Bản Chất Của Tâm Lý Học Tội Phạm

Chương 18: Lá thư từ tử thần


Đọc truyện Bản Chất Của Tâm Lý Học Tội Phạm – Chương 18: Lá thư từ tử thần

– Cái gì? Không thể nào, năm phút trước tôi còn thấy em ấy mà!

Thượng Hạ giật mình đứng lên, mặt đầy vẻ khó tin.

– Tôi là cảnh sát, dĩ nhiên sẽ không đùa giỡn như thế này với người khác. Mới vừa rồi Hàn Huỷ Hân rời khỏi phòng trực đi về hướng nào, cô có nhìn thấy không?

– Bên này.

Thượng Hạ chỉ hành lang phía bên phải khẩn cấp mở miệng nói: “Bên này thông qua cầu thang bộ, lúc ấy tôi còn hỏi em ấy có thang máy không đi sao lại đi thang bộ. Em ấy còn cười nói muốn rèn luyện thân thể một chút”. Vừa nói vừa không nhịn được lệ rơi đầy mặt.

Chu Hàng an ủi Thượng Hạ mấy câu, liền dọc theo hành lang đi tới cầu thang bộ, bởi vì tầng trệt khá cao, bình thường thang bộ rất ít người sử dụng, toàn bộ cầu thang bộ đều u tối.

Chu Hàng đi xuống hai tầng, thấy tầng ba cửa sổ ở vị trí cao hơn nửa người, người bình thường ngay cả cửa sổ cũng chưa đứng tới. Cậu ta dừng lại, quay lại đi lên, khu nội trú tổng cộng chỉ có mười một tầng, cái này bao gồm cả phòng phẫu thuật ở tầng trên cùng.


Lúc Chu Hàng đi tới lầu mười thì có phát hiện: Thang bộ giữa lầu mười đến cửa sổ cách mặt đất chừng một thước (=một mét), hơn nữa bên trái cửa sổ lúc này đang mở. Hàn Huỷ Hân có thể là rơi xuống từ nơi này.

Chu Hàng lập tức thông báo cho đồng nghiệp khoa giám chứng tới hiện trường lấy chứng cứ. Bởi vì là người đầu tiên tới đây nên dấu chân trên đất đều được bảo vệ nguyên vẹn. Dấu chân trên đất tổng cộng có hai loại, một loại là dạng giày cao gót nữ số 36, loại còn lại là giày da nam số 42, mà Hàn Huỷ Hân chính là mang giày cao gót số 36.

Bây giờ nhìn lại, Hàn Huỷ Hân có lẽ là bị người ta đẩy xuống lầu. Dấu vết giày da nam số 42 có thể chính là do hung thủ để lại. Nhân viên giám chứng ở hiện trường còn phát hiện dấu vết của một khối hình vuông, bên trên không có bất cứ hoa văn nào.

Hàn Huỷ Hân không phải là trở về phòng ngủ lấy điện thoại di động sao? Sao lại xuất hiện ở tầng mười? Hơn nữa còn ở cùng với một người đàn ông? Tính chất vụ án này là gì? Toan tính? Giết vì tình? Giết vì thù? Hay là Hàn Huỷ Hân biết ai là hung thủ gần đây gây ra mấy vụ án ở bệnh viện thành phố, bị diệt khẩu?

Chu Hàng mang nghi vấn trở lại phòng y tá ở lầu chín, tiếp tục hỏi Thượng Hạ: “Hàn Huỷ Hân ở trong bệnh viện bạn thân nhất là cô đúng không? Cô ấy có bạn trai không? Khoảng thời gian gần đây có phát hiện cô ấy có gì khác thường không?”

“Tôi cùng Huỷ Hân ở cùng một phòng ngủ, sắp xếp ca trực lại làm cùng nhau, coi như là bạn tương đối khá thân, chỉ là đừng nghĩ bình thường em ấy tính cách hướng ngoại, với ai cũng có thể trò chuyện đôi câu, thật ra em ấy tương đối chú trọng việc riêng tư của mình. Gần đây hình như em ấy đang yêu đương với ai đó, bởi vì tôi thấy em ấy nhìn tin nhắn qua điện thoại di động thấp giọng cười, có lúc gọi điện cho người khác, chỉ là gọi điện xong thì vẻ mặt rạng rỡ, đáng tiếc tôi hỏi em ấy em ấy chỉ cười, không dám chắc cũng không phủ nhận. Hôm nay con bé không có biểu hiện gì nổi bật, chẳng qua em ấy luôn nhìn đồng hồ, gần như hai phút nhìn đồng hồ trong phòng trực một lần, tôi hỏi em ấy có phải có chuyện gì hay không, em ấy giống như muốn nói, rồi lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ nói không có chuyện gì cả nên tôi không truy hỏi nữa”.


Nhân viên khoa giám chứng tới phòng ngủ của Hàn Huỷ Hân tìm điện thoại di động, cũng không tìm được bất kỳ hình ảnh nào, tin nhắn chỉ có thể chứng minh Hàn Huỷ Hân có bạn trai.

Lấy nhật ký cuộc gọi từ điện thoại, phát hiện có 156 cuộc gọi từ một dãy số liên lạc mật thiết. Cảnh sát thử bấm gọi dãy số nhưng đã tắt máy, tra tìm thân phận chủ sở hữu của dãy số, nhưng là số không đăng ký. Thượng Hạ cũng tỏ ra không biết số điện thoại này. Đầu mối này lại đứt đoạn.

