Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 52: Tâm tư


Đọc truyện Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu) – Chương 52: Tâm tư

Sau khi rời khỏi tầm mắt giáo sư Flitwick, Snape liền cảm giác được sức nặng của Harry dựa vào eo mình, vì thế anh đành phải xoay người ôm lấy thiếu niên mơ ngủ, lấy tư thế hết sức nhẹ nhàng nhanh chóng trở lại văn phòng chính mình.

Lúc ấy trên đường bị bức họa thức giấc đều cho rằng Snape là nghiên cứu ra phương thức đi mới có thể rèn luyện thân thể.

Sau khi đem thiếu niên đặt lên sô pha lấy ra áo tàng hình, Snape nhìn Harry đã ngủ say co người lại không ngừng thở dài, anh đem ngọn lửa trong lò sưởi âm tường cháy to hơn một chút, sau đó đem sô pha biến thành giường nhỏ mềm mại, như vậy có thể cho người này ngủ thoải mái một chút. Nhưng …… Gương mặt ngủ mơ lại vẫn cảm giác lạnh lẽo, bắt đầu mộng du, Harry trực tiếp đi chân trần xuống giường lựa chọn nơi ấm áp nhất tiếp tục ngủ say.

Vốn bởi vì Harry ngủ ở bên cạnh cách đó không xa mà thể xác và tinh thần đều trong trạng thái hưng phấn, đang mơ màng ngủ Snape hoàn toàn bị độ ấm thân thể bên cạnh mà bừng tỉnh, sau đó anh đưa ra một quyết định rối rắm nhất. Anh vờ như không có phát hiện, tùy ý để thiếu niên không có cảm giác an toàn cuộn mình vào trong lòng anh, làm anh phải khó chịu vì chỗ nào đó kêu gào.

Kết quả ngày hôm sau Harry Potter, thiếu niên vừa sinh ra trở thành khắc tinh của Snape này nói một câu nói, hoàn toàn đánh nát thằng em hưng phấn cả đêm của anh: “Thì ra đây là cảm giác ngủ với ba, rất ấm áp, Severus thầy thật tốt.”

Tệ hơn nữa chính là sau khi Snape nghe được Harry thỉnh cầu muốn ở lại, nội tâm vô cùng đấu tranh.

“Như thế nào? Em chẳng lẽ còn muốn đem ta trở thành thú nhồi bông nào đó món ôm vào ngực?” Snape nâng lông mày hỏi, mảnh kí ức nhỏ anh thấy trong trí nhớ xa xăm của Harry xuất hiện, chỉ có Harry chưa đến một tuổi, đem nước miếng bôi lên mặt trên con gấu anh tặng. Merlin biết ngày đó thời điểm anh từ trong nhà đi ra làm sao sẽ thấy được nhiều quà tặng của gia đình Muggle, tiện tay kiểm tra gói quà gấu bông xem như quà cho lễ Giáng Sinh đem tặng, chính là rất nhiều năm về sau đem chính mình đóng gói đem tặng?!

“Sao có thể!” Harry trực tiếp phủ định, con gấu bông có thể ôm cậu vào trong ngực sao?! Còn vì sao cảm giác lúc còn bé thật sự có món đồ chơi như vậy? Có lẽ lúc nghỉ hè về nhà có thể hỏi dì Petunia.

“Rất tốt, mang theo đồ đạc của em, ta đưa em trở về.” Snape cự tuyệt nói.


Harry kỳ thật nói khác, lần trước cậu không về ký túc xá hậu quả là Ron kiểm tra cậu phía trước phía sau một phen, cho rằng cậu và Draco lén ăn trái cấm. Kết quả khi cậu nói là ngủ một đêm chỗ giáo sư Snape, càng thừa nhận cậu đang nói dối che dấu.

Tuy rằng, ngày đó thời điểm tỉnh lại trong lòng Snape có chút sợ hãi, nhưng cảm giác ấm áp này là thật. Cái tư thế được che chở tuyệt đối này, khiến Harry cảm thấy tâm an. Vì để giảm bớt xấu hổ không biết từ đâu, cậu mới cố ý nói là ‘cảm giác ngủ với ba’. Sau đó quả nhiên Snape mặt đen! Ha ha, anh và James thật đúng là thiên địch.

Nhóc Potter vui sướng hài lòng phân tích, nhưng lại hoàn toàn hiểu lầm lý do thật sư Snape mặt đen.

Harry khoác áo tàng hình một đường không bị ngăn trở trở lại Gryffindor, đem bản đồ đạo tặc giao cho nam nhân thuận tiện tuần tra ban đêm sau đó mới trở lại ký túc xá. Ron như cậu đoán không ở ký túc xá, xem chừng đi đến phòng ngủ Huynh trưởng của Hermione.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Harry ngồi phịch ở trên giường, cậu nhớ tới hôm nay đã là ngày thứ tư không cùng Prince nói chuyện, thời gian trước đó đi ngủ mỗi ngày luôn đặc biệt khó khăn, giống như bản năng nào đó cậu khống chế chính mình.

