Đọc truyện Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ – Chương 156: Thì ra là bệnh kiều (19)
Quý Lạc đạp chân vài cái liền muốn từ trên người Sở Chu xuống dưới, Sở Chu trực tiếp ném cô lên trên giường.
“Nhìn em giống như rất muốn làm chuyện vừa rồi còn chưa có làm xong nhỉ.”
Có quỷ mới muốn đấy.
Nhưng mà cuối cùng vẫn thế đơn lực mỏng, liền bị Sở Chu chà đạp một trận ra hồn.
Buổi sáng ngày hôm sau Quý Lạc nhìn vẻ mặt tinh thần sảng khoái của Sở Chu một cách oán hận, sờ đôi môi tê dại của mình.
Sở Chu đáng chết!
Rất nhanh liền đến giữa tháng, Quý Lạc còn đang do dự nên làm thế nào đế nói với Sở Chu, thì Sở Chu đã nói: “Chờ lát nữa ăn mặc xinh đẹp một chút, buổi tối anh đưa em đi chỗ này.”
Hả? Không được, cô còn muốn đi tiệc rượu đấy.
Ánh mắt cô không tiếng động mang theo sự chống cự.
Sở Chu đã nhìn ra, sau đó nói: “Không muốn đi? Tiệc rượu năm nay không muốn đi cũng được.”
Tiệc rượu???
Từ từ, hình như hôm nay chỉ có một buổi tiệc rượu thôi mà?
Hay là chỗ Sở Chu nói muốn đưa cô đi chính là chỗ đó?
Nháy mắt Quý Lạc liền thay đổi vẻ mặt, gật đầu như gà mổ thóc.
“Em muốn đi.”
Bởi vì Sở Chu mua cho cô không ít váy, thế nên căn bản Quý Lạc không cần phải lo lắng nên mặc cái gì, cô chọn một bộ lễ phục màu xanh ngọc, là loại trước ngắn sau dài, trên ngực có một đóa hoa không biết là dùng thứ gì để tạo thành, từ xa nhìn lại khiến cho cô đặc biệt xinh đẹp động lòng người.
Không biết vì sao Sở Chu lại tháo mắt kính xuống, theo lý mà nói hắn cũng không phải là loại người hay chú ý hình tượng trong trường hợp quan trọng.
Nhưng mà khi Sở Chu cầm tay cô rồi in một nụ hôn lên trên mu bàn tay cô một cách thành kính, Quý Lạc liền lập tức quên hết những gì cô đã nghĩ.
Sự xuất hiện của hai người bọn họ không thể nghi ngờ liền gây ra sự chú ý rất lớn, vốn dĩ Quý Lạc đã đủ chú ý rồi, bên cạnh còn có một Sở Chu càng đáng chú ý hơn đứng gần, áp lực của Quý Lạc quả thật phải nói là như núi lớn.
Cô có thể cảm giác được ánh mắt giết người của những thiên kim tiểu thư ở bên cạnh.
Chẳng qua cô là Quý Lạc, cô sợ ai chứ?
Vì thế cô liền ưỡn ngực, ánh mắt thản nhiên đảo qua những người đó, ở trong mắt những người khác, hiển nhiên sự tồn tại của Quý Lạc vừa đoan trang lại vừa ưu nhã.
Cô đi lại giống như một đóa hoa hồng, lẳng lặng nở rộ vào ban đêm, tỏa ra mị lực chỉ thuộc về mình, có người muốn tới gần, nhưng lại sợ vấy bẩn đóa hoa này, huống chi cô còn mang theo gai.
Gai đương nhiên chính là chỉ Sở Chu bên cạnh cô, những người đàn ông muốn tới gần sau khi nhìn thấy ánh mắt giết người vô hình của Sở Chu liền nhịn không được lùi lại vài bước.
Hắn dường như chính là vương giả trời sinh, cho dù không có làm bất cứ cái gì, chỉ cần đứng ở đó, cũng có thể khiến cho người khác cảm thấy áp lực rất lớn.
Nếu là tiệc rượu, tất nhiên phần lớn chính là phẩm rượu, đương nhiên, đây chỉ là một loại hình thức, thật ra là để ẩn giấu hoạt động thân cận mà thôi, cho nên phương thức thân cận của những kẻ có tiền thật là quá đốt tiền.
Quý Lạc đi qua, liền nhìn thấy một ly rượu có màu sắc đỏ thẫm lại vô cùng đẹp mắt, dường như có một loại ánh sáng lấp lánh, cô cầm chén rượu lên muốn nếm thử một ngụm, thì Sở Chu bên cạnh đột nhiên giơ tay ngăn lại động tác của cô.
“Bloody Mary* này không thích hợp với em, thử loại này đi.”
*Bloody Mary là một loại Cocktail phổ biến có chứa Vodka, nước ép cà chua và các loại gia vị hoặc hương liệu khác chẳng hạn như: sốt Worcestershire, nước sốt Tabasco, sốt Piri Piri, nước thịt bò hoặc nước cần tây, ô liu, muối, hạt tiêu đen, ớt Cayenne, nước cốt chanh. Do đó món này đã được gọi là “món cocktail phức tạp nhất thế giới”.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Hắn cầm lấy một ly rượu màu hồng nhạt ở bên cạnh rồi đưa cho Quý Lạc.
Mặc kệ là trước đây hay là hiện tại, quả thực Quý Lạc chưa từng tìm hiểu gì về rượu, chẳng qua nếu như Sở Chu đã đề nghị, thì cô uống cái này cũng được, dù sao nhìn qua cũng không tồi.
Cô nhấp một ngụm nhỏ, lúc đầu thì đầu lưỡi cảm thấy hơi tê dại, sau đó hương vị ngọt ngào mới từ từ lan ra toàn bộ khoang miệng, Quý Lạc nhịn không được liền uống thêm hai ngụm.
Sở Chu thấy bộ dáng mê rượu kia của cô liền cười một tiếng, sau đó dựa vào bên cạnh rồi cầm ly rượu Quý Lạc lấy ban đầu kia lên, cũng thưởng thức một ngụm.
Đợi Quý Lạc uống ly rượu kia xong còn có chút chưa đã thèm, cô hỏi Sở Chu: “Đây là loại rượu gì vậy, mùi vị không tệ.”
Sở Chu thấy bộ dáng còn muốn uống thêm của cô, khóe môi liền cong nhẹ, sau đó trả lời: “Kirchwasser, tên gọi tắt của rượu trái cây.”
Rượu trái cây? Sở Chu đang coi cô là đứa trẻ sao? Nãy giờ cô còn đang cảm thấy khó chịu vì ly rượu kia không có mùi rượu đấy.