Đọc truyện Bạn Gái Của Iceboy – Chương 6: Là cậu sao?
Hoàng tử gió : Hi chào cậu!
Minh Trang : Chào
Hoàng tử gió : Cậu biết mình là ai chứ?
Minh Trang : chịu
Hoàng tử gió : Cho cậu đoán đó
Minh Trang : Quen hả?
Hoàng tử gió: Cậu đoán đi!
Minh Trang : K nói mk off đây ha!
Hoàng tử gió : Mk Quốc Thiên đây!
Minh Trang: Sao pít nick mk zợ?
Hoàng tử gió : bí mật quân sự.
Minh Trang : Xin lỗi nha mk có việc bận off trước nka!
Hoàng tử gió : K sao ! Mai mk qua đón cậu đi học nka!
Minh Trang ( Hoạt động 1s trước ).
Sáng hôm sau
Có tiếng tin nhắn từ facebook!
Hoàng tử gió : mk đang trồng cây si trước nhà cậu nè ! Ra mau nka!
Minh Trang : Ok Mk ra ngay!
Tôi chạy ra cổng rồi chào tạm biệt chị hai đi học trước. Trèo lên chiếc xe rồi ra hiệu cho cậu đi.
Đi được nửa đường thì chiếc xe phang gấp làm cơ thể tôi mất thăng bằng đổ dồn về phía trước ngã vào tấm lưng rộng của cậu ta. Hai tay do mất kiểm soát cũng ôm chọn lấy eo cậu.
– Nè sao cậu phanh gấp vậy!
– Tại ….con mèo _ cậu vừa nói vừa chỉ tay về phía trước.
Tôi nhìn theo hường chỉ là một con mèo tam thể đang nằm sưởi nắng. Tôi leo xuống xe lại gần chú mèo thì nó bỏ chạy . Tiếc thật!
– Chắc tại nó ghét cậu_ Thiên cười
– tại cậu làm nó sợ trước mà.
– Thôi sắp muộn học rồi
Tôi leo lại xe cậu, chưa kịp yên vị thì cậu đã dồ ga phóng đi. Nếu k phải tôi tốt số chắc tôi đã được đi thăm cụ cố rồi.
– C..ậ…m….th…ô…i_ Dù đã cố hét to nhưng tiếng tôi vẫn bị gió lấn áp
Giảm tốc độ lại cậu hơi quay mặt trả lời tôi
– mk xin lỗi sắp muộn học rồi
– Còn mấy phút?
– 5
– Vậy mà cậu đi như rùa bò vậy hả? Nhanh lên giùm cái coi!
– là cậu nói đấy nhá_ cậu nói rồi tăng vọt tốc độ.
May là mk bám kịp k thì …. Giờ nghĩ mới thấy sao lúc đấy mk điên thế k pít.
Chưa đầy 2 sau mk và cậu đã có mặ ở trường. Cậu lấy tay khẽ vuốt mấy sợi tóc xoã trước mặt mk nhẹ giọng _ Cậu sợ
– Ờ_ mk xuống xe rồi vào lớp trước . Nói thật là mk chả sợ tí nào chỉ ờ bừa cho xong thôi.
Giờ mới để ý học sinh trong trường nhìn mk như sinh vật lạ. Cũng phải thôi ai bỉu đi chung với Quốc Thiên làm chi làm bọn con gái nó ganh tị. Thiên vừa đẹp trai học giỏi nhà giàu lại làm lớp trưởng k thích hơi phí.
Nhỏ Mai k đi học chắc hôm qua ngồi cày game cả đêm rồi nhưng thôi bạn bè nhắn cho nó cái tin hỏi thăm vậy.
[ Mày sao thế k đi học ak]
5 sau có 1 tin nhắn trả về hòm thư
[ Tao ốm sắp chết tới nơi rồi! Về mày qua tao chơi nha]
[ Ok Làm cơm tao ăn với nha về nhà ăn mì gói chán lắm]
[ Nhớ qua nha thôi học đi]
Tôi đọc xong tin nhắn lun cho cj Thảo cái tin báo k về để chị còn liệu.
Tiết đầu của chúng tôi là Mĩ Thuật chỉ toàn tô với vẽ, chả biết làm gì tôi lôi tiểu thuyết ra đọc cho đỡ chán. Hắn- Khải Phong thì chỉ thấy ngủ. Cậu – Quốc Thiên thì thấy cắm cúi tô tô vẽ vẽ cái gì đấy.
Một tiết học trôi qua, tôi nhận được 1 bức tranh chân dung từ cậu. Cuối bức tranh còn có dòng chữ:
~ Tặng cậu~
– Cảm ơn cậu có khiếu thật đấy , rất đẹp_ tôi nở một nụ cười cảm ơm cậu
– k có gì! Tại người trong tranh đẹp thật mà
– vậy cậu phải cảm ơn tôi rồi! Nhờ tôi làm mẫu mà trang cậu mới đẹp thế này!
– Vậy coi như huề
– Cậu k lên sân thượng sao ( vì đây là thói quen của cậu)
– Tại ngắm cậu đủ rồi lên ngắm cảnh nữa chi!
– Cậu đùa kiểu đó k vui đâu
– Mk nói thật mk k đùa
– Thôi kệ đi! Mk cúp tiết này nka mk sợ Lý lắm
Nói rồi tôi đi thẳng lên sân thượng. Không khí bây giờ thậ dễ chịu. Tôi chụp một tấm ảnh post facebook cùng với câu:
~ Hạnh phúc là điều tất yếu của cuộc sống ~
Vừa đăng chưa được bao lâu đã có ai đó vào coment rồi.
P/s Xin lỗi vì bơ truyện lâu quá h mới đăng chap mới mọi người thông cảm nha!