Bản Hùng Ca Lọ Lem

Chương 7: Sự Trả Thù Của Kẻ Ác Ma


Bạn đang đọc Bản Hùng Ca Lọ Lem: Chương 7: Sự Trả Thù Của Kẻ Ác Ma


Một tuần nữa cơ hồ trôi qua nhanh lắm . Một tuần này cũng là quãng thời gian đáng quý trong lòng Thủy . Cô cùng Nhung đến lớp từ đoạn cổng trường , cùng nhau ăn trưa , đi đén thư viện , cùng đến Magic House uồng trà sữa chân trâu , ăn bánh , cuối tuần đi công viên ,…….Có bạn quả nhiên tốt hơn một mình.
Hôm nay nhiệt độ ngoài trời chỉ có 7độC , với người Việt thì thế này là lạnh lắm rồi , nhưng với người Việt sinh ra và lớn lên ở nước ngoài như Thủy rét thế này vẫn là bình thường . Do thời tiết nên chiều toàn trường được nghỉ học . Giờ học buổi sáng kết thúc , toàn bộ học sinh Sao Mai thi nhau vội vã bước ra cổng lên xe riêng trở về nhà . Hồng Nhung thấy Thủy định đi bộ về liền kéo cô lên xe cùng .
– Nhà cậu ở đâu ? Tớ đưa cậu về !
– Không cần đâu , cậu cho xe dừng ở chỗ đường Nguyễn Tuân là được !
– Cậu vẫn ngại tớ đến nhà à ?
– Đợi một thời gian nữa đi ! – Thủy nói
Trong xe im lặng hẳn , không ai nói thêm gì . Trời lạnh nên tâm trạng con người cũng ẩm đạm hẳn . Có chút ngại ngùng gãi mũi , Nhung nói nhỏ :
– Cái áo………đồng phục…..
– Hử ? Có gì nói rõ xem !
– Bộ đồng phục mùa đông của cậu rất đẹp , là cậu yêu cầu nhà trường may hả ? Có thể……
– À……tưởng gì . Đống này là do tớ tự thiết kế , tự may . Dạo trước có thừa một bộ hè-thu-đông . Đợi tớ sửa một chút , mai tớ đưa cho .
– Thật sao ? Cẩm ơn cậu nha ! Để đáp lễ mai tớ mời cậu ăn sáng ở Magic house . Ok ?
– Ok !
Hai người nói thêm vài câu nữa thì xe đã đến đường Nguyễn Tuân . Thủy kéo sát áo khoắc ngoài bước xuống xe nhanh chân bước vào một con ngõ . Đợi cô đi khuất Nhung mới co xe dời đi . Trở về nhà , không thấy bong dáng Tiểu Long ngồi trong bếp gõ bát chờ cơm , Thủy cí chút không quen .
– Thủy mới về à con , mau vào nhà ngồi uống cốc socola nóng nào !– Thím Duyên giúp Thủy cất áo khoắc ngoài , cặp sách rồi nhét cô vào ghế sofa cùng một ly socola nóng .
Bởi vì trong nhà có là sưởi dùng ùa đông nên không dến nỗi lạnh lắm , Thủy ngoan ngoãn ngồi im thưởng thức socola . Qua một thời gian , vẫn không thấy Tiểu Long xang , Thủy có chút tò mò .
– Thím ơi , hôm nay Tiểu Long không sang ạ ?
– À , Long nói hôm nay có bạn đến chơi nhà nên cậu ấy không sang ăn cơm .
– Ra vậy ! Mà thím à , trưa nay thím nấu gì mà thơm quá đi !!
– Là món con thích đó !!
– Oa……thật thích nha !!
– Mau ngồi vào bàn đi .
– Dạ !!
Ăn no nê xong , Thủy ngủ trưa thực chất là ngủ đông luôn . ngủ từ 12h trưa mà đến 6h tối thím Duyên kéo dậy ăn tối cũng không chịu . nếu không phải nữa đêm đói quá phải mò dậy kiếm ăn thì cô đã ngủ đến sáng rồi . Ăn xong , trở lại phòng ngủ , khẽ nhìn qua cửa sổ , Thủy thấy đèn nhà Tiểu Long vẫn sáng , chơi gì mà thâu đêm vậy không biết . Cũng có thể do lòng tốt nhất thời nổi nên , Thủy lại đi nhắn tin cho Long :
“Giờ này còn không mau ngủ , tớ báo cảnh sát cậu gây rối khu phố bây giờ !”
Tiểu Long còn đang cùng Thần Phong , Xuân Diễn cùng mấy thằng đệ nhậu bia , nhận được tin nhắn , cười toét miệng ôm gối đi ngủ ngay , lại còn sống chết đòi tắt đèn , không cho ai chơi , có chơi thì thắp nến mà chơi . Nằm trong chăn , bỏ mặc lũ bạn chửi rủa , Tiểu Long Khẽ cười , cô là đang quan tâm cậu sao ? Đúng là tín hiệu đáng mừng .
Sáng hôm sau …………..
Tính tong………tính tong………..tính tong…………Chuông cửa vang lên từng hồi liên tục , không có ý định dừng lại nếu chủ nhân không ra mở cửa .
Thần Phong từ trong chăn ló đầu ra , ngái ngủ khó chịu càu nhàu :
– Tiểu Long , ra mở cửa đi kìa , ồn quá !!!!
– Cậu mở cửa giùm đi , đang tắm ……….
Tính tong……….tính tong…………
– Chết tiệt !!!- Thần Phong hối hận khi nửa đêm qua đuổi mấy thằng đệ về , giờ không có ai để mà sai bảo – Dậy……..Diễn dậy ……….
