Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác

Chương 36: Ảnh Đế Công Vị Chanh 15


Đọc truyện Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác – Chương 36: Ảnh Đế Công Vị Chanh 15


“Anh Sùng Phong, anh thật sự muốn tham gia bộ phim này sao?”
Sau khi đọc toàn bộ kịch bản, Cẩu Lương nhíu mày.
Bộ phim《 Giang Sơn 》 này là một bộ phim cung đình ngược luyến tình thâm.
Thái hậu đương triều tổng cộng mang thai hai người con trai, vì dã tâm bừng bừng, mà vứt bỏ con trai nhỏ khỏe mạnh nhưng không dễ khống chế, cố gắng đảm bảo con trai lớn gầy yếu bước lên ngôi vị Hoàng đế.
Vốn dĩ cho rằng đây là thời kì chuyên quyền của mình, lại không ngờ con trai nhìn như mềm mỏng ngoan ngoãn cũng có suy nghĩ riêng, lại dùng bí dược với hoàng hậu sinh hạ con trai, cũng phong làm Thái tử, vì vậy khiến Thái hậu tức giận.

Những năm gần đây, Hoàng đế người có bản lĩnh quyết tâm lại lâm bệnh không thể xử lý công việc, Thái hậu và ngoại thích của bà ta nắm giữ triều chính, không hài lòng với Thái tử điện hạ mới bộc lộ tài năng, càng hướng về phía con trai nhỏ do mình sinh ra được Hoàng đế nhận nuôi trên danh nghĩa • Đại hoàng tử được sủng ái, tâng bốc làm cho hư hỏng; để củng cố quyền lợi trong tay.
Hai mẹ con tranh đấu gay gắt, Thái tử thông minh từ sớm càng khiến trong lòng Thái hậu sinh ra cảnh giác hơn, cho đến khi bà ta phái tâm phúc đi giám sát Thái tử, trong lúc vô tình biết được Thái tử lại có tâm tư với nam nhân, trong lòng Thái hậu liền nảy ra một kế hoạch, dùng nam sắc mê hoặc, lại vạch trần việc xấu xa này để thay thế hắn.
Không sai, nhân vật Quản Huy này ngay từ đầu đã định sẵn là không có kết cục viên mãn với Thái tử.
Hắn là gian tế do Thái hậu đặt bên cạnh Thái tử, đến với mục đích mê hoặc Thái tử, cho dù lâu ngày sinh tình, cuối cùng còn vì Thái tử mà lấy tính mạng chiến đấu chống lại lực lượng quân địch, nhưng định sẵn mâu thuẫn rất lớn.
Đây cũng không phải là một nhân vật khiến người khác yêu thích, mà cả bộ phim nói là song nam chủ, thật ra suất diễn và điểm nổi bật tập trung trên người Thái tử hơn —— Giai đoạn đầu Thái tử bộc lộ tài năng tinh ranh nhưng rồi lại yếu thế, vẫn luôn sống sót trong kẽ hở, moi tim moi phổi vì Quản Huy; sau này hắn biết được thân phận của Quản Huy, vì trọng trách mà chịu đựng khuất nhục nên đã hắc hoá, một bên dùng mỹ nhân kế xúi giục Quản Huy, một bên lập kế hoạch kéo Thsis hậu và nhà quốc cữu ngã ngựa.
