Bạn đang đọc Bản Hùng Ca Lọ Lem: Chương 18
Cinderella hiếm khi thấy vui như vậy , liền tiếp tục đùa thêm chút nữa . Dean tỏ ra cực kì dễ thương với ánh mắt chớp chớp ngây thơ . Không nhịn nổi , cô liền véo véo đôi má phúng phính của cậu bạn , mặc cho Dean kêu lên kháng nghị , né đông né tây . Trên sâu khấu , Hoàng Tuấn Kiệt có chút thấy phiền khi phải đối đáp những câu không đâu của đám học trò , tranh thủ lúc chúng cãi nhau mà đưa mắt đánh giá một vòng hội trường . Vốn chỉ là vô ý , nhưng anh lại có một phát hiện rất thú vị , ở một góc hơi tối , có một đám học trò đang hết lòng trêu ghẹo đùa giỡn với nhau mà xem nhẹ sự hiện diện của anh . Đây có thể coi là một điều sỉ nhục cực lớn đối với một người sĩ diện , có lịch sử là trung tâm của mọi nơi huy hoàng như anh . Tuấn Kiệt thấy bọn học trò đó càng tươi cười , càng thấy ngứa mắt không chịu nổi . Ô………..ai kia ??? Là anh nhìn nhầm sao ??? Trong cái đám không coi anh ra gì kia , lại có thằng em trai quý tử thân ái của anh – Thomas Dean có mặt sao ??? Chẳng phải cậu em này luôn chỉ để cho anh véo má sao ( thực ra là bắt buộc để anh véo ) , vậy mà giờ lại ột nữ sinh khác “ dày séo ” nhìn tội nghiệp chưa kìa !!! Nhỏ Alice bạn gái nó sao lại đứng bên cạnh cười tươi thế , không ghen à ??? Đúng là con gái …..chẳng ai hiểu nổi .
RẦM…………….
Hoàng Tuấn Kiệt chưa kịp có hành động gì để tiếp cận chỗ Dean đang đứng thì cánh cửa hội trường thình lình được mở ra không mấy nhẹ nhàng cho lắm , làm hầu như mọi người đều giật bắn mình ôm ngực . Thảm nhất là George , cậu ta đang cười sặc sụa , vì giật mình mà sặc nước bọt , ho đỏ bừng mặt . Edward bật cười , từ khi nào các cậu có những hành động ………….khác người như vậy rồi ?? Hình như là từ khi cô xuất hiện thì phải , khẽ đưa mắt len lén nhìn Cinderella , trái tim Edward lại như đập nhanh hơn khi thấy nụ cười của cô – nụ cười thật đẹp .
Ở hội trường thì đang rất xôn xao vì có một nam sinh hớt hải chạy vào , gập người thở không ra hơi , một tay ôm ngực , mặt mày nhăn nhó ,một tay vẫy vẫy giữa không trung , cố nói gì đó , mãi sau mới lắp bắp được vài câu không đầu không đuôi :
– Đến……….Đến rồi !!!!!!!
– Ai đến ????
Ngay sau đó đã không còn cần câu trả lời của nam sinh kia nữa rồi . Chỉ nghe thêm một loạt tiếng động ở phía cửa hội trường , sau đó mọi người tự động tránh sang hai bên cho người mới tới tiến vào . Ánh đèn theo hiệu lệnh không lời của hiệu trưởng lần lượt sáng lên , trả lại cho hội trường một tầm nhìn rõ ràng .
Từ cửa , một đoàn người tiến vào , không nói cũng biết chắc chắn họ là người từ trường Nghệ Thuật đến . Dẫn đầu là một người đàn ông cao lớn , khuôn mặt hình trái xoan , trên môi nở một nụ cười thân thiện , nhưng ánh mắt lại lóe lên sự khinh miệt , kiêu ngạo và có chút toan tính . Loại người này…………………nhìn một lần là đã thấy ghét !!!
Đi theo sau ông ta là 7 học trò , một nữ và 6 nam . Họ đều là trai thanh , nữ tú khoác trên mình bộ đồng phục màu vàng – biểu tượng cho cái nắng đặc trưng ở thành phố Hồ Chí Minh . Đương nhiên thầy nào trò đó , tất cả bọ học trò Nghệ Thuật đều tỏ ra ngạo mạn và coi thường Sao Mai . Cinderella đảo mắt , họ có cần thể hiện rõ ra ngoài mặt thế không , ít ra cũng phải biết giả dối như thầy của họ chút chứ !!!!
