Bạn đang đọc Bạn Gái 60 %: Chương 7
Dân cùng quan đấu, chết là cái chắc.
Lâm Gia Gia khiêu khích Trình Dư Chân, hoàn toàn là tự chui đầu vào rọ.
Cô chẳng những đào cái hố, tự mình nhảy xuống đó, còn đem mình chôn thật sâu, rốt cuộc không thể trở mình.
Cô đợi tin của Thường Tiểu Nhạc , muốn tìm một bạn trai để cho Trình Dư Chân biết khó mà lui không nghĩ tới, anh trái lại đem cô kéo xuống nước.
Hiện tại thân phận của anh tăng cấp đến không ngờ, từ bạn trai trước biến thành vị hôn phu.
Bát quái truyền càng khó nghe hơn.
Có người nói, Lâm Gia Gia cô là nhân vật nguy hiểm, hoàn toàn không giống với vẻ đơn thuần vô hại bề ngoài mà mọi người đã nhìn thấy, mà Trình Dư Chân mới là quả hồng mềm.
Anh là quả hồng mềm sao?
Cô khinh!
Anh rõ ràng chính là bức tường cứng đến không thể cứng hơn nữa, chẳng những thế trên tường còn trang bị những khẩu đại bác có lực sát thương thật lớn, ai dám công kích anh, đã bị lửa đạn của anh toàn bộ khai hỏa phản kích.
Tựa như cô, giống như một anh hùng chính nghĩa đấu với đại ma vương ác liệt, không nghĩ tới ngược lại bị anh ăn không còn một mảnh, ngay cả đến động tác tiếp theo cũng không cần phải làm, quyền khống chế rơi vào trong tay anh.
Tất cả mọi người lạc quan không thôi, muốn nhìn cô cùng Trình Dư Chân đính hôn, hơn nữa mẹ của cô lại đang rất vui vẻ chuẩn bị công việc đính hôn sắp đến, hận không thể mau chóng đem cô, hàng ế phẩm này đi ra ngoài đẩy mạnh tiêu thụ.
Cho nên rốt cuộc là ai bán đứng cô?
Vấn đề này đã nằm trong lòng của cô mấy ngày, cuối cùng rốt cục bị cô hỏi ra đáp án, người khởi xướng là Nhiễm Ấu Lam.
Hồng nương quán Nhiễm gia là do mẹ của Quán trưởng Nhiễm Ấu Lam sáng lập, vừa nhận được tin tức cô muốn xem mắt, mẹ Nhiễm liền trưng cầu ý kiến của con gái, xem trấn trên có nam nhân có điều kiện tốt, chất lượng tốt giống như Lâm Gia Gia đưa ra hay không?
Có, đương nhiên là có.
Nhiễm Ấu Phượng lập tức đem tin tức này truyền tới trong tai Trình Dư Chân, dùng lời lẽ để thuyết phục anh thấy Gia Gia là tốt nhất, lập tức anh không cần đòi điều kiện gì, an bài anh cùng với Lâm Gia Gia xem mắt.
Trình Dư Chân đương nhiên không có khả năng đem cơ hội như vậy ra đẩybên ngoài, một ngụm liền đồng ý.
Cho nên người phản bội cô không phải là Thường Tiểu Nhạc, cũng không phải Nhiễm Ấu Phượng, mà chính là vận mệnh của cô.
Vận mệnh cùng cô đi ngược lại, như là phạm vào tiểu nhân, mọi việc điều không thuận lợi.
Biết rõ càng không thuận, cô càng muốn đi đối mặt, nhưng mà……
“Thường Tiểu Nhạc, cậu thật sự đủ rồi nha!” Cô không hoà nhã , đầy giận dữ.
Thường Tiểu Nhạc ôm bụng cười cười to, nước mắt đều bay ra, thậm chí còn cười đến đau sốc hông, mặt đỏ lên giống như quả táo.
Trời, không cười thật sự là rất có lỗi với bản thân.