Bị Thần Phong dùng chân đá đá , Hoàng Xuân Diễn nửa mộng nửa tỉnh ngái ngủ hỏi :
– Quái gì vậy cha nội ????
– Đi ra mở cửa đi !!!
– Sao cậu không không đi ???
– Tớ bận ngủ …
– ……………………- Vừa bị câu nói Thần Phong đả kích , vừa bị đá xuống giường , Xuân Diễn tức muốn hộc máu .
Cậu ôm một bụng tức , quần đùi áo ba lỗ , tóc tai rối bời ra mở cửa .
– Ai vậy ??? Mới sáng ra…………….- Cậu có chút thô lỗ quát , nhưng thấy người đến là một người phụ nữ trung niên phúc hậu bèn ngậm miệng , thay đổi thái độ – Chào thím ạ !! Thím đến tìm Tiểu Long sao ??? Cậu ấy đang tắm .
– Bên ngoài trời lạnh , cậu nên mặc quần áo đủ ấm , giữ gìn sức khỏ .- Thím duyên tốt bụng nhắc nhở . Nhìn lại bộ dạng của mình , Diễn đỏ bừng mặt :
– Thím vào nhà đi – Rồi chạy mất .
Thím Duyên bật cười , theo Diễn vào phòng khách , đúng lúc Tiểu Long đi ra :

– Ôi ……..thím……..
– Cậu Long đấy hả ?? Không thấy con sang ăn sáng nên tôi đem qua cho con chút cháo . Có nhiều nên không lo thiếu phần bạn con đâu – Thím vừa nói vừa đi vào bếp nhà cậu .
– Có đồ ăn sao ??? – Diễn vừa mặc quần áo xong đâu vào đấy , đi ra nghe có cháo hai mắt liền tỏa sáng – Khỏi phải nấu mì tôm , quá tốt !!!!
– Tốt cáo đầu cậu , mau kêu Phong dậy di , nhanh kẻo cháo nguội – Long nói .
– Ok!!!!
Nhìn ba thanh niên một đầu đỏ , một đầu đen , một đầu nâu đỏ cắm cúi thi nhau ăn cháo , thím Duyên thấy rất buồn cười , không hề có chút phản cảm nào .
– Ăn từ từ thôi , còn nhiều mà – Thím cười .
– Ngon quá !! Lâu rồi con không ăn ngon thế này à nha , thím thật tốt – Vừa ăn Diễn vừa nói , sáng dậy muộn , toàn ăn vội vài miếng bánh rồi biến không à .
– Thím về làm đầu bếp riêng cho nhà con được không ???- Thần Phong nghiêm túc đề nghị làm Long bị sặc
– Cậu thật biết tranh thủ nha !!!
Thím Duyên khẽ cười , lắc đầu nói :
– Thím đang giúp việc cho nhà khác rồi !!
– Vậy thím nghỉ việc đi , con sẽ trả lương gấp đôi – Tính công tử lại tái phát .
– Tôi quan tâm tình cảm chứ không phải tiền lương . Vả lại nhà chủ cũng chỉ có mình tiểu thư ở nhà , bỏ đi thì tội .
Thủy và thím từng nói với Long rằng chủ căn nhà cô đang ở là thím Duyên , cô chỉ thuê theo tháng . Nghe thím từ chối lời mời của Phong , Long nghĩ thím không muốn làm nên cũng không vạch trần lời của thím , còn nói giúp :
– Thím đã không muốn làm vậy thì thôi đi Phong .
– Thật đáng tiếc !!!
– Quả thật nồi cháo này toàn bộ là do tiểu thư nấu đấy . Hôm nay tôi dậy muộn , làm phiền cô bé tự mình xuống bếp .
– Thảo nào …………..- tiểu Long vỗ đùi , sáng nay nhận được tin nhắn chỉ có ba từ “ Phải ăn hết “ của Thủy . Cháo cũng ngon hơn mọi lần , thì ra là do cô nấu . Khá là ngạc nhiên .
– Con thấy khu nhà này toàn dành cho dân bình thường sống , thím làm việc cho nhà nào ???- diễn tò mò hỏi .
– Nhà tôi đối diện đây . Tiểu thư thích tự lập nên chuyển qua đây ở riêng .
– Ra là vậy , một tiểu thư kì quái .
– Đừng bàn luận nữa , mau ăn đi rồi còn đi học – Thím Duyên nhắc .
– Không muốn đi , sáng nay nghỉ – Thần Phong mệt mỏi nói .
– Hai cậu cứ nghỉ , tớ đi học – Tiểu Long ăn nốt bát cháo rồi đứng dậy .
– Ha………..trở thành học sinh gương mẫu từ khi nào vậy ??? Diễn à , cậu nhỉ cùng tớ hả ??
– Không , honey của tớ gọi nói hôm nay mặc đồng phục mới , tớ phải đến lớp – Diễn chỉnh lại cà là vạt rồi khoác thêm áo ngoài .
– Định đi cả sao ??? Ờ …..thì tớ đi !!! Tiện thể hôm nay rảnh , phải kiếm cái gì thú vị mà chơi …………..
– Cần gì kiếm đâu xa , cậu không thấy cô nàng Lọ Lem đang đợi cậu trả thù sao ?? – Diễn nháy mắt cười để lộ cái răng khểnh trông rất là đẹp trai .
Nhưng vào mắt Tiểu Long lại thật đáng đánh đòn . Cậu ta chê cuộc sống của mình quá vô vị hay sao mà đi cắm đầu vô chọc Thủy . Tưởng cô bạn hiền lành lắm sao ??? Chọc vô chỉ có chết !!! Ngu ngốc , đại ngu ngốc !!!!