– Hô…….Hô……..Hô…………Rất hân hạnh gặp lại anh , hiệu trưởng Trịnh – Hiệu trưởng trẻ tuổi của Sao Mai – Thầy Nguyễn bày ra nụ cười giả dối không kém , niềm nở tiến đến tiếp đón .
– Chúng ta lại gặp nhau rồi hiệu trưởng Nguyễn . Rất mong năm nay hai trường sẽ thắt chặt thêm tình hữu nghị .- Trịnh Thái Cao – hiệu trưởng Nghệ thuật nói giả tạo .
– Đương nhiên rồi !!
Hai vị hiệu trưởng cười tươi tiến đến thân thiết bắt tay nhau như những người bạn lâu ngày không gặp . Nhưng ai cũng có thể thấy họ cười ngoài mặt nhưng trong lòng không cười , bắt tay mà như muốn bóp nát tay nhau , gân xanh nổi hết lên cả .
– Các vị đi đường xa vất vả , chúng tôi đã thu xếp kí túc xá trong trường ọi người nghỉ ngơi , đêm nay mong mọi người dự tiệc vui vẻ !! – Có tiếng nói phụ nữ vang lên .
Phu nhân hiệu trưởng Nguyễn bỗng đi đến bên cạnh chồng mình , cười thân thiện không chút giả dối , cất tiếng nói dịu dàng của mình , thành công dừng lại cái trò trẻ con của hai tên đàn ông lớn đầu . Cinderella còn tinh ý nhìn thấy ánh mắt cảm ơn lóe lên rồi mất rất nhanh của hiệu trưởng nhà mình , thật mất mặt quá đi !!
– Ồ !!! Nguyễn phu nhân , bà vẫn xinh đẹp như ngày nào !!! – Hiệu trưởng Trịnh buông tay ra , cười chào hỏi .
– Ông quá khen !!
Cinderella bĩu môi nhìn cánh tay đang run run bị giấu sau lưng của hiệu trưởng nhà mình , đã yếu còn thích thể hiện , đau mà còn sĩ diện , có gien lưu truyền có khác !!!!!!
Vài lời chào hỏi sáo rỗng qua đi , người ủa trường Nghệ Thuật bắt đầu nhập tiệc , nhạc lại nổi lên khiến tâm tình mọi người lại một lần nữa thoải mái hẳn , không khí hội trường lại được hâm nóng lên , từng tốp lại bắt đầu đứng lại với nhau để khoe khang cái váy này , cái vòng kia , mái tóc kia nữa ………thật ẫu trĩ !!! Người ta hào hứng không có nghĩa là Cinderella cô cũng vậy , tìm ình một vị trí ít ai để ý nhất , cô thích thú nhấm nháp ly nước trái cây trên tay , yên lặng xem những trò hay chọc phá nhau của hai phe đỏ đen . Đúng thật là ………….tận dụng mọi cơ hội !!
– Cậu đúng là không có chút hứng thú nào với dạ vũ này thật – Dean đến cạnh cô , nói nhỏ .
– Ở đây ũng chẳng có gì vui !!! – Cô nhún vai , đưa tay lấy một ly nước cam cho cậu bạn .
Dean đón lấy ly nước gật đầu tỏ ý cảm ơn , không nói gì thêm , chỉ cười . George cũng tiến đến , cười thần bí nhìn cô bạn , lát sẽ có trò hay để xem thôi !! Alice cũng nhún nhảy tỏ vẻ hào hứng của mình . Cinderella có chút đau đâu fxoa trán , cô chỉ muốn yên tĩnh một chút , có cần thiết cô đi đến đâu cũng bị bám dinh lấy thế không ?? Cô không tự kỉ , vì thế đương nhiên không bao giờ coi mình là trung tâm của vũ trụ , nhưng giờ cô thấy mình thật giống một cái ……..bẫy dính ruồi !! Mặc dù cái bẫy không hề có chút dụ hoặc nào với đám ruồi , nhưng chúng vẫn bám lấy cái bẫy , thật khiến người ta khó hiểu . Thật may là cả Edward và Henry đều có chuyện cần trao đổi với một vài giáo viên, chứ nếu không cô …………càng đau đầu hơn vì tiếng ồn do hai tên nhóc đó gây ra .
