Đọc truyện BẬC THẦY THẺ SAO – Chương 91: Quyết Định
Dụ Kha ở vòng thứ năm lại lần nữa đạt được thành tích năm trận thắng liên tiếp, cuối cùng lấy chiến tích 25 trận toàn thắng tiến vào mười sáu cường đấu bán kết.
Sau khi đánh xong thi đấu, Dụ Kha chạy tới thính phòng tìm được Tạ Minh Triết, hiển nhiên thực kích động: “Tôi tiến vào mười sáu cường!”
Tạ Minh Triết cười vỗ vỗ vai hắn: “Đánh không tồi, tôi mời cậu ăn cơm đi.”
Dụ Kha gật đầu như giã tỏi: “Được vừa lúc tôi đói bụng, lần này tôi mời cậu đi, không thể luôn làm cậu mời tôi.” Hắn dừng một chút, lại đột nhiên rất thần bí mà tiến đến bên tai Tạ Minh Triết, thấp giọng nói, “Vừa rồi tôi giống như thấy bạn cùng phòng của cậu cũng ở sân thi đấu, chỉ nhìn thấy cái bóng dáng, tôi sợ nhận sai người cho nên không dám gọi hắn……”
Tạ Minh Triết có chút ngoài ý muốn: “Hẳn là cậu nhìn lầm rồi đi? Tôi không nghe Tần Hiên nói hắn muốn tham gia lần thi đấu này.”
Dụ Kha nhanh chóng xem nhẹ ngoài ý muốn vừa rồi, cao hứng phấn chấn nói: “Mặc kệ, đi ăn cơm trước!”
Hai người cùng nhau đi vào nhà ăn, Dụ Kha thực thích ăn mì, ấn lệ thường hai chén. Tạ Minh Triết xem hắn vùi đầu ăn mì sợi, không khỏi nghi hoặc: “Giữa trưa cậu ăn hai chén, buổi tối ăn hai chén, 9 giờ còn muốn ăn khuya, dạ dày chứa được sao?”
Rõ ràng vóc dáng Dụ Kha thấp hơn so với chính mình rất nhiều, lượng cơm ăn lại lớn hơn với chính mình, mỗi lần cùng hắn ăn cơm Tạ Minh Triết đều hoài nghi dạ dày gia hỏa này có phải hay không khác hẳn với người thường.
Dụ Kha nghe được lời này nhưng thần sắc thản nhiên, nói: “Tôi còn đang cao, đương nhiên muốn ăn nhiều một chút.” Hắn đem ăn xong để ở bên cạnh, lại bưng chen thứ hai lại đây, một bên ăn một bên nói: “Trẻ con một tuổi bình thường sẽ nói chuyện, tôi ba tuổi mới có thể nói chuyện, khi còn nhỏ ba mẹ tôi tổng cảm thấy tôi là cái đồ ngốc.”
Tạ Minh Triết: “……” Xem cậu hiện tại cũng ngây ngốc.
Dụ Kha nói tiếp: “Mẹ tôi mang tôi đi khám bệnh viện, bác sĩ nói, tôi là thuộc về loại phát dục chậm, nam sinh 20 tuổi liền định hình dáng người, nhưng dựa theo tình huống xương cốt phát dục của tôi, tôi có thể dài đến 25 tuổi. Hắc hắc, nói không chừng quá mấy năm tôi liền cao hơn cậu, chiều cao trong lý tưởng của tôi là 1m85!”
Tạ Minh Triết nhìn gia hỏa lùn lùn trước mặt, nén cười nói: “Vậy cậu cố ăn lên.” Có lẽ có thể cao tới 1m75? Tổng cảm thấy khuôn mặt nhỏ này của cậu ta cùng dáng người cao lớn căn bản không xứng đôi.
Sau khi ăn xong hai người cùng nhau về ký túc xá, Tạ Minh Triết đẩy cửa đi vào, phát hiện bạn cùng phòng Tần Hiên đang mặt vô biểu tình ở trong phòng khách đọc sách, vị bạn cùng phòng này luôn luôn không thích nói chuyện, Tạ Minh Triết cùng hắn chào hỏi qua liền trở lại phòng ngủ chính mình.
Hắn đổ bộ official website hiệp hội thẻ sao, quả nhiên thấy ở trên một cái thiệp —— tuyển thủ tân sinh giao lưu tái mười sáu cường ra lò!
