Bạch Liên Hoa Nghịch Tập

Chương 43: Vân Thành và gặp nhau


Đọc truyện Bạch Liên Hoa Nghịch Tập – Chương 43: Vân Thành và gặp nhau

Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

“Anh Chí… Không đúng, Tiểu Chí… Cũng không đúng, Tiểu Hạ Hạ….. vợ~~~~”

Liên Hoa bế thằng nhỏ Liên Ngọc cưỡi nai tiếp tục đi về phía bắc, từ khi có Tiểu Ma dẫn đường, Liên Hoa ba ba không còn phải lo lắng lạc đường nữa, Tiểu Ma rất giỏi.

“Ba ba, người ta muốn đi xè.” Thằng nhỏ Liên Ngọc bắt đầu y nha nha, Liên Hoa vút một tiếng ôm cái bọc tã lót xoay người nhảy xuống nai, lập tức cởi bỏ tã lót của Liên Ngọc, kéo mông Liên Ngọc ra khỏi bọc tã lót mềm mại, giây tiếp theo, thằng nhóc Liên Ngọc bắt đầu xè xè. Liên Hoa lau mồ hôi một phen, không nên thúc giục, Liên Ngọc từ khi biến thành một đứa con nít, đi bô đi tiểu đều rất nhanh, dựa theo cách nói của Liên Ngọc, con nít không thể tự gánh vác những chuyện này, nó có thể thông báo một tiếng muốn đi tiểu đã là tốt lắm rồi.

Liên Hoa đã có vô số lần bị thảm kịch nước tiểu tắm ướt toàn thân chứng minh điều mà Liên Ngọc nói, một đứa nhỏ thật sự không thể tự gánh vác chuyện này.

Xè xè xong rồi, Liên Hoa cũng không vội vàng kéo tả Liên Ngọc lại, quả nhiên, mấy phút đồng hồ sau, Liên Ngọc liền cho ra một đống thối thối. Này cũng là kinh nghiệm mấy ngày này Liên Hoa tích lũy. Nhớ tới chỉ mới vài ngày trước khi hắn chờ Liên Ngọc tiểu xong thì ôm lấy nó, kết quả cái đống thối thối đó rơi đầy trên người hắn. Liên Hoa trải qua quãng thời gian này đã được đào tạo thành một vú em toàn chức, Liên Ngọc đối với chuyện này lại đắc ý ghê gớm.

Xác định Liên Ngọc đã giải quyết xong rồi, Liên Hoa tạo ra một Thủy Cầu lơ lửng trong không khí, chậm rì rì cho nó bay tới trên đầu con nai, Tiểu Ma đang nằm phơi mông nghỉ ngơi trên đó liền mở một con mắt, há mồm phun ra một viên Hỏa Cầu nhỏ, viên Hỏa Cầu bay vòng quanh Thủy Cầu cẩn thận đun nóng, xác định độ ấm vừa đủ, viên Hỏa Cầu liền tắt. Đây chính là kỹ năng mà Tiểu Ma phải dùng sinh mệnh mới học được, lần đầu tiên nó bị yêu cầu như vậy, nấu cho nước sôi sùng sục, thiếu chút nữa lại trụng rớt lông nó, may là Tiểu Ma có trái tim kiên cường và ý chí chiến đấu bất khuất, rốt cục cũng có thể khống chế lửa tốt, làm thật thuần thục.

Liên Hoa lấy nước ấm lại, nhẹ nhàng rửa mông cho Liên Ngọc, sau khi xác định đã sạch sẽ, lại thoa một tầng phấn rôm, đây là Liên Hoa cố ý chọn, đối với da em bé không có kích thích, lại khô mát, còn có trái cây biến dị phơi khô nghiền thành phấn trộn cùng, thơm thơm, có tác dụng đuổi côn trùng, dùng rất tốt. Cho nên Liên Hoa trở thành một vú em toàn chức.

“Đói bụng không?” Liên Hoa mặc tả cho Liên Ngọc.

“Đói bụng.” Thằng nhỏ đại gia Liên Ngọc ngay cả mí mắt cũng không nâng.

