Bạn đang đọc Bàn Tròn Trí Mạng Full – Chương 83: Thành Phố Nước
CHƯƠNG 82: Thành phố nước
Edit: Foxpii
Giang Vấn Nguyên trở lại văn phòng, đóng cửa, kéo rèm cửa sổ lại, nhốt mình vào không gian khép kín, ngăn cách tất cả mọi thứ bên ngoài. Phòng làm việc này từng thuộc về Tả Tri Ngôn, hiện tại thuộc về Giang Vấn Nguyên. So với hai năm trước, bố cục và bố trí văn phòng đều duy trì nguyên trạng không thay đổi, biến hóa duy nhất chính là trong văn phòng có rất nhiều đồ dùng cá nhân của Giang Vấn Nguyên.
Các thành viên khác của Thanh Điểu không biết, kỳ thật chỉ khi bọn họ đến văn phòng thương lượng công việc, Giang Vấn Nguyên mới có thể sử dụng bộ bàn làm việc duy nhất trong văn phòng. Bình thường khi Giang Vấn Nguyên ở một mình, rất ít khi chạm vào bàn làm việc đã từng chứng kiến Tả Tri Ngôn sinh mệnh lớn, cậu đều là nằm ở ghế sô pha tiếp khách bên cạnh bàn làm việc, lẳng lặng ngẩn người với bàn làm việc.
Giang Vấn Nguyên thả lỏng thân thể căng thẳng, nằm xuống sofa hai người. Cậu lấy cánh tay che mắt, tháo lớp mặt nạ hoàn mỹ của lão đại Thanh Điểu, lộ ra vẻ mệt mỏi buồn chán, có chút thống khổ. Cho dù là thành viên nguyên lão thân cận với Giang Vấn Nguyên trong Thanh Điểu cũng không thể thay cậu chia sẻ, Giang Vấn Nguyên chỉ có thể một mình gánh vác.
Mấy tháng Tả Tri Ngôn vừa mới chết, mỗi đêm Giang Vấn Nguyên đều mơ thấy hình ảnh trước khi chết của Tả Tri Ngôn, cùng với những lời cho đến cuối cùng vẫn chưa nói hết của hắn. Giang Vấn Nguyên nghĩ tới vô số khả năng, Tả Tri Ngôn là muốn kể lại hắn không nỡ với sinh mệnh của mình hay là hối hận khi đem cơ hội sống sót nhường cho cậu. Cho đến cuối cùng cậu cũng không thể đưa ra một đáp án rõ ràng. Sau đó Giang Vấn Nguyên dứt khoát không muốn nghĩ nữa, bất kể Tả Tri Ngôn muốn nói cái gì, yêu hay hận cũng được, đều đã không còn ý nghĩa.
Thời gian hai năm, khí tức Tả Tri Ngôn lưu lại trong phòng làm việc đã hoàn toàn biến mất, hiện tại dung nhập vào không gian này đã biến thành hương vị của Giang Vấn Nguyên. Khi Thanh Điểu được thành lập, Tả Tri Ngôn là nòng cốt và trụ cột của Thanh Điểu, là đối tượng mà Giang Vấn Nguyên có thể tin cậy và dựa vào. Bây giờ thì sao, cho dù sau khi mỗi thành viên mới chính thức gia nhập Thanh Điểu, đều sẽ có một tiết học lịch sử về Thanh Điểu nhưng bọn họ cũng sẽ không nhớ kỹ Tả Tri Ngôn, đối tượng bọn họ sùng bái và ngưỡng mộ là Giang Vấn Nguyên vượt qua ajwy thành công lên đỉnh.
Giang Vấn Nguyên cảm giác Tả Tri Ngôn chính là một nắm cát trong tay cậu, cậu đi theo thời gian tiến về phía trước, bất lực nhìn cát mịn từ kẽ ngón tay trượt xuống, càng ngày càng ít, càng ngày càng ít, cậu không có cách nào giữ Tả Tri Ngôn lại.