Qua vài phút , từng ngọn đèn một lại tắt đi , để lại ánh sáng duy nhất trên sân khấu . Lần này mấy vị “ lớn tuổi ” không lên sàn nữa , mà là một đàn anh lớp 12 chuyên làm Mc dẫn các chương trình trong trường tiến lên , cười tươi nói :
– Xin hào tất cả mọi người . Chắc hẳn mọi người đã chờ thời khắc này từ lâu ???
– Phải !!!
– Thế thì còn chờ gì nữa mà không khởi động làm nóng mình đi , “ Lời thì thầm trong bóng đêm ” sẽ mở màn ngay đây !!!!!!!!!
– Hura……………..
Tiếng hô hào thích thú của đám học trò khiến Cinderella có chút khó chịu , nhíu mày hỏi lại Alice , vừa nãy cô nghe chưa rõ . Alice mặc dù cũng nóng lòng , nhưng cũng không hề bỏ rơi cô , mà tường tận giải thích luật chơi . Cai tên nghe lạ tai , tưởng như có gì khó chơi , nhưng cũng không hẳn là khó . Chỉ là trong vòng hai phút đèn trong hội trường tắt , đám con trai phải tìm được đối tượng là con gái để Kiss một cái , nếu khi đền sáng lại mà vẫn chưa tìm được đối tượng thì sẽ bốc thăm để chịu phạt .
– Hầu như lần tổ chức dạ vũ nào cũng chơi trò này , chơi hoài không chán , dù sao cũng có vài đôi có lợi mà !! – Geoger cười đểu cố ý mà như vô ý quét mắt nhìn Alice rồi nhìn Dean .
Dean đỏ mặt , còn Alice lại không chút ngượng ngùng , thật lạ . Cô nàng cũng cười , tay chống hông xỏ xiên George :
– Kẻ nào lần dự tiệc trước trước nữa …………..- Cô cố ý kéo dài giọng – Vì không muốn bị phạt mà vội và ôm hôn một “ mục tiêu ” , đến khi đền chiếu lại mới phát hiện đang hôn một thằng con trai mặt đầy mụn ??? Sau đó nôn mửa ốm liệt giường đến mấy tuần ???
– Thôi đi !!! – George đỏ bừng mặt đưa tay nhằm ý đồ bịt miệng Alice nhưng cô nàng tránh thoát .
Cinderella bật cười lớn , cô thấy mình cưới trên nỗi đau của kẻ khác thật không có đạo đức , nhưng cười trên nỗi đau của lũa “ tiểu ác ma” vì vẫn coi là có đạo đức đi !! Còn đang nói chuyện say sưa , đám bạn có chút giật mình với tiếng hô lớn của Mc yêu cầu mọi người mau đứng lộn xộn .Alice không nói gì thêm , vội và kéo tay cô dời đi vị trí đang đứng . Cinderella còn đang ngơ ngác bước chân theo đà khi Alice kéo thì cô bạn bỗng dưng buông tay , bóng dáng nhanh chóng mất hút giữa đám người hỗn loạn. Cô còn đang ngơ ngác thực sự , thì đèn trong hội trường bỗng tắt hẳn . Lần này là tắt thật , không để lại chút ánh sáng nào hết , nến cũng không được thắp lên , để một màn tối đen bao phủ mọi vật . Thân ảnh của Cinderella cũng rất nhanh bị một màu đen bao phủ , nhìn không rõ vị trí nữa .
Cô không tự chủ được mà nhíu mày , cô không thích bóng tối một cách tuyệt đối như thế này , chính xác hơn là cô chán ghét nó . Cách đây rất lâu rồi , cũng trong màn đêm này , những điều không hay đã xảy ra ,những kí ức không tươi đẹp đã hình thành , và nỗi cô đơn như tăng lên trong màn đêm . Cô chán ghét , thực chán ghét , cô muốn bỏ chạy , bỏ chạy thật nhanh , ra khỏi đây càng xa càng tốt !!! Trái tim nhỏ bó trong lồng ngực của cô như đập nhanh hơn , cô không thừa nhận mình …………..đang sợ …….Không ! Cô không sợ hãi , chỉ mất bình tĩnh một chút thôi !! Cinderella nắm chặt tay , mặc óng tay đâm sâu vào lòng bàn tay , cô không hề cảm thấy đau đớn lúc này , không hề !!
