Đọc truyện Bách Thảo Chiết – Chương 93: Quyển 2 –
Chương 43
Sau một tiếng rống của khoái cảm, tất thảy đều im bặt.
Tình dục qua đi, Lạc Ngọc mệt mỏi nằm trên người Cách Uyên.
Hắn thể lực sớm cạn kiệt, nhưng trước khiêu khích của Cách Uyên hắn tuyệt không muốn thua
Lần đầu tiên đối với sủng vật cực trọng yếu, tại loại thời điểm này nếu để Cách Uyên xem thường hắn, mặt mũi đệ nhất huấn luyện sư của hắn biết bỏ đi đâu.
Nhưng Lạc Ngọc lại quên đi, hắn hiện tại cực lực biểu hiện, ngày sau mỗi khi giao hoan Cách Uyên cũng không thả lỏng cảnh giác, khiến cho xác suất phản công ngày sau, thật sự là …
Bất quá kia cũng là chuyện sau này, giờ phút này thân thể Lạc Ngọc mềm nhũn, lẳng lặng cảm nhận dư vị ***, đồng thời khôi phục sức lực.
Sơ với hắn, Cách Uyên thực sự là không tốt hơn là bao.
Toàn thân bị ảnh hưởng của thuốc mê làm hắn một chút cũng không thể động, một lúc sau, thân thể liền bắt đầu đau nhức, bên trên Lạc Ngọc không ngừng va chạm mãnh liệt làm cho thân thể hắn khó chịu vô cùng.
Nhưng hắn vì sỉ diện tuyệt không thốt ra lwoif nào, im lặng trên giường phát hỏa.
‘Ngô… thứ trong thân thể thực khó chịu đi …’
Nằm úp sấp hồi lâu, Lạc Ngọc sức lực khôi phục, nhíu mày oán giận.
Khó chịu không chỉ một người!
Chợt nghe thế, Cách Uyên lần đầu tiên trừng mắt liếc Lạc Ngọc một cái, hắn cư nhiên bất mãn a, thân thể y cũng có chỗ nào khỏe, hiện tại chỉ có thể liếc tên đầu sỏ cho đỡ bực.
‘Uyên cũng thực không thoải mái đi?’
Lạc Ngọc cười gian, làm cho Cách Uyên trong lòng chợt lạnh, trực giác nói cho hắn biết sẽ có chuyện phát sinh.
Quả nhiên, Lạc Ngọc bỗng nhiên rời khỏi cơ thể hắn, tiến đến nửa người dưới của hắn!
Cái mũi tinh xảo kề sát hậu huyệt của hắn! Nhiệt lượng tỏa ra nhẹ nhàng lướt qua hậu huyệt đóng chặt, làm chi hắn khẩn trương không thôi.
‘Ngươi làm gì?’
Cách Uyên sợ Lạc Ngọc thú tính nổi lên áp hắn thêm lần nữa.
‘Yên tâm a.’ Lạc Ngọc thuần lương cười, chuyên chú vào hậu huyệt của hắn,’Ta chỉ muốn giúp ngươi rửa sạch a. Tuy rằng ta thật cao hứng cái của mình trong cơ thể ngươi, bất quá qua lâu ngươi sẽ chịu khổ nha lại thêm có thể bị tả, ta chỉ hảo hảo nhịn đau giúp ngươi rửa sạch a…’
‘Ta không cho phép!’
Cách Uyên rống giận, bị Lạc Ngọc áp đảo đã là cực hạn của hắn, nay đối phương còn muốn rửa sạch dịch thể của hắn trong cơ thể , đó là điều khuất nhục!
‘Uyên, ngươi thật đứng là …’
Lạc Ngọc bất đắc di, nhưng động tác lại nhanh chóng , hai ngón tay giải khai hậu huyệt mới trải qua một hồi tình sự, kéo ra một mảnh bạch trọc.
Mà Cách Uyên sắc mặt càng ngày càng hồng, không chỉ vì chỗ nhay cảm bị động chạm nhiều lần mà cũng bởi lửa phẫn nộ cháy lên hừng hực….