Nhấn vào vừa thấy, thiệp liệt ra tư liệu kỹ càng tỉ mỉ mười sáu vị tuyển thủ đánh vào đấu bán kết cùng với tình huống phân tổ kế tiếp lần thi đấu này. Này đó tuyển thủ đem vào buổi chiều ngày mai chia làm bốn cái tổ lớn A, B, C, D tiến hành vòng đào thải, quyết ra bát cường, tứ cường. Tuyển thủ tứ cường sẽ công khai quyết đấu dưới thứ bảy này trước toàn trường, sau khi quyết ra quán quân, á quân, quý quân cuối cùng.
Tạ Minh Triết nhìn lướt qua danh sách, quả nhiên thấy tổ A có cái tên quen thuộc: Dụ Kha ( Kha Tiểu Kha), học viện luật, năm nhất tân sinh kinh tế pháp chuyên nghiệp, chiến tích giai đoạn đấu vòng loại: 25 trận toàn thắng.
Loading…
Nhưng mà làm cậu ngoài ý muốn chính là, cư nhiên ở tổ C cậu cũng phát hiện một cái tên quen thuộc: Tần Hiên ( Q-X), học viện mỹ thuật, năm nhất tân sinh hội họa chuyên nghiệp, chiến tích giai đoạn đấu vòng loại: 25 trận toàn thắng.
Thật nhìn không ra, bạn cùng phòng này cư nhiên vẫn là cái cao thủ chơi game?
Tạ Minh Triết đang cân nhắc, tin tức Dụ Kha liền ở trên quang não bắn ra tới: “Ngọa tào! Tôi không hoa mắt, chiều nay Tần Hiên quả nhiên tới sân thi đấu, hắn cũng vào mười sáu cường! A Triết ngươi mau xem official website.”
Tạ Minh Triết khẽ thở dài: “Tôi thấy được.”
Kiếp trước thời điểm cậu vào đại học cùng ba cái bạn cùng phòng ở chung vui vẻ, thực nhanh liền thành anh em tốt, mỗi ngày mở game cùng nhau đánh LOL, vốn tưởng rằng lúc này ở đại học cũng có thể làm bằng hữu với cùng bạn cùng phòng; nhưng không nghĩ tới, lần này gặp được bạn cùng phòng căn bản không phải cái loại nguyện ý cùng người giao lưu, tính cách chia sẻ, loại sự tình đi thi đấu này cư nhiên nói cũng chưa nói.
Đổi thành trước kia, ký túc xá có người đi thi đấu, mấy cái bạn cùng phòng khác chắc chắn muốn đi hiện trường trợ uy. Kết quả Tần Hiên lại không lên tiếng, dưới trạng huống Tạ Minh Triết hoàn toàn không hiểu rõ đánh vào mười sáu cường.
Nhớ tới vừa rồi nam sinh ngồi ở trong phòng khách sắc mặt lạnh nhạt …… Mặt nóng dán mông lạnh rất không thú vị, nếu Tần Hiên không muốn nói, Tạ Minh Triết cũng lười hỏi. Vẫn là cùng Dụ Kha không có gì tâm nhãn nói chuyện phiếm càng nhẹ nhàng hơn, Tạ Minh Triết chủ động hướng Dụ Kha nói: “Đấu bán kết ngày mai có nắm chắc không? Muốn hay không vào trong game tìm thần tượng Chú Béo của cậu?”
Dụ Kha nói: “Tôi đang muốn đi tìm hắn đây, chờ lát nữa lại nói ha!”
Tạ Minh Triết mỉm cười: “Đi thôi.”
Gửi tin tức xong cậu liền mang lên mũ giáp đổ bộ tài khoản trò chơi Chú Béo, quả nhiên thu được chat void riêng của Dụ Kha: “Chú Béo tôi tiến mười sáu cường rồi nè, 25 trận thắng liên tiếp! Một vòng thắng cuối cùng quá mạo hiểm, thiếu chút nữa bị đối diện khống chết rồi còn may tôi tìm chú mượn Lưu Bị.”
Tạ Minh Triết hỏi: “Cậu còn cần mượn thẻ khác sao?”