Nhưng rồi như có phép màu ………………một mùi hương bạc hà quen thuộc thoang thoảng bao vây lấy thân mình đang dần mất bình tĩnh của cô , xoa dịu trái tim đang run rẩy của cô . Và còn cả chút lóe sáng của chiếc khuyên tai , cùng hơi thở ấm nóng phảng phất rất gần bên cô khiến Cinderella cảm thấy an tâm một cách lạ thường .
Nhưng rất nhanh …………..có điều gì đó khiến cô hoàn toàn hóa đá , sửng sốt trợn tròn mắt , toàn thân run lên , thật lạnh ………………Nỗi kinh hoàng đã lẫn áp đi nỗi bất an không tên kia tự bao giờ !! Cái kia …….chuyện gì vậy ?? Chuyện gì vừa xảy ra ??? Cô………………..Shit !! Không nhin được mà chửi thầm .
Đèn trong hội trường được bất lên ngay sau đó , Cinderella quét mắt nhìn xung quanh một cách sắc lạnh và nhanh chóng , quyết không để thoát một chút dấu hiệu nào . Cô mà tìm được ………………..cô sẽ nhí đầu kẻ đó xuống cống đánh cho không nhận dạng ra nữa mới thôi !!! Thế nhưng nhìn mãi vẫn không tìm ra chút không đúng nào . Tồi tệ hơn là bên cạnh cô lúc này chỉ có con gái , mà con gái thfi không cần thiết phải đi tìm đối tượng . Shit !!!!! Lại thêm một lần thô tục nữa !!! Cô quyết sẽ tìm ra ……………kẻ đã kiss trộm cô và ……………….kill hắn !!
Mùi hương bạc hà ….cô biết một tên như vậy !! Ánh sáng chớp nhoáng của một chiếc khuyên tai ……….cô cũng biết một kẻ !! Vấn đề là kẻ đó và tên kia không cùng một người !! Cô cúi đầu thất thần suy nghĩ .
– Cinderella ??? Sao cô im lặng vậy ??? – Wendy Thảo đứng gần cô , tiến đến chào hỏi , vỗ vai kéo cô về một góc nói chuyện.
– Không có gì !! – Cô lắc đầu .
Thôi tạm thời cho qua . Quân tử ….nhầm ……nữ nhân trả thù mười năm chưa muộn . Dù sao cái “ việc xấu ” đó cũng chẳng ai biết . Thấy cô có chút không tự nhiên , Wendy lại hỏi :
– Lần đầu tham gia không quen hả ???
– Ừ !!- Cô gật đầu cho có lệ . Alice lại từ trong đám hỗn loạn tiến đến cạnh cô và Wendy , cười tủm tỉm có vẻ vui lắm , chắc Dean vừa tặng cho cô nàng một cái kiss đây mà !! Wendy và cả cô đều ném cho cô bạn một cái nhìn đầy khinh bỉ , định bụng xoay người bỏ đi thì Alice đã nhanh tay kéo lại , cười hì hì tỏ ý hối lỗi :
– Đừng đi mà !! Tớ không cười nữa đâu !!- Còn cười tươi hơn nữa kìa .
– Thấy ghét !!! – Wendy mặt lạnh nói .
– Hờ ….hờ………..- Alice gãi mũi cười trừ , nói lảng sang chuyện khác – Mà lạ nha , sao lần này không thấy phát cho đám con trai thỏi son nhỉ ??
Trong mỗi lần chơi trò này , đám con trai đều phải bôi một loại son để đánh dấu , như vậy ai không tìm được đối tượng là biết liền . Thế nhưng lần này không làm vậy thì biết ai mà phạt ??
– Không có càng tốt , gớm chết !!! – George vò đầu , đi đến , chiếc áo khoác quét đất kêu xột xoạt .
– Há……há……….Lần này vẫn chấp nhận chịu phạt như mọi năm hả ?? – Dean cười hớn hở vỗ vai cậu bạn .
– Ờ ………….thu ngay lại nụ cười đáng ghét đó , nếu không tớ …………..- Rắc …rắc George bẻ đốt ngón tay cảnh cáo .
– Đùa chút thôi mà !!! – Dean đưa tay hàng , lùi về sau nhăn nhó .
– Hey Thủy , cậu có bị “ trúng đạn “ không thế ??? – Alice kéo tay cô thân thiết hỏi .
