Đọc truyện Bạn Gái Của Ảnh Đế Là Phú Bà Đại Nhân – Chương 15: Người Yêu Cũ
Quả nhiên như mọi người dự đoán, quảng cáo này vừa mới tung ra đã khiến cho giới giải trí được một phen ầm ĩ.
Tuy Yên Vân Hạ đã trải qua phẫu thuật thẩm mỹ nhưng những đường nét trên mặt cô nết nhìn kĩ thì vẫn có thể nhận ra.
Lý Trạch Lâm trước đây không thể nhìn ra cô, một phần là do gặp mặt vào buổi tối, lại thêm việc cô trang điểm đậm mà thôi.
Rất nhiều người tinh ý đoán ra được nữ chính trong quảng cáo là Yên Vân Hạ, các diễn đàn lập tức sôi nổi hẳn lên.
Người qua đường: Tiêu Hạ, Tiêu Hạ, chị ấy trở lại rồi sao?
Bát quát B: Ôi trời ơi, sao có lại có người xinh đẹp được như thế chứ? Nhìn thôi mà muốn cong luôn đấy.
Tôi vô cùng yêu Hạ Hạ: Sao mà hai người này nhìn nhau ngọt thế? Cứ như là phát đường cho con dân vậy?
Cứ như vậy, có rất nhiều bình luận và lượt chia sẻ được đăng lên, phòng làm việc của Yên Vân Hạ cũng vô cùng bận rộn.
Báo đài bắt được tin tức về cô, đương nhiên sẽ không buông tha, chỉ hận không thể moi móc được nhiều mật báo hơn.
Yên Vân Hạ để Ý Nguyên chọn một tờ báo uy tín nhất để phỏng vấn, còn lại đều từ chối.
– Chị Vân Hạ, Tiểu Lâm, hai người vậy mà thực sự có fandom rồi đấy.
– Ý Nguyên mang tài liệu vào cho Yên Vân Hạ, tiện thể trêu chọc mấy câu – Cái gì mà cặp đôi ‘Rừng xanh mùa hạ’, nhất kiến chung tình nữa chứ.
Ôi thật là sến chết đi được.
Cũng không biết là do diễn xuất của cả hai quá tốt hay ánh mắt của Lý Trạch Lâm thực sự chứa chan tình ý như lời trên mạng nói, nhưng hiện tại bọn họ chính là đã trở thành một cặp đôi được cư dân mạng tích cực đẩy thuyền.
Lý Trạch Lâm ngay khi biết tin này đã sớm dùng một tài khoản phụ để tham gia, mỗi khi thấy những bình luận tác hợp, cậu đều không nhịn được mà cười ngọt ngào.
Yên Vân Hạ bị trêu thì ngượng ngùng, đe dọa:
– Ý Nguyên, dạo này em rảnh rỗi quá sao? Hay để chị giúp em tăng ca nhé?
Nghe tới tăng ca, Ý Nguyên đương nhiên không dám đùa nữa.
Cô nàng lè lưỡi, cười lấy lòng:
– Chị Vân Hạ thật là, người ta chỉ muốn đùa chút thôi mà.
Phải rồi, em có mang vài kịch bản tới cho Tiểu Lâm chọn.
Hai người cùng xem qua chút đi.
Nhờ có quảng cáo ấy, Lý Trạch Lâm đương nhiên là được nhiều người để ý hơn.
Đa số bình luận đều nhận xét diễn xuất của cậu rất có thần, thu về kha khá một lượng người hâm mộ mới.
Vì thế, các đạo diễn cũng bắt đầu để mắt tới Lý Trạch Lâm khiến cho cậu không khỏi vui vẻ.
– Cậu xem thử kịch bản “Bạo phong” này đi.
Tôi thấy khá phù hợp với cậu đấy.
– Yên Vân Hạ bốc ra từ đống bản thảo trên bàn một tập giấy đưa cho Lý Trạch Lâm.
Lý Trạch Lâm quả thực cũng rất thích nội dung của “Bạo phong”.
Mặc dù phim điện ảnh quay sẽ vất vả hơn phim truyền hình, nhưng sẽ đào sâu được vào tâm lý các nhân vật.
Lý Trạch Lâm đã có một bộ phim truyền hình rồi, hiện tại cậu muốn thử sang mảng điện ảnh một chút.
Yên Vân Hạ thấy cậu có vẻ hài lòng thì cũng an tâm hơn nhiều.
Có điều khi nhìn đến danh sách diễn viên được mời tham gia, Yên Vân Hạ bỗng nhiên thấy sống lưng mình lạnh buốt.
– Du Bắc Quân? – Yên Vân Hạ lẩm bẩm.
Lý Trạch Lâm lúc này mới nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng.
Du Bắc Quân, cái tên này đối với Lý Trạch Lâm và Yên Vân Hạ đều vô cùng quen thuộc.
Trong lòng cậu bỗng nhiên có cảm giác lo sợ, Lý Trạch Lâm nhìn sắc mặt Yên Vân Hạ không được tốt, vội vàng lên tiếng:
– Chị Vân Hạ, thực ra tôi thấy kịch bản của “Xuân hạ” cũng khá hay… Nếu không thì…
– Chọn “Bạo phong” đi.
Yên Vân Hạ nhanh chóng chặn lời.
Gương mặt ban nãy còn căng thẳng của cô rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái lạnh nhạt như bình thường.
Mặc dù cô không muốn phải chạm mặt với Du Bắc Quân nhưng cũng không thể ích kỉ để Lý Trạch Lâm đánh mất cơ hội tốt được.
