Đọc truyện Bạn Trai Siêu Nhân Của Tôi – Chương 59
Biết được kẻ phạm tội là ai, bác sĩ
Wacker mới đầu vô cùng kinh ngạc, nhưng sau khi ông bình tĩnh lại, cũng
chỉ là nghiêm mặt thở dài: “Nếu như các bạn nói ai đáng nghi ngờ ở đây,
cũng chỉ có thể là cô ta.”
“Sao lại như vậy?” Clark hiếu kỳ, lẽ nào giữa bọn họ từng có chuyện gì khúc mắc?
“Tôi nghĩ anh không biết hiệp hội ảo
thuật này chỉ có một mình tôi tinh thông về thuật thôi miên đúng không?” Nói về điều này, bác sĩ Wacker vô cùng kiêu ngạo, thôi miên không thể
so sánh với các môn ảo thuật khác, nó là cả một hệ thống, cần phải khắc
khổ chuyên tâm nghiên cứu mới có thể có thành tựu nhất định, ít ai có
thể có kiên trì đi học tập những tri thức cơ bản khô khan vô vị như thế.
Clark cũng rất bất ngờ: “Đúng vậy, tôi không biết, còn Constance thì sao?”
Bác sĩ Wacker thở dài: “Cô ta là tôi dạy, cho nên có thể tính là một nửa học trò của tôi. Cha của Constance là
Iqbal, trước khi qua đời cũng là hội viên của hiệp hội ảo thuật, là bạn
tốt của tôi. Quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, Constance coi như là tôi
nhìn mà lớn lên, cho nên khi cô ta nói muốn học thôi miên, tôi liền đồng ý dạy.”
“Constance rất có năng khiếu, cô ta cũng
rất chăm chỉ, không bao lâu sau đã thành thạo kỹ xảo, khiến tôi rất vui
mừng, tôi thật sự có ý định nhận cô ta làm học trò, nhưng sau, tôi phát
hiện cô ta không phải là một học trò lý tưởng.”
“Đã xảy ra chuyện gì sao?” Clark suy đoán.
Wacker gật đầu: “Sau khi học xong thôi
miên căn bản, tôi vốn định để cho cô ta tiếp tục học lên trình độ cao
hơn, nhưng lúc đó Constance lại đưa ra muốn gia nhập hiệp hội, chuyện
này lúc đó rất ồn ào, hiệp hội vốn có điều lệ không cho phép phụ nữ gia
nhập, nhưng Constance không quan tâm, để đạt được mục đích thậm chí cô
ta còn thôi miên mấy thành viên của hiệp hội.”
Amy vẫn giữ im lặng âm thầm kinh ngạc, cô không ngờ sâu trong nội dung kịch tình còn có chi tiết này.
Clark cũng rất kinh ngạc: “Vậy tại sao cô ta không thành công? Ban nãy chúng tôi có xem cô ta biểu diễn, cô ta
được giới thiệu chỉ là trợ lý bình thường chứ không có tên trong danh
sách.”
“Chuyện này đã xảy ra từ năm ngoài, lúc
đó cô ta chỉ mới nắm được thôi miên căn bản, tôi nhanh chóng phát hiện
ra sự khác thường nhưng không tố giác cô ta, dù sao cô ta cũng là con
gái duy nhất của bạn tôi. Sau đó tôi bí mật giải trừ thôi miên cho mấy
thành viên kia để bọn họ khôi phục lại bình thường. Bọn họ không biết
mình từng bị thôi miên, ngay cả Constance cũng chỉ tưởng rằng trình độ
mình còn chưa đủ.” Wacker giải thích.
Amy đã hiểu, thảo nào Constance còn chưa
ra tay với ông ta, trong nguyên tác cuối cùng bác sĩ Wacker bị
Constance giết chết. Nếu như cô ta sớm biết là Wacker xen vào, chỉ sợ
hiện giờ bọn họ đã không gặp được ông.
“Nhưng vẫn có người phát hiện ra bất
thường đúng không?” Clark nhớ tới lúc bậc thầy ảo thuật Rominger biểu
diễn có thái độ khác lạ với Constance.
