Bản Giao Hưởng Của Sự Trả Thù

Chương:3khúc giao hưởng ( nốt nhạc thứ 4 )


Đọc truyện Bản Giao Hưởng Của Sự Trả Thù – Chương 13khúc giao hưởng ( nốt nhạc thứ 4 )

D.A nhận là người lái. Cô lái xe nhanh như chớp trên đường. Là một cô gái với nét đẹp cao ngạo khá quyến rũ. Mái tóc màu hạt dẻ dài ngang lưng, đôi mắt màu xanh da trời sâu thẳm như muốn xoáy sâu người nhìn vào. Tất cả những thứ đó là để miêu tả nữ hoàng tốc độ Dark Angle

Cũng phải phục sát đất D.A thật vừa lái xe với tốc độ bàn thờ vừa có thể nhìn vào gương chiếu hậu để ngắm khuôn mặt bình yên lúc ngủ của tên ác quỷ nào đó mà mỉm cười nhẹ nhàng.


Đoạn đường từ bar đến bệnh viện, trung bình phải đi đến 15 mà D.A chỉ đi với khoảng thời gian vỏn vẹn là 5. Trước khi xuống xe, tất cả tháo hết mặt nạ và cất vào chiếc hộp có mã bảo mật đặc biệt do thầy Keijn sáng chế ra.

Trc khi để bác sĩ đưa Phong đi, Minh có dặn dò bác sĩ vài điều” Ông nhớ cho lượng thuốc mê nhiều gấp đôi số lần bình thường. Nếu Phong mà tỉnh dậy trc khi truyền xong kiểu gì hắn cũng nổi đóa lên rồi giật hết dây và kim mà đòi về cho xem.” Đáp lại anh là tiếng” Vâng thưa cậu chủ. ” Anh nghe vậy mà thở dài thờn thượt mặt thì ỉu xìu như bánh bao chìu vì nhớ lại những lần hắn thức dậy thì quậy tan tành bệnh viện lên.


Trong lòng Linh đang có rất nhiều cảm xúc, suy nghĩ khác nhau. Trái tim thì đập liên hồi thổn thức xem Phong có sao ko. Suy nghĩ và lý trí thì vặn ngược lại Sao mình phải quan tâm đến anh ta nhỉ? Tự nhủ chắc là do thương cảm cho quá khứ của anh ta nhưng con tim vẫn thổn thức mãi ko thôi.

Bốn tiếng sau, trời cũng chập tối. Lúc Phong tỉnh dậy ở phòng Vip 1 thì anh ta làm loạn lên đòi về nhưng bị Minh, Linh, Hân ghì chặt xuống giường ko cho về. Họ bắt Phong phải ở đây đến sáng mai vì vết thương trên tay anh bị nhiễm trùng, mất máu nhiều nên phải theo dõi. Còn nếu ko ở lại đến sáng mai thì ngày nào cũng phải đến từ sáng sau đó tối về. Doạ đến thế Phong mới hậm hực để yên rồi chìm vào giấc ngủ. Minh do có việc gấp của gia đình nên phải về trc. Linh cũng thấy Hân hơi mệt nên đuổi Hân về nghỉ ngơi. Vậy là giờ chỉ còn mỗi Linh và Phong. Linh cứ tha hồ ngắm khuôn mặt hoàn mĩ của Phong. Linh phải thầm thừa nhận rằng Phong rất đẹp trai. Sống mũi cao dọc dừa kết hợp cùng đôi lông mày khá đen và đậm. Linh ghét Phong với cái ánh mắt lạnh lùng vô cảm. Dù là sát thủ, gặp rất nhiều, nhiều lắm ấy chứ! Ánh mắt của người trong thế giới đêm là thế! Nhưng duy nhất chỉ có ánh mắt ẩn dưới hàng lông mi cao vút này của Phong làm Linh cảm thấy run sợ. Cứ bình yên như lúc này có phải tốt ko? Vô thức, Linh mi nhẹ một cái lên trán Phong rồi cũng bối rối rút bàn tay đang vuốt nhẹ trên mặt Phong về rồi đi về phía nhà vệ sinh. Nhưng Linh có biết rằng, người mà cô đã ngắm, đã vuốt ve lên khuôn mặt hoàn mĩ đó thực chất chưa ngủ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.