“Tớ đã sống hai bốn năm năm tháng, lần đầu tiên gặp được chuyện hài hước như vậy.” Ha ha, cô nhất định phải đem câu chuyện tình của Gia Gia viết vào bản thảo, thật sự là rất hài hước.
“Đây không phải hài kịch hóa, mà là gặp phải vận xui!” Lâm Gia Gia lắc lắc đầu, bĩu môi, trừng mắt nhìn bạn tốt,“Đều là lỗi của cậu, nghĩ ra loại phương pháp ngốc nghếch này, hoàn toàn là tự đào hố chôn mình.”
“Này……” Thường Tiểu Nhạc ngừng tiếng cười, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của bạn mình, kiềm không được lại phốc xích cười,“Chuyện này không thể trách tớ a! Nếu muốn trách nên trách Quán trưởng, chuyện này là do cô ấy làm Trình Giảo Kim chặn đường mà.”
Làm ơn! Ai lại nghĩ đến Quán trưởng đột nhiên trở nên nhiệt tình như vậy, an bài Trình Dư Chân làm đối tượng xem mắt của Gia Gia chứ ?
Khẳng định là cố ý! Chẳng qua là…… Làm tốt lắm! Tiết mục như vậy mới có thể diễn tiếp theo, cao trào thay nhau nổi lên.
“Thường Tiểu Nhạc, tớ tới tìm cậu, cũng không phải muốn cậu giễu cợt tớ, được không?” Hai mắt Lâm Gia Gia trợn trừng,“Hiện tại phải làm sao bây giờ?”
Thường Tiểu Nhạc hít sâu một hơi, ngừng tiếng cười,“Cậu có thể cự tuyệt nha!”
“Nếu mẹ tớ dễ nói chuyện như vậy thì tốt rồi.” Nói đến cùng, cô vẫn là một chú đà điểu rút đầu.
Khi cô nói đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, lập tức thu được ánh mắt xơ xác tiêu điều của nữ sĩ Lâm Giang xinh đẹp, đành phải nhanh chóng bổ sung là đang nói đùa thôi, sau đó đỏ hồng hốc mắt chạy trở về phòng, cũng không dám nửa lời nhắc đến chuyện này nữa.
“Loại sự tình này không phải nên trực tiếp tìm đương sự sao?” Làm ơn đi! Đông Phương trấn này, ai chẳng biết tâm nguyện lớn nhất đời này của mẹ Lâm chính là mong mỏi có nam nhân tốt đem Lâm Gia Gia lấy về nhà.
“A?” Cô sửng sốt, sắc mặt trắng xanh,“Ý của cậu là muốn tớ đến tìm…… Trình Dư Chân?”
“Bằng không thì sao?” Thường Tiểu Nhạc rốt cục khôi phục bộ dáng bình thường,“Chẳng lẽ cậu muốn đợi anh ta tìm tới cậu sao? Đến lúc đó có lẽ trực tiếp đến nhà của cậu rước dâu luôn cho rồi.” Lấy hành động của nam nhân này từ trước đến nay, tám phần có khả năng sẽ làm như vậy.
“Nhưng tớ không biết cùng anh ta nói chuyện gì……” Lâm Gia Gia cúi đầu, phiền chán đùa bỡn mười ngón tay.
“Lâm Gia Gia tiểu thư, đây chính là nét khác nhau giữa cậu và người khác, quyền lựa chọn ở trong tay của cậu. Chẳng qua, mình cảm thấy anh ta cũng không có cái gì không tốt, tại sao cậu lại không cho anh ta một cơ hội?”
Lâm Gia Gia muốn nói lại thôi, hai má không hiểu sao vừa nóng vừa hồng.
Thấy bạn tốt lại thẹn thùng Thường Tiểu Nhạc trong lòng biết rõ ràng, cô hiện tại hoàn toàn là biểu hiện điển hình của “Yêu, nhưng giả vờ khách sáo.”
“Tớ cảm thấy quá khứ đã ảnh hưởng đến suy nghĩ hiện thời của cậu, Gia Gia, tớ có thể cho cậu một lời khuyên không?”