Giang Vấn Nguyên hy vọng cái chết của Tả Tri Ngôn sẽ được sửa đổi, nhưng cậu không thể ước nguyện cho trò chơi bàn tròn phục sinh Tả Tri Ngôn, tựa như cậu không thể ước nguyện phục sinh Trần Miên…
Sau khi Tả Tri Ngôn chết, Giang Vấn Nguyên rốt cuộc cũng gặp lại Trần Miên trong trò chơi bàn tròn.
Trạng thái tinh thần của Trần Miên không tốt, Giang Vấn Nguyên có thể nhìn ra được tình cảnh của hắn cũng không tốt lắm. Nhưng Trần Miên vẫn kiên trì quan điểm ban đầu, hắn hy vọng Giang Vấn Nguyên rời khỏi trò chơi bàn tròn. Giang Vấn Nguyên không giấu diếm Trần Miên đã sớm biết chuyện, nói cho hắn biết Tả Tri Ngôn đã chết. Trần Miên trầm mặc thật lâu, hỏi Giang Hỏi Nguyên: “Nếu như không rời khỏi trò chơi, có lẽ em còn phải trải qua nhiều đau khổ tương tự, thật sự không rời khỏi trò chơi sao?”
Giang Hỏi Nguyên khẳng định trả lời hắn: “Không rút lui.”
Sau đó, Giang Vấn Nguyên bắt đầu thực hiện kế hoạch mỗi khi người cậu coi trọng chơi tiến vào trò chơi, cậu sẽ tiến vào trò chơi trước. Trần Miên bị trò chơi bàn tròn vây quanh chặn lại, càng ngày càng ít xuất hiện trong trò chơi của Giang Vấn Nguyên. Giang Vấn Nguyên chìm nổi trong trò chơi, cảm giác cô độc như hình với bóng. Đây chính là con đường trải dài bụi gai mà Trần Miên đã đi qua lúc trước, Giang Vấn Nguyên nhiều lần trải qua quá trình bị đâm đến máu tươi đầm đìa lại khép lại sau đó lại tiếp tục bị thương.
Một đường đi tới mệt mỏi không chịu nổi, nhưng cũng đáng giá.
Khuyên đã lâu nhưng không có kết quả, Trần Miên rốt cuộc cũng từ bỏ khuyên nhủ Giang Vấn Nguyên rời khỏi trò chơi. Trần Miên có lẽ đã sớm tưởng tượng được sẽ có ngày này, khi hắn còn chưa chết, dùng hình thức chơi trò chơi cùng Giang Vấn Nguyên thành lập chín hệ thống mã hóa. Trần Miên ngẫu nhiên sử dụng các hệ thống mã hóa này trong mỗi vòng trò chơi hai người gặp nhau, giống như con kiến vận chuyển, nhiều lần nhiều lần, mỗi lần truyền một lượng nhỏ thông tin đến Giang Vấn Nguyên. Thứ tự của thông tin này không hoàn toàn chính xác và đôi khi đảo ngược. Hai người giống như đặc vụ truyền tin nhắn dưới sự giám sát của trò chơi bàn tròn.
Tuy rằng Giang Vấn Nguyên đã sớm có suy đoán, nhưng khi Trần Miên thẳng thắn nói ra chân tướng vẫn khiến Giang Vấn Nguyên cảm thấy rung động.
Trần Miên là trọng sinh, có lẽ từ trọng sinh cũng không chính xác, quay ngược thời gian có lẽ thích hợp hơn một chút.
Trong trí nhớ của Trần Miên, hắn và Giang Vấn Nguyên là trúc mã trúc mã, hai người có cảm tình với nhau, đương nhiên sẽ đến với nhau và trở thành người yêu. Kết quả khi bọn họ nhận được thư nhập học đại học, Giang Vấn Nguyên không đưa ra bất kỳ lý do gì, đột nhiên đề nghị chia tay với hắn, từ đó hoàn toàn biến mất trong cuộc sống của Trần Miên. Trần Miên hiểu rõ tính cách của Giang Vấn Nguyên, hắn không tin Giang Vấn Nguyên sẽ vô duyên vô cớ ném hắn lại, hắn điên cuồng tìm kiếm Giang Vấn Nguyên, nhưng thủy chung vẫn không có tin tức, khổ sở truy tìm ba năm, chờ đến tin Giang Vấn Nguyên đã chết.