Hơn nữa, Du Bắc Quân sự nghiệp bên Hollywood vẫn đang ở đỉnh cao, chưa chắc hắn ta đã chấp nhận trở về nước nhận bộ phim này.
Yên Vân Hạ nhẹ giọng nói tiếp:
– Đạo diễn Trương là người có tiếng nói trong giới, phim của ông ấy luôn đạt được doanh số rất tốt.
Tiếp xúc với người có uy tín như đạo diễn Trương sẽ là tiền đề cho cậu phát triển.
Lát nữa tôi sẽ để Quân Thiệu giúp cậu liên hệ với bên đó.
Cậu chỉ cần chuẩn bị thật tốt là được.
Lý Trạch Lâm cảm thấy Yên Vân Hạ quả thực che giấu tâm trạng quá tốt, cậu hoàn toàn không nhìn ra được tâm trạng của cô lúc này.
Phim Yên Vân Hạ chọn, đương nhiên Lý Trạch Lâm sẽ không từ chối.
Hơn nữa đây cũng chính là cơ hội để cậu có thể khẳng định bản thân.
Tuy Du Bắc Quân là ảnh đế, nhưng Lý Trạch Lâm rất tự tin bản thân mình không hề thua kém hắn ta.
Bài phỏng vấn của Yên Vân Hạ cũng rất nhanh đã được xuất hiện trên các mặt báo.
Tuy rằng cô nói là tiện tay giúp đỡ thôi nhưng mọi người đều biết Lý Trạch Lâm hiện tại là ‘gà’ dưới trướng Viễn Ảnh.
Nhiều tin đồn rằng Yên Vân Hạ ra tái xuất là vì Lý Trạch Lâm cũng được tung ra.
– Hàm hồ.
Ở Los Angeles, Du Bắc Quân thiếu chút nữa thẳng tay ném thẳng điện thoại của mình xuống đất sau khi đọc được những tin tức ấy.
Rõ ràng hắn là người vứt bỏ Yên Vân Hạ trước, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy những dòng phỏng vấn kia, Du Bắc Quân vẫn tức giận.
Bộ phim “Bạo phong” kia vốn hắn ta không định nhận, nhưng hiện tại lại có hứng thú.
Du Bắc Quân vội vàng gọi điện cho quản lý:
– Tôi muốn về nước, liên lạc với đạo diễn Trương, bộ phim kia tôi nhận.
Nói xong, hắn liền cúp máy.
Du Bắc Quân nhắm mắt, cơ hồ những kỉ niệm xưa lại bắt đầu ùa về làm hắn chấn động.
Khi đó, hắn chỉ là một thanh niên từ quê lên thành phố lập nghiệp.
Du Bắc Quân yêu thích diễn xuất, nhưng xuất thân thấp kém, lại không có hậu thuẫn nên chỉ có thể diễn những vai quần chúng nhỏ lẻ.
Trái ngược với hắn, Yên Vân Hạ chính là nàng công chúa từ nhỏ sống trong nhung lụa.
Cô vừa gia nhập làng giải trí đã được nhận những vai diễn quan trọng, thuận lợi khiến người ta ghen tị tới đỏ mắt.
Nhưng điều khiến Du Bắc Quân chú ý đến Yên Vân Hạ chính là tính cách của cô, Khi tất cả mọi người đều chỉ quan tâm tới diễn viên chính thì riêng Yên Vân Hạ lại bước tới nói với một nhân vật quần chúng nhỏ như hắn:
– Anh có mệt lắm không? Kì thực cảnh quay ban nãy anh đóng đạt lắm đấy, so với mấy vai nam phụ hai, ba kia còn xuất sắc hơn nhiều.
Nụ cười của Yên Vân Hạ khi đó thật chói mắt nhưng vô cùng ấm áp, tựa như tia nắng chiếu thẳng vào cuộc đời đầy âm u của hắn vậy.
Lần đầu tiên Du Bắc Quân được người ta công nhận như vậy, trong lòng không khỏi rung động.
Yên Vân Hạ lại nói thêm:
– Nếu sau này tôi có tiền, chắc chắn tôi sẽ để người như anh nhận vai chính chứ không bao giờ chọn bọn họ đâu.
Giọng nói trong trẻo của cô cứ như vậy, lưu giữ trong đầu hắn rất lâu.
Khi đó, ánh mắt của Yên Vân Hạ chỉ có hắn, dịu dàng cũng chỉ đối với hắn.
Thậm chí, cô đối với diễn xuất cũng yêu thích không kém gì hắn, nhưng vẫn chọn từ bỏ để giúp hắn thăng tiến.
Yên Vân Hạ đã từng mù quáng như vậy kia mà.
– Thật chói mắt.
– Du Bắc Quân lẩm bẩm.
Nhìn thấy cô sống tốt, Du Bắc Quân thực sự không hề thoải mái.
Hắn phát hiện ra rằng mình đối với Yên Vân Hạ vẫn còn quá nhiều sự chiếm hữu.
Hắn không cam tâm khi thấy cô thoải mái khi không có mình.
Hiện tại, nhìn Yên Vân Hạ trên tạp chí với Lý Trạch Lâm, Du Bắc Quân cảm thấy trái tim mình khó chịu vô cùng.
Tại sao lại như vậy nhỉ?
Chưa bao giờ Du Bắc Quân cảm thấy hối hận như vậy, ngay cả lúc Yên Vân Hạ quỳ xuống cầu xin hắn đừng đi, Du Bắc Quân cũng không thấy nuối tiếc như thế này.