Lâm Gia Gia gật gật đầu.
“Chuyện đã qua, có thực sự quan trọng như vậy sao? Cậu nên vứt bỏ thành kiến, nhìn thật kĩ nam nhân trước mắt này đã thay đổi như thế nào.”
Vứt bỏ thành kiến?
Lâm Gia Gia nhíu mày, lặp lại suy tư về ý tứ bốn chữ này, cuối cùng lúng ta lúng túng mở miệng,“Đây không phải là thành kiến, mà là bất an về anh ấy đối với mình.”
“Cậu đã không bỏ xuống được, cũng quên không được gút mắc này, không bằng cùng anh ta mặt đối mặt nói rõ ràng, mà không phải chơi trò ngươi đuổi ta trốn mãi như thế, như vậy có vui vẻ sao?” Thường Tiểu Nhạc liếc mắt xem thường.
Lâm Gia Gia ngần ngừ một lúc lâu, sau đó trầm mặc.
“Cho anh ta một cơ hội, để cho anh ta giải thích với cậu.” Đây là phương pháp duy nhất có thể cởi bỏ khúc mắc của bạn mình.
“Là…… Là như thế này sao?” Cô thực sự nên nghe giải thích của anh một chút sao?
“Là như thế, đúng vậy.” Thường Tiểu Nhạc gật đầu, hai tay khoát lên trên vai của cô,“Đem đau buồn lắng đọng đã nhiều năm qua giải tỏa một lần, đối với người não có dung lượng nhỏ như cậu, là một chuyện tốt.” Nha, cô thật sự có tấm lòng bồ tát nha, lãng phí thời gian ngủ bù, mở đường cho bạn tốt.
Lâm Gia Gia mạnh mẽ ngẩng đầu lên, bất mãn trừng mắt nhìn cô,“Tớ thấy dường như cậu đang móc méo gì tớ thì phải.”
Thường Tiểu Nhạc nhún nhún vai,“Ưu điểm của bản cô nương đó chính là nói thẳng, nói thật mà.”
Được rồi! Lâm Gia Gia vụng trộm thừa nhận não mình dung lượng rất nhỏ, cho nên gặp phải nam nhân phức tạp như Trình Dư Chân, quả thật làm cho cuốc sống của cô gặp phải rắc rối lớn, cũng đã hạ quyết tâm giải quyết một lần.
Lâm Gia Gia thực không có chí khí xuất hiện ở trường trung học Đông Phương , hai chân giống như bị bó chặt lại, nặng nề vô cùng, lại vẫn phải nhận mệnh đi về hướng phòng y tế.
Giải thích sao?
Nhưng nếu cô không nghe anh giải thích, để rồi sau đó suốt đời này phải làm món đồ chơi cho Trình Dư Chân……
Rất khủng bố!
Khi cô nghĩ đến điểm này, lập tức cố lấy dũng khí, quyết định giáp mặt cùng anh nói rõ ràng.
Cho dù phía trước cô có núi đao hay chảo dầu, cô cũng đã không còn có đường lui.
Thật vất vả đi đến trước cửa phòng y tế, cô lại do dự, cuối cùng vẫn kiên trì đẩy cửa ra, lộ ra biểu tình sẳn sàng hy sinh, đạp đất đi vào.
“Tại sao lại là cô?” Một giọng nữ nũng nịu có chút xa lạ vang lên.
Lâm Gia Gia nhướng mắt, tìm kiếm nơi thanh âm phát ra.
Rất nhanh, cô đã nhìn thấy một cô gái diện mạo diễm lệ, nóng bỏng đang ngồi ở trên giường, hai hàng lông mày phút chốc cau lại thật chặt.
Những lời này mới là cô muốn hỏi chứ?
Hà Tâm Tĩnh làm sao có thể ở trong này?
“Vậy tại sao cô có thể ở trong này?”
