Bàn Tròn Trí Mạng Full

Chương 108: Trần Miên


Bạn đang đọc Bàn Tròn Trí Mạng Full – Chương 108: Trần Miên

Trong dòng sông lịch sử của nền văn minh nhân loại, một con quái vật khổng lồ nở ra từ ham muốn sâu không đáy của con người. Nó được sinh ra trong ham muốn, mỗi tấc mỗi hào của cơ thể đều liên tục chảy ra chất độc của ham muốn, trở nên có ý thức vì đã bị tra tấn bởi những ham muốn vô tận.

Nó đã thử qua rất nhiều phương pháp để lấp đầy vực sâu ham muốn không thấy đáy kia, chỉ có nuốt linh hồn con người, mới có thể đạt được sự thỏa mãn ngắn ngủi, nhưng rất nhanh lại sẽ sớm bị choáng ngợp bởi những ham muốn mãnh liệt hơn thời điểm trước.

Trong những năm dài tháng rộng, nó tiếp tục săn lùng con người, tuổi trẻ, trưởng thành, người già, không câu nệ đàn ông và phụ nữ, cho dù khuyết tật sức khỏe hay không. Nó đã nếm thử tất cả các loại linh hồn con người và cuối cùng phát hiện ra rằng nó đặc biệt ưa chuộng những người đau khổ dãy dụa trong vực thẳm của ham muốn, linh hồn của họ còn hơn tất cả các món ăn ngon trên thế giới, cực kỳ ngon.

Máy móc săn mồi buồn tẻ và nhàm chán, nó bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để bắt được một số lượng lớn các linh hồn trên quy mô lớn và làm cho hương vị của linh hồn đó trở nên ngon hơn. Nó đã suy nghĩ trong một thời gian dài và không thể đưa ra câu trả lời.

Thật tình cờ, trong một lần săn mồi, nó đi ngang qua một sòng bạc, các con bạc đánh cược đỏ mắt, bỏ một số tiền lớn ra ngoài và cuối cùng sòng bạc chỉ cần nhường một phần nhỏ chi phí cho những người chiến thắng, có thể thu hầu hết tiền vào túi.

Nó lấy được cảm hứng từ sòng bạc, giống như mô phỏng đúc tạo ra một trò chơi, đem những linh hồn bị ham muốn điên cuồng chiếm lĩnh vào trong trò chơi, dùng cơ hội ước nguyện vạn năng để treo bọn họ, bức bách bọn họ chủ động đi đến vực sâu tử vong, cuối cùng thu hoạch linh hồn sau khi chịu hết tra tấn, trở thành mỹ vị linh hồn.

Sân chơi đơn sơ trong thời gian thử thách, quy tắc dần dần hoàn thiện, quy mô cũng không ngừng khuếch trương.

Con người tiến vào trò chơi nhiều hơn, đồng nghĩa với sẽ luôn có lúc đá vào sắt thép. Lần đầu tiên nó ở trong tay con người hung hăng ngã xuống, bị nguyện vọng của con người kia đánh đi tám phần lực lượng, dẫn đến nguyên khí trọng thương, không cách nào duy trì trò chơi vận hành. Để ghi nhớ thất bại này, nó di chuyển bàn tròn trong trò chơi vào không gian trò chơi, nhắc nhở bản thân không lặp lại sai lầm tương tự.

Sau hơn 100 năm im lặng, trò chơi khởi động lại, bởi vì khi trò chơi bắt đầu và kết thúc sẽ luôn xuất hiện một bàn tròn khổng lồ mà trò chơi bí mật từ đó có được một cái tên mới, trò chơi bàn tròn. Là chủ sở hữu của trò chơi, nó rất thích cái tên trò chơi bàn tròn và thực sự coi nó là tên riêng của mình.

Trò chơi bàn tròn được sinh ra từ ham muốn của con người, về mặt lý thuyết, miễn là con người vẫn còn sống trên thế giới này, trò chơi bàn tròn sẽ không thể chết. Nhưng con người là một loại sinh vật không thể đo lường được, chúng nhỏ bé lại vĩ đại, vì thế trò chơi bàn tròn không ngừng nâng cao độ khó của trò chơi, điều kiện ước nguyện cũng càng ngày càng hà khắc, nhưng trò chơi bàn tròn vẫn nếm qua thiệt thòi không nhỏ trong tay người chơi. Sau khi trò chơi được khởi động lại nhiều lần, trò chơi bàn tròn phát hiện ra rằng linh hồn của nó dần dần già đi và đang từng bước hướng tới cái chết.

