Đọc truyện Bán Tiên – Chương 10: Nguyên Nhân Tai Họa
Hai người là biết rõ sự thật phía sau việc Yêu nghiệt hoành hành.
Có một Yêu tu, người xưng là Tê Hà nương nương, chính là đại yêu số một vùng Tây Nam Cẩm quốc, nó có một đứa con gần đây bị người giết chết.
Hung thủ giết chết con của nó lại là đệ tử thân truyền của Ti Nam phủ chưởng lệnh.
Khởi nguồn của câu chuyện rất dung tục tầm thường, chính là bởi vì một nữ nhân, hai nam nhân đều nhìn trúng, trong lúc tranh giành tình nhân, đệ tử của Ti Nam phủ chưởng lệnh lập ra một cái bẫy, vu oan Tê Hà nhi tử sát hại Cẩm quốc bách tính, vi phạm “Năm mươi dặm chi ước”, trực tiếp đem nó giết chết.
Cái gọi là “Năm mươi dặm chi ước” đó là một cái giao ước đạt thành giữa nhân và yêu để dẹp loạn việc chém giết không ngừng nghỉ.
Người ở lại xung quanh thành, trấn, hương, thôn, còn có di chuyển hai bên con đường chính thức, cùng với một ít thủy vực, thì trong vòng năm mươi dặm yêu loại không được tới gần.
Một khi tự tiện xông vào, không quản có làm gì hay không, nhân loại đều có thể vô điều kiện đem nó tru sát.
Đồng dạng, nếu như người bước ra khỏi phạm vi năm mươi dặm kia, yêu loại hành hung cũng có thể không phải chịu trách nhiệm.
Vạch đất làm phạm vi, không được tự tiện xông, gọi là yêu giới.
Tại giữa giới tuyến, cư ngụ trong đó, gọi là nhân gian.
Nói chung, chính là mọi người đều duy trì khoảng cách và không gian sinh tồn an toàn nhất định.
Đương nhiên, song phương cũng sẽ không phải không có qua lại, vấn đề phương diện chi tiết giữa hai bên này đều có thể hiệp thương, chỉ cần được đối phương cho phép, tự nhiên là có thể tùy ý hai bên qua lại.
Nguyên nhân chính là vì giữa nhân và yêu trường kỳ tiếp xúc qua lại mới sẽ sinh ra cái nghề nghiệp Giải Yêu sư mà Ngư Kỳ đại sư đang làm.
Bởi vì hiểu rõ về yêu loại, có thể luyện chế ra một số vật phẩm nhằm vào hoặc trị liệu khỏi Yêu tu, được xưng là Giải Yêu sư.
Với tư cách địa vị của con trai Tê Hà nương nương, cầm đến giấy thông hành nhân gian tất nhiên không thành vấn đề, nhưng cũng không thể tùy tiện chạy đến nhân gian lạm sát kẻ vô tội, mà đệ tử của Ti Nam phủ chưởng lệnh chính là chụp mũ cho con trai Tê Hà nương nương tội danh như thế.
Với mối thù giết con, Tê Hà nương nương há có thể dễ dàng bỏ qua, tự nhiên là muốn bức Ti Nam phủ giao ra hung thủ giết con của nó.
Nhưng Ti Nam phủ chưởng lệnh lại là người nào? Cẩm quốc hoàng đế phong hắn làm Quốc sư, ban thưởng phong hào “Địa mẫu”, là một trong những cao thủ cảnh giới Bán Tiên có thể đếm được trên đầu ngón tay trên thế gian.
Đệ tử thân truyền của loại người này, thế nào có khả năng tùy tiện giao cho một tên lão yêu quái xử tử, khiến mặt mũi Địa Mẫu và Ti Nam phủ đặt ở nơi nào?
Phía bên Ti Nam phủ tự nhiên là tiếp tục lấy cớ hung thủ, nói con của Tê Hà vi phạm Năm mươi dặm chi ước .
Dùng loại chuyện lấy cớ này bức ép một người không có năng lực còn được, một phương đại yêu nhưng không chấp nhận được kiểu đó, trực tiếp phát động Yêu tu tác loạn, từ đó áp bức uy hiếp.
Nghe nói Tê Hà thả ra lời nói, nguyện ý bỏ ra mười viên Nghiệt Linh đan làm khen thưởng, mười cái đầu của sĩ tử đi thi đổi lấy một viên Nghiệt Linh đan .
