tôi thở dài

“Botanin, nguyên soái không phái cậu đồng hành sao?”

Tiểu phó quan ngẩng đầu, tươi cười vô hại thuần khiết

“Báo cáo tiền bối! Báo cáo thống hợp quân khu tôi có mấy chỗ chưa hiểu, chậm trễ tiến độ, hiện đang xử lý nốt”

Tôi âm thầm che mặt

“Tham luận giao cho tôi, cậu theo nguyên soái tới các bộ thị sát, làm quen công việc các nơi”

“Vâng! Tiền bối!”

Rốt cuộc chỉ còn mình tôi, ngã vào chồng tham luận như núi, lẻ loi chọc cây bút

44

Xóe, đêm qua mất ngủ, giờ đầu đau quá

45

Con người thời đại này đã rất ít bị cảm, nhưng tôi nghĩ có lẽ mình trúng cảm rồi

Nhiệt độ trong cơ thể phảng phất đang bốc hơi, đầu váng mắt hoa

“Trưởng quan Eddy, có thể quấy rầy chút sao?”

“Mời”

Thời gian nghỉ ngơi, tiểu beta Bộ Chấp hành gõ vang văn phòng tôi

“Văn kiện Khai khẩn hoang tinh mới đưa tới, sau khi nguyên soái các hạ kí tên, thỉnh gửi lại Bộ Chấp hành trước 4 giờ”

“Đã rõ”


Thân thể tôi khó chịu quá, chỉ có thể nặn ra nụ cười khó coi

“Cùng với xin phê chuẩn thiết bị chữa bệnh lần trước, đừng quên”

“Được”

Tôi thẩm tra đối chiếu lịch trình Will, xác định không lệch

Thời điểm trước khi đi, tiểu beta sắc mặt đỏ bừng, lén lút dúi cái hộp nhỏ vào tay tôi

“Trưởng quan Eddy, công tác vất vả rồi, mừng Lễ Tình nhân”

46

Ai ai ai?

Thế giới nội tâm tôi tựa vô số pháo hoa nổ tung

Mùa xuân đời tôi rốt cuộc tới rồi sao?

Sau đó giây tiếp theo—

Tôi cứng đờ xoay người

47

Có tòa núi băng di động đứng ngay sau lưng, cặp mắt lam kia cơ hồ chọc xuyên tôi thủng đôi cái lỗ

Tôi nghe thấy tiếng thở áp lực, cùng tiếng than khóc thảm thiết cửa văn phòng phát ra

Will cực hiếm biểu lộ tình cảm, chỉ trừ thời điểm quá mức kích động

Hắn, tức giận

48


“Eddy Lanifa… Khí vị cậu…”

Chóp mũi hắn nhẹ nhàng chạm cổ tôi, đó là vị trí tuyến thể

Will tựa sói dữ cắn người, lấy lực độ bất khả kháng, áp chế tôi trên mặt tường

Cách bao tay, tôi vẫn cảm giác được da thịt hắn nóng bỏng. Hô hấp gã thanh niên tản nhiệt khí gần bên sườn tai, mỗi tế bào đều mẫn cảm run rẩy

Tôi cảm thấy bầu không khí này quái quái

Đầu gối hắn thẳng tắp kề tại bộ phận khó nói của tôi, tôi thậm chí cảm nhận được thằng em một đời theo tôi đang chịu uy hiếp

Chỉ đụng vào mà thôi, nó đã mơ hồ ngẩng đầu

Cửa văn phòng bị thuận tay khóa trái, cắt đứt một lối thoát cuối cùng

49

Bàn tay Will tiến vào vạt áo tôi, tôi bị lạnh run bắn

Bao tay làm từ tơ lụa thượng hạng vuốt ve trên eo tôi, mềm mại trơn trượt dừng trước ngực, nơi chạm tới giống như bừng cháy lửa tình

Hai điểm hồng anh thậm chí chẳng cần an ủi, dần dần cứng rắn

“Tự mình cởi”

Ánh mắt lạnh băng tới gần, giận dữ khó nén


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.