Nếu trò chơi bàn tròn vẫn còn là nó khi vừa được sinh ra, nó chắc chắn sẽ không ngần ngại từ bỏ trò chơi gây ra cái chết đang dần đến của nó, nhưng đối với khó khăn khi điều hành trò chơi, mở rộng quy mô trò chơi trên toàn thế giới, ý nghĩa của chính trò chơi này, đã vượt qua sức hấp dẫn của linh hồn con người đối với nó. Trò chơi đã trở thành mong muốn sâu sắc nhất của nó và ngay cả khi linh hồn nó chết đi, nó vẫn sẽ để cho trò chơi tiếp tục.

Trò chơi bàn tròn cần một linh hồn khác để trở thành chủ sở hữu mới, nhưng loại linh hồn nào mới có thể chống đỡ vận chuyển của trò chơi bàn tròn? Trò chơi bàn tròn đã thử rất nhiều phương pháp, nhưng tất cả đều kết thúc trong thất bại, linh hồn nó tạo ra là quá yếu ớt, chưa thể chạm vào cốt lõi của trò chơi đã bốc hơi.

Trò chơi bàn tròn sầu đến mức đầu muốn rớt, hết lần này tới lần khác họa vô đơn chí, nó lại một lần nữa ở trong tay người chơi chịu thiệt thòi. Trò chơi bàn tròn đau khổ ha ha quyết thanh toán tổn thất, chỉnh đốn lại trò chơi, lấp đầy lỗ hổng, bỗng nhiên một tia linh quang chợt lóe lên. Bất kể trò chơi bàn tròn phòng thủ nghiêm ngặt như thế nào, vẫn sẽ luôn có người chơi từ ngàn vạn linh hồn dự trữ trổ hết tài năng, có thể thấy được linh hồn con người tràn ngập khả năng vô hạn.

Trò chơi bàn tròn cắt ra một phần nhỏ từ linh hồn của chính mình, thông qua cơ hội người chơi nữ và NPC nam phát sinh quan hệ để tạo ra một sinh mệnh hoàn toàn mới. Trò chơi bàn tròn âm thầm bảo vệ đứa trẻ của nó, chờ đợi cho đến khi đứa trẻ trưởng thành, để thu hồi linh hồn của nó trở lại trò chơi. Linh hồn như vậy chắc chắn đủ cường đại, có thể chống đỡ hoạt động của trò chơi, nhưng linh hồn lây dính bụi bặm trong trần thế, lại sinh ra dục vọng hoàn toàn không giống với trò chơi bàn tròn, mặc kệ trò chơi bàn tròn uy bức lợi dụ như thế nào, nó cũng không muốn kế thừa trò chơi bàn tròn.

Rút ra những bài học và kinh nghiệm từ thất bại, trò chơi bàn tròn tái tạo đứa trẻ mới, ở nơi sâu thẳm nhất của linh hồn của đứa trẻ, để lại dấu ấn mong muốn hoàn toàn phù hợp với chính mình – để cho trò chơi bàn tròn tồn tại mãi mãi. Lúc này đây, trò chơi bàn tròn rốt cuộc cũng thành công, nó đem trò chơi bàn tròn giao lại cho đứa trẻ của mình, sau đó bình thản nhắm hai mắt lại, linh hồn tiêu tán trong hư vô.

Chủ sở hữu mới của trò chơi bàn tròn kế thừa huyết mạch từ con người, tuổi thọ chỉ bằng một nửa của cha mình, cộng với các tình huống khác nhau của trò chơi, dẫn đến tuổi thọ trở nên ngắn hơn.

Khi linh hồn của Trần Miên bị đánh vào dấu ấn người thừa kế trò chơi bàn tròn cất tiếng khóc chào đời, trò chơi bàn tròn đã trải qua vô số chủ nhân.


Trọng sinh, vòng tuần hoàn tử của Giang Vấn Nguyên và Trần Miên bắt đầu từ cái chết bất hạnh của Trần Miên.