Nghiệt Linh đan cũng không phải là vật bình thường, một viên giá trị một nghìn vạn lượng bạc.
Phân chia tu vi làm 3 đại cảnh giới Chân Võ, Huyền Sĩ, Bán Tiên cũng được người mô phỏng đưa vào trong phẩm cấp của một số chức nghiệp, nhằm phân chia tài nghệ cao thấp.
Thí dụ như Giải Yêu sư cũng phân chia năng lực luyện chế làm Võ cấp, Huyền cấp và Tiên cấp.
Nghiệt Linh đan là chỉ Giải Yêu sư có năng lực luyện chế Tiên cấp mới có thể luyện chế ra được, chí ít Giải Yêu sư Huyền cấp như Ngư Kỳ là còn không có năng lực luyện chế ra.
Đối với rất nhiều Yêu tu mà nói, có thể từ muông thú mở ra linh trí lĩnh ngộ tu hành, sau đó tu luyện thành Yêu, là có rất nhiều nhân duyên tế hội ở bên trong, không có nghĩa là Yêu nhị đại (con của yêu) cũng có thể tu luyện thành Yêu.
Mà Nghiệt Linh đan đúng là có thể mở ra linh trí cho muông thú.
Linh trí vừa được mở ra tự nhiên có thể lĩnh hội chỉ dẫn tiến tới bước vào giai đoạn tu hành.
Đối với rất nhiều Yêu tu mà nói, Nghiệt Linh đan có sức mê hoặc rất lớn, có chút kẻ không thiếu tiền thậm chí sẽ đem Nghiệt Linh đan cho sủng vật của mình dùng.
Một viên Nghiệt Linh đan đổi lấy mười thủ cấp thí sinh.
Nói cách khác, thủ cấp của một thí sinh giá trị trăm vạn lượng bạc.
Một kẻ lấy được mười cái đầu của mười thí sinh đem đi đổi, có thể thu thập từ trong tay người khác.
Việc này, triều đình và Ti Nam phủ đều đang tận lực phong tỏa tin tức, một khi tin tức lan truyền ra, một cái đầu của thí sinh có thể đổi một trăm vạn lượng bạc, e rằng không chỉ có Yêu tu động tâm, ai dám đảm bảo ngoài Yêu tu ra sẽ không có người nhân cũng cuốn vào? Nhiều tiền như vậy có sức cám dỗ không phải chuyện đùa.
Chiêu thức đó của Tê Hà tạo ra động tĩnh đã không chỉ đơn giản là một trăm cái đầu đổi mười viên Nghiệt Linh đan như vậy.
Cũng may song phương hiện nay đều còn tương đối kiềm chế.
Tê Hà vẫn chỉ là động thủ nhằm vào phía chính quyền, vẫn chưa đại khai sát giới đối với bách tính phổ thông, nếu không hậu quả biển máu sóng lớn là mọi người đều không quay đầu được.
Ti Nam phủ cũng biết công lý tự tại nhân tâm, tự biết đuối lý không có xằng bậy, vẫn một mực ở vào trạng thái phòng thủ.
Thử hỏi với loại chuyện này hai vị đại sư nào dám cuốn vào, Ngư Kỳ thăm dò hỏi: “Đại nhân định để hai người chúng ta tham dự hộ tống hay sao?”
Lư Cát Ngỗi ha ha cười nói: “Nhị vị đại sư không cần suy nghĩ nhiều, chỉ là trong tình thế này, muốn mượn thanh danh của nhị vị, lộ diện tại trước mặt thí sinh, cố gắng có thể giúp cho những thí sinh kia an tâm hơn chút.”
Địch Tàng: “Ý của đại nhân là những thí sinh đó cũng đã biết việc yêu nghiệt tác loạn sao?”
Lư Cát Ngỗi mỉm cười, “Thời kỳ này, tiểu môn tiểu hộ đến ngay cả bụng còn không no, có mấy người có thể nuôi dưỡng được người đọc sách.
Có thể vượt qua thi Hương đa số là con cháu sĩ tộc, những người này có lẽ không biết Ti Nam phủ đã làm cái gì, nhưng thông tin đã xảy ra chuyện là đừng hy vọng có thể giấu giếm được bọn họ.
Mặc dù ta đã lệnh toàn bộ Liệt châu không được phô trương việc này, nhưng không có tác dụng.”
Địch Tàng gật đầu, ra hiệu đã hiểu.
