“Mã huynh, Thiên Trần Đan thực sự thần kỳ đến thế sao, không những trợ giúp tu sĩ dễ dàng ngưng Đan mà còn hỗ trợ cả khi kết Anh?” “Không phải chứ? Linh đan này quả thật nghịch thiên đến thế chăng?” “Mấy vị đạo hữu không cần nghi ngờ.” Một trung niên tu sĩ lên tiếng: “Mã mỗ khi nghe tin tức này cũng kinh nghi như các vị, có điều qua chuyện chính ma lưỡng đạo phái ra vô số cao thủ Ngưng Đan Kỳ tham dự cướp đoạt nó chứng tỏ điều này là sự thật.” “Ồ, Vậy lần tranh đoạt đó rốt cuộc là môn phái nào thu được?” “Không ai cả. Không ngờ Thiên Sát ma quân rời vào tuyệt cảnh đã đem Thiên Trần Đan hủy đi khiến các phái chỉ có thể tức giận cùng đau xót đứng nhìn.” Tu sĩ họ Mã bắt đầu giảng thuật tới nước miếng bắn tung, tuy có thêm bớt một chút nhưng cơ bản đem sự tình tranh đoạt trong Khuê Âm Sơn Mạch kể lại.
Nghe xong đám tu sĩ thở dài không thôi, linh đan nghịch thiên như thế mà bị hủy quả thực đáng tiếc.
Qua một lát lại có một tu sĩ có vẻ thần bí mở miệng: “Thiên Trần Đan dù đã bị hủy trong tay Ma quân nhưng chưa hẳn là không còn trên thế gian.” “Cái gì?” Nhất thời đám tu sĩ trong đó có cả Lâm Hiên đều bị chấn động. “Trương đạo hữu, ngươi nói thế là thế nào?” “Ha ha” Tu sĩ họ Trương cười lên quỉ dị mở miệng: “Các vị đạo hữu có biết Thiên Trần Đan kia xuất xứ từ đâu chăng?” “Lời thừa, là Thiên Sát ma quân đoạt được ở một động phủ bí mật, nghe nói là di vật của Thiên Trần chân nhân” Một gã thanh niên lên tiếng.
Trên mặt tu sĩ họ Trương lộ vẻ gật gù: “Đúng thế, các vị cũng biết Thiên Trần chân nhân chính là tổ sư Linh Dược Sơn. Như vậy hiện trong Linh Dược Sơn rất có thể có Thiên Trần Đan này! Các vị thấy suy đoán của Trương mỗ có căn cứ không?” “Điều này…” Đám tu sĩ trở nên trầm tư, một lát sau một lão giả mở miệng:” Chưa chắc, Thiên Trần Đan nghịch thiên như thế thì luyện chế vô cùng khó khăn. Có lẽ Thiên Trần chân nhân cũng là diệu thủ may mắn luyện ra được vài viên.” “Đạo hữu, luyện chế Thiên Trần Đan tuy khó nhưng Linh Dược Sơn đã truyền thừa mấy ngàn năm, chắc chắn sẽ luyện chế ra được linh đan này” “Đúng, Trương huynh nói không sai, cho dù không có Thiên Trần Đan thì cũng có những linh đan khác diệu dụng gần bằng như thế, chỉ là Linh Dược Sơn vẫn giấu diếm không chịu lộ ra…” Thiên Trần Đan?
Nghe vậy ở một bên Lâm Hiên lắc đầu, chắc chắn hiện trong Linh Dược Sơn tuyệt không có loại linh đan này. Qua mấy ngàn năm truyền thừa bổn môn cũng chưa từng xuất hiện nhân vật thứ hai kinh tài tuyệt diễm như Thiên Trần tổ sư. Mà Thiên Trần Đan nghịch thiên như thế, há chỉ dựa vào diệu thủ cùng may mắn là luyện ra được sao? Năm xưa chắc chắn Thiên Trần tổ sư phải trải qua thiên tân vạn khổ mới luyện ra được nó.