Cũng không phải Harry không nhớ Prince, không nghĩ đến phần tình cảm này, mà là cậu — không dám.

Cãu có thể lựa chọn gì đây? Hiện tại Voldemort vẫn đang như hổ rình mồi? Thổ lộ với bạn qua thư đã không còn, sau đó khẩn cầu Merlin tạo ra kỳ tích?

Từ lúc biết sách Độc dược chỉ có thể trong phạm vi Hogwarts có tác dụng, Harry liền có ý xa lánh bạn qua thư này, hiển nhiên cậu tìm lý do rất hợp lý, huấn luyện dạy học. Mỗi lần nhịn không được thời điểm trao đổi Harry cũng sẽ lấy việc học thượng làm chủ, số lần tâm sự trở nên ít đi.


Chính là trong lòng quyến luyến mà bởi vì khó tự kiềm chế mà ít đi, ngược lại, ngày càng sâu đậm. Nhìn đến nơi nào từng thảo luận dược liệu, Harry sẽ ngẩn người. Nhìn đến chỗ nào bọn họ nhắc tới thực vật, Harry sẽ thất thần. Cậu thật sự thật sự rất nhớ Prince, đầy tài hoa cùng kiên nhẫn, bạn qua thư bất cứ lúc nào vì cậu bày mưu tính kế.

Prince là một người bạn biết quan tâm, rất ít chủ động hỏi han, tất cả đều lấy ý kiến chủ quan Harry làm chủ. Trừ phi Harry liên hệ, anh cũng sẽ rất ít viết gì xuống. Chỉ là đôi khi sẽ để lại một hai vết mực. Hình như là do dự, vậy cũng tốt như đã hiểu Harry lùi bước.

Kỳ thật Severus nhỏ luôn là chờ đợi Harry liên hệ là có nguyên nhân, một là anh sợ hãi bởi vì chính mình trao đổi không tốt mà tạo lên sai lầm, hai là rất có thể đề cập đến câu nói tương lai trực tiếp bị tiêu trừ, ba là tính cách không được tự nhiên kia của anh, luôn là bị động chờ đợi.

Ngón tay Harry vuốt ve chữ viết trên trang sách, tưởng tượng hình dáng bạn qua thư, trong lòng tính thời gian đã 4 ngày, vì thế lấy qua bút lông chim.

[ Prince ~ có đó không, hôm nay huấn luyện thật mệt ~] Harry tận lực lấy một giọng điệu thoải mái viết lên, cũng không có chờ bao lâu liền có trả lời, sau đó thiếu niên phát hiện cậu đã từ trên trời rơi xuống.

[ hừ, mệt mỏi thì nghỉ ngơi sớm một chút đi.] Đôi mắt đen của Severus nhỏ thực rõ ràng, không có Harry mỗi đêm ‘Gây rối nhắc nhở’, đắm chìm trong Độc dược thật lâu không nghỉ ngơi đúng giờ, đây là phương pháp anh phát hiện gần đây. Đem tâm trí đều tập trung vào nghiên cứu độc dược, đồng thời vận dụng Occlumency che chắn tất cả suy nghĩ dư thừa, nếu không anh sẽ vì thiếu niên trong lòng không ngừng làm ầm ĩ mà chẳng làm nên trò trống gì.

Chỉ là hiện nay Severus cuối cùng hoàn thành thay đổi một loại Độc dược, thân thể mệt mỏi gần như rồi ngã xuống, lại như thế nào cũng ngủ không được. Trong lòng ôm sách Độc dược vài ngày yên lặng nằm ở trên giường, trong lòng miêu tả tiểu sư tử trong ảo tưởng. Lúc ma chú nhắc nhỏ so với anh dự tính sớm một ngày sáng lên, Severus cảm giác chính mình trong lòng rất khó chịu, từ đáy lòng nổi lên chua xót gần như muốn nứt vỡ ngực anh.


[ ừ.] Harry muốn bắt chính mình viết xuống lời tạm biết, tay cũng không nghe lời bản thân, [học kỳ này tôi thật sự là bận quá, mỗi lần về ký túc xá liền ngủ.]

[ em muốn giải thích cái gì?] Severus nhỏ có chút gắt gỏng viết, cũng không cản đuợc bút lông chim của mình ngừng lại, [ em cố gắng nâng cao thực lực bản thân là việc tốt, ba ngày hai bên không liên lạc cũng không có gì, ta có thể hiểu.]

[ tôi không phải cố ý.] Trong lòng Harry cũng rất khó chịu, nhưng cậu có thể lựa chọn sao? Cuối cùng không thể một đời đều ở lại Hogwarts này, thời điểm ngày nghỉ trường học cũng là không thể chứa người. Cùng với thời gian khác biệt càng thêm khó chịu, không bằng hiện tại liền phai nhạt tình cảm gần như vượt qua giới hạn này.

