Đọc truyện Bạch xà phu quân – Chương 24
Dưới ánh đèn lay động, Bạch Tự Cẩn nằm ở trên giường tạo thành một vết lõm sâu, từ đầu đến cuối đều đưa lưng về phía Hứa Huyên Thảo, giống như một con rắn trắng đang cuộn mình lại.
Nghe thấy tiếng kêu dồn dập của nàng, lưng của hắn càng căng chặt hơn, giống như đang đau đớn, lại giống như đang đè ép thứ gì đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tóc của hắn đen dài lại còn dày, buổi sáng được chải chuốt ngay ngắn cao quý, ban đêm lại xõa tung rối bù, giống như nước mực bắn tung tóe trên mặt giấy Tuyên Thành trắng tinh.
Hứa Huyên Thảo sửng sốt một chút, cơn lạnh đột nhiên từ lòng bàn chân truyền lên cơ thể, sợ hãi trong lòng, có một cảm giác vô cùng xấu nhưng lại không rõ nguyên do.
Nhưng lo lắng phát ra từ tận đáy lòng khiến nàng đi lại gần hắn, duỗi tay đến chỗ hắn: “Có phải vết thương ngày ấy vẫn còn chưa lành hay không?”
Cánh tay thon dài có lực đột nhiên giữ lấy nàng, kéo một cái thật mạnh, kéo cả người nàng vào trong lớp màn lụa dày đặc.
Hắn trở mình, đè nàng ngã lên chiếc giường mềm mại, thổi nhẹ một hơi, ánh đèn trên đầu giường lập tức tắt ngúm.
Bốn phía tối tăm không chút ánh sáng, nàng ngừng thở, cảm thấy một cơ thể nặng nề đè lên mình, trái tim ở ngực cũng nhảy nhót loạn nhịp hơn: “Ngươi làm gì…”
Mí mắt Bạch Tự Cẩn hơi mở, không biết khi nào đã trở thành một đường thẳng, gương mặt trắng trẻo vốn dịu dàng ấm áp lại tạo nên cảm giác kỳ dị không hề tốt lành gì.
Hứa Huyên Thảo không thấy rõ dáng vẻ của hắn khi này, chỉ có thể cảm thấy thân thể của hắn căng chặt một cách rõ ràng, không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên lên cơn, suy đoán linh tinh: “Móng vuốt của yêu ma kia có độc ư?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không, là rượu hùng hoàng có độc…
Từng phần máu thịt trong người hắn đều đang rung động, muốn hóa thành nguyên hình rồi liều chết quấn quanh thiếu nữ dưới thân, lớp vảy cứng rắn cọ xát da thịt mềm mại của nàng, hết lòng gặm nhấm nàng.
Nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc, nếu không hắn sẽ đánh mất nàng vĩnh viễn.
Tu vi của hắn cao thâm, có thể hóa giải độc tính trong rượu hùng hoàng nhưng không thể dè nén sự điên cuồng sau khi hùng hoàng chảy vào máu, bản năng dục vọng trào dâng giống như ong vỡ tổ, máu như bốc hơi.
Hắn muốn, điên cuồng chiếm hữu nàng…
Trong lòng Hứa Huyên Thảo thấy không ổn, đang muốn đẩy Bạch Tự Cẩn ra thì đột nhiên cảm thấy cằm mình bị hai ngón tay của hắn siết chặt, hơi thở nóng hổi phả lên khuôn mặt nàng, đôi môi nóng bỏng chứa đầy ham muốn nhanh chóng tấn công nàng.
“Ưm ưm…” Nàng muốn tránh thoát, đôi tay lại mềm mại không chút sức lực nào, dòng nước ấm rực sôi sâu trong tim. Một chất kích tình không biết tên bao phủ mọi nơi giống như sông cuộn biển gầm, đè ép nàng không thể nào nhúc nhích. Bạch Tự Cẩn dùng sức ôm chặt nàng, hôn đến mức toàn thân của nàng nhũn ra, thở dốc liên tục. Nhẹ nhàng kéo ra, xiêm y của nàng như một tờ giấy bị xé rách, khoe ra phần lớn làn da tinh tế trắng nõn, hai chú thỏ giống như quả đào hồng hào, lộ ra trong cơn gió lạnh lẽo.
Bạch Tự Cẩn cúi đầu mút hạt đào kia, bàn tay thưởng thức một chú thỏ trắng khác, một màu trắng nõn còn tràn ra từ khe hở ngón tay.
“A ha…” Ngực nàng bị bóp vừa tê vừa nhói, hạt đào bị cắn hơi đau, thân dưới bị đầu gối cứng rắng của hắn chọc vào giống như lúc ra vào, kích thích mạnh mẽ đến từ ba phía không ngừng đánh sâu vào trong não bộ của nàng.
Bạch Tự Cẩn tách hai chân nàng ra, nâng cây gậy đã sớm cương cứng, giương cung bạt kiếm đặt ngay thân dưới của nàng, thở hổn hển mong đi vào. Dạng rắn của hắn có hai cây gậy, dạng người lại chỉ có một. Tạm thời không thể để lộ quá nhiều trước mặt này, chỉ cần một thôi cũng đủ làm nàng chảy đầy nước sốt rồi. Hứa Huyên Thảo cảm thấy một thứ hình trụ cứng rắn khổng lồ đang cọ cọ nơi riêng tư của nàng, đang tha thiết đùa giỡn đôi môi mềm mại ở dưới, cọ mạnh từ trên xuống dưới, gợi nên từng cơn ngứa đưa tình, chúng như đang chảy xiết vào trong đầu nàng.
Nàng nuốt nước bọt, gấp gáp duỗi thẳng toàn thân.
Suy nghĩ như bị rút cạn, nàng đang bị một bóng người màu đen đè xuống, bị một lớp sương mù bao phủ, vẫn có cảm giác hắn đang đốt lửa dục vọng trên thân thể của mình.
Thứ to dài đó của nam nhân đã từng cắm vào rất sâu trong nơi đó của nàng, tùy ý cắm vào rút ra trong cơ thể nàng. Hương vị đó vẫn còn mới mẻ như mới xảy ra ngày hôm qua.