Trần Miên tham gia tang lễ của Giang Vấn Nguyên, khi nói lời tạm biệt cuối cùng với thi thể Giang Vấn Nguyên, Trần Miên bị đả kích tinh thần mãnh liệt, bị một bàn tay vô hình hung hăng kéo xuống vực sâu vô tận, trở thành người chơi trò chơi bàn tròn. Trần Miên thật vất vả mới sống sót từ trong trò chơi bàn tròn trở về hiện thực, thi thể Giang Vấn Nguyên hiện tại với trước khi hắn tiến vào trò chơi đã xảy ra biến hóa, ở trong ngực Giang Vấn Nguyên có thêm một con rối vô diện điêu khắc xương.
Trần Miên run rẩy tay làm bộ nói lời tạm biệt với Giang Vấn Nguyên, lấy con rối vô diện điêu khắc xương ra, trong đầu hắn nháy mắt hiện lên năng lực đặc biệt của con rối vô diện: rời khỏi trò chơi bàn tròn (chỉ sử dụng bên ngoài trò chơi). Vào lúc đó, Trần Miên mới biết được, thì ra Giang Vấn Nguyên là người chơi trò chơi bàn tròn, bởi vì Giang Vấn Nguyên không biết khi nào mình sẽ chết trong trò chơi bàn tròn cho nên mới chia tay với hắn. Nhưng vì sao Giang Vấn Nguyên lại đặt con rối vô diện lên thi thể mình, con rối này rốt cuộc là cho ai?
Trần Miên ôm vô số nghi vấn, truy tìm con đường Giang Vấn Nguyên đã đi qua, tìm được tổ chức của Giang Vấn Nguyên, biết được rất nhiều kinh nghiệm của Giang Vấn Nguyên trong trò chơi bàn tròn, đây cũng là nguyên nhân Trần Miên có thể dự đoán được một phần tương lai của Giang Vấn Nguyên ở hiện tại.
Trần Miên trải qua vô số máu và nước mắt, rốt cuộc cũng chiến thắng trong trò chơi bàn tròn cuối cùng, đạt được cơ hội ước nguyện với bàn tròn. Tuy rằng Trần Miên truy xét kinh nghiệm chơi trò chơi bàn tròn của Giang Vấn Nguyên, phát hiện rất nhiều chỗ bất hòa nhưng hắn vẫn ôm tâm tình bất an, hướng trò chơi bàn tròn ước nguyện cho Giang Vấn Nguyên sống lại.
Phương pháp hồi sinh của trò chơi bàn tròn đối với người chết chỉ có một cách là quay ngược thời gian. Trần Miên hy vọng thời gian quay ngược lại trước khi Giang Vấn Nguyên tiến vào trò chơi bàn tròn, hắn thề sẽ bảo vệ Giang Vấn Nguyên thật tốt, vì Giang Vấn Nguyên mà thực hiện tất cả nguyện vọng của cậu, để Giang Vấn Nguyên từ nay về sau rời xa khỏi trò chơi bàn tròn.
Trò chơi bàn tròn đã thực hiện nguyện vọng của Trần Miên, xoay chuyển thời gian, trở về trước khi Giang Vấn Nguyên tiến vào trò chơi bàn tròn. Giang Vấn Nguyên sống lại quên hết tất cả những ký ức liên quan đến trò chơi bàn tròn, Trần Miên vốn còn cảm thấy có chút may mắn, những ký ức thống khổ kia chỉ cần một mình hắn gánh vác là đủ rồi. Nhưng Trần Miên bất kể thế nào cũng không nghĩ tới, hắn không còn bất kỳ nguyện vọng nào cần ước nguyện với trò chơi bàn tròn nhưng lại dưới tình huống không hề báo trước, đột nhiên lại trở thành người chơi trò chơi bàn tròn. Nguyên nhân Trần Miên trở thành người chơi trò chơi bàn tròn rất đơn giản, thời gian quay ngược lại thứ thay đổi chính là cái chết của Giang Vấn Nguyên nhưng không thay đổi thân phận người chơi bàn tròn của Trần Miên.