Ngư Kỳ lại nhíu mày, đột nhiên nói: “Ta mới từ U Giác phụ tới, có một số việc, sợ rằng đại nhân phải sớm có chuẩn bị.”
Địch Tàng chuyển mắt nhìn qua, Lư Cát Ngỗi a một tiếng, nói: “Nguyện nghe tường tận.”
Ngư Kỳ: “U Nhai lại đã phát ra nhiệm vụ công khai, cần ba con Hỏa Tất Xuất(con dế lửa).”
Bên trong U Giác phụ có một sườn núi cao chót vót, người ở tại trên sườn núi đó cũng là người lập ra U Giác phụ, vẫn luôn kiểm soát quy tắc của U Giác phụ, dần dà sườn núi kia liền được mọi người gọi là U Nhai.
U Nhai sẽ không định kỳ phát ra nhiệm vụ khen thưởng, nhiệm vụ không không quan hệ tới ngoại giới, chỉ phát ra cho các nah2 thương gia trong U Giác phụ.
Thời gian đưa ra nhiệm vụ không có bất cứ cơ sở nào để dự đoán, có khi một năm mấy lần, có khi mấy năm cũng không có một lần.
Tính chất của nhiệm vụ cũng không có thể dự đoán.
U Nhai cũng sẽ không miễn cưỡng mỗi nhà thương gia đi làm nhiệm vụ, nói chung chính là để mọi người nhìn xem mà làm, nguyện tiếp nhận thì tiếp nhận, không tiếp nhận cũng sẽ không có bất cứ nghiêm phạt gì, hoàn toàn là thaái độ tùy tiện.
Nhưng có một điểm khẳng định là sẽ không để ngươi uổng công bận rộn, nếu hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ trao cho một khoản khen thưởng nhất định.
Về mặt khen thưởng thì theo quy củ cũ.
Hoàn thành nhiệm vụ có thể đối với U Nhai đưa ra một cái yêu cầu hợp tình hợp lý.
Nói cách khác, chỉ cần là yêu cầu không quá mức, U Nhai đều sẽ đáp ứng.
Khen thưởng nhu cầu giới hạn tại trong U Giác Phụ, từ trước đến nay U Nhai không nhúng tay việc bên ngoài Phụ, sẽ không đi giúp ngươi làm chuyện giết người cướp của gì gì đó.
Về phần quá trình mọi người hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần không vi phạm quy củ tại U Giác phụ, không quản ngươi ở bên ngoài có giết người cướp của hay không, U Nhai cũng sẽ không quản.
Lư Cát Ngỗi càng trở nên nghi hoặc, “Hỏa Tất Xuất? Đó là thứ gì?”
Dáng vẻ Địch Tàng mờ mịt suy tư, hiển nhiên cũng không rõ ràng đó là cái gì.
Ngư Kỳ: “Nhiệm vụ này vừa được đưa ra, ngay từ đầu rất nhiều người đều mù mờ không rõ, không biết đó là thứ gì.
Kỳ thực không biết cũng bình thường, U Giác phụ là địa phương như thế nào? Là địa phương buôn bán nhiều nhất các vật thế gian hiếm lạ, thứ mà ngay cả các cửa hàng lớn trong U Giác phụ đều không lấy ra được, còn cần phải U Nhai phát ra nhiệm vụ để tìm kiếm, mức độ hiếm lạ của nó liền có thể nghĩ mà biết.
Rất nhiều người vơ vét điển tịch tra tìm một phen, mới dần dần minh bạch là thứ gì.
Đó là một loại tiểu gia hỏa tương tự con dế sinh tồn tại trong khu vực địa hỏa dung nham, rất hiếm thấy.
Mọi người cũng không biết U Nhai cần thứ này để làm gì, vấn đề là thứ này giấu tại chỗ sâu trong lòng đất, sẽ không dễ dàng lên đến mặt đất, chỉ dựa vào một điểm này đã rất khó làm được.
Căn cứ trong điển tịch ghi chép để hình dung, loài vật này giống như tinh linh trong lửa, trong điển tịch cũng không mô tả rõ tập tính cụ thể, người ghi chép hẳn là cũng lý giải không nhiều.
Lô đại nhân, ngài nhưng có biết trong điển tịch ghi chép Hỏa Tất Xuất phát hiện là tại địa phương nào không?”
Lư Cát Ngỗi cười ha hả, “Tiên sinh hỏi như vậy nhưng chính là làm khó ta rồi.