Theo điều tra của cảnh sát, nguyên nhân cái chết của Trần Miên là tự tử. Tất cả mọi người đều chấp nhận chuyện này, bao gồm cả cha mẹ Trần Miên. Nhưng Giang Vấn Nguyên lén lút yêu đương với Trần Miên, bất kể như thế nào cũng không thể chấp nhận. Một ngày trước khi Trần Miên tự sát, bọn họ vẫn còn dính dính hồ hồ vào nhau, bàn bạc xem sau khi tốt nghiệp đại học sẽ đi du lịch ở đâu. Trần Miên làm sao có thể tự sát?

Trong lòng Giang Vấn Nguyên sinh ra không cam lòng mãnh liệt, trò chơi bàn tròn nắm bắt được nguyện vọng của cậu, kéo cậu vào trò chơi. Trò chơi bàn tròn vốn chỉ coi Giang Vấn Nguyên là một món khai vị, không ngờ Giang Vấn Nguyên lại lần lượt tìm được đường sống trong chỗ chết, còn một lần thông quan được trò chơi chung cuộc, từ trò chơi bàn tròn cướp được cơ hội ước nguyện vạn năng.

Càng làm cho trò chơi bàn tròn trợn mắt há hốc mồm chính là, nguyện vọng của Giang Vấn Nguyên lại là muốn Trần Miên sống lại. Trò chơi bàn tròn hậu tri hậu giác phát hiện, người này con mẹ nó là tới cướp người a!

Trò chơi bàn tròn đã trải qua nhiều mong muốn hồi sinh những người quan trọng của người chơi, đối mặt với những người chơi muốn thực hiện mong muốn như vậy, trò chơi bàn tròn sẽ đưa ra hai lựa chọn: một là đảo ngược thời gian, sửa đổi các sự kiện tử vong và thứ hai là tạo ra một cơ thể nhân tạo hoàn toàn mới cho người đã chết.

Cả hai lựa chọn đều có ưu và nhược điểm riêng. Sự hồi sinh đầu tiên không có tác dụng phụ, nhưng thời gian đảo ngược sẽ chỉ thay đổi các sự kiện tử vong, danh tính của người chơi sẽ không thay đổi. Xét thấy người chơi mang theo trí nhớ trở lại quá khứ, vì để đảm bảo sự công bằng của trò chơi, độ khó của trò chơi sẽ tăng gấp mười lần. Sự hồi sinh thứ hai có tác dụng phụ nhất định, nhưng thời gian sẽ tiếp tục di chuyển về phía trước, miễn là người chơi không xuất hiện mong muốn mạnh mẽ một lần nữa đến mức trò chơi bàn tròn có thể bắt được, thì sẽ không trở thành người chơi lần thứ hai.

Người chơi có thể giành được cơ hội ước nguyện vạn năng, thì người nào không phải là từ cửu tử nhất sinh liều mạng mà ra. Nếu độ khó của trò chơi tăng lên gấp mười lần, mà năng lực bản thân người chơi lại không được tăng lên thì chỉ có một kết cục, chắc chắn sẽ chết. Trong trường hợp đó, việc hồi sinh những người quan trọng của chính mình còn có ý nghĩa gì nữa. Vì vậy, sau khi suy nghĩ, người chơi thường chọn phương pháp hồi sinh hơi khiếm khuyết thứ hai.

Nhưng đến Giang Vấn Nguyên, trò chơi bàn tròn lại làm khác, nó không đưa ra hai phương án hồi sinh để Giang Vấn Nguyên lựa chọn, mà trực tiếp sử dụng phương án hồi sinh đầu tiên, đem linh hồn Giang Vấn Nguyên và Trần Miên cùng nhau vây khốn trong thế giới giả tạo dựa trên đại não của bọn họ, không ngừng lặp lại vòng tuần hoàn chết chóc.

Trò chơi bàn tròn làm như vậy, mục đích là muốn cướp lại người thừa kế của mình từ trong tay Giang Vấn Nguyên, ngoài ra, trò chơi bàn tròn còn muốn mượn tay Giang Vấn Nguyên, đi rèn luyện linh hồn Trần Miên. Trải qua các đời, tuổi thọ của chủ nhân trò chơi bàn tròn càng ngày càng ngắn, trò chơi bàn tròn hiện tại chỉ sống được hơn hai trăm năm đã không thể kiên trì. Cho nên trò chơi bàn tròn muốn thử một chút, xem có thể sử dụng trò chơi kích thích Trần Miên trở nên mạnh mẽ hay không.