Trần Miên chợt nhớ tới Giang Vấn Nguyên trước khi thời gian quay ngược, vốn quan hệ giữa hai người còn rất tốt, đột nhiên cậu liền đề nghị chia tay với hắn. Còn có con rối vô diện Giang Vấn Nguyên đặt trên thi thể, Giang Vấn Nguyên tình nguyện dùng phương thức không xác định này để lại con rối cho hắn, cũng không chịu sử dụng. Có phải bởi vì lúc trước Giang Vấn Nguyên tiến vào trò chơi, cũng biết rõ Trần Miên cuối cùng cũng sẽ tiến vào trò chơi bàn tròn hay không?
Bởi vậy, sau khi lần thứ hai Trần Miên trở thành người chơi trò chơi bàn tròn, hắn có cảm giác vô cùng nguy hiểm khi Giang Vấn Nguyên cường hóa các loại kỹ năng cần thiết đối với trò chơi bàn tròn, cũng điên cuồng tìm kiếm con rối vô diện. Sau khi tìm được con rối vô diện, Trần Miên bất an nhưng không thể được trấn an, tuy rằng hắn biết mình rất mạnh, hơn nữa cũng có kinh nghiệm thông quan trò chơi bàn tròn, nhưng hắn nghĩ đến trước khi thời gian quay ngược lại, thi thể Giang Vấn Nguyên ôm con rối vô diện, liền cảm thấy vô cùng quỷ dị ——
Nếu một ngày nào đó hắn gặp bất hạnh trong trò chơi bàn tròn, không thể thông quan, chết trong trò chơi bàn tròn, Giang Vấn Nguyên có thể đi theo con đường cũ của mình, một lần nữa vào trò chơi bàn tròn để hồi sinh hắn hay không?
Ý thức khủng hoảng mãnh liệt thúc đẩy Trần Miên nghiên cứu trò chơi bàn tròn và thực hiện các thí nghiệm ăn con rối điên cuồng. Trần Miên phòng ngừa chu đáo là chính xác, hắn không may chết trong trò chơi bàn tròn. Quá trình của vòng trò chơi kia trong trí nhớ của Trần Miên vô cùng mơ hồ, hắn chỉ biết khi mình tỉnh lại, liền lấy trạng thái linh hồn đi dạo trong trò chơi bàn tròn. Mà dự cảm của hắn cũng ứng nghiệm, Giang Vấn Nguyên quả nhiên cũng tiến vào trò chơi bàn tròn…
Sau khi Giang Vấn Nguyên tiến vào trò chơi, Trần Miên rốt cuộc cũng hiểu được âm mưu của trò chơi bàn tròn, hắn suy đoán trò chơi bàn tròn có thể tự do khống chế thời gian người đã đánh dấu thân phận người chơi tiến vào trò chơi.
Trước tiên Giang Vấn Nguyên chết trong trò chơi bàn tròn, sau đó Trần Miên tiến vào trò chơi bàn tròn hồi sinh Giang Vấn Nguyên → Trước tiên Trần Miên chết trong trò chơi bàn tròn, sau đó Giang Vấn Nguyên tiến vào trò chơi bàn tròn hồi sinh Trần Miên →Trước tiên Giang Vấn Nguyên chết trong trò chơi bàn tròn…
Nhưng vòng lặp này đã xuất hiện bước ngoặt, sau khi Trần Miên tử vong trong trò chơi bàn tròn, bởi vì thí nghiệm điên cuồng của mình mà hắn có thể dùng một loại tư thái khác tiếp tục tồn tại trong trò chơi bàn tròn, làm cho Giang Vấn Nguyên mất trí nhớ cũng hiểu được tình cảnh hiện tại của bọn họ.
Nhưng cho dù thí nghiệm của Trần Miên không thành công thì thật ra Giang Vấn Nguyên cũng đã ý thức được chỗ không thích hợp, từ đầu đến cuối cậu đều không ước nguyện làm sống lại Trần Miên hoặc Tả Tri Ngôn với trò chơi bàn tròn.