Liên Hoa liền lấy ra một cái thùng, đặt dưới bụng con nai. Con nai này được Liên Hoa thúc đẩy thẳng lên cấp bốn, có ai như hắn toàn lấy sữa của biến dị thú cấp cao để uống không?

Trước tiên rửa sạch đầu v* một chút, Liên Hoa rầm rì than vãn bắt đầu vắt sữa. con nai thành thành thật thật đứng yên, tuy rằng nó bị vắt sữa rất đau, nhưng vẫn hoàn toàn không dám phản kháng! QAQ, rất ngược.

Khi vắt được nửa thùng, Liên Hoa trồng một cái cây rỗng ruột, một đầu đặt vào miệng Liên Ngọc, một đầu bỏ vào thùng sữa. Liên Ngọc liền bẹp bẹp mút sữa. Liên Hoa sợ Liên Ngọc sẽ thấy tanh, còn bỏ một ít hạnh nhân nghiền nát vào khử mùi.

Liên Hoa vẫn như trước dùng áo choàng xanh che cả người, trên đầu là phiến lá cực lớn che nắng, thỉnh thoảng còn động đậy một chút do gió.

Liên Hoa nhìn trời không có một đám mây, cảm nhận được ánh mặt trời gay gắt rọi thẳng xuống, rất lo lắng. Dọc đường đi hắn đã đi qua không ít căn cứ, bất quá bởi vì bản thân hắn rất quái dị, không muốn bị người khác chú ý nên không hề dừng lại, xem ra căn cứ kế tiếp không thể không vào nghỉ ngơi một phen.


Liên Ngọc uống no rồi lại ngủ mất, Liên Hoa dùng dây leo mềm mại bện thành một cái võng chắc chắn, bỏ Liên Ngọc vào đó, võng treo trên lưng nai, rất an toàn.

Liên Hoa cũng hơi đói bụng, liền trồng một dây dưa hấu, trên đó có bốn trái, ném cho Tiểu Ma một trái, Tiểu Ma hoan hô một tiếng, cạp dưa hấu thành một cái động, đầu rúc ở bên trong không chịu lấy ra. Cho con nai một trái, con nai mẹ này rất rụt rè, nó chậm rì rì ăn.

Liên Hoa giơ thủy nhận bổ dưa hấu làm hai nửa, lấy muỗng gỗ múc dưa hấu ăn. Công pháp tu chân của hắn không giống bình thường, vẫn lấy cấp bậc để tính, bất quá hắn đã tương đương với kỳ Trúc Cơ, cũng không biết Hạ Chí có đột phá được hay không. Đi ngang qua căn cứ hắn thấy ai cũng biết chuyện ngọc thạch cũng có thể tu luyện, cũng không biết có phải là do ‘nhân vật chính’ trọng sinh trở về tiết lộ bí mật hay không.

Dưa hấu còn chưa ăn được một nửa, Liên Hoa liền chú ý tới có người đến gần, Liên Hoa cũng không thèm để ý, không phải da mặt hắn dày, mà vì hiện tại cơ bản tìm không ra người có thể thương tổn đến hắn, cho nên Liên Hoa tiếp tục bình tĩnh ăn dưa hấu, còn không quên xây một cái tường nước cách âm cách nhiệt xung quanh Liên Ngọc.

Một đoàn xe dần dần tới gần, Liên Hoa phỏng chừng này là một đội lính đánh thuê, sau mạt thế, chế độ lính đánh thuê tương đối hoàn thiện.

“Lão đại, phía trước có một con nai biến dị ít nhất đã trên cấp ba.” Đội phó của đoàn xe là người trẻ tuổi cầm ống nhòm kinh ngạc nói với lão đại của hắn.

“Phải không? Theo lý thuyết, khi càng tới gần căn cứ biến dị thú cao cấp càng không nên có.” Người được gọi là lão đại cũng rất ngạc  nhiên.

“Bất quá con nai kia hình như có chủ, lão đại, bên cạnh con nai có người, màu xanh lá.” Tròng mắt người trẻ tuổi trừng lớn, thiếu điều muốn rớt ra.