Cô cùng Hà Tâm Tĩnh từng có vài lần gặp mặt, nhưng không thể gọi là có quen biết, càng đừng nói có giao tình gì, trước kia đã từng gặp một lần……
Đúng vậy! Có cùng quen biết với Trình Dư Chân, mầm tai hoạ kia.
Hà Tâm Tĩnh là đồng học cùng khóa với anh, cô ta đã chấm trúng anh, thề nhất định phải đem nam nhân hoàn mỹ này vào tay mình.
Sau khi cô ta đang bày ra thiên la địa võng, lại từ đâu xuất hiện một học muội Lâm Gia Gia này, làm cho cô ta cùng Trình Dư Chân sai mất duyên phận, thù này vẫn đặt ở trong lòng cô ta, cho nên trong lúc Lâm Gia Gia cùng Trình Dư Chân kết giao, cô ta luôn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, cũng phải làm cho bọn họ chia tay.
Sau đó cô ta thực sự đã thành công, chẳng qua kết cục không như tưởng tượng, Trình Dư Chân cũng không tiếp nhận cô ta, cô ta vẫn không có cơ hội trở thành nữ nhân của anh như cũ.
“Đã qua năm năm, cô còn không hiểu được tình cảm tôi đối với Dư Chân sao?” Hà Tâm Tĩnh đưa tay vuốt tóc, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập hương vị của nữ nhân.
“Nếu cô muốn khoe công lực háo sắc của cô, tôi quả thật là theo không kịp.” Lâm Gia Gia chỉ kém không chắp tay cùng cô ta nói tiếng bội phục.
Cho dù của não cô dung lượng rất nhỏ, cũng không có nghĩa mấy năm qua không có tiến bộ, hơn nữa mỗi ngày đắm mình trong những lời nói chua cay của các bạn đồng sự nữ, nên đầu của cô đã cập nhật được những tư liệu mới nhất.
“Cô……” Con bé chết tiệt kia khi nào thì trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy? Hà Tâm Tĩnh trừng mắt nhìn cô, liếc mắt một cái, nhảy xuống giường, sải giày cao gót đi đến trước mặt của cô, ưỡn bộ ngực to vĩ đại về phía trước , lập tức phân ra cao thấp.
Trong lòng Lâm Gia Gia biết rõ ràng, cô ta làm như vậy mục đích muốn làm cho cô tự ti, sau đó chạy trối chết.
Bất quá, cô có cái gì phải tự ti? Vì thế theo bản năng ưỡn ngực lên, tốt xấu gì cô cũng có áo lót ma thuật độn lên, ai nói chỉ có ngực lớn mới đẹp? Nhỏ mà cứng cáp mạnh mẽ mới đẹp nhất, đúng không?
“Đã qua năm năm, tại sao bề ngoài của cô một chút tiến bộ cũng không có vậy?” Hà Tâm Tĩnh cười nhẹ ra tiếng,“ Ở địa phương nông thôn này thật đúng là thích hợp với cô, thôn cô thì phải nên ở loại địa phương chim không đẻ trứng này mới đúng.”
“Ngược lại, hồ ly tinh thì nên sống ở những thành phố lớn, để trang điểm xinh đẹp quyến rũ những nam nhân đã có vợ hoặc là có bạn gái, đúng không?” Thôn cô có cái gì không tốt? Ít nhất cũng tự biết thân phận , sẽ không cướp đoạt nam nhân của người khác.
Hai cô gái giống như mèo hoang hung hãn bảo vệ địa bàn, giằng co lẫn nhau, sẵng giọng, ai cũng không chịu thoái nhượng một bước.
Đây là đương nhiên, năm năm trước Lâm Gia Gia bởi vì còn trẻ không hiểu chuyện, cho nên lựa chọn rút lui, ai biết tạo thành khúc mắc trong lòng ngày sau…… Nay trong lòng vẫn rối rắm như trước, hồ ly tinh răng trắng này vẫn tồn tại như cũ, nếu rút lui, quả thật cô đã quá ngốc nghếch rồi.
