Bạn Gái Của Ảnh Đế Là Phú Bà Đại Nhân

Chương 46: Du Bắc Quân Bẽ Mặt


Đọc truyện Bạn Gái Của Ảnh Đế Là Phú Bà Đại Nhân – Chương 46: Du Bắc Quân Bẽ Mặt


Ngày ‘Bạo Phong’ ra mắt cuối cùng cũng tới.

Yên Vân Hạ là nhà đầu tư của bộ phim nên cũng bớt chút thời gian để tới chúc mừng.

Đương nhiên, chủ yếu mục đích của cô là muốn thấy được biểu hiện ‘thành công’ của Lý Trạch Lâm thôi.
Hôm nay Lý Trạch Lâm mặc trên người trang phục quân nhân, cũng là bộ đồ cậu sử dụng phần lớn trong phim.

Dáng người cao lớn lại càng thêm bắt mắt, Yên Vân Hạ không khỏi cảm thấy tự hào vì người đàn ông của mình.

Lúc này, Lý Trạch Lâm bước đến bên cạnh cô, mỉm cười hỏi:
– Biểu hiện của người đàn ông của em hôm nay không tệ chứ?
Yên Vân Hạ cũng cười, cô cùng ly rượu trên tay cụng nhẹ vào ly của Lý Trạch Lâm.

Yên Vân Hạ nháy mắt với cậu:
– Vô cùng hài lòng, nhưng cũng thu hút nhiều ong bướm quá rồi, thể nào hotsearch hôm nay cũng sẽ bùng nổ mất.
– Vậy em có cảm thấy tự hào không? – Lý Trạch Lâm tâm tình không tệ, tiếp tục tìm kiếm lời khen từ Yên Vân Hạ.
Vốn Yên Vân Hạ trước nay đều chiều chuộng Lý Trạch Lâm, hiện tại trở thành người yêu, đối với cậu lại càng thêm dịu dàng.

Yên Vân Hạ có chút ngượng ngùng, cô cúi xuống nhìn mũi chân mình, chậm rãi gật đầu khiến cho Lý Trạch Lâm không khỏi bật cười thành tiếng.
Ở bên kia, Du Bắc Quân nhìn thấy cảnh hai người họ cười cười nói nói, ly rượu trên tay đã sớm bị bóp chặt.

Chưa bao giờ hắn ta cảm thấy nụ cười của Yên Vân Hạ lại chói mắt như vậy, rực rỡ giống như ánh mặt trời.

Hắn ta không hiểu tại sao cô luôn tỏa sáng, luôn là tâm điểm trong khi bản thân mình cố gắng thế nào thì cũng chật vật không yên.
Du Bắc Quân không phủ nhận mình cực kì ghen tị với Lý Trạch Lâm, với bất kì ai ở gần Yên Vân Hạ.


Lúc này, ở trên bục, đạo diễn Trương bỗng nhiên cầm micro lên tiếng:
– Lời đầu tiên, cho phép tôi được cảm ơn tất cả bạn bè trong giới, các nhà báo cũng như các bạn khán giả đã tới đây để cùng tôi chia vui trong ngày ra mắt ‘Bạo phong’.

Thời gian qua mọi người đã cùng chúng tôi vất vả nhiều rồi.
Ở bên dưới, tiếng vỗ tay vang lên rần rần, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy khiến Yên Vân Hạ có chút khó chịu.

Lý Trạch Lâm cũng nhận ra vẻ mặt không thoải mái của cô, có điều kịch hay cậu chuẩn bị vẫn đang ở phía trước, nếu giờ Yên Vân Hạ rời đi thì lãng phí quá.
Hai người ngồi ở phía dưới, lựa chỗ có khăn trải bàn phủ kín, Lý Trạch Lâm lén lút nắm lấy tay Yên Vân Hạ, trấn an cô:
– Đừng sợ.

Hôm nay bọn họ chỉ muốn lấy tin về bộ phim là chính, sẽ không ảnh hưởng đến em đâu.
Giọng nói trầm ấm của Lý Trạch Lâm khiến cho Yên Vân Hạ an tâm hơn nhiều.

Cô khẽ gật đầu, sau đó hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục nghe đạo diễn Trương phát biểu.
Lúc này, cửa phòng hội nghị bỗng bật mở.

Một cô gái toàn thân bịt kín xồng xộc từ bên ngoài chạy vào khiến cho mọi người hết sức bất ngờ.

Kì lạ thay, không hề có bảo vệ hay bất kì ai ngăn cản cô gái cả.

Tất nhiên, cô ta chính là Nhã Đan.

Đảo mắt một vòng, ngay khi phát hiện ra vị trí ngồi của Du Bắc Quân, Nhã Đan liền lập tức tiến tới.
Cả hội trường xôn xao, nhưng không ai dám lên tiếng nói to ngay cả đạo diễn Trương cũng bị bất ngờ mà đứng hình nhìn theo.


Nhã Đan bước đến trước mặt Du Bắc Quân, thẳng tay tát một cái thật mạnh lên mặt anh ta khiến cho Yên Vân Hạ ngồi bên cạnh không khỏi giật mình.
– Bất ngờ lắm phải không, Bắc Quân? – Giọng nói của Nhã Đan bình tĩnh vang lên, kính mắt và khăn che mặt cũng được tháo xuống.
Du Bắc Quân gần như hoảng hốt đến nỗi đứng bật dậy, anh ta nhìn cánh phóng viên xung quanh đang như hổ đói rình mồi thì đanh thép lên tiếng:
– Nhã Đan, cô bị điên sao? Cô có biết mình đang làm gì không hả?
Giọng nói của Du Bắc Quân vừa lạnh lùng lại vừa run rẩy giống như là đang sợ hãi.