Trần Miên cảm thấy Giang Vấn Nguyên có ý thức kháng cự trò chơi bàn tròn là vô cùng kỳ quái. Trò chơi bàn tròn tẩy não hẳn là không có góc chết, toàn bộ ký ức hắn có được chỉ là chuyện xảy ra trong một vòng tuần hoàn, ký ức liên quan đến tuần hoàn trước kia hắn cũng từng nghĩ tới muốn tìm về nhưng hắn đã dùng hết tất cả các biện pháp đều không thể nhớ ra. Trần Miên vô cùng tò mò, làm thế nào mà Giang Vấn Nguyên lại sinh ra cảm giác kháng cự đối với trò chơi bàn tròn?
Nghi vấn của Trần Miên và Giang Vấn Nguyên đã được giải đáp trong một trò chơi nào đó.
Quỷ quái của trò chơi rất thích nhắm vào ngón tay của người chơi, xương hai ngón tay cái của Giang Vấn Nguyên đều bị quỷ quái nghiền nát, xương cốt đều lộ ra từ trong da thịt. Vòng trò chơi kia Trần Miên cũng ở đây, hai người nhìn xương ngón tay Giang Vấn Nguyên ——
Ngoại trừ bộ xương bình thường của con người ra, mặt trên lại còn có vải bọc con rối!
Ngón tay Giang Vấn Nguyên chưa từng bị gãy, cậu lớn như vậy rồi nhưng lần đầu tiên bị gãy ngón tay chính là trải qua trong trò chơi này. Vải bọc con rối trên xương ngón tay cậu rốt cuộc là nhét vào như thế nào? Có phải ở vòng tuần hoàn trước hay không ? Trần Miên không có trí nhớ không biết gì về vòng tuần hoàn nhưng Giang Vấn Nguyên có trí nhớ biết về vòng tuần hoàn, cho nên cậu đã làm ra thí nghiệm tương tự như Trần Miên, ăn con rối trong vòng tuần hoàn này. Khi ngón tay bị gãy xương, cậu đã tìm bác sĩ phẫu thuật cùng người chơi, dùng vải bọc lại xương ngón tay.
Giang Vấn Nguyên dùng phương pháp đặc biệt này mang miếng vải của con rối trong vòng tuần hoàn trước vào vòng này theo một cách xấu. Dưới ảnh hưởng đặc biệt của miếng vải con rối, tuy rằng vòng tuần hoàn này Giang Vấn Nguyên không có bất kỳ ký ức nào nhưng lại từ trong tiềm thức bài xích trò chơi bàn tròn đặt ra cạm bẫy với cậu. Đây cũng là nguyên nhân hai đốt ngón tay cái Giang Vấn Nguyên chưa từng bị thương nhưng thỉnh thoảng lại sinh ra đau đớn.
Ngón tay của Giang Vấn Nguyên là dùng di vật mà Tả Tri Ngôn để lại cho cậu – con rối hươu cao cổ chữa khỏi. Con rối hươu cao cổ có thể khôi phục vật thể cùng người sống về trạng thái trước một thời gian nhất định, Giang Vấn Nguyên có thể tiếp tục đem miếng vải của con rối lưu trữ trong ngón tay.
Cũng chính vì trong ngón tay Giang Vấn Nguyên tồn tại những thứ không nên có cho nên suy đoán bọn họ rơi vào vòng tuần hoàn tử mới được chứng thực. Âm mưu của trò chơi bàn tròn đã hoàn toàn bị phơi bày!
Giang Vấn Nguyên và Trần Miên có thể kiên trì mà phát hiện ra âm mưu của trò chơi bàn tròn trong một vòng tuần hoàn tử, điều này chỉ có thể dùng kỳ tích để hình dung.
Họ đã trải qua quá nhiều đau khổ trong các trò chơi bàn tròn, các trò chơi bàn tròn lặp đi lặp lại sử dụng vòng tuần hoàn tử để làm sâu sắc thêm nỗi đau của họ. Ví dụ như cái chết của Tả Tri Ngôn, mặc dù trí nhớ của Giang Vấn Nguyên đã bị rửa sạch, nhưng hết lần này đến lần khác trải qua cảnh tượng Tả Tri Ngôn từ bỏ trò chơi nhường cơ hội sống sót cho cậu, loại thống khổ sâu thẳm này khắc sâu vào trong linh hồn Giang Vấn Nguyên, không ngừng sâu sắc.