Phương pháp của trò chơi bàn tròn đã thành công, trong thế giới giả dối Trần Miên trải qua một lần tái sinh, linh hồn của hắn đã trải qua muôn vàn thử thách, phát ra ánh sáng mê người.

Khi thời cơ chín muồi, trò chơi bàn tròn để lộ ra một chút manh mối cho Trần Miên. Trước khi Trần Miên nghênh đón cái chết một lần nữa, hắn điên cuồng nuốt vào một lượng lớn con rối, thành công bảo vệ ý thức của mình, cũng đạt được sự tự do nhất định trong trò chơi.

Trần Miên trong trò chơi như cá gặp nước, dần dần, hắn nhận ra mình và trò chơi bàn tròn trong bóng tối dường như tồn tại một loại liên hệ nào đó. Loại dự cảm này càng trở nên mãnh liệt hơn, sau khi hắn từ trong miệng Giang Vấn Nguyên biết được mình có thể là hậu duệ của người chơi và NPC. Trần Miên muốn đem chuyện này nói cho Giang Vấn Nguyên nhưng một loại bản năng đến từ sâu trong linh hồn ngăn cản hắn lại, dường như đây là bí mật thuộc về một mình hắn, tuyệt đối không thể nói cho người khác biết, cho dù là Giang Vấn Nguyên cùng hắn sống chết trong trò chơi cũng không thể.

Trần Miên không cách nào cự tuyệt bản năng xuất phát từ bản nguyên, hắn gạt Giang Vấn Nguyên, tự mình đi tìm chân tướng. Trần Miên và Giang Vấn Nguyên cùng nhau tìm ra vòng tuần hoàn tử của bọn họ bắt đầu tiến hành ở đâu, Trần Miên đụng phải dấu ấn sâu trong linh hồn mình, hắn ý thức được một chuyện, thì ra hắn chính là người thừa kế trò chơi bàn tròn!

Theo linh hồn thức tỉnh, dục vọng chiếm lĩnh trò chơi bàn tròn không ngừng sinh trưởng trong lòng Trần Miên, dục vọng này cơ hồ đè nén nguyện vọng muốn vĩnh viễn ở cùng một chỗ với Giang Vấn Nguyên. Trái tim Trần Miên cắt thành hai nửa, một nửa muốn liều lĩnh vứt bỏ Giang Vấn Nguyên đi kế thừa trò chơi bàn tròn, nửa còn lại vô cùng quyến luyến Giang Vấn Nguyên, vì cậu đều không tiếc buông tha kế thừa trò chơi bàn tròn.

Chỉ cần nghĩ đến Giang Vấn Nguyên vì hắn mà vượt qua biết bao nhiêu chông gai trong trò chơi bàn tròn, trên con đường thông quan khó khăn trùng trùng điệp điệp mà mở ra một con đường máu, Trần Miên liền đau lòng đến lợi hại, đồng thời cũng vô cùng áy náy, Giang Vấn Nguyên dùng sinh mệnh để yêu hắn, thế nhưng hắn còn có thể nảy sinh ý định vứt bỏ Giang Vấn Nguyên trong đầu. Cảm giác áy náy mãnh liệt cơ hồ đè bẹp Trần Miên, khiến hắn càng khó có thể mở miệng nói ra lai lịch thật sự của mình với Giang Vấn Nguyên.

Trần Miên chần chờ cùng trầm mặc, trong mắt trò chơi bàn tròn liền biến thành Trần Miên đã tiếp nhận thân phận của mình, chờ Giang Vấn Nguyên chấm dứt trò chơi, trở thành chủ nhân mới của trò chơi bàn tròn. Không ngờ rằng, Trần Miên căn bản không nghĩ như vậy.


Trong lòng Trần Miên vô cùng rõ ràng, Giang Vấn Nguyên của hắn lợi hại đến mức nào, Giang Vấn Nguyên có thể phát hiện hắn kế thừa huyết mạch từ trò chơi bàn tròn, còn tiến hành trao đổi gen trong trò chơi, cho dù Trần Miên cái gì cũng không nói, nhưng Giang Vấn Nguyên dựa vào năng lực lý luận của mình, đã bắt được manh mối mấu chốt, rút tơ bóc kén, cũng có thể phát hiện thân phận thật sự của hắn.