Bác sĩ Wacker gật đầu: “Đúng vậy, biểu
hiện của cô ta quá rõ ràng, mỗi lần chỉ cần cùng người khác lên sân khấu phối hợp cô ta luôn muốn nổi bật khiến khán giả chú ý và yêu thích,
dường như cô ta cho rằng chỉ cần mọi người yêu thích là có thể vào được
hiệp hội, nhưng cách này lại khiến tất cả mọi người khó chịu, tuy rằng
nể mặt cha cô ta không ai nói thêm gì, nhưng hiện giờ chỉ cần biểu diễn
có Constance làm trợ lý là tất cả mọi người tự động chắn cô ta lại,
không cho cô ta có thể gây dựng danh tiếng gì.”
“Có điều tôi không ngờ cô ta lại có thể
làm ra chuyện phạm pháp như vậy.” Bác sĩ Wacker vô cùng đau đớn hay tay
ôm mặt, Constance từng là học trò cưng của ông, ông không chỉ một lần
ngăn cản cô ta đi sai đường, nhưng vẫn không làm gì được.
Amy và Clark nhìn nhau, không biết nên làm gì mới có thể an ủi người bác sĩ già da đen vẻ mặt tiều tụy này.
Một lúc sau, bác sĩ Wacker mới điều chỉnh lại ổn thỏa tâm tình, ông nói: “Không nói chuyện này nữa, hai người
không phải muốn tôi giúp đỡ sao? Đi thôi, bây giờ tôi có thời gian.”
Ba người rời khỏi câu lạc bộ ảo thuật, về đến nhà, Clark trước tiên đưa Amy về nhà mình, rồi mới dẫn bác sĩ
Wacker lên lầu trên tìm Bernie.
Khi Amy về đến nhà, cảm thấy hơi mệt mỏi, cô tắm rửa thay quần áo khác liền lên giường ngủ luôn, ngay cả Clark về lúc nào cũng không hề biết.
***
Ngày hôm sau, Amy không xen vào chuyện
của Clark, chỉ biết rằng đứa trẻ kia tuy đã được giải trừ thôi miên
nhưng giống như những trường hợp khác, không thể nhớ nổi gì. Clark không còn cách nào khác đành đưa người trở về, mỗi ngày đều theo dõi
Constance xem cô ta có lộ ra sơ hở gì.
Có điều Constance không phải loại ngu
xuẩn. Khi phát hiện người mình bắt cóc biến mất, cô ta xác thực có phần
hoảng loạn, nhưng nhanh chóng trấn định lại, vẫn tỏ vẻ không có gì không ổn để giấu sơ hở, khiến Clark không tìm được bất luận chứng cứ gì.
Nhưng đã phạm tội nhất định sẽ để lại sơ
hở. Khi Constance yên ổn qua đi nửa tháng, không có phiền phức gì tới
cửa, cô ta cho rằng đã an toàn. Vì vậy khi hiệp hội ảo thuật được mời
tới các nơi biểu diễn, thói quen của của cô ta lại trỗi dậy, giữa những
khoảng thời gian trống mỗi lần biểu diễn, tìm một vài người nổi tiếng
làm đối tượng thí nghiệm luyện tập thôi miên, ví dụ như khiến giáo hoàng mặc trang phục chính thức tới xem ca sĩ nổi tiếng biểu diễn.. gì đó.
Những chuyện này đều bị Clark quay phim
lại trở thành vật chứng, nhưng anh không lập tức ra tay bắt cô ta, mà
chờ đến khi cô ta quyết định bắt cóc đứa trẻ con của người nổi tiếng
tiếp theo, mới tóm cô ta tại trận.
Vốn khi Siêu nhân đột nhiên xuất hiện,
Constance còn chuẩn bị thôi miên anh, nhưng Clark được Amy nhắc nhở đã
sớm nhờ bác sĩ Wacker dạy cho cách tránh cho mình bị thôi miên, phát
hiện ra ý định của Constance, lại càng không cho cô ta có cơ hội nói gì, thẳng tay đánh ngất luôn.
Sau đó là chuyện của cảnh sát, Clark giao người cho bọn họ xong, về nhà với vợ.
***
Bụng Amy càng lúc càng lớn, khiến cho
trọng lượng cô phải mang trên người cũng càng lúc càng nặng, hai chân hở ra một tẹo là chuột chút, giống như củ cải bị sưng phù lên vì ngâm
ngước. Hơn nữa chứng đi tiểu nhiều cũng càng ngày càng nghiêm trọng,
điều này khiến cô phải bỏ qua dự định hoàn thành xong học kỳ, mà xin tạm nghỉ học luôn. Cô cũng không muốn mất mặt thêm nữa, một buổi học chạy
ra WC không biết bao nhiêu lần, cô không chịu nổi ánh mắt quỷ dị của mọi người nữa.