Phương pháp y kiểm tra thi thể phát hiện cổ tay phải của Hàn Huỷ Hân có máu ứ đọng, hẳn là gây ra không lâu trước khi chết. Trong kẽ hở móng tay cũng phát hiện một tế bào da khác, trên cánh tay hung thủ chắc bị thương! Phương pháp y lấy tế bào da đi làm giám định DNA.

Ngay lúc này, Bành Giai đi điều tra các cuộc giải phẫu cấy ghép rốt cuộc cũng có kết quả.

Lúc hai vụ án bị cắt bỏ nội tạng xảy ra, vốn có tiến hành năm ca phẫu thuật cấy ghép, trong đó đều là ghép tuỷ, cung cấp đều là người Trung Hoa có đăng ký hiến tặng tuỷ; một số khác đều là người thân cấy ghép thận, ngoài ra còn ba ca bệnh nhân đều ở bệnh viện thành phố, ba người cùng mắc bệnh nặng, không tìm được nội tạng cấy ghép thích hợp, gia đình khó khăn, từ bỏ việc chữa trị, không biết tại sao bệnh viện thành phố vì những bệnh nhân này mà làm phẫu thuật cấy ghép miễn phí, chuyện này liên quan đến vấn đề trong bộ phận cấy ghép, bệnh viện không giải thích rõ ràng.

Ba vụ án cùng điều tra một lượt, cảnh sát trong đội hình sự thiếu hụt nghiêm trọng, hai đội cùng ba đội khác cùng có trọng án, không cách nào xử lý những công việc khác.


Vụ án đầu độc ở bệnh viện cùng vụ án Hàn Huỷ Hân té lầu không có chứng cứ mới xuất hiện nên trước mắt tạm thời gặp trở ngại.

Ngay lúc đó, tất cả người trong đội đều hận một ngày không được 48 giờ, khua chiêng gõ trống tra án, lúc đó một lá thư được đóng kín đặt trên bàn Ngô Lỵ, lá thư tầm thường nhưng lại gây sự chú ý cho Ngô Lỵ bởi vì trên bức thư có một hàng chữ nhỏ: Mở nó ra, có thể giải đáp nghi vấn của ngươi. He he he!

Ngô Lỵ này bình thường có một sở thích lớn, thích xem tiểu thuyết, nhất là tiểu thuyết thần thoại, cổ đại, hiện đại, Trung Quốc, ngoại quốc, đọc một lần là có thể nhớ như in.

Hel là tiểu thuyết thần thoại Bắc Âu về người cai quản địa ngục Nifheim, tiếng Trung dịch là Hách Nhĩ, nàng một nửa là thần, cao quý xinh đẹp, một nửa là người khổng lồ, xấu xí mục nát. Ai sẽ lấy tên vị thần này cho bản thân mình?

Ngô Lỵ cầm dao rọc giấy rạch dọc phong thư, bên trong chỉ có một tờ giấy A4 in, trên giấy là chữ in thể Tống chuẩn mực đập vào mắt:

Ta là tử thần, chỉ giết người đáng chết;

Sinh mệnh sa đoạ, đã gần đến điểm kết thúc, ta chấp nhận những linh hồn đã trải qua nhiều thống khổ;


Thế giới sống mơ mơ màng màng, sống như cái xác biết đi, ta đã cướp đi quyền lựa chọn của bọn họ.

Dưới cuối cùng là một chuỗi tên người, trong đó có ba người trong thời gian trước đã chết ở bệnh viện thành phố! Ngô Lỵ nhìn kỹ một lần, không phát hiện tên của Hàn Huỷ Hân.

Sát thủ viết thư cho cảnh sát! Ở toàn quốc cái này là lần đầu tiên! Thông qua báo cáo vụ án, Văn Mạt chủ động yêu cầu tham dự công việc điều tra phá án. Lấy được sự đồng ý của lãnh đạo cấp trên, cô ngồi phi cơ tới thành phố M.

Văn Mạt còn chưa xuống phi cơ, tử thần ra tay một lần nữa.

Lần này, người chết bị vứt xác trong thùng rác cách xa bệnh viện thành phố. Ban đầu, không ai liên hệ vụ án này với mấy vụ án chết người ở bệnh viện thành phố, có thể là do Phương pháp y lúc kiểm nghiệm thi thể phát hiện trên ngực người chết có vết dao mới, Phương pháp y lập tức đề phòng liên tưởng đến những vụ án giết người lấy nội tạng gần đây.

Nhưng mà, mở khoan bụng, nội tạng của người chết không bị mất, sau khi Phương pháp y cẩn thận giải phẫu hoá nghiệm, mới phát hiện người chết bị viêm gan, hẳn bộ phận đã bị vi khuẩn làm nhiễm bẩn, không có giá trị.

Có thể khẳng định, nạn nhân này cũng là kiệt tác của thần chết. Nếu như sát thủ “Tử thần” đã chọn xong bộ phận cơ thể, như vậy, bây giờ hắn cần giết một người thích hợp, trong thời gian ngắn sẽ lại xảy ra án mạng!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.