Dụ Kha nói: “Tôi còn muốn mượn một tấm Bàn Cổ, phòng ngừa bài của tôi bị đối diện nháy mắt hạ gục hoặc là khống chế, không biết có thể hay không……”
Tạ Minh Triết cũng không nhiều lời, thực dứt khoát mà từ quầy trưng bày lấy ra một tấm Bàn Cổ gửi qua bưu điện cho hắn: “Cố lên.”
Dụ Kha cảm động cực kỳ, lập tức trả lời: “Cảm ơn Chú Béo nhất định tôi sẽ lấy giải thưởng!”
Có thể hơn một ngàn người trong lúc thi đấu, đánh tiến mười sáu cường cuối cùng, thực lực các tuyển thủ này đó không tầm thường, cả buổi chiều Tạ Minh Triết nhìn thi đấu, phát hiện không ít học sinh trình độ đứng đầu, tất cả học sinh tiềm lực mạnh này đó đều là 17-18 tuổi, tuổi tác thích hợp đánh league chuyên nghiệp nếu có thể được câu lạc bộ bồi dưỡng, nói không chừng tương lai có thể biến thành tuyển thủ chuyên nghiệp vô cùng ưu tú.
Nhưng Tạ Minh Triết rốt cuộc không đủ chuyên nghiệp, cậu chỉ có thể nhìn ra trình độ hiện tại người nào đó mạnh hay không mạnh, cụ thể có tiềm lực hay không, có phải đáng giá bồi dưỡng hay không, cậu vẫn quyết định quay đầu lại hỏi sư phụ một câu vậy.
Sáng tinh mơ ngày kế, Tạ Minh Triết liền về studio Niết Bàn.
Khai giảng một tuần, bởi vì muốn thích ứng hoàn cảnh đại học, hơn nữa chương trình học vừa mới bắt đầu tương đối nhiều, một vòng này Tạ Minh Triết lại đang chuyên tâm luyện nick phụ, liên hệ cùng phòng làm việc bên này rất ít.
Hiệp hội có Trì Thanh quản, không cần cậu lo lắng, hoạt động tối hôm qua là anh Trần chỉ huy. Mọi người rất thông cảm cậu mới vừa vào học yêu cầu thích ứng, cũng tận lực không đi quấy rầy. Bất quá, Tạ Minh Triết đột nhiên trở về mọi người vẫn rất kinh hỉ; đặc biệt là Tiểu Béo, trực tiếp bay tới cho Tạ Minh Triết tới cái ôm gấu, nói: “Tiểu Tạ đã lâu không thấy! Lúc sau vào đại học càng tinh thần, càng soái khí nha? Cuối tuần này em vội cái gì đâu? Mọi người đều thực nhớ thương em đó!”
Kim Dược cũng nói: “Không sai, về sau em đi rồi mỗi ngày Tiểu Béo nhắc mãi, nói em không ở đây hắn đều không quen.”
Trì Thanh đi tới nói: “Nếu đã trở lại, kia lưu lại ăn cơm trưa đi, giữa trưa chị làm vài món thức ăn nhiều chút.”
Trì Oánh Oánh nói: “Để chị đi mua chút trái cây!”
Mọi người nhiệt tình làm trong lòng Tạ Minh Triết dâng lên một tia ấm áp, cậu theo thứ tự chào hỏi qua mọi người, phát hiện Trần Tiêu cũng không ở đại sảnh lầu một, liền hỏi nói: “Anh Trần đâu?”
Trần Tiêu vừa lúc từ lầu hai xuống dưới, cười đi đến trước mặt Tạ Minh Triết: “Như thế nào đột nhiên trở lại?”
Tạ Minh Triết nói: “Có chút việc muốn cùng các anh thương lượng, sư phụ ở sao?”
Trần Tiêu gật gật đầu: “Ở trên lầu tưới hoa, anh mang em lên đi.”
Hai người một trước một sau lên lầu, Trần Thiên Lâm đã tưới nước xong thực vật ở ban công, đang ngồi trên ghế ở ban công nằm phơi nắng. Chân hắn trần trụi, đạp lên thảm nhung màu trắng, thoạt nhìn thích ý cực kỳ. Tạ Minh Triết một tuần không gặp hắn, nhìn hắn thật là sống như thần tiên.
Trần Thiên Lâm đối với ánh mắt tiểu đồ đệ, khẽ cười một chút: “Tiểu Tạ đã trở lại rồi?”
Tạ Minh Triết gật gật đầu, rất trực tiếp nói: “Sư phụ, em ở trường học gặp Kha Tiểu Kha.”