Bên cạnh biến dị thú cao lớn là một người bọc trong áo choàng xanh, bình tĩnh ăn dưa hấu. Đó chính là dưa hấu đó! Sau mạt thế chưa từng thấy qua, người trẻ tuổi không tự giác nuốt nước miếng.

“Đâu? Để tao nhìn xem.” Lão đại lấy ống nhòm qua, trực tiếp nhìn, quả nhiên, lão đại cũng làm một động tác nuốt nước miệng y hệt người trẻ tuổi.

“Người kia bây giờ còn có thể ăn dưa hấu, khẳng định là Mộc hệ dị năng giả, hơn nữa còn rất mạnh, bằng không cũng sẽ không biết kiêng kỵ như vậy, còn có một con biến dị thú cao cấp đi theo, càng không dễ chọc.”

“Lão đại, chúng ta có qua không?” Người trẻ tuổi cẩn thận hỏi.

“Qua xem đi, nhiệm vụ của chúng ta cũng không vội, nếu có thể xây dựng quan hệ tốt với một cường giả, vậy càng đáng giá.”

“Vâng, lão đại.”

Ba chiếc xe tải được cải tạo liền tiến về phía Liên Hoa.

Liên Hoa nhíu mày, hắn còn tưởng đám người này chỉ là người qua đường, sao lại trực tiếp đi qua chỗ hắn, nghĩ nghĩ, Liên Hoa quyết định lấy tĩnh xem biến*.

(*Lấy tĩnh xem biến: Yên lặng quan sát tình huống biến động)


Chiếc xe tải đi đầu đỗ lại cách Liên Hoa mười mét, đây là một loại tôn trọng, cũng là một loại kiêng kị, phần lớn cường giả không thích người tới quá thân cận.

Một người đàn ông khôi ngô vạm vỡ cười ha ha bước xuống khỏi xe.

“Xin chào, tôi là lão Hổ, đội trưởng của đội lính đánh thuê, Lưu Đại Hổ, không biết vị đây là…” Lưu Đại Hổ tạm dừng một chút, hắn không biết người này là nam hay nữ… “Vị này xưng hô như thế nào?” Lưu Đại Hổ sau khi nói xong, lại có một nam một nữ lục tục xuống khỏi xe, bọn họ đều mặc đồng phục.

Những người này chắc đều là dị năng giả, đồng phục hẳn là sản phẩm mới của viện nghiên cứu, dùng rất bền, còn mang theo một ít vũ khí nóng và vũ khí lạnh. Liên Hoa khẳng định Lưu Đại Hổ là Kim hệ dị năng giả cấp bốn, cấp bậc cao nhất trong đám, ừm, không có uy hiếp.

“Liên Hoa.” Liên Hoa báo danh nói, tiếp tục ăn dưa hấu.

“Ê, cậu sao lại nói chuyện với lão đại như vậy?” Một bà chị quyến rũ tức giận bất bình. Đội trưởng bọn họ là dị năng giả cấp bốn, sao lại dám lạnh nhạt như vậy.

“Tiểu Mỹ, không được vô phép như vậy.” Lưu Đại Hổ quát lớn một tiếng, bà chị tên Tiểu Mỹ kia mới không cam tâm mà im lặng.

Liên Hoa vẫn tiếp tục bình tĩnh ăn dưa hấu.

“Người anh em, Liên, cậu muốn đi căn cứ Vân Thành sao?” Lưu Đại Hổ tiếp tục lôi kéo tình cảm.

Căn cứ Vân Thành? Hình như là căn cứ của Bạch gia, Liên Hoa có chút không muốn đi, nhưng nghĩ lại thì, với bộ dáng hắn bây giờ phỏng chừng không ai có thể nhận ra hắn, liền bình tĩnh gật đầu.

“Thật trùng hợp, chúng tôi cũng muốn đến căn cứ Vân Thành.” Lưu Đại Hổ hận không thể kêu một tiếng đồng hương.

Liên Hoa nhìn biểu hiện khoa trương của người này, cảm thấy rất kỳ quái, cũng không nói gì, vẫn gật đầu.

