Bạn Học Đánh Người Thì Đừng Vả Mặt

Chương 12: Kiểm Tra Giữa Kì


Đọc truyện Bạn Học Đánh Người Thì Đừng Vả Mặt – Chương 12: Kiểm Tra Giữa Kì


Editor: Matcha
*
” Sao mà cậu cũng xuống xe ?” Lâm Thiển vừa quay đầu đã nhìn thấy Hứa Thâm bước xuống xe, mày liễu nhíu lại.

Thật sự là sợ điều gì gặp luôn điều đó, cô chưa từng nghe mọi người nói nhà Hứa Thâm ở đây nha.
Bộ dáng của Hứa Thâm vẫn vậy, tay anh cầm lấy áo đồng phục rộng rãi, lười nhác đi tới nói: ” Chỉ có cậu mới có thể về nhà, còn mình thì không ?”
” Nhà cậu ở đây ?” Lâm Thiển kinh ngạc trợn tròn mắt, thật hay giả vậy ? Không thể nào ?
Hứa Thâm cũng không thấy chuyện cô kinh ngạc là ngoài ý muốn : ” Liên quan đến cậu sao ?”
Hình như là không có.
Lâm Thiển bị chặn họng, sau đó không để ý tới anh nữa, xoay người đi tiếp.
Nhưng Hứa Thâm vẫn luôn đi theo cô.
Khu dân cư ở đây có rất nhiều, dạng gì cũng có, Lâm Thiển tưởng nhà anh nằm trong một tiểu khu gần đây, cô cảm thấy chắc anh cũng sắp về đến nhà rồi, nhưng không nghĩ rằng khi đến khu nhà mình ở, anh vẫn chưa dừng bước.
” Rốt cuộc nhà cậu ở đâu ?” Lâm Thiển không nhịn nổi nữa, dừng lại hỏi anh.
Hứa Thâm mặt không đỏ tim không đập mạnh, vân đạm phong khinh* nói: ” Không liên quan đến cậu”
* Vân đạm phong khinh (云淡风轻): thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.
” Sao cậu cứ theo mình vậy ?”
” Cậu không cần tự mình đa tình, Lâm Thiển.

Mình về nhà mà cũng phải thông báo cho cậu biết sao ?”
” Cậu chính là cưỡng tử đoạt lí* !”
* vô lí cưỡng biện, không có lí nói thành có lí.

” Mình là ăn ngay nói thật”
Lâm Thiển hoàn toàn không biết miệng lười mình vụng về, nhưng mỗi lần cũng Hứa Thâm nói chuyện, lại không biết nói gì là đúng, nói gì là sai.
Càng nói nhiều càng tức giận, Lâm Thiển lười nói tiếp, quay đầu lại đi về phía nhà mình.
Hứa Thâm theo sát cô, mãi đến khi cô đi vào một tiểu khu xa hoa thì bước chân của anh mới ngừng lại.
Anh thấy Lâm Thiển đi vào trong tiểu khu, trước khi vào còn diễu võ dương oai* với anh, trong lúc nhất thời Hứa Thâm bật cười.
Cô hung dữ như vậy, một chút cũng không có dáng vẻ của thục nữ.
Hứa Thâm vừa suy nghĩ vừa lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.
” Trương thúc, cháu đang ở cổng tiểu khu Kim Hào Hoa, khi nãy cháu có chút việc.

Được cháu ở nơi này chờ, vất vả cho chú rồi”
Cúp điện thoại, anh nhìn tiểu khu xa hoa rộng rãi trước mắt, anh đang tự hỏi xem người cha không đáng tin cậy của anh có nơi ở tại đây hay không ?
Kỳ thật Hứa Thâm là người có những hành động rất mạnh mẽ, tuy rằng anh hoàn toàn không hiểu vì sao mình lại muốn biết nơi này có nhà ở hay không, nhưng hiện tại anh muốn biết thì anh sẽ thử hỏi xem.
Tài xế Trương đưa anh trở về khu biệt thự nhà họ Hứa ở thành phố S.