Đến lúc đó, quyền chủ động sẽ giao cho Giang Vấn Nguyên. Cậu thông minh như vậy, chắc chắn có thể biết rõ thủ phạm khiến cậu lâm vào vòng tuần hoàn tử là ai, cũng có thể nghĩ rõ phải ước nguyện như thế nào mới có thể giúp cậu thoát khỏi trò chơi bàn tròn.

Nếu Giang Vấn Nguyên cảm thấy không thể tha thứ cho nỗi thống khổ mà Trần Miên mang đến cho cậu, cậu có thể thuận theo ý nguyện của trò chơi bàn tròn, ước nguyện để Trần Miên trở thành chủ nhân mới của nó, hoặc đơn giản là một nguyện vọng khác không liên quan đến Trần Miên. Cho dù bị Giang Vấn Nguyên vứt bỏ, Trần Miên cũng sẽ không hận Giang Vấn Nguyên.

Nếu Giang Vấn Nguyên nguyện ý thông cảm cho Trần Miên, nguyện ý tiếp tục yêu hắn, vì hắn mà hứa hẹn nguyện vọng thoát ly trò chơi đạt được thân phận mới, cho dù Trần Miên có phải nhận nỗi đau cực hạn cắt đứt linh hồn, đem một bộ phận bắt nguồn từ trò chơi bàn tròn trong linh hồn bóc ra trả lại cho nó, hắn cũng muốn trở về bên cạnh Giang Vấn Nguyên.

Điều Trần Miên không ngờ tới chính là, sau khi Giang Vấn Nguyên nhìn thấu hết thảy, lại hứa hẹn nguyện vọng để cho hắn đạt được toàn bộ sức mạnh của trò chơi bàn tròn. Trần Miên giao cho Giang Vấn Nguyên quyền chủ động trong tay nhưng Giang Vấn Nguyên lại một lần nữa đưa nó trở lại trong tay Trần Miên.

Sau khi đạt được sức mạnh của trò chơi bàn tròn, Trần Miên vừa có thể chấm dứt tình cảm với Giang Vấn Nguyên, đi kế thừa trò chơi bàn tròn, cũng có thể sử dụng sức mạnh của trò chơi bàn tròn, thoát ly sự khống chế của nó, một lần nữa trở lại bên cạnh Giang Vấn Nguyên…

Trò chơi bàn tròn đáng thương, khi giao thủ với Giang Vấn Nguyên trong không gian trò chơi, không biết đã bị Giang Vấn Nguyên và Trần Miên nhét bao nhiêu thức ăn cho chó. May mắn thay trò chơi bàn tròn không thể hiểu được, nếu không nó có thể bị giết bởi thức ăn cho chó!

Sau khi Giang Vấn Nguyên rời khỏi trò chơi, dưới sự chi phối của nguyện vọng cậu đã hứa, sức mạnh của trò chơi bàn tròn cuồn cuộn không ngừng xông vào trong linh hồn Trần Miên. Sức mạnh khổng lồ không ngừng tích lũy, linh hồn lạc ấn của Trần Miên tiếp xúc với những sức mạnh này, trở nên càng dữ dội, dục vọng kế thừa trò chơi bàn tròn kịch liệt bành trướng, cơ hồ đem toàn bộ linh hồn của Trần Miên nuốt chửng.

Có rất nhiều lần, Trần Miên sắp kiên trì không nổi, mắt thấy sắp khuất phục dục vọng kế thừa trò chơi bàn tròn, nhưng vẫn có thể tỉnh táo lại vào thời khắc cuối cùng. Giang Vấn Nguyên đem quyền chủ động giao cho hắn, hắn làm sao có thể cô phụ sự tin cậy của Giang Vấn Nguyên đây? Hơn nữa chỉ cần hơi tưởng tượng Giang Vấn Nguyên không đợi được hắn, dứt khoát đi tìm một người vợ, vui vẻ ba năm ôm hai người*, hắn liền ghen ghét dữ dội, hoàn toàn tỉnh táo lại.

