Đọc truyện Bản Hòa Tấu Hôn Nhân – Chương 35
Một phiên bản đệm Guitar nhẹ nhàng kết thúc, tiếng vỗ tay như sấm động vang khắp hội trường.
Đinh Mông ngồi trên ghế cao chân duỗi ra một cái. Cô ôm đàn Guitar đứng dậy, khom người chào khán giả.
Đèn sân khấu lại tắt, Đinh Mông quay trở về hậu đài. Nhân viên hậu đài vẫn đang bận túi bụi , ngược lại đạo diễn ngạc nhiên nhìn cô: “Đinh Mông, vừa rồi cô hát rất hay! Tôi còn lo lắng cô sẽ bị khớp, không ngờ phần biểu diễn của cô rất xuất sắc!”
Đinh Mông cười nói cám ơn đạo diễn, cô nhìn về Kiều Dĩ Thần đang đứng ở một bên.
Kiều Dĩ Thần thuận thế nhìn cô một cái: “Tăng nhịp lên 1/3 là chủ ý rất khá, nhạc dạo bài hát cũng trở nên vui tươi nhẹ nhàng hơn . Em vào phòng nghỉ nghỉ ngơi chút đi, lát nữa còn một bài hợp xướng.”
“Vâng.” Đinh Mông ôm đàn Guitar đi rồi, ở góc rẽ lại quay đầu nhìn anh một cái, Kiều Dĩ Thần đang nói chuyện cùng đạo diễn.
Cô đi tới cửa phòng sinh hoạt chung, suy nghĩ một chút, lại đi về phòng nghỉ của Kiều Dĩ Thần.
Ngồi trên sô pha, cô mới cảm thấy tâm trạng thật sự buông lỏng xuống.
Trong đầu còn đang nhớ lại vừa rồi ở trên sân khấu biểu diễn, nghĩ lại nghĩ có chỗ nào mình hát còn chưa đủ tốt. Cô theo bản năng vừa gõ gõ tay lên đàn Guitar đặt kế bên ,vừa lấy di động lên trang web xem khán giả bình luận về chương trình biểu diễn.
5 phút trước Cánh gà chiên nước mắm : lúc tôi trở về từ WC, đã xảy ra chuyện gì? ? ? ?
6 phút trước Thiếu nữ mì cay xinh đẹp: Tư Mã Tiêu Tiêu hát xong thì tôi đi WC, lúc trở lại phát hiện bản thân cùng thế giới chệch đường ray . [ bái bái ]
6 phút trước Năm mao: vì cái gì mọi người đều đang bàn tán về “Đinh Mông”? Đinh Mông là ai?
6 phút trước Mạc thiên vương đẹp trai nhất: cần xin bài phiên bản Đinh Mông hát ! Khẩn cấp! !
6 phút trước Quật cường 233: Ôi má ơi Đinh Mông hát quá hay!
7 phút trước Tôi chính là tôi , là pháo hoa xinh đẹp: Mông Mông thân yêu! Em là Tiểu Chanh ~=3=
7 phút trước Béo nhưng không mập: của Nguyễn Linh Quân đã được Đinh Mông hồi sinh!
7 phút trước 1 bông Bạch Liên hoa bự chà bá : Đinh Mông chính là quán quân cuộc thi đó ! Lúc thi đấu tôi đã thích cô ấy ! Không hổ là người con gái Trẫm coi trọng!
Đinh Mông chỉ nhìn một trang bình luận, sau đó tắt trang web.
Bối rối quá, cảm giác như mình sắp nổi tiếng rồi!
Cô ngâm nga một bài nhẹ nhàng để tâm trạng đỡ rối loạn .
Chương trình ca nhạc gần đến hồi kết thúc, cô có chút lo lắng Kiều Dĩ Thần tìm không thấy mình, vốn cô định về phòng sinh hoạt chung, Kiều Dĩ Thần lại đi đến gõ cửa: “Sắp kết thúc, em chuẩn bị cho tiết mục hợp xướng đi.”