– A……….ha………..- Mắt Thần phong sáng lên – Đúng rồi , thế mà không nhớ ra , may mà có cậu nhắc đấy Diễn . Ha……thù này bổn thái tử phải trả gấp đôi …..
Một giây mặc niệm bắt đầu , Tiểu Long không phải cầu phúc cho Thủy – Lọ lem , mà là đang thương cảm cho những ngày tháng sau này của Lê Thân fPhong và Hoàng Xuân Diễn . Để tránh bị vạ lây , cậu nên chạy qua bên Trần Thiên Vũ né đạn thôi !!!!
Lúc này cô nàng Thủy tiểu thư – mục tiêu của ác ma Lê Thần Phong vẫn không hay biết gì , còn đang rất vui vẻ ăn sáng tại Magic House do bạn nhỏ Hồng Nhung bao . Hiếm được hôm tâm trạng tốt , Thủy ăn rất nhiều , chém gió cũng khá là ………mạnh làm Nhung cũng cười vui theo . Hai người đùa giỡn đến sát giờ vào học mới vội vã chạy đến trường , bất quá cổng đã đóng . Magic House cách trường cũng không xa , chỉ khoảng 100 bước chân là tới , nhưng vấn đề không phải nó ở xa hay gần mà là do đồng hồ đeo tay của Nhung chạy sai giờ . nhìn cổng trường khóa , sân trường vắng tanh , cô bạn đưa mắt nhìn Thủy :
– Giờ sao ???
– Đi về chứ sao !!!
– Không được – Thấy Thủy nhướn mày , Nhung nói tiếp – Hôm nay có đoàn đại diện cha mẹ học sinh đến kiểm tra , chúng ta phải vào .
– Vậy thì đành trèo tường thôi .
– Không còn cách khác sao ???- Nhung méo miệng .
– Còn …..
– Cách gì ??
– Trực tiếp kêu bảo vệ , vào văn phòng ngồi lát rồi hãy lên lớp .
– Thôi khỏi , trèo tường đi !!!!
Hai người đi vòng ra sau trường , lựa chọn một chỗ có vẻ ok liền khởi động tay chân chuẩn bị trèo vào .
– cậu ổn chứ ??- Thủy hỏi .
– Ok!!!!

– Vậy để tớ trèo vô trước , thăm dò tình hình bên trong rồi cậu vào sau .
– Ok.
Thân hình tuy có không thon thả cho lắm nhưng việc trèo tường thế này là bình thường . Bức tường ở sau nhà chính của cô còn cao hơn thế này , còn trơn hơn thế này mà cũng chẳng làm khó được cô là bao thì bức tường loang lổ có chỗ bấu víu thế này có là gì . Vừa trèo được lên thành tường , chưa kịp dứng thẳng nhìn ngó tình hình xung quanh thì Thủy dã trượt chân ngã . Trước khi tiếp đất , cô còn kịp chửi ra tiếng “ chết tiệt , thành tường gì mà nhỏ thế !!!”
– Thủy …- Nhung hốt hoảng kêu lên nhưng không dám kêu to , sợ bảo vệ tóm được . Bất quá , cô bạn cũng nhanh lấy đà phi thân lên thành tường .
– Oái ……..
– Au……..
Hai tiếng kêu đau của một nam , một nữ cùng vang lên . Bức tường cao cũng chỉ gần 3m , đằng sau tường là một bãi cỏ mềm mại , không có đá nên Nhung cũng không quá lo Thủy ngã chết , vẫn còn ngồi thảnh thơi trên thành tường quan sát tình hình .
Cứ ngỡ ngã từ trên xuống không chết cũng trấn thương , không liệt sĩ thì cũng thành thương binh , thế nhưng Thủy thật không ngờ lại ngã xuống “ vật đệm ” gì đó âm ấm , không đau như tưởng tượng . Còn đang nhắm tịt mắt suy nghĩ thì “ vật đệm ” kia khẽ cựa quậy . Thủy mở mắt ra , đập vào mắt cô lúc này là khuôn mặt phóng đại đang đỏ ửng của Trần Thiên Vũ . Hóa ra “ vật đêm ” đã cứu cô một mạng là cậu ta .
Chà ………..nhìn gần thế này mới phát hiện Thiên Vũ quả nhiên đẹp không tì vết , lông mi cuãng thật dài , chà ……cả đôi môi kia nữa , cũng thật gợi cảm ….còn khá đẹp mắt …
– Hai cậu còn định ngắm nhau đến bao giờ ??? Mau chạy , thây fgiams thị đến kìa !!- Nhung nhảy xuống cạnh chỗ Thủy ngã , thúc giục .
Cô thề là cô không cố ý muốn phá chuyện tốt của người ta . Có trách thì cũng chỉ do cái lão Quân béo – giám thị khét tiếng trong trường vác cái bụng phệ đi đến không đúng lúc . Nhung ôm cặp của cả ba chạy trước dẫn đường , Thủy cũng vội bật dậy , nén đau kéo theo Vũ bỏ chạy . Cô cũng không hiểu vì sao khi đó lại làm vậy nữa !!! Cảm nhận thấy hơi ấm từ tay Thủy , mặt Thiên Vũ quanh năm băng giá lại càng đỏ hơn . Câu không hiểu bản thân mình lúc này nữa , không phải cậu chưa từng nắm tay con gái , không phải chưa từng bị nữ sinh cố ý ngã vào lòng , nhưng tại sao lúc nãy khi Thủy bất thình lình từ trên trời ngã vào lòng cậu , lại còn dùng ánh mắt “ háo sắc” nhìn chằm chằm mình , tim cậu lại đập liên hồi , như những hồi chuông cảnh báo , khuôn mặt cũng bất giác đỏ bừng . Đỏ mặt ??? Đã bao lâu cậu không như vậy rồi ??? Kể từ hồi lớp 3 tè giầm bị mẹ phát hiện sao ??? Hay kể từ khi lớp 5 bị Thần Phong phát hiện đang ăn vụng ??? Có lẽ đã lâu lắm rồi , cậu không còn nhớ rõ nữa !!! Thế nhưng cảm giác đỏ mặt này lại khác khi ấy đến thế ???