(*ba năm ôm hai người: ý chỉ một người lấy vợ sinh con, một nhà ba người vui vẻ)

Thời gian là một điều đáng kinh ngạc, miễn là bạn làm việc chăm chỉ, thời gian luôn luôn có thể cung cấp cho bạn kết quả tốt nhất. Cuối cùng Trần Miên cũng có thể tự nhiên khống chế sức mạnh của trò chơi bàn tròn, dục vọng kế thừa trò chơi bàn tròn không biến mất khỏi linh hồn của hắn, nhưng hắn đã có thể dùng tâm bình thường nhìn phần dục vọng này, bởi vì hắn rõ ràng nhận ra, chỉ có có được Giang Vấn Nguyên, thì linh hồn lấy danh nghĩa Trần Miên mới là hoàn chỉnh.

Trần Miên dùng sức mạnh của trò chơi bàn tròn một lần nữa chế tạo cho mình một thân thể mới. Bởi vì hắn không phải là nhân loại thuần chủng cho nên sự sống lại của hắn không có tác dụng phụ như sự sống lại của con người. Sau khi mất chút thời gian thích ứng với thân thể mới, Trần Miên sẽ rời khỏi trò chơi bàn tròn. Trước khi rời khỏi trò chơi, Trần Miên đi gặp mặt trò chơi bàn tròn một lần cuối cùng.

Sau khi ông lão nọ mất đi sức mạnh, cũng không lập tức chết đi, ông ta trở nên trầm mặc ít nói, luôn là một bộ dáng u sầu vì mất đi sức mạnh mà chống đỡ sau đó lâm vào một mảnh thế giới trò chơi ảm đạm.

Trần Miên đá ông lão tinh thần uể oải ngồi trên ghế: “Này, tôi biết thân thể ông khỏe mạnh, đừng giả chết, tôi có việc muốn thương lượng với ông.”

Ông lão kỳ thật vẫn len lén chú ý Trần Miên, nghe được lời hắn nói, thân thể tuy rằng không nhúc nhích, nhưng lại lặng lẽ dựng thẳng lỗ tai.


Trần Miên cũng không ngại bộ dạng chán nản của ông lão: “Tôi không có ý định kế thừa trò chơi bàn tròn, nhưng trong lòng tôi muốn trò chơi bàn tròn tiếp tục, tôi và ông giống nhau. Ông hứa với tôi 3 điều, tôi có thể trả lại sức mạnh của trò chơi bàn tròn cho ông.”

“Ba chuyện gì?” Ông lão như một con cá chép đứng thẳng lên, ánh mắt sáng đến kinh người, “Cậu nói xem!”

Trần Miên dựng lên một ngón tay: “Chuyện đầu tiên, để cho cha tôi trở thành người thừa kế của ông.”

Không giống như Trần Miên, mảnh vỡ linh hồn và con rối xương của chú Trần sau khi vỡ vụn liền hoàn toàn dung nhập vào trò chơi bàn tròn, không thể rời khỏi trò chơi nữa. Mà chú Trần cũng có được huyết mạch của trò chơi bàn tròn, tuy rằng không ưu tú như Trần Miên, nhưng cũng cơ bản phù hợp với điều kiện của người thừa kế trò chơi bàn tròn. Cho nên trò chơi bàn tròn không suy nghĩ quá lâu, liền gật đầu đáp ứng yêu cầu của Trần Miên.

“Chuyện thứ hai, là…”

Trần Miên và trò chơi bàn tròn cãi nhau một ngày một đêm, hai bên rốt cục đạt được sự đồng thuận. Trần Miên chí đắc ý mãn, lấy được toàn thắng, hắn đem sức mạnh trả lại cho trò chơi bàn tròn, mang theo thành quả thắng lợi, bị trò chơi bàn tròn không có phong độ đá ra khỏi trò chơi. Trần Miên nhìn trò chơi bàn tròn rơi vào giấc ngủ đông, trong lòng tràn đầy thấp thỏm, trở về bên cạnh Giang Vấn Nguyên.

Trần Miên vốn có rất nhiều chuyện muốn nói với Giang Vấn Nguyên, kết quả vừa mới đối mặt một cái, đã bị Giang Vấn Nguyên nhiệt tình hôn lại. Đối mặt với lời mời đánh nhau của người yêu yêu tinh, Trần Miên nhịn nhiều năm như vậy, liền không nhịn được nữa, đem chính sự ném ra sau đầu, ở trên giường đại chiến ba trăm hiệp.

Hai người rốt cuộc một lần ăn đến thỏa mãn, ôm nhau cùng một chỗ, hai chân giao triền, trùm đầu lặng lẽ nói chuyện.