Trần Thiên Lâm giật mình: “Khéo như vậy?”
Tạ Minh Triết nói: “Là rất khéo, ngày đó báo danh em nghe thấy giọng nói hắn thực quen tai, thời điểm cùng hắn đi gia nhập hiệp hội thẻ sao, hắn nói ID chính mình trong trò chơi tên Kha Tiểu Kha.”
Trần Thiên Lâm lập tức từ trên ghế nằm đứng lên, mặc vào dép lê nói: “Sao lại thế này, nói tỉ mỉ.”
Ba người cùng nhau đi vào phòng ngủ, Trần Tiêu đi đổ ba chén nước lại đây, đưa cho Tạ Minh Triết một ly, hỏi: “Em xác định Kha Tiểu Kha là Quỷ Thiếu kia sao?”
Tạ Minh Triết lắc đầu: “Trước mắt còn chưa xác định, nhưng em phát hiện Kha Tiểu Kha thật sự rất lợi hại, hắn báo danh tham gia trường học tân sinh giao lưu tái lấy chiến tích 25 trận thắng liên tiếp tiến mười sáu cường. Hắn còn tìm em mượn mấy tấm thẻ bài hoàn thiện set thẻ của mình, em cảm giác ý thức hắn rất mạnh. Cho nên em nghĩ, có khả năng đem hắn phát triển trở thành đội viên thứ ba hay không?”
Trần Tiêu khẽ nhíu mày; “Chỉ là trong tân sinh giao lưu tái mà nói, thực lực mười sáu cường không nhất định có thể làm tuyển thủ chuyên nghiệp. Hơn nữa, hắn cũng không có thiên phú thẻ bài gốc đi? Nguyên nhân em muốn kéo hắn tiến vào là?”
Tạ Minh Triết nói: “Hắn thực thích phong cách quỷ bài khủng bố, phương diện thẻ bài gốc này thật ra không cần lo lắng, em có thể đích thân chế tạo cho hắn một bộ set thẻ quỷ bài. Em rất thích gia hỏa này, muốn hắn làm đồng đội chúng ta. Mấu chốt hiện tại là, em còn không thể xác định rốt cuộc hắn có đủ thiên phú, có thể bồi dưỡng thành tuyển thủ chuyên nghiệp hay không.”
Trần Thiên Lâm lập tức hiểu được ý nghĩ đồ đệ, nói: “Cho nên em trở về, là muốn cho chúng ta giúp em quan sát hắn?”
“Ừm, em không lộ ra thân phận chính mình, hiện tại hắn cũng chỉ đem em trở thành đồng học.” Tạ Minh Triết nghiêm túc nói, “Trước mắt hắn đánh vào mười sáu cường, chiều nay là thi đấu mười sáu tiến tám cùng tám tiến bốn, nếu dưới tình huống hắn có thể không tiếp thu bất luận kẻ nào chỉ đạo, dựa vào chính mình đánh vào tứ cường, có phải thuyết minh thiên phú hắn không kém hay không?”
Trần Tiêu trầm mặc một hồi, rốt cuộc gật đầu tán đồng một chút, nói: “Giải ở trong đại học Đế đô, trình độ có thể đánh vào tứ cường xác thật không tồi, trong vòng chức nghiệp cũng có không ít câu lạc bộ sẽ tìm kiếm ở các giáo phái lớn hạt giống tốt như này.” Hắn nhìn về phía Trần Thiên Lâm, ôn nhu nói, “Anh, nếu Tiểu Tạ thực thích cái Kha Tiểu Kha này, chúng ta liền đi xem đi, vạn nhất là nhân tài đáng giá bồi dưỡng thì sao?”
Trần Thiên Lâm bình tĩnh nói: “Anh muốn hỏi các ngươi một vấn đề, hai người các em là muốn bằng lực lượng của chính mình đánh thi đấu cá nhân trước, lúc sau đánh ra danh khí lại chiêu nạp tuyển thủ thành lập câu lạc bộ; hay là chiêu nạp đủ tuyển thủ trước rồi trực tiếp thành lập câu lạc bộ lại đi đánh league chuyên nghiệp?”
Vấn đề trình tự trước sau này, Tạ Minh Triết gần nhất vẫn luôn ở do dự.