“Ha!” Hà Tâm Tĩnh cười lạnh một tiếng,“ Con bé xấu như cô sao luôn thích dát vàng lên mặt mình thế? Đã cùng bạn trai trước chia tay, còn muốn chiếm lấy hư danh đã qua nha!”
Phụ nữ là không thể bị chọc giận, cho dù là Lâm Gia Gia thuộc loại sinh vật đơn thuần, nhưng một khi đã bị chọc giận, cũng sẽ quên lí do kiên trì.
“Ai quy định chia tay không thể hợp lại vậy?” Hai tay cô chống thắt lưng, cùng Hà Tâm Tĩnh đối diện nhau.
Đây không phải là khiêu khích, là vì bảo hộ tự tôn của nữ nhân.
“Cái gì?” Tiếng nói của Hà Tâm Tĩnh đề cao vút khoảng một quãng tám,“Làm sao có thể?” Cô rõ ràng đã hỏi thăm rất kĩ, Trình Dư Chân vẫn độc thân như cũ, mới quyết định tự mình xuống Đài Bắc, thừa dịp anh đang nhậm chức ở nông thôn, hư không tịch mịch, muốn thừa dịp trống vắng tiến vào.
“Hừ.” Lỗ mũi Lâm Gia Gia phun khoí,“Cô không tin cũng không có sao, dù sao tôi cùng anh ấy sẽ đính hôn vào ba tháng sau, cô tốn nhiều tâm tư như vậy, thực sự vẫn là chưa dùng tới một lần.”
Hà Tâm Tĩnh tức giận đến cả người phát run, muốn mở miệng mắng chửi người.
Lúc này, cửa phòng y tế bất chợt mở ra, cắt ngang cuộc cãi vã của các cô.
Trình Dư Chân cầm ấm canh đi vào đến, thấy khóe miệng Hà Tâm Tĩnh. Đầu tiên là sửng sốt, sau đó ngoái đầu nhìn lại nhìn thấy Lâm Gia Gia, khóe miệng không khỏi cong lên.
Anh còn tưởng rằng hai nữ sinh đang cãi nhau, không nghĩ tới là các cô.
“Này, anh nói đi!” Lâm Gia Gia đánh đòn phủ đầu, chạy đến ôm lấy cánh tay anh, sau đó lấy cằm chỉ chỉ Hà Tâm Tĩnh, vênh váo tự đắc mở miệng,“Anh tự nói với cô ta xem, có phải ba tháng nữa em và anh sẽ đính hôn đúng không?”
Anh nhướng mày, không nghĩ tới cô vốn dĩ luôn thập phần phản cảm đối với chuyện đính hôn, nay thái độ cô lại khác thường, bất quá nếu chính cô tự đưa đến tận cửa, anh không có lý do gì không há mồm ăn luôn, vì thế đánh xà tùy côn,“Đúng, ba tháng sau chúng tôi sẽ đính hôn.”
Thấy chưa! Cô đã thua. Lâm Gia Gia dào dạt đắc ý nhìn Hà Tâm Tĩnh.
Hà Tâm Tĩnh vừa thấy Trình Dư Chân đến, thái độ đại chuyển biến một trăm tám mươi độ, cười nhún nhún vai,“Dư Chân, thật sự là chúc mừng anh. Như vậy lần này em thật sự là đến đúng rồi, có thể cùng anh ở chung ba tháng quý giá cuối cùng này…. Chẳng qua chỉ là đính hôn, cũng đâu có quyền lợi gì trước luật pháp, không phải sao?” Câu Cuối cùng, là cố ý nói cho Lâm Gia Gia nghe.
“Tôi cùng anh ấy sẽ kết hôn.” Lâm Gia Gia nhanh chóng cầm lấy cánh tay anh, giống như bảo hộ món đồ chơi yêu thích.
Hà Tâm Tĩnh chờ cô, cô cũng trừng mắt đáp trả.
