Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ

Chương 6


Bạn đang đọc Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ – Chương 6

             Hôm nay đông hơn hôm qua nhỉ? Có cả bọn đàn em của hắn nhưng sao không có con Xíu, sinh nhật Xíu mà
– Hà, Xíu đâu?
-Ờ…ờ nó đi với bạn nó-Hà ấp úng
– Gì kì vậy sinh nhật nó mà???
– Ủa? Hôm nay sinh nhật con Xíu hả? Đâu phải đâu, sinh nhật con Xíu tháng 12 mà– con Khoa hỏi
– Hà? – tôi nhíu mày hỏi
– Tao… tao..
– Tao .. tao con khỉ, mày quá đáng vừa thôi chứ !
– Tao nói vậy để mày ra đây thôi mà! Không nói sao mày đi
– Mày…mày được lắm!, tao tin mày như vậy mà mày…
– Thôi đừng cãi nhau nữa, chuyệnnhỏ mà– Bi( ten thằng Bắc Kì, anh em chí cốt của hắn, bây giờtôi mới thấy hắn dễ thương và bớt ác cảm với dân Bắc Kì)
Tôi tức muốn khóc, khóe mắt cay cay, tại sao nó lại có thể lừa tôi như thế chứ? Bạn bè cái quái gì thế? Tôi cầm lấy li rượutrên bàn uống cạn rồi chạy ra ngoài…Không biết là rượu gì mà vừa cay vừachát, uống vào mà người tôi cứ nóng bừng bừng như có lữa, đầu óc thì choángváng , mọi thứ xung quanh tôi dường như muốn sụp đổ, bố tiên sư con Hà, bạn bè mấy năm trời vậy mà bây giờ nó lại lừa tôi cúđau như thế…Chân tôi cứ bướcmà không biết là sẽ đi đâu, trời hình như bắt đầu mưa rồi hay mắt tôi không nhìn rõ nữa vậy? Tôi cũng chẳngmuốn trú mưa nữa, mặc kệ mưa, tôi vẫn cứ bước, mỗi bước ngày một nặng nề hơn cho đến khi ngã khụy xuống…
…….
Tôi tỉnh dậy với toàn thân nhức mỏi, đầu ócchoáng váng, tôi cố ngồi dậy và nhận ra tôi đang ở một nơi xa lạ, không phải nhà tôi, nhà Linh,Hà hay Hồng đây làđâu? Nhìn mọi vật được trang trí trong phòng có vẻ như rất đắt tiền, và căn phòng này của một tên con trai,không phải chứ???….ááaaaaaaa, trời ơi, quần áo của tôi…đâyđâu phải đồ tôi mặc hôm qua, càng không phải là đồ của tôi. Chết mất, trời ơi, chuyện gì đang xãy ra với tôi đây???Đầu óc đang hoang mangthì kẻ tôi không muốn gặp nhất lại xuất hiện…
– Em tỉnh rồi hả?Dậy ăn đi!
– Anh…tôi.. – thật không dám tin vào mắt mìnhnữa, tôi như muốn á khẩu
– Em muốn nói gì?- hắn nhíu mày khó hiểu
– Tại…sao tôi ở đây?
– Tôi đưa em về
– Tại sao chứ? Mà đây là đâu?-tôi hét lên
– Nhà tôi, em bị bệnh, tôi đưa em về đây- ôi trời,hắn bình tĩnh như chưa bao giờ được bình tĩnh..
– Tại sao không phải nhà tôi mà là nhà anh?-tôivẫn cứ hét đien cuồng
– Nhà en khóa cửa-hắn vẫn điềm tỉnh
– Không xong rồi..tôi…tôi phải về nhà

– Em chưa khỏe hẳn-hắn ngăn tôi lạikhi tôi dịnh nhảy xuống giường
– Tôi khỏe rồi, tôi mà không về nhà thì tôi ra đườngở luôn đó – tôi hét lên,tự nhiên nghĩ đến phải ra đường ở sao chân tay tôi lạnhngắt thế này
– Tôi xin phép ba mẹ em rồi, em cứ nghỉ ngơi đi
– Anh xin?- mặt tôi bây giờ chắc buồn cười lắm,muốn khóc cũng không được.
– Em hét hoài vậy không rát cổ sao? Hà xin ở nhà Hà
– Ờ ờ – bây giờ tôi như trái bóng xì hơi vậy!
“ em muốn làm siêu nhân làm siêu nhân làm siêunhân…”
– Alo?-giọng tôi yểu xìu

– Gọi cho tao làm gì nữa, mày là con bạn xấuxa-tôi hét lên

– Bất đắc dĩ con khỉ, bạn bẻ mà mày chơi tao như vậy hả?