Đây là một quá trình vô cùng tiêu hao ý chí, Giang Vấn Nguyên và Trần Miên, trong hai người bọn họ chỉ cần có một người xuất hiện sai sót trong vòng tuần hoàn, không thể tiếp tục tuần hoàn hiệu quả, như vậy thứ ở cuối vòng tuần hoàn tử chờ bọn họ chỉ có song song chết trong trò chơi bàn tròn, bị trò chơi bàn tròn thu hồi kết cục linh hồn.
Hiện tại, Giang Vấn Nguyên và Trần Miên đã dùng hai năm để phát hiện ra âm mưu của trò chơi bàn tròn, bọn họ không thể để cho âm mưu của trò chơi bàn tròn tiếp tục. Hơn nữa vòng tuần hoàn của bọn họ cùng những vòng tuần hoàn trước kia không giống nhau, trước kia trò chơi bàn tròn sẽ tâm cơ ngăn cách hai người gặp mặt trong trò chơi, nhưng sau khi chết Trần Miên lấy phương thức linh hồn để sống sót, Giang Vấn Nguyên không còn đơn độc chiến đấu, chỉ cần tập hợp năng lượng của hai người, bọn họ sẽ có thể tiến hành phản kích trò chơi bàn tròn!
Trần Miên lang thang trong trò chơi bàn tròn, công tác chuẩn bị chiến đấu đã gần như hoàn thành. Bây giờ cần một sự chuẩn bị cuối cùng để hoàn thành, họ cần phải xác nhận nơi sẽ trở thành chiến trường của họ và trò chơi bàn tròn là gì.
Vấn đề này do Trần Miên đưa ra, hắn đã ăn chín mươi chín con rối lại ở trong trò chơi bàn tròn lang thang ba năm, hắn có thể cảm giác được con rối đang liên tục tiêu hao, hiện tại chỉ còn dư lại năng lượng linh hồn của năm con rối.
Trần Miên chỉ là ở trong trò chơi bàn tròn nhưng tiêu hao năng lượng cũng nhanh chóng, trò chơi bàn tròn tiến hành nghịch chuyển thời gian, chắc chắn cũng cần tiêu hao năng lượng tương đối khổng lồ. Bọn họ đang ở trong vòng lặp tử của thiết kế trò chơi bàn tròn, trò chơi bàn tròn lại không ngu xuẩn, làm sao có thể mỗi lần đều tiêu hao năng lượng khổng lồ cho việc nghịch chuyển thời gian? Trần Miên suy đoán tình hình hiện tại của họ tương tự như những con chuột thực nghiệm sống trong hộp thủy tinh sinh thái, đối với chuột thực nghiệm, hộp thủy tinh sinh thái chính là thế giới.
Công tác chuẩn bị cuối cùng của Giang Vấn Nguyên và Trần Miên chính là xác định”hộp thủy tinh sinh thái” mà trò chơi bàn tròn giam cầm bọn họ rốt cuộc là cái gì, chỉ có xác định được chiến trường của bọn họ mới có thể hoàn hảo tiến hành phản kích đối với trò chơi bàn tròn.
Trần Miên và Giang Vấn Nguyên hẹn gặp nhau ở vòng đầu tiên của trò chơi sau Tết Nguyên đán, hoàn thành nhiệm vụ này. Trần Miên hội ra ước định như vậy, là vì bận tâm đến cảm thụ của Giang Vấn Nguyên, cho nên mới đẩy thời gian về sau. Năng lượng hiện tại của Trần Miên đã không còn lại bao nhiêu, hắn không đợi nổi, nhưng hắn vẫn cho Giang Vấn Nguyên sự bao dung lớn nhất.
