Bạch Miêu

Chương 8


Đọc truyện Bạch Miêu – Chương 8

Sevann vừa nghe Taru bị William bắt, cũng bất chấp là thật hay giả, điện thoại chưa gác đã nóng vội lao ra cửa. Dọc đường đi càng không ngừng chạy, thẳng đến khi bị lạc, cậu mới nghĩ đến mình trên người cái gì cũng không mang theo, ngay cả tiền cũng không mang, muốn đi tìm người như thế nào?

Dưới tình thế cấp bách, Sevann gọi một chiếc xe taxi, bảo tài xế trực tiếp chạy đến khách sạn Century Hyatt ở Shinjuku, cậu biết William đang ở phòng tổng thống.

Ở trên xe taxi, Sevann lo lắng không ngừng hối thúc tài xế chạy nhanh lên, một mặt thúc giục một mặt nước mắt thiếu chút nữa cũng muốn rơi xuống.

Tại sao có thể như vậy?Tại sao có thể như vậy?

Cậu tại sao không nghĩ đến, chính mình sẽ mang đến cho Taru phiền toái lớn như vậy? Thậm chí còn khả năng làm cho sinh mệnh của hắn gặp nguy hiểm…

Mình thật sự là ngu ngốc!

Thật vất vả xe đến được cửa khách sạn, cậu tìm một nhân viên phục vụ bảo gã trước trả tài xế tiền xe, lại nói tên William, sau đó liền vội vàng chạy đến phòng tổng thống.

Cậu gấp gáp gõ cửa thùng thùng. Cửa phòng vừa mới mở ra, Sevann vội xông vào trong, sau đó nhìn thấy Taru bị trói gô.

“Taru? Anh có bị thương không? Bọn họ có làm gì anh không?” Cậu lo lắng xem xét trên dưới Shinmura Taru, phát hiện hắn trên cơ bản không có việc gì, chính là trên người có vài cái dấu chân, trên mặt cũng có một ít vết bầm.

Sevann rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nhưng còn chưa kịp thở xong, sau áo cậu liền đột nhiên căng thẳng, lập tức cả người bị một cỗ lực lớn kéo mạnh về phía sau.

“Vương bát đản! Cư nhiên dám mở cửa đập ta! Ngươi có phải không muốn sống hay không?” William cái mũi bị đập đến sưng đỏ làm gã nổi trận lôi đình, nắm Sevann lên tát mạnh một cái.

Sevann bị đánh đến đầu choáng mắt hoa, thiếu chút nữa không đứng vững được.

“Đáng giận, ngươi muốn tức chết ta phải không? Thân là một phần tử của gia tộc Stuart, cư nhiên ngu xuẩn đến mức để cho người ta bắt cóc? Còn lâu như vậy cũng không cầu cứu? Ngươi là heo sao? Ngươi có đầu để làm gì?”

” Nếu tôi cầu cứu, các người thật sự sẽ quản tôi sao?” Sevann phản bác lại, trong mắt tràn đầy tức giận.

William sửng sốt một chút, gã chưa bao giờ gặp Sevann phản nghịch như vậy, tựa như một con mèo nhỏ bình thường nhu thuận đột nhiên tức giận, giương móng vuốt, lộ ra răng nanh nho nhỏ, hung ác bảo vệ thứ gì đó rất quan trọng với mình.

Mà “thứ gì đó” chính là……

William nhìn về phía Shinmura Taru ở một bên, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng cùng phẫn nộ của hắn, gã cuối cùng cũng hiểu được đại khái là chuyện gì xảy ra.

“Vương bát đản! Đừng nói cho ta biết, ngươi cùng tên nam nhân muốn ở cùng một chỗ? Ghê tởm! Nhà chúng ta như thế nào sẽ cho phép có……” Nói đến một nửa, William đột nhiên im miệng. Bởi vì gã nhớ tới, ở trong anh em bọn họ, xác thực có một tên quái nhân chỉ thích nam không thích nữ…..

Sách! Những người này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tại sao đột nhiên thích nam nhân?

Nam nhân cùng nam nhân như thế nào có khả năng? Lại không thể sinh đứa nhỏ? Nếu như bị làm lại đau muốn chết, có cái gì chơi tốt?