“Cậu Liên, chúng tôi có xe, có thể tiễn cậu một đoạn đường, cậu thấy thế nào?” Lưu Đại Hổ liền hỏi.

“Lão đại, nhiệm vụ của chúng ta còn chưa có làm đó.” Tiểu Mỹ quả thực không dám tin, lão đại lại dám bỏ bê nhiệm vụ chỉ vì đưa người này trở về.

“Tiểu Mỹ, không có chuyện của cô. Im miệng.” Nói xong liền ngượng ngùng cười cười với Liên Hoa. Tiểu Mỹ không hiểu chuyện, nhưng còn Lưu Đại Hổ thì biết rõ Mộc hệ dị năng giả quý hiếm cỡ nào, ngay cả khi người này chỉ là một Mộc hệ dị năng giả cấp một, so với đi tranh giành mấy chục cái nhiệm vụ còn đáng giá hơn.

“Được rồi, vậy làm phiền Lưu… anh Lưu.” Liên Hoa nghĩ nghĩ, hắn một người du ngoạn bên ngoài đã quá lâu rồi, quả thật có chút nhàm chán, không bằng đi theo đội lính đánh thuê chạy một vòng cũng được.


“Được được.” Lưu Đại Hổ cười ha ha, có thể giao hảo tốt với Mộc hệ dị năng giả, quả thực chính là có nhiều thêm vài cái mạng.

Liên Hoa ôm Liên Ngọc lên, chỉ vào một trái dưa hấu bỗng nhiều ra trên mặt đất: “Cái này cho mọi người. Xem như lễ gặp mặt.”

“Dưa hấu.” Trừ bỏ Lưu Đại Hổ, những người còn lại đều dùng sức trợn mắt trừng quả dưa hấu. Hiện tại viện nghiên cứu vẫn chưa tạo ra hạt giống có thể gieo trồng, thức ăn của bọn họ cơ bản là tồn lương trong thành thị, những thứ mới mẻ có quá ít, cây cỏ có thể ăn bên ngoài càng ít hơn, dưa hấu chính là hàng hóa cao cấp, chỉ có những Mộc hệ dị năng giả ở kinh đô mới tạo ra được, bọn họ không có cửa mà ăn. Haizz, thời đầu mạt thế không quá trân trọng Mộc hệ dị năng giả, hiện tại Mộc hệ dị năng giả chỉ còn một ít.

Lưu Đại Hổ ôm lấy dưa hấu: “Vậy anh cũng không khách khí, đến đây, mấy đứa, phân chia đi.” Nói xong liền đem dưa hấu đưa cho một cô gái thoạt nhìn rất trầm ổn. Tiểu Mỹ vụng trộm nhìn thoáng qua, vẫn cố làm một bộ khinh thường, Liên Hoa không nhìn đến cô ta, ôm thằng nhóc trèo lên xe Lưu Đại Hổ.

“Đây là con cậu sao?” Lưu Đại Hổ hâm mộ nhìn cái bao tã lót trong tay Liên Hoa.

“Đúng vậy, con tôi, Liên Ngọc.” Liên Hoa giơ Liên Ngọc ra cho Lưu Đại Hổ nhìn một cái, sau đó lại ôm lấy.

“Cậu Liên, Cậu… Áo choàng kia.” Lưu Đại Hổ phân phó người lái xe, thấy Liên Hoa vào xe cũng trùm áo, có chút rối rắm.

“À, bộ dạng tôi rất xấu, cho nên có thói quen trùm áo choàng.”

Lưu Đại Hổ: “…” Không phải quá mức có lệ rồi sao.

“Sủng vật của cậu thì sao?” Lại chỉ chỉ ra ngoài xe.

“Nó tự mình đi theo, không cần lo lắng.”

