Bản Chất Của Tâm Lý Học Tội Phạm

Chương 5: Nạn nhân thứ bảy đã thoát khỏi cái chết


Đọc truyện Bản Chất Của Tâm Lý Học Tội Phạm – Chương 5: Nạn nhân thứ bảy đã thoát khỏi cái chết

– Nạn nhân thứ nhất biểu trưng cho người thân mà hung thủ đã tiếp xúc qua trong cuộc sống, cho nên lúc giết cô ấy, hung thủ quyến luyến và thương tiếc. Nạn nhân thứ hai biểu trưng cho người cướp đi người thân của hung thủ, hung thủ thấy được hành động thân mật của hai người, nhất thời không cách nào chấp nhận được, vì vậy trong lòng hung thủ để lại bóng ma rất lớn. Nhưng không co bất kỳ ai để cùng bày tỏ, trong thời gian dài tự kiềm chế mình. Mà gần đây, trong cuộc sống của hung thủ xuất hiện biến cố, khả năng lớn là người thân của hắn rời đi cho nên mới bắt đầu đưa hắn đến với giết người.

– Vận dụng phương pháp phân tích tâm lý học tội phạm để tìm ra thủ phạm tình nghi và điều tra phá án thông thường khác nhau rõ ràng: Chúng ta kết hợp chúng lại để nắm giữ manh mối, thu thập một số tư liệu, so sánh đan xen, tìm ra điểm giống nhau, người thoả mãn tất cả các yêu cầu điều kiện chính là hung thủ!Bây giờ chúng ta xem một chút tài liệu chúng ta có trong tay.

– Thứ nhất: hung thủ là nam, 20 đến 30 tuổi, gần đây gia đình trải qua biến cố, ly dị hoặc mẹ mất; thứ hai: thời gian mất tích của nạn nhân đến khi thi thể bị phát hiện, cách một ngày ở giữa, hung thủ chắc chắn tương đối độc lập và có nhà riêng hoặc nơi làm việc; thứ ba: hung thủ biết được đường tắt để mua thuốc chống đông máu; thứ tư: hung thủ cảm thấy địa điểm vứt xác là một nơi an toàn, có thể thấy rằng hai nạn nhân được phát hiện ở các thành phố cũ, hung thủ có lẽ từng sống ở nơi tương tự như vậy; thứ năm: Trong cuộc sống, tính cách hung thủ hơi hướng nội, thiếu giao tiếp, biểu hiện ôn hoà vô hại, công việc bình thường, rất dễ khiến người khác coi thường.

– Đại đa số kẻ giết người liên hoàn ban đầu không phải muốn đi theo con đường giết người, nhất định có một ít điềm báo trước, những điềm báo trước này như châm ngòi ngọn lửa, giết các loại động vật một cách tàn bạo, hơn nữa nạn nhân thứ nhất không phù hợp với quy tắc giết người của hung thủ nên nạn nhân chắc chắn có quan hệ với hung thủ. Dựa theo chu kỳ giết người bây giờ của hung thủ, ngày mai rất có thể sẽ có một người nữa bị giết hại. Vì vậy tôi đề nghị: Một lần nữa bắt tay vào tiến hành điều tra nạn nhân thứ nhất, bắt đầu từ hôm nay tăng cường tuần tra các quán bar đồng tính luyến ái và công viên trên toàn thành phố, tìm kiếm tình huống đáng nghi.


11 giờ đêm, thành phố bắt đầu ngủ say, ồn ào và náo nhiệt của ban ngày dần chấm dứt, ác ma ẩn nấp trong bóng tối đang tìm tới nhà của bọn họ. Tất cả xe cảnh sát trên toàn thành phố đều tắt đèn xe, hoặc ngừng ở cửa công viên chờ đợi, hoặc dò xét phố lớn hẻm nhỏ thành phố K, thiên la địa võng đều đã bày ra…

Rạng sáng 4 giờ, thời gian mọi người ngủ say giấc, còn 2 giờ nữa trời mới sáng, dựa theo thói quen trước đó của hung thủ đây là thời gian vứt xác nạn nhân thứ hai, sát hại nạn nhân thứ nhất. Ác ma sẽ hiện hình từ nơi nào? Các lối ra của công viên đều được cảnh sát tồn thủ, các thành phố cũ cũng tăng thêm nhân lực tuần tra. Đến năm giờ, tất cả các địa điểm đều bình thường.

