Bạch Trạch

Chương 48


Đọc truyện Bạch Trạch – Chương 48

“Cậu yêu nó ở điểm nào?”

Bạch Trạch từ trong không khí tim hồng rơi rụng của hai người hoàn hồn trở lại. Lãnh phụ ngôi đối diện nãy giờ vẫn là dõi theo hắn, tuy rằng lúc nãy ông là người muốn gây chuyện nhưng hiện tại trên mặt ông lại hiện lên càng nhiều nghi hoặc hơn.

“Bá phụ, nếu cháu có thể lựa chọn người hoàn hảo trên đời này để yêu, cháu khẳng định sẽ không lựa chọn con của bác.” Hắn dừng một chút, mắt nghiêm túc nhìn về phía Lãnh phụ, “Kỳ thật trên người ảnh khuyết điểm cả một đống. Nếu bác hỏi cháu cháu ghét ảnh cái gì và vân vân, cháu chắc chắn có thể nói ra được rất nhiều.” Hắn nói xong còn tự nghĩ đúng mà gật gật đầu, cũng không thèm quản gương mặt Lãnh Tĩnh càng ngày càng thêm đen lại cùng với ánh mắt giật giật của Lãnh Thiên Tường.


“Phải không?” Lãnh Thiên Tường hừ lạnh một tiếng, sau đó lại mở miệng, “Nó nếu không tốt cái gì, nhưng dù sao cũng chính là chủ nhân của Lãnh thị, chẳng lẽ cậu ngay cả địa vị quyền thế, tiền tài của nó cũng không yêu?” Ông hiển nhiên là không thể tin được lời hắn rồi, có người nào đối với quyền thế tiền tài mà không ham sao? (Đúng, anh Trạch khùng rồi :)) )

Bạch Trạch nhún nhún vai, cũng không có trả lời ngay vấn đề của Lãnh Thiên Tường. Hắn cúi đầu trầm ngâm một lát, bỗng nhiên ánh mắt trở nên sáng ngời nhìn về phía Lãnh Tĩnh, mở miệng nói, “Em hỏi anh, anh hiện tại ở nhà của ai?”


Chọn mi, “Của em.”

Hắn vừa lòng gật gật đầu, tiếp tục hỏi, “Anh mỗi ngày là ăn cơm ai nấu?”

“Em.” Không có chần chờ.


Bạch Trạch tung ra câu hỏi thứ ba, “Vậy anh có trợ cấp tiền gia dụng không?”

“…” Bốn phía im ắng, Lãnh Tĩnh nhăn mày nhìn hắn, sau đó lại đưa mắt quét qua người Lãnh Thiên Tường đang có chút mờ mịt kia. Thật khó có được lúc trên gương mặt lạnh kia lại hiện ra một tia chật vật như vậy a. Ythấp giọng khụ khụ, rốt cuộc cũng không cam lòng mà phun ra hai chữ — “Không có.” Sự thật là, y cho tới bây giờ cũng không có nghĩ đến mấy chuyện ‘gia dụng’ này nọ đâu. Tự dưng lông mày y nhăn lại càng nhanh hơn – Nguyên lai ở lâu như vậy rồi, y lại đều là ở trong nhà hắn ‘ăn không không phải trả tiền’ sao?


Trong lòng liền thấy không thoải mái.

“Anh hiện tại ở của em ăn đồ ăn của em, cũng không có phụ cấp cái gì. Nói cách khác — Em, là, người, nuôi, anh.” Hắn hùng hổ nhìn về phía Lãnh Thiên Tường, “Xin hỏi, nếu như ảnh có tiền như vậy, nếu cháu là người thám tiền tài, tại sao cháu phải như vậy chứ?” Nguyên bản hắn còn không có nhớ tới mấy chuyện này đâu, bất quá Lãnh phụ đối hắn chất vấn vụ ‘tham tài’ này chính là nhắc hắn nhớ tới a —-

Hắn cư nhiên là ‘dưỡng’ một con ‘phượng hoàng’ trong nhà, đã thế còn ‘dưỡng’ lâu như vậy nữa chứ. Mà con ‘phượng hoàng’ kia mỗi ngày cứ vô thanh vô thức ăn ở, ăn không ở không, thật đáng giận a >_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.