Trong khi Trần Thiên Vũ suy nghĩ vẩn vơ thì cả 3 đã nhanh chân chui được vào một nhà kho .
– Trong này bụi thật !!!- Nhung nhìn xung quanh cảm thán .
Căn nhà kho rộng bằng một phòng học , nhưng cũ kĩ , trên mái nhà còn thủng vài lỗ , tia ánh sáng theo đó len chiếu vào phòng . Xung quanh chất đầy những thứ lỉnh kỉnh như bóng rổ , bóng đá cũ , những bộ bàn ghế không còn nguyên vẹn , rồi mấy thứ linh tinh khác nữa ….
– Thầy giám thị đi chưa ??? – Thủy hỏi Thiên Vũ – người mà đang thông qua một cái lỗ trên cửa để quan sát bên ngoài .
– Chưa !!- Thiên Vũ đã sớm ổn định lại tâm tình , lạnh nhạt nói .
Hồng Nhung bĩu môi , lẩm bẩm nhỏ “ lúc nào cũng bày ra cái bộ mặt trứng thối đó !!” Cô thực ra ngày xưa cũng chơi rất thân với cậu đấy chứ , nhưng sau “ vụ kia ” , tình bạn phai đi rất nhiều , chẳng biết từ khi nào hai người không còn nói chuyện với nhau nữa . Giờ với cậu , cô không ghét cũng không thích , chỉ còn giận .
Phe đen và phe đỏ luôn có thái độ không tốt với nhau , vì thế Thủy cũng không lấy làm lạ khi Nhung tỏ thái độ không tốt với Vũ . Còn vì sao 2 phe có xích mích với nhau thì cô chưa vội tìm hiểu , cô còn muốn chơi với Hồng Nhung thêm một chút thời gian . Cho họ cơ hội cũng là cho cô một cơ hội .
– Có thể đi – Thiên Vũ quay lại nhặt ba lô bị Nhung quăng đại lên một cái bàn gỗ , nói ngắn gọn rồi mở cửa thủng thẳng đi .
– Tên trứng thôi !!- Nhung bĩu môi , cũng nhặt ba lô , kéo Thủy dời đi .
Hai người lén lút trốn đông , trốn tây cứ như lũ chuột ấy , mãi rồi cũng mới đến được lớp học . Thiên Vũ đã ngồi vào bàn và ….ngủ từ bao giờ rồi . Thầy giáo công nghệ chỉ tỏ ra bực tức với Thủy , còn Nhung thì cho qua . Gần 10p cuối tiết 1 , lớp trôi qua với tiếng mắng không lưu tình của thày đối với Thủy . Cuối cùng giờ giải lao cũng tới , Thủy mệt mỏi ôm ba lô trở về chỗ , nằm vật vờ ra bàn , thở dài “ thầy có cần hung hãn vậy không chứ ???” người ta học cũng mệt , chơi , ăn ngủ , làm việc cũng mệt , cô nghe chửi còn mệt hơn .
Đầu tiết 2 , Thần phong ngang nhiên đưa tận tay cô một mảnh giấy . Ngay lập tức , bao nhiêu nữ sinh phe đỏ bắn ánh mắt hình viên đạn về phía Thủy , đã thế tay còn liên tục nhắn tin dưới hộp bàn , thông báo cho đồng bọn . Thủy lại thở dài , đâu phải thư tình đâu mà ai nấy quá khích dữ vậy .
“ Có cần thiết như vậy không chứ ” Thủy khinh bỉ trong lòng , tay tiện đà co mảnh giấy lại , búng xuống sọt rác ở góc lớp .
Thần phong đang tưởng tượng cảnh cô sợ hãi , run rẩy , thầm chí là khóc lên khi đọc mảnh giấy , nhưng lại hoàn toàn không ngờ cô lại hành động như vậy , cậu tắt luôn nụ cười :
“ Con nhỏ chết tiệt , cô ta làm cái gì đó hả ?? Muốn chết ……….”
Cậu căm tức viết lại những lời trong mảnh giấy trước vào mảnh giấy khác , rồi lại đưa cho thủy . Cô không buồn liếc mắt , một đường búng ra ngoài cửa sổ . Hành động này làm cho nữ sinh phe đỏ càng thêm đỏ mắt tức giận , nhưng họ giận 1 , Lê Thần Phong giận 10 . “ Cô ta dám …….”. Cậu lại gửi mảnh giấy khác , cô vẫn không chút lưu tình ném đi , cứ thế hơn 20 lần qua lại . Thấy giáo viên có dấu hiệu sẽ phun hỏa , Thủy lập tức đứng dậy :
– Thưa cô , bạn Phong liên tục nhờ em ném hộ rác ạ . Em biết mình sai , xin phép cô cho em chịu phạt đứng cửa .