Hứa Thâm mở cửa bước vào trong thì nhìn thấy dì Trần là người giúp việc bưng hai món ăn đặt lên bàn.
” Tiểu Thâm hôm nay sao về trễ vậy ? Chắc là đói lắm, cháu nhanh ngồi xuống ăn cơm đi”
” Sau khi tan học cháu có chút việc, liền về trễ một chút.

Cháu không thấy đói nên bây giờ chưa muốn ăn”
Dì Trần đã làm người giúp việc ở Hứa gia từ nhiều năm về trước, Hứa Thâm buổi tối thường xuyên không ăn bà cũng biết.

Chỉ là anh bị đau dạ dày, không ăn sẽ không chịu nổi, bà có chút lo lắng.

Hứa Thâm không hiểu cách đối nhân xử thế, nên chỉ nợ nụ cười xin lỗi dì Trần rồi đi về phòng.
Tất nhiên ba mẹ anh không có ở nhà, thỉnh thoảng sẽ có người đến dọn dẹp, bà sẽ ăn cơm cùng dì Trần và đôi khi sẽ sống trong phòng dành cho khách.
Hứa Thâm đã quen với cảm giác cô đơn trống rỗng mà ngôi nhà này mang lại, anh trở về phòng của mình và lấy một tấm danh thiếp từ trong ngăn kéo tủ.
Là thư kí của ba anh, đây có lẽ là người cha anh tin cậy nhất.

Hứa Thâm đã gặp qua vài lần, là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, nghe nói ông vào xí nghiệp Hứa gia làm việc từ khi còn trẻ.

Hứa Thâm đối với người trong công ty ba anh cũng không có quá nhiều hảo cảm, nhưng vì ông ta làm được việc nên anh có chuyện muốn hỏi.
Bấm theo dãy số trên danh thiếp, rất nhanh đối phương liền bắt máy, anh biết người bên kia có phần bất ngờ.
” Có chuyện gì vậy Tiểu Thâm ?”
” Tôi muốn biết ba có nhà ở tiểu khu Kim Hào Hoa hay không ?”
Thư kí Vương biết tính tình nóng nảy của vị đại thiếu gia này, nên ông cũng không vòng vo mà nói luôn: ” Chuyện này thì chú phải đi tìm hiểu một chút”
Hứa gia có mấy ngôi nhà ở thành phố S, còn chưa tới hạn mua nhà ở, giờ chúng đang ở chỗ ông bà Hứa Thâm, khi hỏi vấn đề này, thư kí Vương không thể trả lời ngay được.
“Vậy ông trực tiếp tra rồi nói cho tôi là được, không cần qua chỗ cha tôi”
” Được”
Cúp điện thoại, Hứa Thâm nằm trên giường, anh tự hỏi vì sao bản thân mình lại quan tâm tới tiểu khu Kim Hào Hoa như thế.
Cho nên rốt cuộc là vì điều gì ?
Anh cũng không rõ lắm, chỉ là khi nhìn thấy Lâm Thiển đi vào trong, nên anh cũng có chút muốn vào đó ở.

Đây là một phản xạ rất tự nhiên, không cần bất kì nguyên nhân nào tác động vào.
Hứa Thâm thở phào một hơi, anh lập tức suy nghĩ đến bộ dáng tức giận của Lâm Thiển trên xe buýt mà bật cười.

*
Sau kì nghỉ Quốc Khánh chính là thời gian làm bài kiểm tra giữa kì.
Thời tiết dần trở nên lạnh hơn, theo như lời thầy Tần nói khi nhiệt độ bên ngoài hạ thấp sẽ khiến não bộ trở nên thanh tỉnh hơn, duy trì được trạng thái học tập tốt nhất.
Gần tới ngày kiểm tra, bầu không khí náo nhiệt của lớp 3 ngày nào cũng bị trùng xuống.

Nhóm học bá sôi nổi chạy hết công suất, nhóm học tra cũng không cam lòng bị yếu thế, cũng tranh thủ thứ hai từ dưới lên.
Vì sao lại không phải thứ nhất từ dưới lên ?
Bởi vì chỉ có Hứa Thâm đang nhàn nhã ngồi, không phù hợp với bầu không khí này, xứng đáng ngồi ở vị trí đó.
Từ bài kiểm tra đầu tiên của năm lớp 10, ngoại trừ môn Toán, Hứa Thâm anh không đạt tiêu chuẩn môn nào.