Thật ra Giang Vấn Nguyên cũng muốn sớm hoàn thành công tác chuẩn bị, nghênh đón quyết chiến với trò chơi bàn tròn, nhưng cậu thật sự tích lũy quá nhiều mệt mỏi, Trần Miên tiêu hao thời gian sinh tồn của hắn khi tiến vào thời gian đếm ngược chờ cậu, cậu cũng chỉ có thể yên lặng tiếp nhận sự săn sóc nặng nề này. Hôm nay là 29 âm lịch, ngày mai chính là đêm giao thừa, Giang Vấn Nguyên thả lỏng thân thể cứng ngắc, nằm trên ghế sô pha nghỉ ngơi một hồi, buông cánh tay che mắt xuống, tầm mắt dừng ở trên bàn làm việc của Tả Tri Ngôn.
Bất kể thời gian đã trôi qua bao lâu thì trong lòng Giang Vấn Nguyên, tất cả những đồ vật trên bàn làm việc kia đều thuộc về Tả Tri Ngôn.
Lúc nhìn cái bàn làm việc này hoặc là lúc ngồi ở ghế trong văn phòng, Giang Vấn Nguyên luôn có thể cảm nhận được sức mạnh mà Tả Tri Ngôn cho cậu. Đây là suy nghĩ cuối cùng của Giang Vấn Nguyên đối với Tả Tri Ngôn.
Giang Vấn Nguyên đã quyết định tốt, đêm giao thừa nghỉ ngơi một ngày, vào ngày đầu tiên của Tết nguyên đán, ngày kỷ niệm hai năm của Tả Tri Ngôn, cậu sẽ tiến vào trò chơi. Khoảnh khắc khi chiến tranh bắt đầu là một sự yên ắng, khiến cho cậu dỡ bỏ khôi giáp, phóng túng nghỉ ngơi cả ngày…
Năm ngoái, đêm giao thừa Giang Vấn Nguyên còn có thể thăm hỏi năm mới với Lý Na, Dịch Khinh Chu, phát lì xì cho Lữ Kỳ Diệu, mọi người cùng nhau xem xuân vãn. Nhưng đêm giao thừa năm nay, Giang Vấn Nguyên không có bất kỳ tương tác nào với bọn họ, nhốt mình trong văn phòng cả ngày đều không ra ngoài. Điều duy nhất khiến mọi người cảm thấy không quá tệ, là Giang Vấn Nguyên một ngày ba bữa vẫn đến để phòng bếp đưa năm cũ, toàn bộ thức ăn đều ăn hết bình thường. Một người còn sống là được.
Giang Vấn Nguyên ở trong văn phòng hoàn toàn thả lỏng nghỉ ngơi, cậu còn làm một việc khác, đó là kiểm kê hơn một trăm bảy mươi con rối tích lũy qua các vòng trong hai năm qua của cậu. Trần Miên đem toàn bộ con rối của hắn ra làm thí nghiệm, hai năm qua Giang Vấn Nguyên cũng dần dần giảm bớt việc sử dụng con rối, nhưng cũng không tháo chúng ra để làm thí nghiệm. Cho nên ngoại trừ những con rối bị Giang Vấn Nguyên bán đi thì hiện tại Giang Vấn Nguyên còn một trăm mười ba con rối nguyên vẹn.
Trong số một trăm mười ba con rối này, có hai con Giang Vấn Nguyên sẽ không bao giờ mang vào trò chơi. Thứ nhất, con rối vô diện có thể thoát khỏi trò chơi bàn tròn; thứ hai, con rối nghệ sĩ violin, con rối này là rối của vòng trò chơi mà Tả Tri Ngôn đã chết. Sau khi trở về hiện thực, Giang Vấn Nguyên nói rằng trọng lượng của con rối nghệ sĩ violin là 8 x 2,1 = 16,8g. Vòng trò chơi kia tổng cộng có mười hai người tiến vào trò chơi, số người chết bao gồm Tả Tri Ngôn, tổng cộng là tám người. 2.1g là một phần mười trọng lượng của linh hồn 21g và trọng lượng của con rối có mối quan hệ bội số với 2,1, là một tập hợp các mảnh vỡ linh hồn của người chơi. Con rối nghệ sĩ violin chứa những mảnh vỡ linh hồn của Tả Tri Ngôn cho nên Giang Vấn Nguyên vĩnh viễn sẽ không sử dụng nó.