Đám tu sĩ bên ngoài chỉ có kiến thức nửa vời về luyện đan thuật đương nhiên không hiểu rõ. Tuy thế lời đồn lan ra sẽ khiến sau này bổn môn gặp khá nhiều phiền phức.
Lâm Hiên nhanh chóng trở về bổn môn. Nhìn tòa Linh Dược Sơn nguy nga hùng vĩ yên tĩnh trước mắt hắn thở ra một tiếng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. “Tiên sư!” Một đồng tử ngoại môn đệ tử cung kính thi lễ với hắn. “Gần đây bổn môn có sự tình gì phát sinh không?” Đồng tử kia sửng sốt rồi cẩn thận mở miệng: “Khởi bẩm tiên sư, bổn môn vẫn bình an như thường.” “Được rồi, ngươi lui xuống đi!” “Vâng!” Lúc ở phường thị về Lâm Hiên chỉ sợ các Nguyên Anh kỳ lão quái chính ma tới đây khó dễ. Nhưng xem ra bọn họ cũng là nhân vật hồ ly, cũng nghĩ được Thiên Trần Đan nào dễ luyện ra như vậy. Nếu có thể luyện loại đan dược nghịch thiên như thế, Linh Dược Sơn đã xuất ra rất nhiều lão quái Nguyên Anh Kỳ, sớm thống nhất tu tiên giới U châu rồi mới phải.
Trở về động phủ Lâm Hiên bắt đầu lấy Huyền Ma Chân Kinh ra xem xét. Mới xem được hơn nửa hắn đã ngẩng đầu cảm khái. Trách không được thần thông Thiên Sát ma quân quỉ dị đến như thế. Rồi Cực Ác Ma Tôn được ca ngợi là ma đạo đệ nhất nhân. Phải nói Huyền Ma Chân kinh này chỉ có thể dùng bốn chữ vô cùng trân quý để hình dung.
Lúc thấy Cực Ác Ma Tôn thao túng Vạn Hồn Phiên Lâm Hiên đã hoài nghi. Hiện tại hắn đã chắc chắn nó chính là công pháp quỷ đạo đỉnh cấp. Điều khiến hắn nửa vui mừng nửa thất vọng, là Nguyệt Nhi có thể tu luyện công pháp này còn hắn thì không.
Hiện tại Lâm Hiên đang tu luyện Cửu Thiên Huyền Công cũng là công pháp đỉnh cấp. Đây chính là đạo gia công pháp chú trọng đến căn cơ và chân nguyên vững chắc. Yêu cầu tư chất không cao mà cần nghị lực siêu phàm từng bước cố gắng không ngừng. Tu luyện nó giống như đem các dòng suối nhỏ hội tụ thành biển lớn. Vì vậy phải tới cảnh giới Nguyên anh mới phát huy ra được uy lực phi thường.
Muôn vật vốn có âm có dương, thiên địa linh khí cũng chia ra hai loại như thế. Tu tiên giả cùng tu ma giả tu luyện là hấp nạp dương linh khí, còn Quỷ tu thì hấp nạp âm linh khí. Trong cơ thể tu sĩ thì không thể đồng thời tồn tại hai loại âm dương linh lực vì chúng sẽ bài xích lẫn nhau, phá hủy toàn bộ kinh mạch.
Xem qua các loại thần thông quỉ dị uy lực cực đại, Lâm Hiên thầm thở dài không ngớt. Cảm giác như nhìn đống bảo vật trước mặt mà không thể làm gì. Lẳng lặng ngồi xuống, hắn lại tiếp tục tham ngộ phần sau của Huyền Ma chân kinh.
Không ngờ qua mấy canh giờ trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ cổ quái vô cùng. Có ngỡ ngàng nghi hoặc, có kinh ngạc vui mừng mà lại dường như không thể tin!