Tình yêu và thù hận của hai dây dưa với nhau, cuối cùng Quản Huy chết trận sa trường, Hoàng đế đạt được thành tựu to lớn trong sự nghiệp, trước khi chết hạ mật chiếu hoả táng mình và băng quan của Quản Huy với nhau, rắc lên vùng đất Cửu Châu……
Đây là một bi kịch chân thật, cho dù biên kịch vì tẩy trắng cho nhân vật Quản Huy này còn cố ý sắp xếp cho hắn một thân thế đáng thương, nói rõ hắn là cháu trai Nguyên soái bị Tiên đế diệt tộc, được Thái hậu cứu sống, tổ mẫu và mẫu thân đệ đệ đều ở trong tay Thái hậu, không thể không nguyện trung thành với bà ta, lừa Thái tử trao nhầm một tấm chân tình với hắn, nhưng người xem cũng không vì hắn đáng thương mà tha thứ cho sự xấu xa của hắn.
Lấy địa vị bây giờ của Hạ Sùng Phong đi đóng vai một nhân vật như vậy không có lợi cho hắn một chút nào.
Hạ Sùng Phong nói: “Nếu bộ phim này đoạt giải, sẽ có lợi cho em.”
Cẩu Lương nói: “Để anh làm lá xanh, các fan còn không ra tay độc ác bẻ gãy hoa à?”
Hạ Sùng Phong: “Chị Tình đã đi nói chuyện sửa kịch bản.”
Cẩu Lương lúc này mới không nói, bỏ qua kịch bản, ghé trên vai hắn nói: “Còn hậu kỳ làm Phong Hoả thì sao?”
Hạ Sùng Phong trong tay gõ ra một chuỗi dài chữ cái rồi lại chậm rãi xoá đi, mí mắt bất động một chút, nói: “Không phải……!không phải em nói muốn nhét anh vào trong túi tùy thân mang theo sao, cho nên……”
“Cho nên?” Cẩu Lương ôm lấy cổ hắn, hưng phấn mà nói: “Cho nên anh phải làm một bé con thực tế ảo của bản thân tặng cho em đi?”
“Ừm.”
Hạ Sùng Phong hơi hơi mím khóe miệng, khóe mắt lộ ra một chút ý cười, dường như đang ngại ngùng.
Cẩu Lương lại vô cùng vui vẻ, nói: “Em muốn hai phiên bản, một phiên bản lạnh lùng mạt thế, một phiên bản nội tâm ngọt ngào ——”
“Nội tâm ngọt ngào?”
Hạ Sùng Phong dừng ngón tay, quay đầu nhìn cậu.
“Hứ, em mặc kệ, dù sao anh phải thỏa mãn em, nếu anh làm không tốt, em sẽ cắn anh.”
Hạ Sùng Phong chọc chọc má lúm đồng tiền nhỏ của cậu, Cẩu Lương ngoan ngoãn quay đầu đưa bên kia qua, Hạ ảnh đế vươn móng vuốt, chọc một cái, hai mắt phát sáng, cậu nói cái gì chính là cái đó, dáng vẻ hoàn toàn không phản đối.
Tuy nhiên, rất nhanh hắn đã bị chính mình vả mặt.
Cẩu Lương nói: “Em cũng muốn đặt tên tục* cho bé con thực tế ảo của em.”
*Tên tục – 小名 (nhũ danh/tiểu danh): là tên gọi lúc còn bé để tránh sự chú ý, đe doạ của ma quỷ, theo mê tín.
Hạ Sùng Phong: “Được.”
Cẩu Lương hưng phấn mà nói: “Vậy gọi dâu tây nhỏ, được không?”