Hai người triền miên quá lâu, thế cho nên sinh nhật Giang Vấn Nguyên đều đã qua mất rồi.

Trần Miên ngoan ngoãn dâng quà sinh nhật lên, đó là hai món đồ hắn muốn từ trò chơi bàn tròn.

Trong vòng tuần hoàn tử của Giang Vấn Nguyên và Trần Miên, người được sống lại sẽ mất đi trí nhớ. Điều đầu tiên Trần Miên muốn từ trò chơi bàn tròn chính là ký ức mà bọn họ đã mất đi trong vòng lặp tử. Có lẽ những ký ức này không phải là rất tốt, nhưng những kỷ niệm này là bằng chứng về tình yêu của họ.

Trần Miên khẽ hôn lên đôi môi Giang Vấn Nguyên: “Anh không muốn mất đi ký ức có liên quan đến em, cho nên anh đã lấy lại ký ức, em thích món quà này không?”

Giang Vấn Nguyên lười biếng dính vào trong ngực Trần Miên: “Em rất thích, nhưng tạm thời hôm nay em không muốn những ký ức đó trở về. Và món quà thứ hai, nó là gì?”

Trần Miên ôm Giang Vấn Nguyên cùng ngồi dậy, tay phải vung lên không trung một cái, lần nữa buông tay ra, một đoàn ánh sáng màu lam bồng bềnh yếu ớt tản ra trong lòng bàn tay hắn: “Đây là cơ hội ước nguyện vạn năng của trò chơi bàn tròn, nhưng có hạn chế, không thể ước nguyện vọng tạo thành ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đối với trò chơi bàn tròn.”

Nghe được đáp án của món quà thứ hai, nội tâm cường đại như Giang Vấn Nguyên cũng cảm thấy một tia kinh ngạc. Giang Vấn Nguyên cẩn thận hai tay cầm đoàn ánh sáng: “Trò chơi bàn tròn sao có thể đáp ứng cơ hội ước nguyện trân quý cho anh? Có phải anh đem sức mạnh của trò chơi bàn tròn trả lại cho nó hay không…”

Trần Miên biết Giang Vấn Nguyên chắc chắn có thể đoán được chuyện này, cũng không giấu diếm nữa, đem nguồn gốc của trò chơi bàn tròn, cùng với quan hệ giữa hắn và trò chơi bàn tròn, từng cái từng cái rủ rỉ nói hết.

Trong quá trình Trần Miên giảng giải, hai người vẫn dựa vào nhau. Giang Vấn Nguyên thỉnh thoảng lại lên tiếng cắt ngang hắn. Không phải Giang Vấn Nguyên quan tâm Trần Miên thiếu chút nữa bỏ lại cậu, mà là Trần Miên rốt cuộc chịu bao nhiêu khổ sở, có thể có di chứng gì hay không, sau khi được Trần Miên cam đoan trả lời không có việc gì, mới thở phào nhẹ nhõm.

Giang Vấn Nguyên từ trong ngực Trần Miên ngồi dậy, cậu nhìn ánh mắt Trần Miên, không chút che dấu cảm xúc hạnh phúc, lộ ra nụ cười đẹp nhất, nghiêm túc nói: “Trần Miên, cảm ơn anh vì đã trở lại bên cạnh em. Món quà anh tặng em rất thích.”


Hai người lại nị oai* một trận, sau khi mở rộng lòng với nhau, lúc này đây bọn họ vô cùng kịch liệt.

(*nị oai: Làm một số chuyện tương đối thân mật, nói một số lời thân mật.)

Giang Vấn Nguyên xin nghỉ phép, nhốt ở nhà cùng Trần Miên trải qua ba ngày mơ mơ màng màng như người say rượu không biết hổ thẹn gì nữa. Tuy rằng cứ như vậy vĩnh viễn ở cùng một chỗ cũng sẽ không chán, nhưng Giang Vấn Nguyên cùng Trần Miên còn có chính sự phải làm, ví dụ như thân phận mới của Trần Miên, tài sản trước kia hắn tích lũy được, ví dụ như dì Trần cô đơn sau khi chú Trần chết, vân vân, tất cả đều là việc cấp bách không thể chậm trễ.