– Rồi

– Thôi về nhà tao đi, tí tao cũng về nhà, chắcba mẹ tao chữi tao chết quá!

tôi cúp máy mà mặt vẫn còn hầm hầm, hắn vẫn ngồiđó và nhìn tôi chằm chằm…
– Làm gì nhìn tui ghê vậy hả?
– Em vui thiệt đó!-hắn xoa đầu tôi rồi bước rangoài – Em nghỉ ngơi đi tí Hà đến tui sẽ gọi
– Khoan…khoan đã
Hắn đứng lại nhưng không quay đầu nhìn tôi
– Đồ của tôi…??

– Em yên tâm!!!
……………
Một ngày chủ nhật đẹp trời tôi đang vui vẻ nằm ởnhà nghe nhạc và suy nghĩ ra một câu chuyện hay hay…
– Alo gì vậy mày?-tôi vui vẻ nghe điện thoại
– – trong điện thoại con Hà đang kêu gàothảm thiết
– Gì vậy? Ông già đuổi mày ra đường rồi hả?

– Ai biết mày???
– Mày…Mày không phải bạn tao!!!
– Sao lại chia tay không phải mày kết hắn ta lắm hả? – tôi trêu chọc

-Ồ vậy à mày thích chinh phục xong rồi bỏ đó hả?giờmuốn sao?

– Stop…cái gì mà trong nhóm mình ảnh thích taonhất mày? Bồ mày mà mày kêu thích tao là sao?

– Haha..để mày học hay để mày đi theo thằng kháchả? Mà mày ăn ốc bắt tao đổ vỏ là sao?

– Hậu tạ gì đây?

– Ok!
…Cafe Cát Đằng
– Anh đừng theo con Hà nữa được không?- tôi vàothẳng vấn đề, tôi vốn thẳng tính như ruột ngựa mà

– Tại sao?- mặt hắn vẫn bình thường như chẳng có gì ngạc nhiên cả
– Anh có thương nó thì anh để nó chuyên tâm học hành đi, cấp ba rồi
– Vậy em làm thay chổ cho Hà
Tôi đứng hình, hắn nói cái quái gì thế nhỉ?
– Anh…anh nói cái gì ?
– Em phải làm người yêu của tôi! – hắn vẫn bìnhthản trả lời và giọng vẫn lạnh
– Anh …anh có vấn đề à?- tôi hét lên- Tôikhông đồng ý!
Tôi đứng lên đi một nước, vẫy taxi về nhà con Hà
– Thằng đó đúng là bị khùng mà! – tôi quăng túixách lên giường rồi nằm xuống
– Sao vậy?-con Hà vừa ngồi máy tính vừa nói chuyện
– Mày bỏ hắn là đúng đó, biết hắn nói gì với taokhông?
-Nói gì?- nó tỏ ra hào hứng
– Vậy em phải làm người yêu tôi…đúng là một tênsiêu tự kỉ mà
– Sao mày không đồng ý! – nó tỏ ra vẻ tiếc nuối
– Con này…vậy sao mày bỏ ?
-Ờ…ờ tao…tại tao không thích nữa…Nhưng thật ra anh ấy tốt nha! Gallant nè, đẹp trai, nhà giàu, lạilà đại ca rất có uy nà, mày mà quen ảnh sau này đứa nào dám đụng tới mày!
– Vậy mày giử lại mà xài đi!
– Mày…nói chuyện với mày mệt quá!
“anh chỉ cần em..chỉ một mình em…”
– Alo!Hà nghe…cái gì? Được rồi tụi tao tới liền1
Nghe điện thoại xong con Hà có vẻ hốt hoảng
– Gì mà mày làm ra bộ mặt hình sự quá vậy?
– Con bé Dương nó có chuyện rồi
Tôi bật dậy như lò xo..Dương là em họ của bạn tôi, nó mớihọc lớp 8…Ba mẹ nó li dỊ khi nó mới học lớp 5 từ đó nó ăn chơi, kết bè kết phái.Khi Hà nói nó có chuyện là tôi biếtngay nó đi đánh nhau rồi…
Khi tôi và con Hà tới sân sau của trường cấp 2mà Dương theo học thì đã thấy con Dương bị đánh lăn lốc trên sân và đám huynh đệ xóm nhà thờđang ra sức đá nó…Phúc, hắn đang ngồi trên xe quan sát tình hình..tôi vội chạylại
– Anh làm gì vậy hả?Kêu tụi nó dừng đi!-tôi hét lên
– Tại sao?Em là gì mà ra lệnh cho tôi?