Chỉ là một câu nói vô tâm mà lại rất được mọi người chú ý .Đám bạn nhanh chóng ném ánh mắt tò mò về phía cô , chờ đợi câu trả lời . Cinderella nhướn ày , không trả lời mà hỏi lại : – Cậu nghĩ sao ???
Đám bạn chưa kịp trả lời đã bị đàn anh Mc lớn tiếng lấn át , tiếng ồn ào của đám học trò khác cũng khiến những lời họ đinh nói quên sạch . Cinderella lén thở phào , Wendy khẽ nhếch mép cười cười nhìn cô rồi nhìn lại trên sân khấu . Thì ra ồn ào là do Mc giải thích vì sao lần này không dùng thỏi son . Hiệu trưởng của trường Sao Mai lần này đi “ thị sát ” về có đem về một chiếc máy ảnh khá hiện đại , có thể trong bóng tối chụp một lúc toàn cảnh hội trường đến chục kiểu , lần này lấy ra thử hiệu quả . Cinderella nghe vậy thót tim , đừng nói là ……………..cô bị bắt quả tang nha !!!!!!! Nhưng như thế có chút xấu mặt nhưng cơ hội tóm cái kẻ to gan dám kiss trộm cô sẽ cao hơn , đành vậy . Đợi cô bắt được hắn , rồi xem………………..
Nhưng hình như Mc còn nói thêm là cuối bữa tiệc mới tung ảnh ra ọi người cùng xem . Chết tiệt , như vậy cô phải ở đây đến khi ấy sao ?? Chán thật !!! Sau vài câu đùa thay đổi không khí , nhạc lại nổi lên , mọi người lại cười đùa tỏ ra thân thiết kéo tay nhau nói chuyện tiếp . Wendy thảo đã biến đi đâu từ bao giờ , đi đến cứ như u hồn vậy . Alice và Dean khoác tay nhau chọn một góc tình tứ chém gió chuyện yêu đương . Còn lại George và Cinderella , cậu bạn liền kéo tay cô đến trước những bàn ăn với những món đâỳ màu sắc , phong phú , nhìn mà thấy thèm .
– Nhìn đẹp mắt vậy thôi chứ không ngon bằng món thím Duyên nấu . Mà cậu nấu vẫn ngon nhất !! – George giúp cô lấy chút đồ ăn vào đĩa , nháy mắt nói .
Cô cười mỉm không nói , lại gạ gẫm muốn cô vào bếp đây mà . Chẳng qua mấy lần nhiệt huyết sôi trào , cô vào bếp làm mấy món thịnh soạn , ai ngờ cậu ta có mặt đúng lúc nên mới có phúc hưởng ké mấy lần , từ đó hễ có cơ hội là George lại nài nỉ cô vào bếp . Hai người vừa ăn vừa nói đùa nhau vài câu , không khí hết sức vui vẻ . Cứ ngỡ sẽ mãi như vậy đến khi đêm dạ vũ này kết thúc , ai ngờ cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng , kẻ thù gặp nhau quả nhiên đỏ mặt .
– Thủy …….Kyoko Uyên đến kìa – George huých tay cô , hất đầu về phía sau .
Cô thôi ăn , quay mặt lại phía sau , quả nhiên Kyoko Uyên cùng một cô nàng nữa đang rẽ đám đông đi đến đây , đúng là có ý định giáp mặt với cô thật . Nhất thời chán nản , cô đặt đĩa đồ ăn lên bàn , tao nhã dùng khăn ướt lau khóe miệng và tay , chuẩn bị “ lâm trận ” . George cũng không còn tâm trạng ăn uống gì , học theo cô lau lau miệng và tay , nhưng lại tao nhã theo kiểu quý ông .
Đi bên cạnh Kyoko Uyên lúc này là cô nàng duy nhất của trường Nghệ Thuật . Hai người bắt chuyện nhanh thật , cô bật cười khi nhớ đến một câu nói ở Việt Nam rằng “ vật đi theo loài ” , đây có thể xem khá thích hợp với hai cô nàng . Mà xem ra vết thương trên mặt của Kyoko Uyên cũng đã không còn gì đáng ngại nữa rồi , “ người đó ” ra tay cũng thật nhẹ !! Theo từng bước chân của hai đối thủ sắp tới , Cinderella cười thách thức , gan của cô chưa bao giờ là nhỏ hết , vì thế ……….chờ tiếp chiêu đi !!