William càng nghĩ càng giận, nắm Sevann lên lại tát thêm một cái. Gã chưa từng đánh qua đứa em trai nhỏ nhất này, nhưng gã thật sự hỏa lớn, bất chấp tình cảm, thầm nghĩ hung hăng giáo huấn đứa tạp chủng nhìn không được này.

Ngay tại lúc gã nắm Sevann lên muốn thưởng cho cậu thêm mấy cái bạt tay, Shinmura Taru rốt cục rống ra tiếng –

“Buông cậu ta ra!”


William nghe không hiểu tiếng Nhật, nhưng là nghe ra được Shinmura Taru đang tức giận.

Gã khinh miệt liếc mắt nhìn Sevann một cái,” Tình nhân của ngươi đây là đang cho ngươi? Muốn ta đánh ngươi thêm vài cái hay không, để hắn nhìn càng thích?”

“Thả Taru đi, chuyện này không liên quan chuyện đến anh ấy.”

“Ai nói không liên quan chuyện đến hắn? Không phải hắn bắt cóc ngươi sao?”

“Không phải! Là tôi tự mình muốn quấn quít lấy anh ta!”

“Hừ! Ta mặc kệ rốt cuộc là ai coi trọng ai trước, dù sao hắn động đến người của gia tộc Stuart, đừng mong có kết cục tốt!”

“Không cần! Tôi sẽ ngoan ngoãn cùng anh trở về, về sau sẽ không gây chuyện ầm ĩ nữa. Anh không được tổn thương Taru!”

“Thật không?” William đã chậm rãi bình ổn lại, thấy Sevann bộ dạng hèn mọn thỉnh cầu như vậy làm cho tâm tình gã thập phần khoái trá, tuy rằng bình thường địa vị của Sevann cũng đã đủ thấp kém, nhưng cậu luôn yên lặng không nói lời nào, tựa như một chú mèo Ba Tư dù bị người bỏ mặc cũng có thể sống tốt, gã chưa bao giờ thấy qua bộ dạng Sevann thất kinh như thế.

William đi đến trước mặt Shinmura Taru, đột nhiên ác ý vừa đạp hắn một cước.

Shinmura Taru cũng không kêu lên, thân mình chỉ khẽ căng thẳng, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn William một cái, trong mắt mang theo một ít tơ máu cùng với sát ý rõ ràng.

William sửng sốt một chút, trong lòng có một loại cảm giác sợ hãi khó hiểu hiện lên, gã chưa từng thấy qua ai có ánh mắt lạnh như băng lại tràn ngập sát ý thế này, gã không phải là quá coi thường nam nhân này đi? Hay hết thảy là lỗi giác của gã mà thôi?

“Mẹ nó? Ở đây phô trương thanh thế phải không?” Gã nhấc chân lên, muốn đạp thêm một cước.

Sevann lúc này lại chạy tới ôm lấy chân William, liều chết không để cho gã lại làm tổn thương Taru.

“Buông tay! Tên tiểu quỷ nhà ngươi! Liền như vậy luyến tiếc ta đánh hắn? Nói cho ngươi biết! Ngươi càng luyến tiếc ta lại càng phải làm! Con mẹ nó, bình thường giả vờ thanh cao cái gì, rõ ràng là tạp chủng còn luôn giả trang bộ dạng không ai bì nổi! Nhìn liền chán ghét! Cút ngay! Ngươi cút cho ta! Bằng không ta đánh ngươi trước! Buông tay!”

Shinmura Taru rốt cục nhìn không được, hắn đột nhiên đứng lên, vừa nhấc chân lên liền hung hăng đá vào bộ vị trọng yếu của William!

William đau đến ngay cả kêu cũng kêu không được, sắc mặt lập tức trắng bệch, sau đó lại phát ra tiếng, thân mình loạn thất bát tao, ngay cả đứng cũng đứng không vững.

Hắn, con mẹ nó…… Nam nhân này đá một cước tại sao ngoan độc như vậy…… Gã về sau có thể hay không bị vô sinh a?