Hạ Sùng Phong đầy mặt từ chối: “Không hay, xấu.”
Cẩu Lương không cao hứng: “Anh nói cái gì?”
Hạ Sùng Phong dường như có chút muốn sửa miệng, nhưng giãy giụa nửa ngày vẫn là ngay thẳng nói: “Khắp mặt đều nhiều lông và lỗ chân lông, chẳng lẽ không xấu sao?”
Cẩu Lương:……!Về sau tôi làm sao đối mặt với dâu tây nhỏ mà tôi yêu thương đây Q^Q.
Đêm tân hôn thứ tư, Cẩu Lương xoát đủ 70% tiến độ nhiệm vụ.
Ban đêm cậu hưng phấn đến mức không ngủ được, trốn vào trong biển ý thức yêu cầu hệ thống mở cơ hội rút thăm trúng thưởng mà cậu đã tích cóp khi đột phá 60% tiến độ nhiệm vụ vào đêm thứ hai.
【 Hệ thống: Sỗ liệu hệ thống đã reset lại, ha ha.


【 Cẩu Lương: Làm sao vậy Tiểu Tứ, cậu không vui hả (≧︶≦*) 】
【 Hệ thống: Từ khi trong lòng cậu có chanh nhỏ trong mắt đã không có tôi, chúng ta còn có thể nói cái gì đây! T ^ T.