Sự xuất hiện của Trình Dư Chân thành ngòi nổ châm ngòi cho cuộc chiến tranh của hai nữ nhân, biểu thị công khai tranh đoạt chính thức bắt đầu.
Kỳ thật Hà Tâm Tĩnh ngay cả 1% phần thắng cũng không có, bởi vì Trình Dư Chân chưa bao giờ ngó ngàng gì đến cô ta.
Năm năm trước, cởi quần áo sạch sẽ nằm lên giường anh, sau đó muốn anh phụ trách, cô gái đó chính là cô ta, lúc ấy anh đã hung hăng phá vỡ câu chuyện dối trá của cô ta, dù sao nam nhân uống say không còn biết gì, căn bản chính là lòng có dư mà lực không đủ, bọn họ trong lúc đó là trong sạch thanh bạch.
Năm năm sau anh mới biết được cái giá mà mình phải trả cho năm đó, chính là bị Lâm Gia Gia quăng sang một bên.
Nói đi nói lại, khổ chủ là anh.
Hiện tại, anh muốn đòi lại một lượt tất cả những gì mà anh từng mất đi, từ trên người của Lâm Gia Gia cùng Hà Tâm Tĩnh, vì thế lợi dụng Hà Tâm Tĩnh xuất hiện, thành công dẫn Lâm Gia Gia vào tim mình.
Lâm Gia Gia thở phì phì uống ly nước tiếp sức của anh vừa mang đến, bổ sung bởi vì khẩu chiến mà mất đi hơi nước, sau đó cố lấy quai hàm nhìn anh.
“Vì sao Hà Tâm Tĩnh lại xuất hiện ở trong này?”
“Không biết.” Trình Dư Chân vốn không thích quan tâm đến chuyện của người khác, huống chi anh cũng không phải con giun trong bụng Hà Tâm Tĩnh, không muốn nghĩ, cũng không cần thiết phải nghĩ đến động cơ cô ta xuất hiện ở đây làm gì.
“Không biết?” Cô đề cao tiếng nói, toát ra ánh mắt hồ nghi,“Anh gạt tôi! Nhất định anh cùng cô ta còn có bảo trì liên lạc, đúng hay không?”
“Thỉnh thoảng.” Anh thành thật trả lời, bởi vì Hà Tâm Tĩnh luôn có biện pháp điều tra được địa điểm công tác, số điện thoại của anh, tìm hiểu tin tức của anh.
Trong lòng cô cảm thấy khó chịu. Tại sao anh lại có thể trả lời dễ dàng như vậy? Ít nhất cũng phải làm bộ một chút……
“Cô ấy không giống em.” Anh đột nhiên thốt lên một câu, đôi mắt đen nóng cháy dừng ở cô.
Không giống cô?
Lâm Gia Gia nghiêng đầu, vai khẽ xụ xuống, theo bản năng nhìn xem dáng người của mình, lại sờ sờ vào kiểu tóc vạn năm không thay đổi kia.
Ngô…… Đúng vậy! Cô cùng Hà Tâm Tĩnh tràn ngập hương vị nữ nhân kia quả thật hoàn toàn bất đồng, nói như vậy, cô nên có biểu hiện tự ti trước mặt của anh sao?
Khi cô đang suy nghĩ lời anh nói Trình Dư Chân nhịn không được than nhẹ một hơi.
Quả nhiên, cùng chú cừu nhỏ này nói chuyện không thể quanh co vòng vèo được.
“Anh nói không phải bề ngoài.” Anh nâng cằm cô lên: “Anh nói là tấm lòng của em, Cô ấy thích một người, sẽ thập phần tích cực, đuổi theo anh năm năm không buông tay, em thì sao?”
“Em……” Cô nghẹn họng nhìn trân trối, không thể không âm thầm thừa nhận mình quả thật là con rùa rút đầu, quả thật luôn áp dụng phương thức trốn tránh.“Vậy… Tại sao anh lại không tiếp nhận cô ấy?”
“Lâm tiểu thư, người trong lòng anh là em, tại sao còn phải nhận cô ta làm gì?” Anh nheo đôi mắt lại, lạnh giọng nói.