Trước khi ra khỏi cửa, Trần Miên mặc quần áo mới mua, nghiêng đầu nhìn thấy Giang Vấn Nguyên đem đoàn ánh sáng nhét vào trong két sắt, hắn có chút tò mò hỏi: “Nguyên Nguyên, em còn chưa nghĩ ra ước nguyện gì sao?”

Giang Vấn Nguyên khóa chặt két sắt, đi tới bên cạnh Trần Miên: “Nghĩ kỹ rồi, nhưng hiện tại chúng ta có quá nhiều chuyện, chờ qua một thời gian xử lý tốt mọi chuyện, khi đó em sẽ ước nguyện.”

Trần Miên thân mật vuốt vuốt tóc mai có chút tán loạn của Giang Vấn Nguyên: “Là nguyện vọng gì vậy?”

Giang Vấn Nguyên không hề giấu diếm chút nào: “Dùng phương pháp tạo người, phục sinh Tả Tri Ngôn.”

Nội tâm Trần Miên lập tức dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt: “Phục, phục sinh lại ai?”

Giang Vấn Nguyên cười mà không nói, kéo tay Trần Miên định đẩy cửa ra ngoài.

Trần Miên dùng lực trên tay, ôm Giang Vấn Nguyên vào trong ngực, đem sự bất an vẫn giấu ở một góc nội tâm nào đó hỏi ra: “Lúc trước em biết anh là chủ nhân mới của trò chơi bàn tròn, vì sao còn muốn ước nguyện cho anh đạt được sức mạnh của trò chơi bàn tròn, vì sao em không ước nguyện để anh giải thoát khỏi trò chơi bàn tròn?” Em không sợ, anh sẽ không bao giờ … trở về nữa sao?

Giang Vấn Nguyên đưa tay kéo nút thắt cà vạt của Trần Miên, hơi dùng sức, đè cổ Trần Miên xuống, hôn lên đôi môi khẩn trương có chút trắng bệch kia. Giang Vấn Nguyên hài lòng nhìn đôi hồng hào lại, nhưng không chính diện trả lời câu trả lời của Trần Miên: “Anh cảm thấy thế nào? Em vì cái gì mà lại thực hiện một nguyện vọng như vậy?”

Trần Miên toàn thân trên dưới mỗi lỗ chân lông đều kêu gào, đương nhiên là bởi vì em yêu anh, cũng tin tưởng tình yêu của anh đối với em, cho nên mới yên tâm đem quyền chủ động giao cho anh! Nhưng hắn nói không nên lời, sợ bị mất mặt.

Giang Vấn Nguyên cũng vui vẻ nhìn bộ dáng sốt ruột này của Trần Miên, nắm tay hắn mạnh mẽ đưa hắn ra khỏi nhà. Đúng vậy, cậu chính là cố ý không đưa ra đáp án. Giang Vấn Nguyên biết được Trần Miên có mấy lần thiếu chút không kiên trì được mà muốn trở thành chủ nhân mới của trò chơi bàn tròn, ngoài miệng không nói nhưng nội tâm cậu vẫn có chút sợ hãi. Coi như trừng phạt, để cho Trần Miên sốt ruột một thời gian đi.

Sau khi ra khỏi nhà, Giang Vấn Nguyên từ đầu đến cuối dắt Trần Miên thất hồn lạc phách, không sợ các loại ánh mắt xung quanh nhìn bọn họ.

Trần Miên, anh căn bản không biết, em đã đoán được trò chơi bàn tròn rất có thể sẽ động tay động chân với linh hồn của người thừa kế, sợ ước nguyện cướp lấy anh khỏi trò chơi bàn tròn, sẽ khiến anh sinh lòng hận ý với em. Để có thể trói anh mãi mãi với em, em đã cố ý lùi lại, giao quyền chủ động cho anh. Anh thiện lương như vậy, nhất định sẽ cảm thấy áy náy, cố gắng muốn bồi thường cho em. Khi anh đánh bại trò chơi bàn tròn để trở lại với em một lần nữa, trò chơi bàn tròn sẽ không bao giờ gây ra mối đe dọa cho em, anh sẽ thuộc về em mãi mãi.

Người yêu anh tâm cơ như vậy, làm sao có thể cho anh biết!

~~~~~

Mọi người rảnh thì ghé qua wordpress của tui chơi nhó

link wordpress có ghim trong trang cá nhân ó <3


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.