【 Cẩu Lương: ^__^.


Cũng may hệ thống là một hệ thống kính nghiệp, khi chủ nhân không hề có thành ý an ủi vẫn cẩn trọng gọi ra hệ thống rút thăm trúng thưởng.
Vận may rút phần thưởng kinh nghiệm của
Cẩu Lương luôn luôn không tốt, lần đầu tiên là 2 tích phân, lần thứ hai là 22 tích phân, nhưng rút thăm trúng thưởng ở thương thành, từ sau khi cậu học thuộc lòng mã số thương phẩm, vận may như cá gặp nước không cần quá tốt.

Ngoài trừ lần đầu tiên ngẫu nhiên rút ra đạo cụ vận may DEBUFF ở ngoài, lần thứ hai là cá tuyết biển sâu và lần thứ ba là cây nho thần Tử Kim, đều là bảo bối liên tục tái sinh, khiến cậu không thể vừa lòng hơn.
Lần thứ tư này thì sao, cậu lại nhắm ngay một đồ vật khác——
【 Đinh, chúc mừng chủ nhân nhận được đạo cụ hồi máu hồi mana liên tục! Giá trị 666 tích phân! Giới hạn sử dụng ở thế giới nhiệm vụ hiện tại, sử dụng đạo cụ này, một khi máu và mana của thân thể cạn kiệt, nó sẽ tự động tăng lên giá trị max mà không cần thời gian làm lạnh.

Có được nó, sẽ không bao giờ sợ thể lực chống đỡ không nổi nữa, có được nó cũng không sợ độc tố xâm hại! 】
【 Hệ thống: Ơ, chủ nhân, cậu lại không chọn đồ ăn sao? 】
【 Cẩu Lương thở dài một tiếng: Tình yêu khiến con người ta ngu muội, hôm nay tôi mới biết được không phải lừa người.


【 Hệ thống: @ @? 】
Cẩu Lương sử dụng xong liền vứt bỏ không nhiều lời với nó, không màng hệ thống giữ lại, chuồn ra khỏi biển ý thức, đem đạo cụ hồi phục vừa mới có được nắm ở trong tay tạo thành hình dạng một chiếc vòng cổ có treo nhẫn, đeo lên cổ Hạ Sùng Phong.
Xúc cảm từ kim loại lạnh lẽo khiến Hạ Sùng Phong bừng tỉnh sau giấc ngủ, thấy Cẩu Lương nằm trên ngực hắn nghịch chiếc vòng cổ không biết đã đeo lên từ khi nào, cười nói: “Cho anh sao?”

“Ừm!” Cẩu Lương cười lộ ra 8 chiếc răng, “Xích chó, đặc biệt dùng để trói anh lại!”
Hạ Sùng Phong nắm tay cậu, đưa lên miệng hôn hôn tính cả mặt trên của chiếc nhẫn treo trên đó, sau đó đứng dậy xuống giường, lúc trở về trong lòng bàn tay nằm hai chiếc nhẫn.
Hạ Sùng Phong có chút mong chờ hỏi cậu: “Thích không?”
Cẩu Lương cầm lên xem kỹ, tạo hình phóng khoáng độc đáo, vừa nhìn chính là sản phẩm đặt làm, hơn nữa nét chữ bên trên rất quen mắt, cậu cười hỏi: “Anh thiết kế à?……!Ồ, là anh tự làm sao?”
Cẩu Lương nhìn hắn giấu trong ánh mắt sự rụt rè và kiêu ngạo, hiểu ý cười, “Em rất thích, mau đeo lên cho em!”
Hạ Sùng Phong ho khan một tiếng, nửa quỳ trên giường nâng tay cậu lên: “Bây giờ, mời chú rể Hạ Sùng Phong đeo nhẫn cho chồng của mình.”
Hắn trịnh trọng đeo nhẫn lên cho Cẩu Lươn, vẻ mặt nghiêm túc khiến Cẩu Lương nhịn ý cười, cũng nói: “Bây giờ, mời chú rể Mạch Thao đeo nhẫn cho chồng của mình.”
Hạ Sùng Phong có chút gấp không chờ nổi chủ động nâng tay lên, trong mắt tràn đầy ánh sáng lấp lánh.