Thủy nói xong liền đi ra cửa lớp đứng luôn . “ ném hộ rác ??? Chết tiệt !!!” Thần Phong rủa thầm , cô ta dám coi những lời vàng ngọc của bổn hoàng tử là rác sao ??? Cô ta đúng là đồ không có mắt , đồ con heo . Thủy mà biết suy nghĩ lúc này của cậu thì chắc sẽ phun hỏa , đứng giữa thiên hạ mà hét “ có gì không dám chứ !!! Tiền mặt cô còn dám ném chứ đừng nói là vài mảnh giấy nhỏ .” Hồng Nhung buồn cười nhìn thủy rồi lại nhìn Phong . Đã lâu lắm rồi không ai dám đối đầu với Phong một cách trực diện như thế ( trừ những kẻ lão luyện như Nhung , long , diễn , vũ ) , cũng đã lâu rồi cô không thấy Phong chú trọng vào một nữ sinh nào dù chỉ để trả thù vặt . Lê Thần Phong bạn cô đã có một cuộc đời tẻ nhạt , đau đớn quá lâu rồi . Lần này quả là đáng trông chờ đây . Ha….aha…Có trò hay để xem đây ………
Tiểu Long khẽ lắc đầu “ cầu chúa phù hộ cho cậu Phong à !!! ” ( Cậu có theo đạo quái đâu , nói thế ho nó hay )
Nếu hôm nay không phải ngày ông già nhà cậu sẽ đến thăm trường thì Phong giờ đã hùng hổ gõ cho Thủy mấy cái rồi . Giáo viên bộ môn trên bục giảng có vẻ đã bớt giận . Tiết học lại tiếp tục , lần này không còn ai làm ồn , con ruồi bay qua cũng có thể nghe thấy tiếng làm giáo viên thực hài lòng . Cô giáo thực hưởng thụ cái cảm giác ngoan ngoãn hiếm có của lũ học trò . Hoàng xuân Diễn phải nói là đã gồng mình lên chống chọi với cơn buồn ngủ , cuối cùng nhờ 2 miếng băng gián mà mí mắt cậu đã dừng ở trạng thái nửa khép nửa mở , kì tích . Trời ơi , tại sao tiết văn này lại dài đến như vậy ??? – Tiếng kêu gào của lũ học trò vang thấu trời xanh . ( Haiz……Trời cũng không biết , để trời hỏi chúa đã …)
Cộp………cộp……….cộp……..
Thủy đang nhàm chán nhắm tin chém gió với Vú Hải thì từ xa vang lên tiếng giày va cham với nền nhà một cách khả nghi . Cô nhìn lại , chỉ thấy từ xa có một đoàn người tiến tới gồm 6 nam , 4 nữ toàn là quý ông quý bà lịch sự , quý phái . Dẫn đầu đoàn không ai khác là con nhện già – Hiệu phó trường THPT Sao Mai – Cô Vũ Ngây Thơ – một phụ nữ luôn mặc bộ đồ màu đen từ đầu tới chân , cặp kính nử vầng trăng gọng đen , mái tóc luôn được búi cao lên , giọng nói thì có chút chua chua như giấm . Năm nay đã 33 tuổi , chưa chồng .
Thấy đoàn người ngày một đến gần , Thủy đứng ngay ngắn lại . Cô không muốn lại bị mắng , thật chẳng hiểu sao mà từ khi cô chuyển đến trường này học , bà cô già Ngây Thơ này ghét cô cực kì , chửi mãi thành nghiện , phạt nhiều thành cuồng , lỗi lớn bà cũng bắt bẻ , lỗi nhỏ bà cũng tìm ra mà không lỗi cũng có cái mà phạt . Riêng về cái tài này , cô và toàn thể đồng bào Việt Nam xin bái phục .
Cộp…….cộp………cộp……….Đoàn người đã đứng trước cửa lớp.
– Trò Thủy , trò đang định đối đầu với tôi đấy à ??? Sao trò cứ thích bị phạt vậy ??? – Lại bắt đầu rồi đấy .
Xin bổ xung thêm là cô Vũ Ngây Thơ cao 1m65 , đi dôi bốt cao 5 phân , thuộc cung Thiên Bình , một hotgirl chính hiệu nhưng mắt để trên đầu , quá cao ngạo mà khiến người ta bực mình .
– Là cô muốn đối đầu với em đó chứ !!- Thủy bĩu môi thì thầm .
– Trò nói gì ???
– “ Chết tiệt , tai gì mà thính thế ???” Thủy cắn răng nở một nụ cười “ ngu ngốc ” – Em nói chúng ta quả thật rất có duyên , lần nào chịu phạt thay người khác cũng gặp cô.
– Trò tưởng tôi muốn gặp trò lắm sao ??
– Vâng !!- Thủy vô ý gật đầu ngắt lời nói tiếp theo của mụ nhện già .
– Trò ……..
– Cô Vũ , tôi nghĩ có chuyện muốn nói với nữ sinh này – Một người đàn ông mặc tây phục , có lẽ đã qua tổi 40 nhưng vẫn không giấu nổi vẻ tuấn tú , sang trọng .

– Cô bé , chào con !!!- Không đợi cô Ngây Thơ đồng ý , người đàn ông đã thân thiết chào Thủy .
– Dạ , chào ông – Không phải vì người ta già mà Thủy xưng Ông , mà đó là cách chào lịch sự .
– Vì sao con lại bị phạt vậy ??? Chịu phạt thay là sao ???
– Là như lời con đã nói đó , chịu phạt thay thôi . Mà mãi rồi cũng quen .
– Mãi rồi quen ??
Thủy tỏ ra vô cùng thương tâm thở dài :
– Haiz…..người ta có quyền có thế đằng sau chống lưng , sinh ra đã là hoảng tử cao quý , ai dám đụng vào chứ !!!
– Thủy , đủ rồi !!- Cô Ngây Thơ lườm Thủy tỏ ý “ ngậm miệng ”
– Cô Vũ , ở đây không có việc của cô , mời tránh ra một bên – Một phu nhân quáy phái có lẽ đã 40 tuổi nạt cô Ngây Thơ .rồi hiền hòa nói với Thủy :
– Bé con , con tên là gì ???
– Con tên Thủy ,Nguyễn Thu Thủy – Thủy rất ngưỡng mộ người có bà mẹ dễ gần vậy .