Shinmura Taru nhịn lâu ngày, lúc một hơi bộc phát ra, hắn ngã về phía sau, đập thật mạnh vào mặt một tên bảo tiêu đang muốn bắt lấy hắn. Hai người ngã xuống mặt đất, hai tay hắn lại dùng lực đập một phát, ghế dựa cứ như vậy bị phá thành mảnh nhỏ.

Shinmura Taru tùy tay cầm lấy một khối ghế gãy, nhắm ngay chân tên bảo tiêu chuẩn bị đánh úp lại, hung hăng cắm xuống.

Bảo tiêu kia kêu lên một tiếng đau đớn rồi gục xuống mặt đất thống khổ lăn lộn, nhìn mảnh ghế cắm ở trên bắp chân mình, vẻ mặt kinh hoảng, bộ dạng bất khả tư nghị.

Trời ạ! Hóa ra nam nhân này khủng bố như vậy!

Shinmura Taru xả dây thừng trên tay xuống, lại động động hai chân, sau đó mới bắt lấy Sevann do khiếp sợ quá mức mà sững sờ đứng ở một bên, khiêng trên vai rời khỏi phòng.


“Mèo nhỏ, em trở về phải hảo hảo giải thích rõ ràng cho tôi, đây rốt cuộc là chuyện gì!” Hắn dùng sức đánh vào một chưởng vào Sevann

Sevann tinh thần cuối cùng bị đánh trở về, kinh ngạc nhìn William cùng hai tên bảo tiêu không đến một phút đồng hồ bị đánh cho lăn lộn trên mặt đất, trong lòng vừa mừng vừa sợ, thật không ngờ chủ nhân của cậu lợi hại như vậy?

“Taru, Taru, anh đã lợi hại như vậy, vì cái gì sẽ…… A!” Đau! Taru cư nhiên ở thang máy đánh cậu?

Ba một tiếng! Lần này Sevann có chuẩn bị, cắn chặt răng không dám kêu ra tiếng.

Trời ạ! Thang máy không phải đều có camera sao? Hắn cư nhiên còn dám làm như vậy?

“Mèo nhỏ, em rốt cuộc giấu diếm tôi bao nhiêu việc? Còn nữa, em cùng tên nam nhân kia có quan hệ gì?” Shinmura Taru mỗi hỏi một vấn đề lại dùng lực ở đánh vào Sevann một chút.”Em nếu không nói cho rõ ràng, xem tôi trở về / trừng phạt / em như thế nào.”

Sevann nghe xong thân thể run rẩy một trận, cậu không biết chính mình là vì sợ hãi hay vì hưng phấn……

Mới trở lại trong phòng, Shinmura Taru liền cuồngdã hôn lấy Sevann, hai tay không kiên nhẫn xé rách quần áo trên người cậu, không bao lâu sau quần áo của cậu liền biến thành vải dệt rách nát rơi xuống mặt đất.

Shinmura Taru cuồng dã như vậy làm cho Sevann có chút sợ hãi. Cậu cảm thấy chính mình như là một con mồi nhỏ bị dã thú gắt gao cắn chặt, trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị người khác ăn sạch sẽ.

” Mèo nhỏ bướng bỉnh……” Shinmura Taru dị thường hưng phấn thở gấp, lung tung bỏ đi quần áo trên người, thân hình tinh tráng rắn chắc lộ ra không sót một thứ gì.

Da thịt của hắn màu tiểu mạch khỏe mạnh, cánh tay cường tráng, bả vai rộng lớn, còn có nơi kia bừng bừng phấn chấn, tất cả đều làm cho Sevann cơ hồ không thể chống đỡ được.

Nguyên lai một người nam nhân cũng có thể là dạng này? Cuồng dã như vậy, khí phách như vậy, tựa như báo đen ẩn mình trong bóng đêm.

Cậu nhìn nhìn thân mình trắng nõn của bản thân, đột nhiên có chút tự biết xấu hổ, mà đột nhiên xấu hổ làm cho hai má cùng da thịt của cậu nổi lên màu hồng phấn xinh đẹp, mắt cậu khiếp sợ né tránh tầm mắt nóng cháy của Shinmura Taru, đột nhiên không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt?

Cậu sẽ bị ăn luôn đi?

Cậu biết mình nhất định sẽ, bởi vì trên người Shinmura Taru tản mát ra mùi vị tình dục cùng chinh phục nồng đậm, cậu biết buổi tối hôm nay mình không thể trốn thoát.