Bình thường đối với phương diện dò ta rất ít khi đọc qua.
Tiên sinh hỏi như vậy, chẳng lẽ tại trong cảnh nội Liệt châu ta hay sao?”
Ngư Kỳ báo cho biết đáp án, “Không tại Liệt châu, nhưng tại phụ cận Liệt châu, Cổ Trủng hoang địa!”
Hiện trường ngay lập tức yên tĩnh, đều không xa lạ đối với địa danh này, xác thực ngay tại phụ cận Liệt châu.
Sở dĩ xưng là Cổ Trủng, tự nhiên là bởi có liên quan cùng mồ mã.
(Cổ: cổ xưa; Trủng: mồ mã)
Truyền thuyết thật lâu trước đây, thế giới này vốn tồn tại rất nhiều cự nhân.
Bọn họ dốc sức cho Tiên nhân, là lực sĩ của tiên nhân.
Về sau không biết vì nguyên nhân gì mà đều tiêu vong rồi.
Sau lại có người tại một địa phương nào đó phát hiện ra lượng lớn hài cốt cự nhân, trải qua năm tháng dài dằng dặc mà bất hủ, nới đó liền được xưng là Cổ Trủng hoang địa.
“Sinh hoạt tại trong khu vực địa hỏa dung nham.
.
.” Địch Tàng dáng vẻ suy tư thì thào tự nói, đột nhiên nói: ” Khối hoang địa kia sau khi được phát hiện là cự nhân nghĩa trang, bởi vì có truyền thuyết là lực sĩ của Tiên nhân, vì tìm đầu mối Tiên nhân, về sau tránh không được có người chạy đến đào móc, có triều đại nào đó thậm chí còn tập kết đại quân đi khai quật.
Cổ Trủng hoang địa có rất nhiều địa đạo thông tới ở chỗ sâu trong lòng đất, có khả năng thật đúng là nơi rất tốt để tìm Hỏa Tất Xuất.
Sở dĩ trong điển tịch có thể ghi chép phát hiện thấy Hỏa Tất Xuất tại Cổ Trủng hoang địa, chỉ sợ cũng là bởi vì nguyên nhân địa lợi này.”
Lư Cát Ngỗi đứng dậy.
Hắn quan tâm không phải việc này, đi tới một bên hiên các, lôi ra một sợi dây.
Rẹt! Một tấm bố mành hạ xuống, ngăn cản một phần ánh sáng.
Nhìn lại, đó không phải tấm mành, mà là một tấm bản đồ lớn, bản đồ toàn bộ Cẩm quốc, Lư Cát Ngỗi nhìn chằm chằm địa đồ, cau mày.
Hai người Địch, Ngư cũng đứng dậy đi tới bên cạnh bản đồ, tìm được Cổ Trủng hoang địa ngay tại bên cạnh Liệt châu.
Hoang địa có địa vực rất lớn, diện tích tương đương xấp xỉ với một châu, chỉ vì hoàn cảnh đặc thù mà hoàn cảnh bên trong không có hình thành khu vực nhân loại tụ tập.
Nhìn chằm chằm bản đồ xem kĩ một phen, Lư Cát Ngỗi đưa tay chỉ chỉ ba đường nét giao nhau bên trong Cổ Trủng hoang địa, “Cổ Trủng có ba con đường thông tới các châu xung quanh.
Con đường này từ Tây Nam thông hướng Đông Bắc, cũng là con đường gần nhất từ Liệt châu đi kinh thành.”
Nghe ra được trong giọng nói của hắn có ẩn chứa sự lo lắng, Địch Tàng: “Đại nhân hẳn là lo lắng những thương nhân U Giác phụ kia cũng sẽ nhân cơ hội gây ra bất lợi đối với các thí sinh Liệt châu ta?”
Lư Cát Ngỗi: “Có khả năng đó hay không, nhị vị tiên sinh hẳn là rõ ràng hơn so với Lư mỗ.”
Ngư Kỳ buông tiếng thở dài, “Đây chính là ta lo lắng cho đại nhân.
Ngày áp giải thí sinh đã đến rồi, người thực hiện nhiệm vụ bên phía U Giác phụ hẳn là cũng chạy tới Cổ Trủng chi địa.
Tê Hà nương nương đưa ra có dụ hoặc không nhỏ, rất khó đảm bảo những người kia sẽ không tiện thể kiếm một khoản.
Đại nhân, vì để ổn thỏa, không ngại đi vòng đi.”