– Nước của mùa thu ?? Tên rất hay , con có thể cho cô biết vì sao con bị phạt không ???
– Con không thể nói , các thầy cô sẽ phạt con – Thủy tỏ vẻ ngây thơ nói .
– Không sao , có bọn cô ở đây – Một người phụ nữ khác tiến lên an ủi – Có gì ấm ức cứ nói , mọi người sẽ làm chủ cho con .
– Có chết con cũng không nói ra con chịu phạt là do Lê Thần Phong và trần Thiên Vũ thường xuyên gây nên .
– LÊ THẦN PHONG ???
– TRẦN THIÊN VŨ ???
– Chết …..con lỡ miệng rồi – Thủy tỏ vẻ giật mình đưa tay che miệng , lén lút nhìn khuôn mặt đã tím như gan heo của cô Ngây Thơ . Hầu như toàn bộ đoàn phụ huynh đều không hề có ý kiến , nhưng những người thân thiết hỏi chuyện Thủy vừa rồi thì hình như có chút nóng nảy nhìn cô Ngây Thơ .
– Cô Vũ , có lẽ tôi cần mượn học sinh lớp này một chút .
– Ông Lê à ………- Cô Ngây Thơ kêu lên
– Tôi cũng mượn học sinh của lớp .- Một người đàn ông khác tiến lên nói , hình như Thủy thấy người này quen quen , giống ai nhỉ ???
– Ông Trần à …….- Bà cô già lại rên lên .
– Phiền cô lui sang một bên .
– Bà Trần à ………
Thủy bị đoàn người kéo vào trong lớp “ xem trò hay ” . Gì chứ xem phim hành động , cô luôn sẵn lòng . Ví như bây giờ , giáo viên bộ môn và toàn thể lớp học đang giả trang “ Cô giỏi trò ngoan ” , thế nhưng chẳng có vị khán giả nào đủ kiên nhẫn dự giờ , mà tiến thẳng đến mục tiêu .
– Cậu Lê Thần Phong …….xin hỏi cậu đang làm gì thế ????- Ông Lê nghiêm túc hỏi .
– Thưa ông Lê , con đang học bài – lê Thần Phong ngồi thẳng lưng , mắt nhìn bảng nói .
– Tốt , vậy cậu Lê cho tôi biết trên bảng viết môn gì ???
– Là môn văn thưa ông Lê .
– Vậy cậu đang xem sách gì ???
– Là sách toán …….
CỐP…….Ông Lê gõ mạnh vào đầu thẳng con quý tử .
– Mày giỡn mặt bố mày hả con ???
– Á…..đau……- Lê Thần Phong ôm đầu , nén đau.
Chết tiệt , cửa lớp thình lình mở ra làm cậu đã bay mất nửa cái hồn , may mắn kịp giật đại cuốn sách của thằng ngồi gần nhất , ai ngờ thằng này cũng như mình , đi giật sách .
– Cậu Trần ……cậu đang học môn gì vậy hả ??? – Ở bàn bên cạnh , ông Trần , bà Trần và cậu Trần cũng diễn ra tình cảnh y như ở bên kia .
– Tưa bà Trần , ông Trần , con học văn . – Trần Thiên Vũ hiếm khi nói đủ câu .
– Vậy đang học ở trang bao nhiêu vậy ???
– Thưa trang 62
– Tốt , vậy cuốn “ Ma quái trong nhà vệ sinh ” ai đó vừa ném xuống hộp bàn là của ai ???
– Của con………
CỐP……. Lại thêm một tiếng cốc đầu rõ kêu vang lên .
– Giỡn mặt mẹ hả con , đọc gì không đọc lại đi đọc loại dành cho con gái cấp 2 này . – Bà Trần thở phì phì nói .
– Hai thằng tiểu quỷ bọn bây bày đặt giận nhau hơn 2 năm trời , cái gì cũng cố ý đối nghịch nhau , sao lần này hợp ý nhau thế ??? – Ông Lê quát .
– Con không bày đặt – Đồng thanh phản đối .
– Hét gì mà hét – bà Trần nạt .
– Lại còn phá phách rồi đẩy một nữ sinh yếu đuối như bé Thủy ra chịu tội , thật quá đáng quá rồi đó !!!- Ông Trần phê bình .
Tiểu Long sặc nước bọt , “ ai yếu ớt cơ??Ai là bé Thủy ???Các bác lầm .” Thủy đứng một bên tỏ ra vô tội , muốn cười mà cũng không dám cười “ Tôi đang rất sợ hãi , ôi sợ quá đi !!!” Lê Thần Phong tức giận suýt nữa nội thương phun ra máu , rõ ràng hôm nay cậu quyết định tả thù Thủy , không ngờ lại bị cô ta bỡn cợt mất hết cả mặt mũi . Tức chết đi được .
– Cô ta thì yếu đuối cái nỗi gì chứ ??? Con đâu cần cô ta chịu tội thay !!!!!!- Lê Thần Phong chỉ vào Thủy , gân cổ lên hét .
– Đúng vậy , cậu ấy không hề bắt con chịu tội thay , là con tự nguyện à – Thủy dùng ống tay áo tạo tư thế “ lau nước mắt ấm ức ” nói .
– Cô ta thừa nhận không liên quan dến con rồi đó – phong đắc ý nói .
Cốp …….lại thêm một cái cốc đầu dành tặng cho Hoàng tử gió .

– Sao bố cứ đánh đầu con thế hả ???- Phong ôm đầu la lên .
– Bé Thủy là đang bao che ày đấy con ạ , không biết ơn còn đắc ý cái nỗi gì !!!
– Cô ta hãm hại con thì có .