Trái tim của cô đập thật nhanh, không nghĩ tới anh lại thông báo hào phóng như thế.
Nhưng…… Không đúng a!
“Anh cùng cô ta đã ngủ với nhau nha!”
Trời ạ, cô thiếu chút nữa đã quên lý do cùng anh chia tay.
“Quả thật, năm năm trước, anh có uống say không còn biết gì, từng cùng cô ta ngủ trên giường, nhưng không có nghĩa là anh cùng cô ấy có phát sinh chuyện gì.” Cũng bởi vì chuyện đó, mà anh đã bỏ rượu hẳn.
“Hiện tại chết không đối chứng, anh nói như thế nào mà chẳng được.” Cô thấp giọng oán giận,“Hơn nữa năm đó em và anh chia tay, anh cũng không có…… Cũng không có đuổi theo em giải thích a!” Hừ, còn không phải thực rõ rang sao?
Trình Dư Chân xoa xoa mày, ép bản thân vững vàng,“Lúc trước anh nghĩ rằng em phát bệnh công chúa, qua vài ngày sẽ không sau.”
Vả lại, năm đó anh vội vàng làm luận văn thạc sĩ, hoàn toàn không nhận ra cô là đùa hay thật.
Sau đó cô lấy hành động thực tế cho anh một bài học…… Không nghĩ tới cô gái có đầu óc đơn giản như thế này, lực hành động cũng có một không hay, sau khi cùng anh chia tay, nhất quyết chuyển trường, biến mất không thấy bóng dáng, cho dù anh muốn giải thích, cũng không biết đi đâu tìm người.
Chỉ có thể đổ thừa lúc trước tuổi bọn họ đều rất trẻ, nghĩ rằng mất đi một đoạn cảm tình đó, chỉ là vết hằn trong cuộc sống mà thôi, hoàn toàn không nghĩ tới năm năm nay, trí nhớ của anh về cô kỳ thật cũng không bị năm tháng xóa mờ chút nào.
Năm năm trước anh thích cô, năm năm sau loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
Cô đơn thuần lại thẳng thắng, cho dù trong cuộc sống có biết bao nhiêu cô gái đạt tiêu chuẩn bên cạnh anh, nhưng anh chỉ thích cô.
“Tôi thật sự nghiêm túc!” Lâm Gia Gia chỉ cần quyết định chuyện gì, mười con ngựa đều kéo không trở lại.“Tôi sẽ không theo anh đùa mãi được.” Không phải sẽ không, mà là dung lượng não của cô thực sự quá nhỏ, không thích hợp loại thủ đoạn đùa giỡn lục đục với nhau này.
“Em nên thật sự nghiêm túc, với anh.” Tuấn nhan của anh tới gần cô, hơi thở ấm áp phun ở khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tiếng nói ôn nhu, thuần hậu, nghiêm túc nói:“Gia Gia, thừa nhận em cũng thích anh đi!”
“Tôi mới……”
Môi của anh đã hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, hai người bốn mắt giao tiếp, trong mắt của anh tràn ngập bá đạo, không cho phép cô nói ra những lời nói anh không thích nghe.
Cô ở trong lòng thét chói tai, đầu lưỡi của anh lại tham lam tấn công vào miệng của cô, cô muốn đẩy anh ra, nhưng khi chiếc lưỡi hồng của cô bị đầu lưỡi anh quấn quýt một khối, cả người giống như mật ngọt tan chảy.
Kĩ năng hôn của anh rất cao siêu, mà cô rất yếu đuối, cuối cùng cô vẫn là đầu hàng vô điều kiện, tiến sát vào vòng ôm ấp của anh.
Thì ra cảm giác như vậy cũng sẽ không làm cô chán ghét, thậm chí…… Còn có chút thích thích.
Thì ra trái tim của cô đã sớm phản bội nguyên tắc cùng ý thức, vụng trộm đem cảm tình trao hết trọn cho anh.