” Lại đây!” Shinmura Taru thô lỗ kéo Sevann qua, dùng thân thể ngăn chặn cậu, thân hình trần trụi của hai người quấn quít lấy nhau, hắn hung hăng cắn lên cái cổ non mịn của cậu, nghe thấy tiếng cậu kêu đau càng cảm thấy thêm hưng phấn.

Hắn tựa như dã thú nhìn thấy máu, nhìn thấy máu của con mồi mới có thể cảm thấy hưng phấn, thỏa mãn.

” Chờ, Chờ……” Sevann nức nở,” tôi muốn……”

” Muốn cái gì?” Tiếng nói trầm thấp của Shinmura Taru vang lên, có một loại mê hoặc trí mạng.

” Tôi muốn…… Đến giường đi.” Cậu mới không cần ở phòng khách làm đâu! Đây chính là lần đầu tiên của cậu, vẫn là nằm ở trên giường mềm mại có vẻ thoải mái hơn.

Shinmura Taru sửng sốt một chút, hiển nhiên không nghĩ tới mèo nhỏ ở thời điểm này còn nhớ rõ muốn đi lên giường, hắn lắc lắc đầu cười khổ, một phen khiêng cậu lên đi vào trong phòng.


Mới đến phòng, hắn liền đem Sevann đặt ở trên giường, lập tức xoay người đè cậu xuống.

Sevann một chút cũng không thẹn thùng, lúc Shinmura Taru theo lên giường, cậu liền khẩn cấp vươn hai tay ôm cổ hắn, thân thể cũng hơi hơi nâng lên nghênh đón hắn, muốn cho hai người tiếp xúc nhiều hơn.

” Ha a……” vì cái gì hai người chỉ là trần trụi chạm nhau, cậu liền cảm thấy hảo hưng phấn, cơ hồ không khống chế được bản thân?

Sevann bắt đầu vô ý thức dán vào cơ thể cường tráng của Shinmura Taru vặn vẹo ma sát, da thịt nóng bỏng của nam nhân cơ hồ muốn thiêu cháy cậu, nhưng cậu lại luyến tiếc buông tha cho khoái cảm xa lạ mà lại làm người ta mất hồn này.

Shinmura Taru nhìn Sevann giống như một con mèo nhỏ động dục ở trên người mình không ngừng vặn vẹo, lại như không bắt được yếu lĩnh, ngược lại càng khiến cậu bất mãn.

“ Mèo nhỏ thật sự là chủ động……” Shinmura Taru cười khổ, bàn tay di chuyển xuống thân dưới của Sevann,nâng cái mông của cậu lên, làm cho hai chân của cậu trong lúc đó kề sát vào chỗ mẫn cảm của mình.

Sevann thở gấp gáp vài cái, theo bản năng nâng lên hai chân thon dài quấn lấy thắt lưng cường tráng của Shinmura Taru ; Mà Shinmura Taru theo quy luật dẫn đường cho cậu, sau đó càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh……

Tiếng nức nở của Sevann càng lúc càng lớn,như là muốn khóc ra. Cậu ôm chặt lấy cổ hắn,bị kích tình bức ra nước mắt làm cho tầm mắt của cậu mơ hồ, nhưng là khi cậu thấy trên mặt Shinmura Taru còn một ít vết ứ thanh, đau lòng không thôi làm cậu không nghĩ thêm nhiều, giống như một con mèo nhỏ vươn đầu lưỡi của mình liếm đi vết ứ thanh trên mặt hắn, tựa hồ làm như vậy vết thương này sẽ biếnmất.

Cậu thực cố gắng liếm, khoái cảm trên thân thể đồng thời cũng càng ép càng chặt, cậu cơ hồ đã không biết mình rốt cuộc là thống khổ hay thống khoái. Cậu chỉ biết trong thân thể có một thứ gì đó vội vàng muốn bộc phát ra, mà loại cảm giác này quả thực muốn bức điên cậu rồi.

“Ha a…… Taru………… A…… Ân……”

Shinmura Taru hôn đầu lưỡi nho nhỏ của cậu, Sevann không ngừng thở phì phò, bộ dạng thở không nổi làm cho người ta nhìn rất đau lòng.