Mùa giải thứ 5, Đường Mục Châu đơn thương độc mã sát nhập liên minh, 50 trận thắng liên tiếp quét ngang sân thi đấu thi đấu cá nhân, trực tiếp bắt lấy tổng quán quân thi đấu cá nhân, ở dưới tình huống vô số câu lạc bộ mượn sức, hắn cự tuyệt toàn bộ lời mời chính mình sáng lập câu lạc bộ Phong Hoa. Sau đó hắn lợi dụng danh khí chính mình bắt được rất nhiều đầu tư, mở rộng câu lạc bộ tuyển nhận rất nhiều tuyển thủ, do đó làm câu lạc bộ Phong Hoa biến thành hào môn đỉnh kim tự tháp chức nghiệp liên minh.
Mùa giải thứ 7, Bùi Cảnh Sơn cùng Diệp Trúc lấy tình thế tổ hợp xuất đạo, ngay từ đầu liền sáng lập câu lạc bộ “Ám Dạ Chi Đô”, chỉ là lúc ấy câu lạc bộ chỉ có hai tuyển thủ bọn họ. Hai người tham gia thi đấu cá nhân, giải hạng mục hai người, set thẻ cổ trùng của Bùi Cảnh Sơn cùng set thẻ hệ bướm của Diệp Trúc, thành tồn tại sáng nhất mùa giải thứ 7. Bùi Cảnh Sơn nhất cử thu hoạch quán quân thi đấu cá nhân, Diệp Trúc bắt lấy giải thưởng Tân nhân xuất sắc nhất, trong giải hai người cũng phát huy xuất sắc cầm vị trí thứ ba. Câu lạc bộ Ám Dạ Chi Đô bởi vậy hấp dẫn không ít tuyển thủ, dần dần mà phát triển lớn mạnh.
Mặc kệ Đường Mục Châu hay Bùi Cảnh Sơn, quá trình sáng tạo câu lạc bộ đều là chút ít tuyển thủ thi đấu trước, mở danh khí sau lại mở rộng quy mô câu lạc bộ, từ ít đến nhiều, từ thấp đến cao.
Chính là, Tạ Minh Triết không muốn đi theo con đường bước chân giống như bọn họ.
Trước mắt Niết Bàn chỉ có cậu cùng Trần Tiêu hai cái tuyển thủ, nếu dựa theo kế hoạch phía trước, cậu cùng Trần Tiêu trước sang năm tham gia thi đấu cá nhân, giải hai người đánh ra danh khí sau lại tuyển nhận đội viên mạnh, xác thật có thể cho câu lạc bộ Niết Bàn nhanh chóng phát triển lớn mạnh. Nhưng nói thế, sang năm thi đấu đoàn thể câu lạc bộ bọn họ liền không thể tham gia, cũng không cách nào bắt được cúp “Câu lạc bộ tốt nhất năm”.
Một người lấy giải thưởng nhiều, cũng không bằng cúp “Câu lạc bộ tốt nhất” có trọng lượng.
Ở trước khi sang năm chính thức dự thi còn có một đoạn thời gian, cậu có thể tìm trước một ít đồng đội mạnh, tạo thành một đoàn thể đội hình có thể đánh thi đấu. Đến lúc đó, trừ bỏ thi đấu cá nhân, giải hai người hạng mục nhỏ này đó, Niết Bàn còn có thể tham gia thi đấu đoàn thể —— chẳng sợ lấy không được quán quân, lấy cái thứ ba, đều đủ để chứng minh thực lực Niết Bàn.
Cho nên, tại sao không đem thi đấu cá nhân, thi đấu đoàn thể đặt ở cùng nhau suy xét? Này cũng không xung đột.
Tạ Minh Triết sinh ra ý nghĩ như vậy, mấu chốt vẫn là Kha Tiểu Kha xuất hiện. Sư phụ nói, Tiểu Kha rất có thể là Quỷ Thiếu, hội trưởng hiệp hội Tử Thần Chi Nhãn, cậu vừa lúc ở trong hiện thực gặp Dụ Kha, phát hiện Dụ Kha chơi game xác thật lợi hại.
Nếu Dụ Kha có thể trở thành đồng đội, vậy không thể tốt hơn.
Trước mắt anh Trần làm thẻ thực vật Tạ Minh Triết còn chưa có gặp qua, nhưng cậu tổng cảm thấy thẻ thực vật cùng thẻ nhân vật tổ hợp ở bên nhau có chút biệt nữu, nhưng nếu chính mình tự thiết kế quỷ bài, vậy làm cộng sự cùng Nhân tộc, Thần tộc bài của mình, chẳng phải là tay trái phối hợp tay phải —— càng thêm ăn ý sao?