“Vâng.” Cô định đi nhưng lại quay lại hỏi Kiều Dĩ Thần, “Làm sao anh biết em ở chỗ này?”
Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn cô một cái: “Chứ không lẽ anh nên đến phòng nghỉ của Cố Tín tìm em?”
“Không phải…”
“Được rồi, mau chuẩn bị. Mạc Trăn đã lên sân khấu rồi đó.”
Đinh Mông vốn thất thần một chút, nghe được Mạc Trăn ở trên sân khấu lại phấn khởi lên: “Em có thể đi xem một chút không?” Tuy rằng diễn tập lâu như vậy, nhưng chưa một lần cô được gặp Mạc Trăn, thật là đau lòng !
Kiều Dĩ Thần liếc cô: “Anh cho rằng em thích Cố Tín, không nghĩ tới em thích nhiều người vậy.”
Đinh Mông: “…”
“Ưm, em còn thích Chó con nữa cơ.” Cô bĩu môi, chạy vội đến nơi cánh gà.
Để lại Kiều Dĩ Thần ngây ngốc đứng tại cửa, vừa rồi là cô tỏ tình với anh sao? Là thật? Thật mà đúng không?
Kiều Dĩ Thần rơi vào hỗn loạn, hoàn toàn không ý thức được bản thân đã tự thừa nhận mình là Chó con, ngược lại anh còn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Đinh Mông đi đến phía cánh gà, có thể rõ ràng nghe thấy Mạc Trăn đang đứng biểu diễn trên sân khấu. Chung quanh còn có không ít ca sĩ, mọi người đều đang vô cùng hưng phấn thăng hoa trong phần biểu diễn của mình.
Mạc Trăn biểu diễn xong, hội trường vẫn còn vang vang tiếng hò hét của người hâm mộ, tất cả ca sĩ thừa dịp này lên sân khấu một lần nữa. Vị trí đứng được đạo diễn sắp xếp từ trước , Đinh Mông bị phân công đến một góc nhỏ bên cạnh, cách Mạc Trăn một khoảng cách rất lớn.
Nhưng là có thể cùng anh ta biểu diễn trên cùng một sân khấu, cô đã cảm thấy rất vinh hạnh . Số lượng ca sĩ tương đối nhiều, lượt hát của Đinh Mông cũng chỉ có một câu, phần điệp khúc là mọi người cùng nhau hợp xướng .
Trong lúc biểu diễn bài hát này, tiếng cổ vũ của khán giả vẫn không hề dứt, Đinh Mông trở lại hậu đài vẫn còn cảm thấy lỗ tai ong ong rung động.
Cô đang gõ gõ lỗ tai, liền thấy Mạc Trăn từ trước mặt đi đến. Anh ta đã thu dọn xong đồ đạc chuẩn bị rời đi .
Đinh Mông giống như bị điểm huyệt không thể nhúc nhích, cứng đờ người ở một chỗ. Mạc Trăn đi ngang qua Đinh Mông thì dừng lại chốc lát, tháo kính trên mặt xuống hỏi: “Cô là Đinh Mông?”
Đinh Mông hạnh phúc quá, Mạc thiên vương biết tên của cô!
Cô còn chưa có từ trong khiếp sợ khôi phục lại, Mạc Trăn đã một lần nữa đeo kính lên, chuẩn bị đi khỏi : “Tôi đã nghe cô hát, không tồi, Kiều Dĩ Thần cuối cùng không cần lại đi theo quấy rối ép tôi thu album .”
Đinh Mông: “…”
Khoan đã, lượng tin tức giống như có chút lớn nha.
Mạc Trăn đi xa rồi, Đinh Mông mới chán nản tựa vào trên tường hành lang. Cô vừa rồi… một chữ cũng không thốt lên được!
Cô vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ nội tâm thì Kiều Dĩ Thần đi tới. Nhìn thấy bộ dáng của cô , Kiều Dĩ Thần chau mày lên: “Em làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?”