Dọc đường đi, Liên Hoa liền tìm hiểu tin tức căn cứ Vân Thành từ những người này, có rất nhiều thứ mà hắn không biết rõ. Tỷ như bây giờ, căn cứ trên cơ bản đã khôi phục phương tiện liên lạc, chế độ lính đánh thuê ở mỗi căn cứ đều lưu thông, đương nhiên, không bao gồm số ít hành động đơn độc, còn muốn bọn họ đi dò xét. Sở nghiên cứu đã cho ra hạt giống mới, cũng sắp tung ra bên ngoài, sang năm người thường hẳn sẽ không còn đói bụng, sở nghiên cứu còn nghiên cứu chế tạo nước sạch khí sạch, từng đoàn lính đánh thuê nhận nhiệm vụ vận chuyển dụng cụ. Mộc hệ dị năng giả gần đây đặc biệt được coi trọng, không cần biết gia nhập vào thế lực nào cũng đều có được đãi ngộ tốt.

“Anh Lưu, anh vừa nói Bạch gia không có một Mộc hệ dị năng giả nào?” Liên Hoa trong lòng nổi lên tiếng trống, hắn chợt nhớ tới cái pháo hôi An cùng chung hoạn nạn, chẳng lẽ anh ta đã thật sự thành pháo hôi, bị đem đi làm bia đỡ đạn mà chết rồi?

“Đúng vậy, Khương gia chỉ có một Mộc hệ dị năng giả còn bị Hạ gia lấy đi mất!” Lưu Đại Hổ hoàn toàn xem chuyện này như thứ đáng chê cười mà nói.

“Vậy anh có biết một người tên là An Tử Tề, là Mộc hệ dị năng giả không?” Liên Hoa nhịn không được hỏi, hắn thật vất vả mới cày được độ hảo cảm, những vẫn không thể cứu được sao?

Lưu Đại Hổ nghĩ nghĩ: “Không nghe nói có ai họ An là Mộc hệ dị năng giả cả.”

Liên Hoa trong lòng phát lạnh, có thể xác định pháo hôi An đã bị đưa đi làm bia đỡ đạn rồi. Liên Hoa cũng không có biện pháp, chỉ mong kiếp sau pháo hôi An có thể thông minh một chút.

Liên Hoa có chút thất thần, không nói gì, Lưu Đại Hổ cũng hiểu chuyện, không quấy nhiễu. Xóc nảy ngồi xe vài giờ, rốt cục cũng nhìn thấy bóng dáng căn cứ Vân Thành, nơi này sánh với căn cứ Hoa Dương phải nói uy phong hơn nhiều, đây chính là đại bản doanh của Bạch gia.

Có Lưu Đại Hổ dẫn đầu, Liên Hoa thuận lợi đơn giản lấy một thứ chứng minh thân phận, còn làm thẻ tích điểm, bên trong có số tích phân, Lưu Đại Hổ vung tay lên, tặng Liên Hoa một ngàn điểm. Hiện tại một viên tinh hạch cấp một có thể đổi một điểm tích phân, cấp hai được một trăm điểm, năm tích phân có thể mua một cái bánh bột ngô ngũ cốc, mười điểm tích phân có thể mua một bình nước khoáng. Trực tiếp dùng tinh hạch giao dịch cũng có thể. Người thường một ngày cũng chỉ có thể lấy hơn mười hay hai mươi điểm tích phân mà thôi, dị năng giả thì kiếm được nhiều hơn, nhưng người ta chi tiêu cũng nhiều, còn rất nguy hiểm.

Liên Hoa để nai của mình chở đồ đứng chờ bên ngoài căn cứ, Liên Hoa làm nó ẩn thân thật tốt, biến dị thú có thể tiến vào căn cứ rất nghiêm khắc, hơn nữa mang vật tư còn phải nộp lên một phần ba, Liên Hoa không muốn cho Bạch gia chiếm tiện nghi.


Liên Hoa đăng ký trong giấy chứng minh thân phận là Thủy hệ dị năng giả cấp ba, Lưu Đại Hổ cũng biết Bạch Liên Hoa làm như vậy là có nguyên nhân, rất phúc hậu giúp hắn giữ bí mật, còn dặn người trong đội ngũ không được nói ra. Liên Hoa rất cảm ơn hắn, trước khi đi tặng cho Lưu Đại Hổ một đống hoa quả rau dưa, khiến Lưu Đại Hổ cảm động muốn chết, hiện tại rau dưa là cực quý, hoa quả càng khó gặp.