– Thật không đáng mặt con trai tí nào , lại còn phân bì với con gái . – Ông Lê kiên quyết bảo vệ phái yếu .
– Bố à , con mới là con trai bố chứ không phải cô ta nha !!!!! – Phong cảm thấy mình giống con nuôi quá .
– Ta không ngại nhận thêm con gái nuôi !!
– Ôi …….Tiểu Long , mau gọi hộ xe cấp cứu cái , huyết áp tớ tụt rồi !!!- Thần Phong tuyệt vọng “ giả ” ngất xỉu .
Đùa , không giả bệnh bây giờ thì đợi đến khi ông già thu hết thẻ ATM , cắt tiền tiêu vặt , thu chìa khóa xe mô tô hay sao ??? Cậu không ngu đến thế !!!
– Khỏi đưa đến bệnh viện , trực tiếp đưa nó đến nhà xác đi – Ông Lê nói .
– Bố , không cần tuyệt tình thế chứ !!! – thần Phong bật dậy .
– Hừ ……..mày cứ đứng đấy , lát về nhà biết tay ta !!
– Ha….Khụ ….khụ….- Thủy vội chuyển tiếng cười vô duyên của mình thành tiếng ho khan .
Lê ác ma – Lê đại hiệp – Lê thần phong – hoàng tử gió không thể làm gì ngoài trừng mắt nhìn cô cười đắc ý . Bà Trần khẽ vuốt lưng Thủy :
– Trời lạnh , con phải mặc ấm chứ !!!
– Dạ vâng – Thủy tỏ vẻ ngoan ngoãn nghe lời , liếc mắt nhìn Trần Thiên Vũ “ Trần lão gia à , Lê đại hiệp đã hi sinh , ngài cũng nên quy tiên thôi .”
Ngận được ánh mắt “ không mấy trong sáng ” của Thủy , da đầu Vũ chợt run lên . Con quỷ nhỏ này tiếp đến nhắm vào mình sao ???
– Thiên Vũ , cậu đừng nhìn tớ như vậy – Thủy bày ra vẻ mặ cún con nói .
– Cậu nhìn tôi trước – Thiên Vũ cọc lốc nói .
– Cậu yên tâm , tớ sẽ không nói với ai là cậu lén nói xấu bố mình là “ giống hòn đá nằm trong nhà vệ sinh ” đâu – Thực xin lỗi , câu này là Vũ hải nói xấu bố mình Vũ lâm , cô thấy hay nên cho Vũ mượn tạm vậy .
Tiểu Long nuốt nước bọt , xem ra hôm nay là ngày hạn của cậu rồi .
– há …..há……..há…….Bác Trần , cậu ta nói đúng quá !!!!!!- Thần Phong không biết trời cao đất rộng là gì , cười thập phần khoa trương .
Cốp ……Này thì cười này……..Ông Lê lại gõ .
– Cậu Trần à ……..- Ông trần cười cực kì ác ma.
– Bố à , con bị hãm hại , con không hề nói thế – Thiên Vũ nhảy ra khỏi chỗ , trốn .
Thật là chuyện lạ nha , hiếm khi được thấy “ tảng băng ” tái mặt đi , lại còn hiếu động vậy , Thủy đắc ý cười thầm . Hồng Nhung và Diễn mồ hôi đầy trán . cách chỉnh người của Thủy cũng quá độc đi !! Cả Nhung , Diễn , Long nhìn Trần Thiên Vũ trốn đông trốn tay mà nuốt nước miếng , thật đáng sợ .
– Nhung à ………..
– Thủy thân yêu – Lê Hồng Nhung ngắt lời Thủy , cười giả tạo nịnh hót , cô kéo Thủy đến trước một người phụ nữ .
– Mẹ à , đây là bạn thân mà con hay nói với mẹ đó – Nhung giới thiệu .
– Bạn thân con là bé Thủy sao ??? không tệ !!! Mẹ cứ sợ con chơi với đám bạn xấu cơ – Mẹ của Hồng Nhung cười nói .
– Bọn con đâu có xấu cô – Xuân Diễn nói xen vào .
– Cô không lo các anh , mà lo nó bị lũ nữ sinh hư hỏng dụ dỗ .
– Cô không phải lo chuyện đó đâu ạ , Nhung rất có tự chủ mà .- Thủy nói
– Mẹ ơi , Thủy rất tốt và quan tâm con nữa nha , cũng rất ngoan hiền đó .
– Mẹ biết – Bà cười nhìn con rồi quay sang nhìn Thủy – Cô rất biết ơn vì con chịu chơi với bé Nhung nhà cô . Cô cứ nghĩ nó sẽ mãi chẳng có bạn gái cơ .
– Dạ !!!- Thủy lén nháy mắt với Lê hồng nhung “ cậu thông minh lắm đó , biết chặn họng tớ ngay từ đầu .”
Lúc này kế hoạch trả thù của Lê thần phong bị phá sản ngay từ trong trứng nước nên Thủy chưa biết Hoàng Xuân diễn có tội , chưa đánh chủ ý trả đũa lên cậu . Còn Tiểu Long , bố mẹ cậu không đến , chỉ có một cô thư kí thay mặt xuất hiện , Thủy có thể thấy miệng cậu thì cười nhưng sâu trong đôi mắt vẫn ẩn chứa nét buồn nhàn nhạt . Cô không có hứng thú đi trêu ghẹo người đang có tâm sự như vậy .