Cẩu Lương ngồi ngay ngắn, cũng nửa quỳ, cầm lấy tay hắn đeo nhẫn cho hắn, hôn lên ngón áp út hắn một cái rồi ngẩng đầu lên, cùng Hạ Sùng Phong đồng thanh nói: “Bây giờ, chú rể có thể hôn chú rể của mình.”
Cẩu Lương cười thành tiếng, Hạ Sùng Phong thì vô cùng đoan trang nâng mặt Cẩu Lương, hôn môi, hai mắt, mũi, lại hôn bờ môi của cậu.
Cẩu Lương biết đây là ba lễ nghi hôn trang trọng nhất trong kết hôn của thế giới này, có nghĩa là: Anh sẽ yêu em như chính đôi mắt của mình, cho dù có cãi vã anh cũng sẽ đối xử dịu dàng và bao dung với em, anh sẽ trung thành với em, yêu quý em cả đời.
Hạ Sùng Phong nói: “Bây giờ, chú rể có thể hôn lại chú rể của mình.”
Cẩu Lương ôm mặt hắn, không biết vì sao hai mắt có chút nóng rực, cho dù trong phòng ngủ không có người dự lễ, cho dù bọn họ không có mặc lễ phục lộng lẫy, nhưng vẻ nghiêm túc trong mắt Hạ Sùng Phong cũng khiến người ta không thể không cảm động.
Cậu cũng hôn môi Hạ Sùng Phong, mắt trái, mắt phải, mũi, và cánh môi.
Cẩu Lương nói: “Anh yêu à, em muốn ở bên anh thật lâu dài, cho đến khi chúng ta đều già rồi, đi không nổi nữa, em cũng không buông anh ra.”
Hạ Sùng Phong ôm chặt lấy hắn, nhẹ giọng nói: “Tiểu Hố Nhi, anh cũng yêu em.”
Cẩu Lương cười, xoa bóp lỗ tai hắn nói: “Bớt tự mãn đi, em chưa nói em yêu anh đâu.”
“Anh nghe thấy được.”
Hạ Sùng Phong cũng đang cười.
“Truyền thánh chỉ giả, xem em trừng phạt anh thế nào!”
Cậu một tay đẩy ngã Hạ Sùng Phong trên giường, móc ngón tay sờ ngực hắn, cười hì hì nói: “Chồng à, anh còn có sức lực nhận phạt không?”
Ánh mắt Hạ Sùng Phong tối sầm lại, đột nhiên ấn cậu ở dưới thân, nói: “Cười đi, đợi lát nữa em sẽ khóc đấy.”
Sức mạnh của tình yêu vô cùng lớn, rõ ràng vừa rồi hắn bị ép khô, nhưng mà bây giờ tinh thần lại phấn chấn, đem vật cứng nhét vào trong thân thể Cẩu Lương, đại khai sát giới.
Ánh bình minh soi rọi trên tấm khăn trải giường màu đỏ cần mẫn cày cấy, Cẩu Lương thực sự đã khóc: Đạo cụ hồi máu hồi mana, một sự lựa chọn cần thiết để ăn cơm liên tục, quả thực không thể quá khen ngợi ┬v┬!!
*
Sau hai năm chuẩn bị, rốt cuộc 《 Giang Sơn 》 cũng bắt đầu bấm máy.
Không có buổi họp báo nào, chỉ có thông báo của đạo diễn Trịnh ở trên blog WE, ngay cả diễn viên chính và cốt truyện cũng không được tiết lộ.
Cẩu Lương và Hạ Sùng Phong đi vào đoàn phim, đã nhìn thấy đạo diễn Trịnh mặt đầy nghiêm túc và ngưng trọng, hai người liếc nhau, rõ ràng thấy đạo diễn Trịnh khi nhìn bọn họ có chút xấu hổ.
Đạo diễn Trịnh đắn đo tìm từ nói: “Là thế này, bởi vì có vài cảnh diễn thân mật, cho nên, ý của tôi và phó đạo diễn là để hai người trước tiên làm quen tương đối tốt một chút.