Giống như Neville Gryffindor hoặc là Luna Ravenclaw, bọn họ tuyệt đối là bạn rất tốt, cũng sẽ không vì toàn bộ ngày nghỉ không liên hệ mà nóng ruột nóng gan. Cho nên tuy rằng Prince là người bạn rất quan trọng với Harry, nhưng trước khi chưa tiêu diệt Voldemort, cậu không có tuỳ hứng đem lý do của mình ở lại trường học.

[ ta biết.] Severus nhỏ lớn tiếng thở dài, mấy ngày mỏi mệt làm tinh thần anh không tập trung, có chút yếu ớt nói ra tâm tư, [ nếu có cảm tình không cần phải mỗi ngày dính cùng một chỗ, chỉ cần trong lòng em có ta là được.] đúng vậy, chỉ cần trong lòng em có ta. Severus ở trong lòng lặp lại.

[ đương nhiên, anh là người bạn quan trọng của tôi.] Harry vuốt vị trí có chút đập nhanh hơn của mình, cảm giác giống như đã từng quen biết khiến cậu cảm thấy khủng hoảng, cậu lắc đầu, giống như làm vậy là có thể phủ định loại dự cảm này, [ là quan trọng nhất.]

[ mệt mỏi thì ngủ đi.] Severus nhỏ mặt đỏ lên, sau đó không do dự viết lên, [ me too.]

[ nếu anh ngay bên cạnh tôi, tôi nhất định ôm chặt anh.] Harry dựa vào trực giác mở miệng, [ có lẽ tần suất chúng ta liên lạc sẽ ít đi, nhưng đừng nghi ngờ, anh thật sự rất quan trọng với tôi.]

[ta có lời này cho em.] Severus nhỏ viết đến, [ ta sẽ chờ em, ngủ ngon Harry.]

[ ngủ ngon Prince.] Harry nghe tên của mình từ bên trong sách truyền đến, dần dần đi vào mộng đẹp.


Severus nhỏ được lời nói của Harry trấn an sau đó cũng rất nhanh ngủ, chỉ là trong lúc ngủ mơ hai thiếu niên đều mặt nhăn mày nhíu, dường như cảm nhận được cảm tình bọn họ không thể nào ngăn được.

Ngày hôm sau buổi sang khoảng mười giờ, tất cả học sinh báo danh học Độn thổ đi vào phòng học đặc biệt chuẩn bị, theo Bộ Pháp Thuật phái tới giáo sư chuyên tâm chỉ bảo, nhóm Thần Sáng còn lại toàn bộ ở bên ngoài vòng phòng hộ bảo vệ hai ba lớp, Snape giống như một pho tượng đứng ở cửa, đồng thời gánh vác một ít công việc nghịch chuyển.

“Này Harry, lễ tình nhân chuẩn bị rồi chứ?” Ron và Harry đều thuận lợi thông qua kiểm tra đo lường Độn thổ, trường hợp này hàng rào 4 Nhà rõ ràng, liền tính là tình nhân cùng Nhà cũng không đứng ở cùng nhau.

“Ngày đó giáo sư Snape cấm túc mình.” Harry cố ý tức giận nói.

“Cái gì? Lễ tình nhân bị giam?” Ron lớn giọng nói, người gần đó đều nhìn lại đây, “Malfoy không phải Slytherin sao, để hắn đi tìm lảo dơi gìa cầu xin!”

“được rồi Ron, Harry không ngoài ra là chính xác, hiện tại bên ngoài cũng không an toàn.” Hermione đánh cánh tay bạn trai của mình mỉm cười nhẹ nhàng nói. “Ngày đó cậu tốt nhất ở nơi an toàn, nam sinh nữ sinh chuẩn bị lễ tình nhân đối với cậu và Malfoy xuống tay đều không ít đâu.”

Harry rùng mình một cái, quyết định ngày đó sáng sớm liền trốn đến chỗ Severus, kiên quyết né tránh nguy hiểm ngày đó.Vào ngày đặc biết đó, ngoại trừ văn phòng Dumbledore, không có nơi nào so với chỗ người kia càng an toàn.

Giáo sư McGonagall nhìn thấy học trò đắc ý vẻ mặt đầy đâu khổ, kết hợp việc phía trước Ron rống lên, lập tức đi tìm đồng nghiệp đang phòng thủ ở một cái cánh cửa khác.

“Severus thầy rất nghiêm khắc, dù là vì bảo vệ Harry an toàn, thầy cũng không thể ở ngày thần thánh như thế cấm túc thằng bé.” Giáo sư McGonagall lời nói chính nghĩa, “Bên trong Hogwarts cũng có rất nhiều cảnh đẹp thích hợp cho tình nhân.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.