Không đi học, cũng không được mó tay làm
gì, Amy mỗi ngày ngồi ở nhà, dù có Martha ở cùng nhưng vẫn cảm thấy rất
buồn chán. Vì vậy cô theo Martha học may, dự định làm vài bộ trang phục
cho baby sắp sinh.
Tay nghề của Martha rất tốt, xem bộ đồ
siêu nhân bà làm cho Clark là đủ biết, nghe Amy nói muốn theo bà học
may, vô cùng vui vẻ đồng ý.
Vì Amy hiện giờ là phụ nữ có thai, không
thể mệt nhọc quá độ, cho nên Martha chỉ dạy cô cắt và may đơn giản,
những môn như thêu hoa.. đều bị gác lại, dù sao hiện giờ đang ở
Metropolis, cần gì đó có thể đi mua rất dễ.
Lòng nhiệt tình học tập của Amy rất tốt,
nhưng thiên phú lại không như vậy, làm đi làm lại mấy tháng, quần áo làm ra mới miễn cưỡng đạt yêu cầu của Martha.
Tác phẩm của Amy là một bộ đồ cho baby,
có thêu đắp giống hình mèo con, vải bông có hoa văn màu vàng nhạt, ngoài ra còn có một bộ tất tay nhỏ xíu, mũ áo có đính hai con mèo nhỏ dễ
thương, bên trong có nhồi bông càng làm cho nó có hình có khối.
Amy làm quần áo theo cỡ tầm sáu tháng trở lên (nhỏ hơn nữa cô không làm nổi, chỉ có thể nhờ Martha), cũng chỉ
giống như mua bên ngoài, nhưng cô làm rất chú tâm, ngay cả một sợi vải
khiến bé khó chịu cũng không thể tìm ra, cẩn thận tỉ mỉ khiến Martha cảm thấy rất hài lòng. Hơn nữa Martha cảm thấy sáng kiến của Amy rất thú
vị, cùng nhau chuẩn bị đồ dùng quần áo cho bé con sắp chào đời, đủ hết
cho bé mặc từ lúc mới sinh cho đến khi một tuổi.
Lúc này, số nhà 344 đường Clinton cũng có biến hóa lớn.
Vì trong nhà sắp tăng thêm một thành
viên, nhà Kent sau một hồi lâu bàn bạc quyết định đem căn hộ trước đây
của Amy cho Bernie ở, còn căn hộ trên lầu thì thuê người đến dỡ bỏ bức
tường ngăn rồi sửa sang lại, như vậy nhà của bọn họ có thể mở rộng không ít, ngoài phòng ngủ của hai vợ chồng, một phòng khách, còn có thể chuẩn bị một gian phòng trẻ em nữa.
Đương nhiên, trước khi làm những việc này thì nhà đã thuộc về bọn họ, khi Amy và Clark kết hôn, Martha và
Jonathan lấy tiền dành dụm ra mua lại hai căn hộ dành làm quà cưới cho
hai người, một tầng trên lầu cũng được Gloucester mua lại tặng cho em
gái, cho nên bọn họ muốn sắp đặt thế nào đều được.
Nhà mới là vì đón bé cưng mà chuẩn bị, dĩ nhiên là không thể giống như lúc Clark mới dọn đến tự tay lắp đặt, mà
nhà Kent mời hẳn chuyên gia đến xem, vẽ ra thiết kế tốt nhất, mới tìm
đến đội thi công chuyên nghiệp, đợi đến khi nhà sửa xong phải qua hai
tháng. Giữa lúc đó, bọn họ tất nhiên không thể ở lại đó, Martha và
Jonathan đưa Amy về Smallville đợi nhà mới.
Khi nhà mới lắp đặt xong, Amy lại quay trở về, không được bao lâu thì đã đến ngày sinh.
Trước kia, Amy thường nghe nói sinh con
rất đau đớn, khi đó, Amy dù có cảm giác sợ, nhưng không biết rốt cuộc là đến mức nào, hiện giờ đến lúc mình sinh con, mới biết được, nghe người
ta nói thôi thì chưa thể hiểu được, tự mình cảm nhận mới thấy đau muốn
chết!!