Tôi đã sắp xếp một phòng cho hai người ở trong đoàn phim, bồi dưỡng một chút ăn ý, có thể chứ?”
Cẩu Lương: ^v^
Vẻ mặt Hạ Sùng Phong lạnh lùng nói: “Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức phối hợp với công việc của ông, thưa đạo diễn.”
Đạo diễn Trịnh bị hai diễn viên phối hợp làm cho cảm động, hỏi tiếp bọn họ: “Cảnh thân mật sợ sau này sẽ quen với sự xấu hổ, có cần quay trước không?”
Đây chính là lần đầu tiên Hạ ảnh đế đảm nhận quay một bộ phim về đề tài đồng tính, hơn nữa thành phần của nhân vật còn không tốt, điều này làm cho đạo diễn Trịnh cũng có chút chột dạ.
Cẩu Lương: Đạo diễn à, tôi phải tặng cho ông hồng hoa* nhỏ! (o* ==)o
*Hồng hoa – 紅花: tên khoa học là Carthamus tinctorius, họ Cúc, tác dụng chủ yếu được biết đến là bổ máu và chữa các bệnh liên quan đến máu như bệnh phụ khoa, tim mạch, huyết áp.
Ánh mắt Hạ Sùng Phong lo xa nghĩ rộng: “Không cần thiết phải như vậy, đạo diễn Trịnh, chúng tôi có thể phối hợp với thói quen quay phim của ông, hãy tin tưởng đạo đức nghề nghiệp của chúng tôi.”
Đạo diễn Trịnh luôn có thói quen quay phim theo dòng thời gian của kịch bản, hết sức vui mừng, dứt khoát vỗ bả vai của Hạ · tấm gương trong ngành · Sùng Phong, nói: “Cảm ơn cậu.” Tán thưởng cái tâm đó, tình cảm bộc lộ trong lời nói.
Cẩu Lương trao cho Hạ ảnh đế ánh mắt làm tốt lắm.
Hạ ảnh đế rụt rè cong cong khóe miệng.
Ngày thứ hai sau khi vào đoàn, sau khi chụp xong tạo hình, Cẩu Lương hưng phấn kéo Hạ Sùng Phong đi ăn mảnh, tình cờ gặp Triệu Bân ở phim trường đang kết thân với đạo diễn mong ông chăm sóc nhóc ma mới thích gây chuyện nhà hắn, với vẻ mặt không đồng tình nói: “Đạo diễn Trịnh, ông đừng để ý, trong nhà Mạch Mạch là một đứa trẻ có chút được chiều hư như vậy, có đồ tốt, đương nhiên trước hết phải mời ông một phần, sao có thể chỉ lo cho bản thân và nam thần được, thật là không hiểu chuyện rồi, quay về tôi nhất định sẽ nói với cậu ấy.”
Vốn dĩ đạo diễn Trịnh cũng không có ý định cọ cơm nghĩ tới kỹ năng nấu nướng của cẩu streamer được khen ngợi khi sống sót trên đảo hoang, ông chỉ cười không nói.
Cẩu Lương: “……”
Hạ Sùng Phong sờ đầu cậu thể hiện sự an ủi.
Cẩu Lương không vui viết hết ở trên mặt, mời bọn họ về khách sạn, hơn nữa trên đường còn gặp Ngưu Tình và anh trợ lý tới tìm Hạ Sùng Phong bàn việc.
Cẩu Lương nghĩ đến việc bản thân trước tiên giả vờ thả ra con cá tuyết biển sâu mà một người nào đó từ một góc của thế giới vận chuyển bằng máy bay lại đây, khó khăn lắm mới “Sinh ra nhóc con” có thể ăn được……!Tiểu nhân trong lòng đã giơ con dao đầm đìa máu!
Thịt cá tuyết sáng long lanh mới được lấy ra, mọi người đã muốn ăn rồi.
Từ góc độ này mà nói, đó là một món cá ngon hiếm có nhưng lại quá đắt tiền, rất khó có được, mặt đạo diễn Trịnh & Ngưu Tình & anh trợ lý đều khó xử có chút không động tay được, chỉ có Triệu Bân rất không biết xấu hổ nói: “Oa, Mạch Mạch, cậu lại mời chúng tôi ăn sashimi cao cấp như vậy! Nào nào, hãy bắt đầu một buổi phát sóng trực tiếp, để các bạn fans cũng chia sẻ một chút —— Ấy, đạo diễn Trịnh, vì lý do bảo mật, trong lúc phát sóng trực tiếp ông trốn một chút nhé, thật sự thất lễ rồi.”
Cẩu Lương cắn răng: “Anh Triệu, có phải anh rất muốn trải nghiệm cảm giác bị tròng bao tải không, tôi làm giúp anh!”
Triệu Bân không sợ hãi: “Nhìn cậu nhóc nói này, quy tắc sống còn đầu tiên trong đoàn phim là phải lấy lòng đạo diễn, đạo diễn Trịnh ông nói có phải hay không?”
Trịnh đạo:……!Tôi tiếp tục mỉm cười.
Cẩu Lương vì trọng trách mà chịu đựng khuất nhục mở đạo cụ phát sóng trực tiếp thực tế ảo, nghĩ thầm: Cũng may con cá đó nặng mấy tấn, mình chỉ lấy một phần thôi, còn lại, mình và chanh nhỏ có thể ăn từ từ ~
“Oa, Mạch Mạch —— a!! Phong của tôi!!!”
“Mạch Mạch hôm nay lại chăm chỉ như vậy, tôi đến gửi hoa hồng—— Ơ, Phong!!! Trời ơi!!”
“Cái gì Phong của tôi sao? Phong của tôi a a a a!”
“Phong! Tôi không phải nằm mơ chứ!!”
Hạ Sùng Phong nhìn Cẩu Lương càng tức giận hơn, nén cười, cố giữ gương mặt cao lãnh.JPG hời hợt chào hỏi: “Chào mọi người.” Gật gật đầu, hắn nhìn về phía Cẩu Lương đang hung tợn trừng mắt khu làn đạn, giơ tay sờ sờ đầu của cậu nói: “Tiểu Hố Nhi, có thể ăn được chưa?”
Cẩu Lương lúc này mới lộ ra gương mặt tươi cười nói: “Nể tình nam thần, tôi không so đo mẫu thuẫn giữa khách và chủ của các tiểu yêu tinh.”
Nói xong, cậu lại ghét bỏ mà nhìn về phía mấy người làm nền đang đòi ăn, nói: “Còn những người không quan trọng, đừng lãng phí camera nữa.”
Triệu Bân liếc mắt trừng cậu, quay đầu với các fan vẻ mặt lại cười hiền từ: “Các hạt Mạch, xin chào các bạn, cảm ơn các bạn đã yêu mến và ủng hộ Mạch Mạch.