Hắn cắn một chút lên cổ cậu,”Đứa nhỏ ngốc……” Đã đến lúc này, còn có tâm tư đi quan tâm vết thương trên mặt hắn? Mèo nhỏ rốt cuộc là ngốc, hay là thật sự quan tâm hắn, như vậy……yêu hắn?

Vào lúc hắn nhận ra mình yêu cậu, hắn luôn luôn đối với thế giới này không có gì lưu luyến trong lòng đột nhiên nổi lên biến hóa. Nếu có thể cùng mèo nhỏ luôn luôn ở cùng nhau, như vậy còn sống tựa hồ cũng không phải chuyện xấu đi?

Lúc hắn thấy đôi mắt tràn đầy hơi nước kia cố gắng muốn nhìn mình, trong lòng lại nhịn không được khẽ động, mở miệng muốn gọi cậu.

” Sevann…… Tên của em…… Ha a…… Là Sevann…… Ân……” Mặt khác khoái cảm làm cho Sevann không biết làm sao, cậu nhắm mắt lại quay sang, nước mắt nhẹ nhàng lướt qua hai gò má.

” Sevann……”

Bàn tay đang nâng cái mông của Sevann đột nhiên dùng sức đỉnh đầu, Sevann hoảng sợ, lập tức phát hiện tiết tấu của Shinmura Taru bắt đầu nhanh hơn, cậu cơ hồ không thể chống đỡ được.

” Taru, Taru…… A……”

” Sevann…… Nhìn tôi…… Nhìn tôi……”

” Không cần……”

” Không sao…… Tin tưởng tôi…… Nhìn tôi.” Shinmura Taru rất kiên nhẫn tiếp tục cổ vũ Sevann, muốn cậu nhìn vào hai mắt của mình.

” Ha a……” nhất ba lại nhất ba khoái cảm làm cho Sevann không thể tự hỏi, chỉ có thể theo bản năng làm theo lời Shinmura Taru, cậu quay sang, có chút khiếp sinh sinh nhìn ánh mắt hắn; Bộ dạng chính mình sắp bị cao trào làm cho thất thố, đều bị hắn nhìn thấy trong mắt.

Này không thể nghi ngờ là đem cả linh hồn của mình đều để lộ ở trước mặt nam nhân, sắp tới cao trào thường hết sức, ngược lại Sevann mắt rõ ràng hơn, cậu nhìn Shinmura Taru, đôi môi hơi hơi mở ra nhưng không phát ra thanh âm gì, sau đó cậu tới tối cao điểm.

” Lần đầu tiên không chuẩn bị tốt, em ngày hôm sau tuyệt đối không xuống giường được, biết không?” Shinmura Taru tựa hồ một chút cũng không cấp, thậm chí bắt đầu thưởng thức biểu tình thống khổ khó nhịn dục vọng của Sevann.

Sevann rốt cục chịu không nổi, cậu vươn một bàn tay hướng đến giữa hai chân của mình, muốn tự giải quyết, nhưng thủ mới đến được nửa đường, ngón tay của Shinmura Taru liền đột nhiên lui ra, cậu còn chưa lấy lại tinh thần, hắn liền thẳng tiến thân thể cậu!

Sevann đau đến cơ hồ muốn cắn nát môi mình, cậu thật không ngờ Taru dục vọng sẽ lớn như vậy!


Cho dù trước đó đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng Shinmura Taru vẫn là vượt qua dự đoán của cậu. Cậu đau đến sắc mặt tái nhợt, toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra.

” Sevann? Mèo nhỏ? Em không sao chứ?” Shinmura Taru đương nhiên chú ý tới thống khổ của Sevann, nhưng hiện tại muốn hắn dừng tay, hắn đã không làm được. (bi ai của các anh công là ở chỗ này ~)

” Trước…… Trước không nên cử động……” Sevann thật vất vả mới có khí lực thốt ra những lời này.

Nhưng là Shinmura Taru lại nhẫn sắp điên rồi, trong cơ thể Sevann co rút lại làm cho hắn cơ hồ không trì hoãn được! Hắn khẽ cắn môi, lại nhịn trong chốc lát, sau đó liền bắt đầu chậm rãi đẩy về phía trước.