Bình thường Giang Vấn Nguyên chỉ mang theo một phần nhỏ con rối vào trò chơi, nhưng vòng trò chơi tiếp theo, ngoại trừ hai con rối này ra, còn lại một trăm mười một con búp bê, Giang Vấn Nguyên sẽ đóng gói toàn bộ mang vào trò chơi bàn tròn, tiến hành thí nghiệm bùng nổ ——
Đêm giao thừa, 23:59.
Giang Vấn Nguyên ngồi trên ghế sô pha trong văn phòng, bên cạnh cậu chất đầy con rối, cậu nhìn đồng hồ trên tường, hai kim đồng hồ trùng khớp với nhau, Giang Vấn Nguyên quay đầu lại, nhẹ nhàng nói một câu về phía bàn làm việc: “Chúc mừng năm mới, Tả Tri Ngôn.”
Nói xong lời chúc mừng năm mới, Giang Vấn Nguyên quay tầm mắt trở lại con rối trong ngực.
Đây là một con rối chú hề mặt cười theo phong cách thuốc màu, nhớ lại vòng đầu tiên trò chơi bàn tròn của Giang Vấn Nguyên, đó cũng là một con rối hề. Số phận đôi khi thần kỳ như vậy. Con rối chú hề là con rối mà Giang Vấn Nguyên vừa đạt được ở vòng trước của trò chơi, hiện tại sẽ dùng.
Giang Vấn Nguyên kích hoạt khả năng đặc biệt của con rối hề: làm trước thời hạn hoặc trì hoãn vòng tiếp theo của trò chơi bàn tròn.
Giang Vấn Nguyên hạ mệnh lệnh với nó, tiến vào vòng trò chơi bàn tròn tiếp theo, ngay giờ khắc này.
Con rối hề hóa thành một chút huỳnh quang biến mất trong không khí, khả năng đã có hiệu lực.
Bóng tối quen thuộc ập đến, Giang Vấn Nguyên bị một lực lượng vô hình kéo vào không gian bàn tròn, khi ánh nến sáng lên, báo hiệu trò chơi bàn tròn sắp bắt đầu. Giang Vấn Nguyên hơi nghiêng đầu nhìn về phía tay trái mình, vẫn là chỗ trống quen thuộc. Vòng này trò chơi tổng cộng có hai mươi người chơi, không có người chơi mới, tất cả mọi người là những người hiểu quy tắc của trò chơi.
Con rối của trò chơi này là một bác sĩ mặc áo blouse trắng, cầm ống tiêm khổng lồ, nghiêm túc đâm mũi kim vào cơ thể người chơi, sau đó rút ra chức năng cơ thể. Giang Vấn Nguyên là người chơi tương đối đáng dựa vào sau bị thu chức năng cơ thể. Trải qua nhiều con rối, Giang Vấn Nguyên rốt cuộc cũng phát hiện ra quy luật, bởi vì ngón tay cái của cậu có chứa thành phần của con rối cho nên đại đa số con rối đều vì vậy mà có hảo cảm với cậu, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ những con rối bài xích đồng loại vô cùng chán ghét cậu. Vừa vặn, con rối bác sĩ thuộc loại thích cậu, chỉ rút đi một phần nhỏ cảm giác của cánh tay bên trái của cậu làm vé vào cửa.
Sau khi con rối bác sĩ thu xong vé vào cửa liền nói với một giọng nói rất nghiêm túc: “Xin bệnh nhân hãy sẵn sàng tham gia trò chơi trong 60 giây nữa.”
[Không gian trò chơi]
Con rối bác sĩ có hảo cảm với Giang Vấn Nguyên nhưng rất đáng tiếc nó không có tác dụng trong trò chơi.
Người chơi chen chúc nhau ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ, chiếc thuyền nhỏ đi về phía trước trên một con sông không rộng rãi, nơi này là một thành phố nước.
Thứ mà Giang Vấn Nguyên không am hiểu nhất chính là nước.
Hết chương 82