– Tôi…
– Nếu em đồng ý yêu cầu của anh, anh sẽ tha chonó!
– Anh…
Tôi chần chừ suy nghĩ những tiếng kêu gào củacon Dương cứ đập vào tai tôi, lúcbạn tôi đi du học đã giao con Dương lại cho nhóm tôi, đốivới tôi Dương như là em gái vậy, nhìn nó bị đánh như vậy tôi thật không nở
– Tôi..
– chị Nghi…đừng dồng ý với nó…em với nókhông chơi chung với nhau được..aa
-Tôi…anh dừng lại đi, tôi đồng ý!
– Được rồi..
Sau lời đồng ý của tôi bọn leo lên xe bỏ đi..Tôivẫn còn đứng ngây người ra đó..Mọi thứ với tôi diễn ra quá nhanh rồi
– Chị Nghi…em xin lỗi – con Dương nói với tôi
– Không sao…em có sao không?
– Chị yên tâm, mấy vết thương này nhầm nhò gì?-Dương cười cười
– Sao gây sự với tụi nó làm gì vậy?-Linh hỏi
– Hồi bữa em đánh tụi thằng Hùng, hôm nay tụi nóđánh lại em
– Từ nay bớt gậy sự đi, tụi chị không cứu mày hoài đượcđâu, hôm nay là nhờ con Nghi không là mày nằm bệnh viện rồi, mà Phúc đại ca nóigì với mày vậy?- Khoa nói
– Không có gì, thôi được rồi, về nhà đi! – tôinói
-Ủa mà Hồng không đi với mày hả Nghi?
– Mày không biết trong nhóm tụi mình nó là đứangoại lai hả?-Linh trêu
@@@@@@@@@@@@@@@@
Thật ra quen với hắn cũng không phải là khó chịu lắm, tôi dư sức đối phó với hắn mà, tôi sẽ làm cho hắn sợ tôi mà chạymất dép thì thôi. Haha
@@@@@@@@@@@@@@@@
Tuần qua trường tôi tổ chức thi học sinh giỏi vòng trường, tôi và con Hà, con Hồng thi môn anhvăn may mắn cả ba đứa đều vượt qua suông sẻ…Những ngày qua tôi cũng làm đúngthiên chức của một người bạn gái, đi chơi với hắn, và cũng quantâm hắn chút xíu, đối với tôi những trò nghịch ngợm là không thể thiếu rồi. Cóhôm đang học tôi nổi hứng trốn học, nhóm tôi cùng đến trung tâm mua sắm
– Mua thoải mái đi bay ơi!
Sau 3 tiếng shopping thả ga, tôi gọi hắn đến trảtiền…7 triệu..
– Làm bạn trai tôi rất khổ phải không?- tôi châmbiếm
– Tôi không khổ, cũng không khó chịu, tôi đưa các em về – hắn vẫn lạnh lùng.
Có hôm lớp tôi được nghỉ tiết tôi gọi điện cho hắntới trường tôi, khi hắn đến thì tôi trốn xuống canteen ăn sáng. Hắn cũng khôngthan thở hay trách móc tôi gì cả.        


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.