Có điều Nhã Đan đã đi đến nước này rồi, cô ta tất nhiên sẽ chẳng còn e ngại gì cả.
Nhã Đan câu môi cười, cô ta nắm lấy cổ áo Du Bắc Quân, kiễng chân hôn lên đôi môi còn đang mấp máy kia.

Cánh phóng viên cùng những người xung quanh có mặt gần như chết lặng.

Mãi đến khi tỉnh ngộ, bọn họ mới cầm máy ảnh lên nháy liên tục như thể có ma nhập.
Du Bắc Quân ban đầu còn thất thần, nhưng rất nhanh đã đẩy Nhã Đan ra.

Hắn ta khó tin nhìn Nhã Đan, ánh mắt cũng thêm mấy phần căm phẫn.

Nhã Đan chỉ cười, cô ta đưa tay lên chạm vào môi mình, sau đó mới lên tiếng:
– Bắc Quân, em tới là để tặng quà cho anh mà, đừng căng thẳng như thế chứ?
Nụ cười của Nhã Đan khiến cho Du Bắc không thoải mái.

Hơn nữa hành động của cô ta hôm nay cũng rất kì lạ, Du Bắc Quân cảm thấy có gì đó tồi tệ sắp diễn ra.


Hắn ta lạnh giọng cảnh cáo:
– Nhã Đan, đừng nháo nữa.

Cô có biết hôm nay là ngày gì không hả?
Tất nhiên, Nhã Đan không nghe.

Cô ta nhìn Du Bắc Quân thêm một lúc, đôi mắt đầy oán trách, mệt mỏi.

Có lẽ từ trước đến giờ Du Bắc Quân cũng chẳng hề tốt với cô ta, nhưng Nhã Đan vẫn nhắm mắt bỏ qua thôi.

Nhưng giọt nước nếu đổ quá tay thì sẽ tràn ly, sự kiện này giống như là ‘giọt nước’ đó vậy.
Nhã Đan nghĩ đến đây liền thấy trái tim mình đau nhói.

Cô ta không nghe Du Bắc Quân nói, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, sau đó liền hướng phía đám nhà báo lên tiếng:
– Các bạn phóng viên thân mến, có lẽ sự xuất hiện của tôi ở đây hôm nay quả thực là không nên.

Nhưng có những sự thật, tôi hi vọng các bạn sẽ biết và sẽ đem nó phơi bày ra ánh sáng.

Giới giải trí vốn có nhiều mặt đen tối, nhưng tôi không hi vọng những kẻ xấu xa thì được hưởng tiếng thơm, còn người tốt lại phải chịu thiệt thòi.
Một tay phóng viên nghe Nhã Đan nói liền bất bình đáp:
– Cô gái, cô yên tâm đi.

Chúng ta vốn là những người làm việc vì cộng đồng, Chỉ cần cô có bằng chứng, chúng tôi chắc chắn sẽ đòi được công bằng cho cô.
Phóng viên vừa nói xong, trên màn hình chiếu liền nhanh chóng xuất hiện một đoạn video.

Trong video, hình ảnh Du Bắc Quân và Nhã Đan ở bên bên nhau được phơi bày, thậm chí còn có cả tin nhắn mùi mẫn nữa.

Tới gần cuối thì chính là đoạn nói chuyện Du Bắc Quân ép Nhã Đan phá thai khiến cho mọi người thực sự choáng váng.


Du Bắc Quân lớn giọng quát:
– Mau tắt đi.
Cũng không biết là ai đã ‘hack’ được hệ thống máy tính của đoàn phim hôm nay mà không ai có thể tắt được.

Nhã Đan nhìn chằm chằm vào Du Bắc Quân, sau đó chậm rãi rút trong túi xách ra giấy khám thai cùng những tài liệu liên quan đến việc ăn chơi của Du Bắc Quân khi ở nước ngoài.

Cô ta bi thương nói:
– Đúng là trước đây Du Bắc Quân và Yên Vân Hạ từng ở bên nhau, nhưng anh ta vì tham vọng nổi tiếng mà bỏ rơi Yên Vân Hạ.

Sau khi đeo bám tôi, anh ta nhất quyết muốn tiến thân sang Hollywood.

Anh ta ở đó ăn chơi chác táng, mọi thứ của anh ta đều do tôi dọn dẹp.
Mỗi lời Nhã Đan nói đều như một đòn đánh mạnh vào sự nghiệp của Du Bắc Quân.

Cô ta tiếp tục:
– Du Bắc Quân nhiều lần cầu xin tôi giúp đỡ, nhưng lại không bao giờ chịu thay đổi.

Có điều tôi cũng không nỡ hủy hoại anh ta, dù sao Du Bắc Quân tới được ngày hôm nay cũng có một phần công sức không nhỏ của tôi mà.

Chỉ là đứa bé trong bụng tôi, nó không hề có tội.
Giới giải trí có rất nhiều dạng người, nhưng đã dính dáng đến trẻ nhỏ hay tam quan đổ nát kiểu nào thì chắc chắn sẽ bị đào thải.

Chưa kể trước nay Du Bắc Quân đều bày ra hình tượng người đàn ông tốt, người bạn trai tương lai thâm tình, sẵn sàng hi sinh sự nghiệp cho gia đình, cho người yêu.

Thậm chí trong một lần tham gia gameshow liên quan đến trẻ nhỏ, anh ta còn nói mình yêu thích con nít thế nào…
Đúng là giả dối.

Cả hội trường gần như náo loạn cả lên, ngay cả Yên Vân Hạ đã từng quen biết Du Bắc Quân cũng không dám tin hắn ta thực sự tồi tệ như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.