“Cậu Liên, nếu cậu có chuyện gì cứ liên hệ với anh, đừng khách khí.” Lưu Đại Hổ để lại số điện thoại vệ tinh của hắn. Liên Hoa không có loại di động kiểu mới này nên bỏ lại tờ giấy. Lưu Đại Hổ dàn xếp cho Liên Hoa thật tốt, rồi còn phải làm nhiệm vụ. Liên Hoa ôm Liên Ngọc đi dạo trong căn cứ.

Hiện tại căn cứ vẫn phân thành các khu A B C D, khu D cho người thường ở, khu C là dị năng giả cùng người thường ở chung, khu B là của dị năng giả, khu A là dành cho người có cống hiến trọng đại, nghe nói còn có khu S, đó là đại bản doanh của Bạch gia.

Liên Hoa mặc một thân áo choàng xanh lè xanh lét ôm một đứa nhỏ, như quái nhân nghênh ngang đi trong căn cứ, một đường hấp dẫn vô số ánh mắt. Liên Hoa hồn nhiên không thèm để ý, Liên Ngọc đã ồn ào đòi mua rất nhiều đồ chơi. Nó còn vẫn chưa chơi thử đồ chơi của nhân loại đâu!

Liên Hoa hoàn toàn dựa theo Liên Ngọc chỉ huy mà đi, Liên Ngọc trong chốc lát muốn cái này, trong chốc lát muốn cái kia, tất cả các gian hàng gần như đều đi qua. Người nơi này cơ bản là người thường, tuy rằng thoạt nhìn thiếu thốn thức ăn, nhưng vẫn rất an toàn, có thể làm việc, có thể lấy thức ăn, ăn không đủ no, nhưng cũng không chết đói, chờ sở nghiên cứu đưa hạt giống mới ra, bọn họ sẽ tốt hơn.

Liên Hoa lấy ra mấy viên tinh hạch cấp một, mua một đống lớn, nhiêu đây đều không đáng tiền.

“A a, má má, má má.” Liên Ngọc đột nhiên nhìn theo một bóng dáng mà kích động chồm lên.

Liên Hoa thiếu chút nữa không thể ôm vững nó.

“Sao vậy?”

“Kia kìa, kia kìa.” Liên Ngọc nói.

“Cái gì?” Liên Hoa cũng kích động, vội vàng ôm Liên Ngọc nhìn theo hướng nó chỉ rồi chạy như điên.

Đuổi theo nửa con phố, cũng không thấy được bóng dáng Hạ Chí: “Có phải mày nhìn lầm rồi không?” Liên Hoa cau mày hỏi.

“Không có, không có, người ta cảm ứng được, má má ở chỗ này.” Liên Ngọc oa oa khóc lớn.

Liên Hoa không có biện pháp, đành phải vừa dỗ nó vừa tìm, có lẽ thân ảnh Hạ Chí lẫn vào đâu đây?

Liên Hoa tưởng rằng Liên Ngọc cảm ứng nhầm, loại cơ hội này hẳn là không lớn.

“Cậu đang tìm tôi sao?” Bả vai Liên Hoa đột nhiên bị vỗ một phát, Liên Hoa xoay mạnh người.

Vẫn xinh đẹp như vậy, vẫn động lòng người như vậy, ngay cả nụ cười nơi khóe miệng vẫn không thay đổi: “Anh Chí… Không đúng, Tiểu Chí… Cũng không đúng, Tiểu Hạ Hạ….. vợ~~~~” Liên Hoa rơi lệ, kích động ôm con trai xông đến, vì thế, con trai trong tay bị cướp đi, Liên Hoa bị một tia sét đánh cho toàn thân chết lặng, sau đó bị đá bay ra xa, đồ chơi mua được văng đầy đất.

Liên Hoa: “…”

QAQ Vợ à, em thật bạo lực! Liên Hoa quỳ rạp trên mặt đất, miệng phun ra một vòng khói vì điện giật, rơi lệ đầy mặt. một chiếc máy bay nhỏ bằng nhựa rơi bẹp một tiếng trên đầu Liên Hoa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.