Các bạn học lớp 3 cũng đã quen với chuyện này.
Nếu ngẫm lại thì cũng cảm thấy bình thường, lên lớp chỉ có ngủ, anh thi được hạng nhất mới khiến người ta hoảng sợ.
Đây là bài kiểm tra giữa kì đầu tiên khi Lâm Thiển đến Nhị Trung, cô rất nghiêm túc với lần kiểm tra này.

Và bởi vì kỳ thi đang đến gần, một số tin đồn ở trường không quá phổ biến, cuối cùng cô cũng có thể an tâm mà học tập.
Trong khoảng thời gian này cũng có vài nhạc đệm.
Lục Bác Uyên không biết nghe từ đâu chuyện Trương Hướng Đông dẫn người đến trêu chọc Ôn Ánh Tuyết và Lâm Thiển, việc này anh không thể nhẫn nhịn được !
Cậu liển lập tức mang theo mấy nam sinh lớp 3 đến phong sát lớp Trương Hướng Đông.

Cuối cùng nhóm người Trương Hướng Đông không tình nguyện mời một bữa BBQ, mới giải quyết xong.
Trải qua chuyện này, Lâm Thiển chắc chắn một trăm phần trăm rằng Lục Bác Uyên thích Ôn Ánh Tuyết.
Mỗi ngày cô đều chìm đắm vào trò vui của hai người, và cuối cùng kì thi cũng đã bắt đầu.
Nhị Trung xếp phòng thi dựa theo kết quả kì trước, Lâm Thiển và Ôn ánh Tuyết được xếp hạng trong phòng thi cuối cùng, ngoại trừ cô và Ôn Ánh Tuyết còn có Hứa Thâm.
Rốt cuộc thì lớp thì lớp thực nghiệm cũng không đơn giản, ngoại trừ Hứa Thâm luôn đội sổ, hầu hết các học sinh khác trong lớp 3 đều được xếp vào 10 phòng thi đầu, ngẫu nhiên sẽ có vài người ở trong phòng thi số 13, 14.


Nhưng nói tóm lại là không có ai xếp vào phòng cuối cùng.
Trước kì thi, Lữ Đình Ngọc cũng có thể thổi phồng Phó Hướng Chân lên tận trời cao.
Đối vói chuyện này, Hứa Thâm không quan tâm lắm.

Nhìn Hứa Thâm xem, trong phòng thi còn dám ngủ, đây mới chính là cảnh giới cao nhất !
*
” Thiển Thiển, kết quả của chúng ta không giống nhau” Sau ngày kiểm tra, Tống Tiểu Văn liền chủ động cầm tờ nháp đến tìm Lâm Thiển so đáp án.
Trường chỉ thu bài thi chứ cũng không thu nháp, không ít người viết đáp án vào giấy nháp rồi đối chiếu với các bạn trong lớp.

Tuy cô không thích làm việc này nhưng cũng không ngăn cản làm việc này.
Nghe thấy Tống Tiểu Văn nói vậy, cô liền đi qua đó: ” Bài này sao, mình tính như vậy……..”
” Có tin động trời !” Vương Tuấn Võ từ bên ngoài chạy vào, rồi đứng ngay lên trên bục giảng.
Lâm Thiển và Tống Tiểu Văn cùng các bạn trong lớp cũng giật mình ngẩng đầu nhìn cậu.
” Mình mới đi ngang qua văn phòng của các giáo viên dạy toán nghe được một tin tức !”
” Tin tức gì ?” Có người tò mò hỏi.
Vương Tuấn Võ cười hì hì nói: ” Mình nghe thấy các lão sư nói, lần kiểm tra này có người được điểm toán tối đa ! Chính là trong lớp mình !”
Tác giả có điều muốn nói:
Vương Tuấn Võ: Làm chủ tin đồn trong một tay, biết các giai thoại của lớp, tất cả các tin tức hàng ngày!
***
Xin lỗi các bạn dạo này vì bận học nên mình không thể edit truyện được.

Giờ mình đã thi xong và biết điểm nên truyện sẽ được đăng tải như bình thường nhé 😙😙😙😙.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.