Đinh Mông nghe thấy giọng anh, thuận thế bắt lấy tay áo của anh, thống khổ nói:
“Vừa rồi, Mạc thiên vương đi ngang qua em, nhưng mà một câu em cũng không nói được với anh ta!”
Kiều Dĩ Thần khóe mắt nhảy một chút, rút tay áo về: “Vậy anh ta nói cái gì?”
“Nói anh luôn quấy rối anh ta.”
Kiều Dĩ Thần: “…”
Anh cảm thấy mình nên tiếp tục quấy rối hắn ta nhiều hơn.
“Đừng đứng ở đây hoài , em không mệt mỏi sao? Thu dọn đồ đạc rồi còn về.”
“Vâng.” Đinh Mông hướng phòng nghỉ đi vài bước, lại quay đầu nhìn anh, “Cho nên anh biết cách liên lạc với Mạc thiên vương?”
Kiều Dĩ Thần: “…”
Biết cũng sẽ không nói cho em biết , đừng nằm mơ nữa.
Đinh Mông bị đuổi đi , cô ngồi xe về đến nhà rồi, phải rất lâu sau Kiều Dĩ Thần mới trở về.
Bây giờ cũng khuya rồi , Đinh Mông ở buổi biểu diễn đã ăn cơm hộp, về nhà cô cũng không muốn nấu cơm, bèn tùy tiện ăn một ít đồ ăn vặt. Kiều Dĩ Thần nhìn túi ăn vặt trong thùng rác phòng khách, anh đi qua gõ gõ cửa phòng Đinh Mông: “Cậu ăn cơm chưa?”
“Vẫn chưa.” Giọng nói Đinh Mông cách cánh cửa truyền ra.
Kiều Dĩ Thần nói: “Mình có mua đồ ăn về, cậu muốn ăn không?”
Cửa vội vàng mở ra , ánh mắt Đinh Mông lòe lòe tỏa sáng: “Muốn.”
Kiều Dĩ Thần cười một tiếng xoay người vào phòng khách.
Anh mang về một cái pizza, là loại pizza tôm mà Đinh Mông thích nhất. Đinh Mông đi phòng bếp lấy đĩa và dao nĩa, đi tới bàn chuẩn bị cắt pizza. Kiều Dĩ Thần ưu nhã vươn tay nhẹ nhàng đẩy, hộp bánh pizza liền trượt sang một bên khác.
Đinh Mông giơ dao nĩa im lặng nhìn anh.
Kiều Dĩ Thần nhìn cô cười cười: “Muốn ăn không?”
Đinh Mông: “…”
Không muốn ăn thì cô đi ra làm cái gì? !
Kiều Dĩ Thần tiếp tục cười: “Nếu muốn ăn, phải giải thích cho mình một chuyện, giải thích không rõ ràng hoặc là đáp án mình không hài lòng, mình liền đem pizza cho bảo vệ dưới lầu làm bữa khuya.”
Đinh Mông: “…”
Trơ trẽn ! Bạn nhỏ Chó con đáng yêu ngồi chung bàn ngày xưa của cô làm sao có thể biến thành một người như vậy! Cô không tin!
Kiều Dĩ Thần lại nói chuyện : “Xem ra cậu không muốn giải thích, vậy mình đành đem pizza cho bảo vệ .”
“Đợi đã!” Đinh Mông vội vàng đè tay Kiều Dĩ Thần lại . Kiều Dĩ Thần trở lại ghế sofa , ngẩng đầu mỉm cười nhìn cô.
Đinh Mông: “…”
Đừng sợ! Phát huy tài năng hùng biện diễn thuyết ngày xưa của mình ra nào !
Cô soạn sẵn lời nói trong đầu thật nhanh, chân thành mà nói: “Chuyện phát sinh là ngoài ý muốn, mình không muốn như vậy. Vốn dĩ mình đang ở trong phòng chờ khẩn trương đợi lên sân khấu, Cố Tín đột nhiên xuất hiện, cậu cũng biết, Giang Mạn chán ghét nhất chuyện scandal. Mình sợ những người khác hiểu lầm, cho nên đi cùng anh ta. Anh ta chỉ trò chuyện với mình, để cho mình bớt khẩn trương, sau đó bọn mình lại nhắc tới hình xăm, anh ta là Rocker nên không câu nệ tiểu tiết, cho rằng trực tiếp cởi quần áo sẽ tương đối dễ coi hơn… Lúc ấy mình đã muốn thét lên báo nguy , mình thề.”