Nhưng mà trong thế giới của ác ma không có ngày nghỉ, 5 giờ rưỡi sáng, trung tâm cảnh sát nhận được điện thoại báo án, quảng trường trung tâm vận tải thành phố phát hiện người bị hại, nhân viên pháp y Lâm Hiểu Hiểu ở gần hiện trường vụ án là người đầu tiên chạy tới hiện trường, phát hiện người bị hại vẫn còn mạch đập yếu ớt, mọi người mừng rỡ vội vàng đưa người bị hại đến bệnh viện lân cận cấp cứu. Người này may mắn chạy trốn được từ trong tay ác ma, sẽ là ánh sáng dẫn lối cho công việc phá án sao? Nguy hiểm thật, người bị hại mất máu quá nhiều, đã rơi vào hôn mê, nếu như không phải phát hiện kịp thời, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Trải qua hơn 2 giờ cấp cứu, người bị hại dần hồi tỉnh. Bất chấp việc để cho người bị hại nghỉ ngơi cho khoẻ, Văn Mạt cùng Dương Thủ Minh di vào phòng bệnh, tiến hành tra hỏi người bị hại:

– Chào cô, chúng tôi là cảnh sát, cô bây giờ đang ở trong bệnh viện, có thể nghe rõ tôi đang nói chuyện không?

Cô gái trẻ gật đầu một cái:

– Nói cho tôi biết tên của cô, chúng tôi sẽ thông báo người nhà cô tới chăm sóc.


– Tôi tên … Trần Thiến, nhà tôi ở… nơi khác, … không có người thân nào ở đây.

– Cô có thể nói cho chúng tôi biết chút ấn tượng cuối cùng không? Là ở đâu, cô đang làm gì?

– Tôi nhớ lần cuối cùng xem đồng hồ là 10 giờ rưỡi, tôi cùng với Dương Tử Tình uống rượu ở một quán bar, sau đó tôi thấy trời cũng đã muộn, muốn về nhà, Tử Tình muốn đưa tôi về, chúng tôi liền lên xe taxi, bởi vì uống rượu nên tôi cảm thấy miệng rất khát, liền muốn uống nước, Tử Tình cho tôi uống mấy ngụm nước, trong chốc lát tôi lại cảm thấy đầu rất nặng, choáng váng, sau đó thì cái gì cũng không biết. Chuyện gì đã xảy ra? Tử Tình thế nào rồi? Cậu ấy ở đâu?

– Cô đừng kích động, chúng tôi đang phái người tìm cô ấy, một khi có tin tức chúng tôi sẽ lập tức thông báo với cô, bây giờ cô mất máu quá nhiều, cần được nghỉ ngơi cho khoẻ.


Hai người nhẹ nhàng rời khỏi phòng bệnh, hai mắt nhìn nhau một cái, cả hai bên đều nhìn thấy được sự lo âu trong mắt đối phương, Dương Tử Tình sợ rằng lành ít dữ nhiều.

– Trần Thiến đã cung cấp cho chúng ta hai đầu mối hữu dụng: nghề nghiệp của hung thủ là tài xế taxi, phương pháp chế ngự bọn họ là hạ thuốc gây ảo giác trong nước. Thử nghĩ xem, lúc lên xe taxi mọi người đều không lo sợ tài xế. Nghề nghiệp này khiến bọn họ cảm thấy rất an toàn, lúc bọn họ khát muốn uống nước thì lấy thêm một chai nước đưa tới, không có ai hoài nghi.

– Bạn trai của bạn chung phòng nạn nhân thứ nhất ở đại học A chính là tài xế taxi. Chúng ta sẽ đi gặp hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.