Các phụ huynh còn lại sau khi nhìn qua con em mình một chút thì bắt đầu kiểm tra tổng thể toàn lớp , đương nhiên về học lực và ngoại hình của Thủy đều xếp vào loại kém . Nhưng hầu như các phụ huynh không ghét cô , mà lại thêm yêu quý . Lại thêm cô phó hiệu trưởng cùng giáo viên bộ môn không ngừng chê bai thủy , vấn đè là không mấy ai để tam . Vì họ biết , để tồn tại được ở trong một ngôi trường phân biệt đồng phục , đẳng cấp 1 cách rõ rệt như thế này quả là một khó khăn . Với một cô bé khó khăn như Thủy lại càng khó khăn hơn .
Trước khi chia tay , mẹ của Nhung , bố của Phong và cả bố mạ của Vũ đều nhiệt tình mời Thủy đến nhà chơi , dùng cơm khi rảnh rỗi . Thủy cười khách sáo cho qua chuyện . Buổi chiều trường vẫn học bình thường nhưng lớp 11a thì lại thiếu mất mấy học sinh . Đó đương nhiên là Lê Thần Phong và Trần Thiên Vũ phải theo chân bố mẹ về nhà “ có việc ” . Lại thêm Nguyễn Thu Thủy phải lên văn phòng viết tới 30 bản kiểm điểm vì tội “ bôi nhọ danh dự của bạn học .” Cô chép đến muốn gẫy tay luôn à .
Chép bản kiểm điểm còn chưa là gì , mấy ngày sau Thủy mới thực sự bị nhấn chìm trong “ sự trả thù của ác ma ” . Cô chưa từng đi học trọn 1 năm học nào , cũng chưa từng kết bạn , chưa trải qua cái thời hồn nhiên , tinh quái có vui có buồn , hờn giận , ghen tị , nên cũng không biết tiếp đến sẽ có cái gì sẽ xảy ra với mình . Thế nhưng …….Thủy không sợ , nói ra có chút hơi “ không bình thường ” nhưng cô còn có chút chờ mong bị “ bắt nạt ” à nha !!!
Sau một buổi chiều nghỉ học , 2 ác ma Lê đại hiệp và Trần lão gia đã trở lại , có thể sẽ lợi hại hơn xưa . Nữ sinh toàn thể phe đen thì an ổn thở thở dài nhẹ nhõm nhưng nữ sinh phe đỏ thì thì khóc đến sưng cả mắt khi thấy ………con mắt trái của Lê Thần Phong thâm quầng .
Phải , là do cậu cùng ông bố vô lương tâm kia vật nhau , người trốn ta truy , cậu thua nên lĩnh trọn một quả đấm !!! Chết tiệt ……còn gì là vẻ đẹp trai nữa chứ , còn gì là hoàng tử gió ngọc thụ lâm phong nữa chứ !!! Ông già ra tay cũng ác thật , vốn dĩ nó cũng không đến nỗi thâm vậy đâu , là do Thần Phong thức thâu đêm lên mạng tìm kiếm :
“ Làm thế nào để trả thù con gái ”
“ Các cách làm con gái sợ ”
“ Con gái sợ nhất cái gì ??”
……………………
Nếu là con trai , cậu đã đánh cho không thấy mặt trời ngày mai rồi , nhưng cô lại là con gái . Đánh con gái quả khong đáng mặt quân tử cho lắm . Tuy thức thâu đêm truy tìm “ bí kíp ” có chút mệt , nhưng rất hữu dụng nha ( đó là cậu nghĩ vậy ) .
Thứ 2 là một ngày đầu tuần đầy tươi sáng , thế nhưng khi Thủy mới bước qua cách cổng trường THPT cao vời vợi thì một loạt bóng nước bắn vào cô .
– CÚT….- tiếng thét xé gió của Lê Hồng Nhung làm rung động lòng……..đất , khiến đội quân cảm tử chưa kịp lâm trận đã chạy mất dạng .
Chẳng là đám nữ sinh phe đỏ ném bóng nước trúng Thủy thì ít mà trúng người đi cạnh cô là Nhung thì nhiều . Mùa đông lạnh lắm đó , bị té nước ai chẳng giận .
Một tuần nữa lại qua đi với Thủy chỉ toàn chuột chết , gián chết , sâu , dơi hay thằm lằn . Cô chỉ nhếch mép cho qua , một lũ óc bã đậu , đáng sợ chẳng thấy đâu , chỉ thấy “ gớm” . Sang tuần sau là nhưng mảnh dao găm ở hộp bàn , mép ghế làm Thủy liên tục bị thương, tủ đựng dồ cá nhân cũng bị lục lọi , đồ thể dục , giầy bị rạch nát . Sang tuần thứ 3 , Thủy bắt đầu nhận được những lời đe dọa đầy ác ý , lại còn mấy lần bị đẩy ngã . Hồng Nhung định làm lớn chuyện nhưng Thủy cản lại . Cũng đâu có gì to tát lắm so với việc đối mặt với bọn khủng bố , bắt cóc hay tội phạm chứ . Muốn trả thù cứ để cậu ta trả thù chán đi , ít ra như thế giúp cho đời học sinh của cô không quá phẳng lặng .
Nhung có mấy lần mập mờ nói với Thủy điều gì đó , nhưng nói nửa lại thôi . thủy cũng không mấy để ý . Nhưng cô vẫn nghe vào gì mà ……Nhung sẽ nói chuyện với Phong kêu cậu ấy dừng mấy việc này lại . Gì mà mong cô đừng trách Phong , bản tính của cậu ấy không xấu , chỉ là cậu ấy đang cố biến mình thành xấu xa thôi . Thủy cũng biết , cậu ta không hề xấu chút nào , một cậu thanh niên sẵn sàng giúp dỡ một bé gái , một bà cụ hay một chú công nhân một cách vui vẻ thì không hề xấu . Nhưng cô lại không hề quan tâm vì sao Lê Thần Phong lại muốn biến mình thành chiếc túi phong bế niềm hứng thú của bản thân với cuộc đời .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.