Cũng là xuất phát từ suy xét như vậy, Tạ Minh Triết mới muốn mời sư phụ ra ngựa, cẩn thận quan sát Kha Tiểu Kha một chút có thiên phú đánh chức nghiệp hay không, có đáng giá chính mình hao phí tâm lực chuyên môn vì hắn chế tạo set thẻ quỷ bài hay không.
Nghĩ vậy, ánh mắt Tạ Minh Triết đột nhiên trở nên phá lệ kiên định, cậu nhìn Trần Tiêu nói: “Anh Trần, hai người chúng ta đi thi đấu, đây là phục chế con đường Đường Mục Châu cùng Bùi Cảnh Sơn. Em nghĩ không bằng chúng ta càng lớn mật một chút, trước sáng tạo câu lạc bộ lại đi đánh league chuyên nghiệp, thi đấu cá nhân, giải hai người đương nhiên muốn tham gia —— đoàn chiến, Niết Bàn chúng ta cũng không thiếu!”
Giọng nói của cậu leng keng hữu lực, từng chữ đều lộ ra kiên quyết. Tuy rằng ở rất nhiều người nghe tới cái này quả thực là chê cười —— trực tiếp sáng tạo câu lạc bộ đi đánh thi đấu đoàn thể, còn muốn lấy thưởng? Sự tinh này căn bản là không có khả năng thực hiện!
Nhưng nhìn bộ dáng cậu tin tưởng mười phần, Trần Tiêu cũng không khỏi hơi hơi động dung.
Tiểu Tạ loại trời không sợ, đất không sợ cá tính dũng cảm hắn thật là cực kỳ thưởng thức. Tuy nói vậy nghe không có khả năng thực hiện, nhưng ai quy định không thể thử một lần đâu? Có thất bại cũng bất quá bị người cười nhạo hai câu, có gì quan trọng? Lúc trước hắn lấy thân phận đệ đệ Trần Thiên Lâm ở sân thi đấu thua nhiều trận như vậy, bị cười nhạo còn chưa đủ nhiều sao?
Muốn làm, vậy làm lớn một hồi!
Trần Tiêu hít sâu, cho Tạ Minh Triết một cái ánh mắt tán đồng, quay đầu lại nhìn ca ca nói: “Em đồng ý ý tưởng của Tiểu Tạ, nếu muốn trở về liên minh chỉ hai người chúng ta có ý tứ gì? Không bằng dứt khoát tổ một chi đội ngũ, trực tiếp đánh sâu vào thi đấu đoàn thể sang năm!”
Trần Thiên Lâm bình tĩnh nói: “Yêu cầu thi đấu đoàn thể không đơn giản như vậy, trừ phi là câu lạc bộ đã có thành tích, liên minh vì tuyên truyền sẽ trực tiếp cho câu lạc bộ dự thi. Câu lạc bộ mới thành lập muốn đi đánh thi đấu đoàn thể, mỗi một vị tuyển thủ đều phải ở thi đấu cá nhân đều tiến vòng chung kết, mới có tư cách báo danh. Các ngươi có cái tin tưởng này không?”
Trần Tiêu cùng Tạ Minh Triết liếc nhau, nhìn nhau mỉm cười: “Có!”
Trần Thiên Lâm xem hai người hưng phấn như vậy, cũng không muốn giội nước lã cho bọn hắn, nói: “Được thôi, buổi chiều anh đi trước nhìn xem Kha Tiểu Kha thi đấu, nếu hắn như Tiểu Tạ nói có thiên phú như vậy, vậy đem hắn kéo vào Niết Bàn bồi dưỡng.”
Tạ Minh Triết hưng phấn cực kỳ, trong lòng cầu nguyện: Dụ Kha cậu ngàn vạn lần đừng làm tui mất mặt đó! Tui chuyên môn đều đem sư phụ mời đến xem cậu thi đấu, nếu cậu dám rớt dây xích, quay đầu lại đánh một trận.
Đối hết thảy Dụ Kha không hề biết, xoa mũi đánh cái hắt xì lớn.
Thiệt kỳ quái, gần đây đánh hắt xì là chuyện như thế nào?
******