Bạch xà phu quân

Chương 29


Đọc truyện Bạch xà phu quân – Chương 29

 
Thân dưới của Hứa Huyên Thảo như có một con rắn nhỏ chui vào, lạnh lạnh nhột nhột, dọc theo giữa hai chân luồn lách qua từng tấc thịt.
 
Nơi đó rất mềm, rất nhạy cảm.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngón giữa đưa ra, xẹt qua cánh hoa, ngứa ngáy một trận.
 
“Ưm…” Nàng bị kích thích nên kẹp chặt hai chân, khóa tay hắn lại.
 
Bạch Tự Cẩn cười nói: “Chịu không nổi rồi sao?”
 
Hứa Huyên Thảo vẫn còn tức giận, đẩy hắn: “Đừng đụng ta.”
 
“Nhưng nàng muốn.” Giọng nói của Bạch Tự Cẩn mê người: “Mới chạm vào là ướt rồi.”
 
Hứa Huyên Thảo nhận ra đầu ngón tay hắn cắm vào cái miệng chật hẹp, bắt chước động tác giao cấu, rút cắm trên con đường đi của nàng.
 
Hai ngón tay khác kẹp lấy viên ngọc của nàng, xoa nắn.
 
Ưm… Vừa tê vừa ngứa…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 

Cảm giác thân dưới bị một thứ kỳ lạ trêu chọc khiến hai chân của nàng căng chặt, ngón chân trắng như tuyết cuộn lên.
 
Một hồi lâu sau, hắn rút tay ra, đầu ngón tay dính chất nhầy trong suốt.
 
Hứa Huyên Thảo thở dốc, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt mê ly.
 
Bên kia bờ hồ đèn đuốc sáng trưng, trên mặt nước tối tăm có vài chiếc đèn giấy trôi lững lờ, ánh sáng màu cam nhấp nháy, giống như những ngôi sao nhỏ nằm trên bầu trời đêm.
 
Thật đẹp…
 
Bạch Tự Cẩn nhìn vẻ khát vọng lộ ra trên mặt nàng, hỏi: “Muốn nhìn cảnh đêm sao?”
 
“Ừm…”
 
Bạch Tự Cẩn không nói lời nào, bế Hứa Huyên Thảo lên, nhanh chân đi ra ngoài cửa.
 
Hứa Huyên Thảo bị làm đến độ mềm nhũn chân rồi nên cũng để mặc hắn ôm.
 
Bạch Tự Cẩn ôm nàng đến chỗ lan can, sau đó buông ra, để nàng ở gần đèn giấy đang trôi hơn một chút.
 
Đèn giấy theo gợn sóng mà trôi lại gần thuyền hoa, giống như hoa sen trắng vậy.
 
Nàng tán thưởng: “Thật xinh đẹp.”
 
Bạch Tự Cẩn ôm chặt nàng từ sau, hôn lên vành tai, cùng thưởng thức cảnh đêm, tay vén làn váy của nàng lên.
 
“Làm gì vậy?” Hứa Huyên Thảo cả kinh.
 
“Ta muốn nàng, cho ta.” yết hầu của hắn nóng rực lên, nóng lan đến đáy lòng của nàng.
 
Nàng ngập ngừng: “Ở đây… không hay lắm đâu.”
 
Đèn hành lang đã tắt từ sớm, đen ngòm bốn phía, hai người bị đêm tối che đậy.
 
Nhưng làm ở bên ngoài, thiếu nữ không nhiều kinh nghiệm thì ít nhiều gì cũng không thể chịu được.
 
Hắn vén cao làn váy của nàng lên, cây gậy thịt nóng rực chống thẳng lên cánh mông nàng.
 
“A…” Nàng hơi hoảng hốt.
 

Quá kích thích.
 
Bạch Tự Cẩn tách chân nàng ra, sờ thấy chất dịch ẩm ướt ở giữa đùi, nắm lấy thứ thô to cọ cọ rãnh mông của nàng.
 
Sau đó, dứt khoát cắm thẳng vào trong.
 
Vật là to nóng cắm vào thân dưới, nhét đầy bên trong nàng, không những căng mà còn nóng bỏng…
 
Nàng bị kích thích đến mức kẹp chặt vật khổng lồ của hắn
 
“Hít…” Kẹp đến độ hắn rất thoải mái.
 
“Đừng sợ.” Một tay của hắn vỗ về vuốt ve bờ mông của nàng, muốn để nàng thả lỏng.
 
Một tay giữ eo nàng, dùng sức thọc vào rút ra.
 
Cánh mông có thể cảm nhận được xương mu của hắn đang va chạm, dùng rất nhiều sức lực…
 
“Nghe được chứ, là âm thanh khi ta làm nàng đấy.” Để dời sự chú ý của nàng, hắn cố ý phun những từ dâm dục.
 
Hứa Huyên Thảo nghe thấy âm thanh thân thể va chạm ở phía sau, nhìn chung quanh, lo lắng sẽ có những người khác đi qua hành lang.
 
Cả người nàng căng thẳng, huyệt thịt kẹp chặt gậy thịt.
 
Thân dưới bị xỏ xuyên qua, thứ đó vừa to vừa cứng, gân xanh nổi lên, ép phẳng từng nếp uốn trong âm đạo của nàng.
 
Gió đêm thổi vào mặt, vô cùng mát lạnh.
 

Vật thô dài cắm vào cơ thể lại rất nóng bỏng.
 
“Nàng kẹp chặt quá.”
 
Hắn càng đâm càng mãnh liệt, rút hết ra rồi cắm vào tận gốc, hưởng thụ quá trình thân thể quấn lấy nhau với thiếu nữ.
 
Tiếng thở dốc nặng nề phía sau hòa làm một với tiếng gió.
 
Nàng che miệng, sợ mình phát ra tiếng.
 
Lúc này, cuối hành lang truyền đến một tiếng ợ rượu, bóng người đen nhánh lắc lư đi lại gần.
 
Hứa Huyên Thảo cứng người, cảm thấy thẹn vì chuyện mình đang làm.
 
Ngón tay của hắn để lên cánh môi của nàng, nhỏ giọng nói: “Hự, hắn không thấy đâu.”
 
Vòng eo vẫn chuyển động đâu vào đấy.
 
Gậy thịt chặn cứng ngay cửa huyện của nàng, không chịu đi ra.
 
“Ta ở đây thì làm sao?” Người say rượu đi đập cửa từng phòng, không ai trong cửa phòng để ý đến hắn, hắn cũng càng ngày càng đến gần bọn họ.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.