Thời gian tới Mạch Mạch sẽ rất bận, có sắp xếp một chút công việc, hy vọng đến lúc đó sẽ không làm các hạt Mạch phải thất vọng.”
Thằng nhóc này có lòng tuân thủ làm quảng cáo mọi lúc, đương nhiên hắn sẽ không buông tha cơ hội tuyệt vời như vậy.
Các fan quả nhiên rất tò mò công việc mà Mạch Mạch đảm nhận là gì, sau khi thấy người đại diện thả đạn khói nhưng lại giả vờ thần bí nhắc bọn họ ăn uống, hận không thể treo Triệu Bân người đang cười xảo quyệt với vẻ mặt chuyên chú theo dõi Cẩu Lương chặt cá lên đánh.
Cho đến khi Cẩu Lương bắt đầu làm cá, thái miếng sashimi với độ dày vừa phải.

Dùng đũa gắp lên một miếng cá sáng long lanh, dường như có thể xuyên qua ánh sáng, gắp miếng cá đến miệng Hạ Sùng Phong: “Anh chuẩn bị tâm lý thật tốt nhé, ăn ngon đến mức anh muốn hét lên.”
Hạ Sùng Phong nắm lấy tay cậu, cắn một miếng, ngay sau đó ——
Hai mắt hắn hơi hơi mở to, tiểu nhân trong nội tâm hét lớn “Ngon quá ngon quá!”
Suýt chút nữa đã phá vỡ vẻ mặt cao lãnh, nguy hiểm được hắn nhịn xuống.
Cẩu Lương buồn cười nhìn hắn, “Ăn ngon không?”
Hạ Sùng Phong gật đầu, lại gật đầu.
Cẩu Lương ăn một miếng, phong cách của cậu thanh thuần không phô trương, hạnh phúc đến mức hai mắt đều nhíu lại.
Khán giả vừa chảy nước miếng vừa nói: “Trông có vẻ rất ngon đấy chứ.”
“Đây là cá gì? Mạch Mạch, có thể mua ở đâu được?! Tôi cũng rất muốn ăn!”
“Tôi dường như vừa thấy mặt Phong đầy vẻ vui sướng, xì xụp, táng gia bại sản cũng muốn ăn!”
“Tôi đã hỏi các đối tác kinh doanh sashimi của tôi, họ thậm chí cũng không biết loại cá này, yêu cầu phổ cập khoa học!”
“Thật sự ăn ngon như vậy sao? Mạch Mạch muốn bay rồi, ha ha ~”
“Không biết vì sao nhìn dáng vẻ streamer nghiêm túc hạnh phúc ăn uống, tôi cảm thấy cuộc sống cũng tràn ngập năng lượng tích cực!”
“Ha ha, Mạch Mạch cậu nhìn ánh mắt đầy oán hận của người đại diện kìa.”
……
Cẩu Lương vừa làm nước sốt vừa nói: “Không uổng công tôi mời người làng biển trông coi nhiều năm như vậy, quả thực là món ngon, nếu các bạn muốn ăn tôi chỉ sợ cũng bó tay rồi, bởi vì khả ngộ bất khả cầu*.

Chị Tình, anh trợ lý, hai người cũng tới ăn đi, còn anh, hừ, chỉ cho ăn một miếng, nếu không tôi nguyền rủa anh không có cậu nhỏ.”
*Khả ngộ bất khả cầu – 可遇不可求: có thể gặp gỡ nhưng không thể cưỡng cầu.
Triệu Bân: “……!Trẻ hư không hiểu chuyện, mọi người đừng trách móc nha, ha ha.”
“Ha ha ha, vẻ mặt của anh Văn Võ lại không phải nói như vậy.”
“Anh ấy khẳng định rất muốn đánh mông Mạch Mạch, đáng tiếc, Phong sẽ không để anh ấy thực hiện được, ha ha! Chống nạnh cười lớn.GIF!”
“Thật là xấu hổ, 2333.”
“Ấy, chị Tình hình như đang gắp miếng cá phi lê cho ai đó —— không phải là bạn gái của Phong chứ?!!”
“Trời ạ, chẳng lẽ là người Phong thích?!”
“Mạch Mạch, mau quay camera qua đi, cầu xin cậu đó!!”
“Khụ khụ khụ!”
Một trận ho khan dữ dội truyền đến, bạn gái & người Hạ ảnh đế thích · đạo diễn Trịnh suýt chút nữa bị sặc chết.
Cẩu Lương cười ha ha, “Được rồi, không có bạn gái của nam thần tôi đâu, các bạn thật là quá ngây thơ rồi.

Hôm nay trước tiên tới đây thôi, anh Văn Võ nói muốn làm một sự kiện rút thăm trúng thưởng, phần thưởng là poster của tôi và một phần món ăn nhẹ do tôi làm, danh sách 50 người, sự kiện sẽ sớm được đăng trên blog WE của anh ấy, các bạn phải chú ý nha.

Ngủ ngon, moah moah.”
Nói xong, cậu lại chuyển hướng camera về phía Hạ Sùng Phong, “Nam thần à nam thần, moah moah (づ ̄3 ̄)づ.”
Hạ Sùng Phong gắp một miếng cá tuyết cho Cẩu Lương, như vậy giống như đang đút cho khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, chỉ nghe hắn nói: “Moah moah.”
Các fan: Xịt máu mũi —— chết mất! Tôi sinh ra không hối tiếc!!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.