Sevann bắt đầu thở gấp gáp lên, cậu không có cách nào ngăn cản dị vật to lớn kia xâm nhập vào cơ thể mình, chỉ có thể cố gắng để bản thân tự thích ứng.

Nguyên lai lần đầu tiên như vậy đau?

Loại này đau quả thực tựa như khi thân xác bị xé rách thành hai mảnh, thật sự đau quá.

Cậu thực hoài nghi ngày mai mình còn có thể xuống giường được?

Sevann không biết khi nào thì mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Shinmura Taru.

Cậu nhẹ nhàng mà nức nở một tiếng, Shinmura Taru lập tức cúi đầu quan tâm.

” Làm sao vậy, mèo nhỏ? Rất khó chịu sao?”

Sevann cắn môi, lắc lắc đầu. Sau đó cậu ôm lấy cổ Shinmura Taru, đem thân thể của mình hoàn toàn giao cho hắn.

” Taru, buổi tối hôm nay em là của anh……” Sevann một mặt nói, một mặt nhẹ nhàng cắn lên vành tai của Shinmura Taru, cậu biết đây là nơi hắn mẫn cảm nhất.

Sevann tiếp tục hôn cắn xuống phía dưới, khi cắn đến hầu của Shinmura Taru, cậu cảm giác được thân thể hắn buộc chặt một chút, tiếp theo liền bắt đầu ở trong thân thể của cậu tiến lên.

Sevann đã muốn phân không rõ kia rốt cuộc là thống khổ, hay là thống khổ thăng hoa thành khoái cảm, cậu chỉ biết là giờ phút này người cậu ôm là Shinmura Taru của cậu, là chủ nhân của cậu, là người cậu yêu; Cho nên cậu đem thân thể của mình giao cho hắn, tuyệt không hối hận.

Chính là, nếu có thể không đau như vậy thì tốt rồi……

Shinmura Taru lúc này thay đổi một tư thế khác, hắn ở trên giường ngồi dậy, để Sevann đưa lưng về phía mình, sau đó một tay nâng lên đùi của cậu, một tay vòng qua thắt lưng tinh tế nhẹ nhàng cầm dục vọng bởi vì đau đớn mà ủ rủ, rất có kỹ xảo vỗ về chơi đùa.

” Ân…… Ân……” Sevann lắc lắc vòng eo cơ hồ vô lực, quay đầu muốn hôn Shinmura Taru. Cậu thở phì phò, vươn đầu lưỡi liếm hai má hắn, tựa như một bé mèo nhỏ tham lam.

Tay của Shinmura Taru đi xuống, khẽ nâng cái mông của Sevann lên, làm cho chính mình kiên đĩnh lại đưa vào trong cơ thể của cậu, sau đó hai tay mang theo thắt lưng của Sevann, một chút lại một chút xỏ xuyên qua thân thể cậu.

” Ô……” loại tư thế làm cho thân thể mở lớn thế này khiến Sevann cơ hồ không thể nhúc nhích, cảm thấy mình dường như từ trong đến ngoài đều bị hắn xâm chiếm, triệt để hoàn toàn, một chút cũng không có lối thoát.

Cậu thuộc về Shinmura Taru ……

Cậu đi vào thế giới này, phải chăng là vì nam nhân trước mặt?

Tay Shinmura Taru yêu thương phủ lên đùi của cậu, hắn thực thích cơ thể của Sevann, trên da thịt trắng nõn có bộ lông màu vàng nhạt, lại không giống người Âu Mĩ bừa bãi như vậy, ngay cả bộ lông ở chỗ ẩn mật giữa hai chân đều là màu vàng nhạt. Hắn thỉnh thoảng vuốt ve bộ lông nơi đó, Sevann bởi vì hưng phấn mà chảy ra dịch, làm cho nơi đó đều bị thấm ướt.

” Mèo nhỏ…… Sevann……” Hắn cắn môi Sevann, thì thào gọi tên cậu.

Mèo nhỏ này là của hắn, vĩnh viễn cũng chỉ có thể là của hắn.

Không ai có thể cướp đi mèo nhỏ của hắn!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.