Đinh Mông nói xong nhìn về phía Kiều Dĩ Thần: “Mình giải thích đủ rõ ràng chưa?”
Kiều Dĩ Thần gật gật đầu: “Rất rõ ràng, bất quá mình không hài lòng.”
Đinh Mông: “…”
Cô cảm nhận được sự trả thù mãnh liệt từ Cẩu Đản.
Kiều Dĩ Thần nhấc hộp pizza chuẩn bị đi, Đinh Mông chưa từ bỏ ý định giữ chặt anh: ” Không hài lòng chỗ nào?”
Kiều Dĩ Thần cúi đầu nhìn thoáng qua cô đang gắt gao ôm lấy cánh tay mình, mở miệng nói: “Thứ nhất, tùy tiện đi cùng một người đàn ông khác, đầu óc cậu có bình thường không? Thứ hai, không chỉ đi cùng còn ở chung gian phòng bị khóa, đã có thể xác định đầu óc cậu có vấn đề. Thứ ba, hắn ta đã cởi quần áo, cậu cho rằng cậu còn có cơ hội thét kêu cứu sao?”
Đinh Mông: “…”
Vì sao chuyện này bị Kiều Dĩ Thần giải thích lại trở nên không thuần khiết như vậy?
“Mình… mình còn có còi báo nguy nè.” Đinh Mông móc còi báo nguy trong túi ra , hai tay nâng niu dâng lên trước mặt Kiều Dĩ Thần.
Kiều Dĩ Thần: “…”
“Hơn nữa mình cảm thấy Cố Tín không phải loại người như vậy, bằng không mình sẽ không đi theo .”
Cố Tín quả thật không phải loại người như vậy, nhưng chẳng lẽ cô không biết phụ nữ đã kết hôn cần ý thức hành vi của mình à? Kiều Dĩ Thần nhấc pizza cũng không quay đầu lại đi rồi.
Đinh Mông: “…”
Tự nhiên cô nói câu cuối ra làm chi …
Cô trở về phòng, ném mình lên trên giường.
… Trong hiệp nghị rõ ràng không phải thế này!
Cô ưu thương nằm trong chốc lát, Kiều Dĩ Thần lại đến gõ cửa phòng cô : “Đi ra ăn cơm.”
Đinh Mông động đậy ánh mắt, lừa cô một lần, còn muốn lừa cô lần thứ hai? ! Thật sự coi cô như quả hồng mềm mà bóp hoài!
“Mình nấu mì, có bỏ tiêu đen .”
Kiều Dĩ Thần nói xong bước đi , Đinh Mông ở trong phòng cân nhắc một chút, vẫn là đi ra ngoài nhìn. Kiều Dĩ Thần thật sự ở trong phòng bếp nấu mì, động tác thành thạo nhấc mì sợi nấu xong từ trong nồi lên, bỏ vào trong đĩa, rắc lên một ít tiêu đen.
Đinh Mông nhìn mì sợi trên bàn, có chút cảm động nói: “Chó con, mình biết cậu không nỡ để mình đói bụng!”
Kiều Dĩ Thần đứng bên cạnh cô nhíu mày, hơi cong lên khóe miệng nói: “Mình nhớ hôm nay cậu đã nói cậu thích Chó con?”
Đinh Mông đang ăn mì sợi ngưng lại một chút, ha ha cười hai tiếng: “mình nói Lý Chó con kế bên nhà.”
“Ồ .” Kiều Dĩ Thần khom lưng xuống, một tay chống tại trên mặt bàn, một tay kéo Đinh Mông qua, hôn lên môi cô một cái, “Về sau đừng quên mình là phụ nữ đã kết hôn, biết không?”