Đọc truyện BẬC THẦY THẺ SAO – Chương 53: Bậc Thầy Thẻ Sao – Bách Khoa Thẻ Bài
Mùa giải thứ 10 đã được bắt đầu rồi. Hôm qua, Đường Mục Châu có nghe mọi người nhắc tới Chú Béo đã phá được kỷ lục phó bản Tử Trúc Lâm, thế nhưng hắn mặc kệ, cũng không có quan tâm tới.
Lúc đó, hắn đang còn bận làm set thẻ bài phối hợp với Trầm An.
Thế nhưng, hôm nay Diệp Trúc lại ngoi lên lần nữa, nói rằng Chú Béo lại đem kỷ lục phó bản Tử Trúc Lâm phá lần nữa, hơn nữa còn phá những 3 lần liên tiếp??
Nghe thấy vậy, Đường Mục Châu cũng không khỏi chú ý tới chuyện này.
Bởi vì hiện tại bầy đàn đang hào hứng, bàn tán sôi nổi về set thẻ bài phá kỷ lục này.
Bùi Cảnh Sơn phân tích: “Từ góc độ thời gian cho thấy, tiểu quái được phân ra làm 2 đợt. Cho nên theo tôi nhận định set thẻ bài của Chú Béo có lẽ bên trong có một thẻ bài có tính chế giễu, có thể lùa 1 lần được 60 con tiểu quái.”
Lăng Kinh Đường hỏi: “Ta nhớ lần đó lão Nhiếp phá kỷ lục hình như là dùng thẻ Độc Giác Hắc Tê đúng không?”
Nhiếp Viễn Đạo “Ừ” một tiếng, sau đó bổ sung thêm:
“Tốc độ của Hắc Tê cũng không tính là nhanh nhất. Có lẽ tốc độ của Tôn Sách nhanh hơn tốc độ của Hắc Tê.”
Nhắc tới tốc độ di chuyển, Sơn Lam – người am hiểu về bay lượn, tấn công trên không, có tốc độ di chuyển nhanh nhất trong số những người ở đây là người có quyền lên tiếng nhất:
“Chim ưng của ta có tốc độ di chuyển tăng lên 650%. Đây là thẻ bài có tốc độ di chuyển nhanh nhất tính tới thời điểm hiện tại trong liên minh. Thẻ bài loại hình động vật phi hành trên không trung có tốc độ di chuyển khá cao. Nhưng set thẻ bài của Chú Béo lại là thẻ bài loại nhân loại. Đừng nói rằng hắn làm ra một cái thẻ bài nhân loại có khả năng bay nha?”
Lăng Kinh Đường nói:
“Có thể bay được, vậy thẻ bài đó thuộc về Thần tộc. Thiên sứ có cánh thần có thể bay được. Nhân loại nếu như có thể bay được, vậy tấm thẻ bài này đưa cho hệ thống xét duyệt chắc chắn sẽ không thể nào thông qua.”
Diệp Trúc không khỏi than thở nói:
“Chẳng lẽ Tôn Sách cưỡi một con chim nào đó bay đi dụ quái à?”
Nhiếp Viễn Đạo chỉ ra điểm mấu chốt:
“Cưỡi động vật trên cạn, kết hợp với tốc độ di chuyển được tăng thêm từ kỹ năng liên kết, có thể thực hiện được điều này.”
Đường Mục Châu hắn cũng không tham gia thảo luận, “Hắn đi hỏi thẳng”.
Ai bảo hắn thân với Chú Béo cơ chứ!!
“Chú Béo, nghe nói chú phá kỷ lục phó bản Tử Trúc Lâm?? Dùng set thẻ bài gì phá vậy?? Có thể cho ta nhìn một chút được không?”
Đường Mục Châu phát một cái tin nhắn riêng cho Tạ Minh Triết.
“……..”
Tạ Minh Triết nhìn biệt hiệu 7456789 mà có chút kinh ngạc.
Sau khi mùa giải thứ 10 khai mạc, hắn và Đường Thần cũng lâu không có liên lạc với nhau.
Hắn còn tưởng rằng Đường Mục Châu đang chuyên tâm chuẩn bị cho mùa giải mới, không có thời gian đăng nhập vào cái biệt hiệu này. Không ngờ lúc này đối phương đột nhiên phát tới cho hắn một cái tin nhắn.
Nếu như Đường Mục Châu cảm thấy hứng thú với set thẻ bài đánh phó bản này của hắn, vậy thì hắn cũng lười giấu diếm nữa, trực tiếp chụp ảnh màn hình diện mạo, số liệu set thẻ bài đưa cho Đường Mục Châu:
“Là dùng set thẻ bài này đánh.”
—— Tôn Sách dụ quái, Hoàng Cái phụ trợ, ba thẻ Chu Du quần công, trong đó Tôn Sách và Chu Du là 2 tấm thẻ bài có kỹ năng liên kết.
Đường Mục Châu nhìn set thẻ bài, khẽ nheo mắt lại, hỏi:
“Kỹ năng liên kết?? Là ai đã dạy cậu vậy?”
Tạ Minh Triết nhìn Trần Thiên Lâm một cái, hỏi:
“Sư phụ, Đường Mục Châu đang tìm kiếm thông tin về set thẻ bài phá kỷ lục. Anh ấy còn hỏi em ai đã dạy em, em có nên trả lời cho anh ấy biết là anh không?”
Vì hắn đã bái Trần Thiên Lâm là sư phụ, cho nên hiện tại, Đường thần là sư huynh của hắn.
Trần Thiên Lâm suy nghĩ một chút, nói:
“Trước tiên đừng có quấy rầy hắn. Gần đây đang có trận thi đấu, nếu như biết anh trở lại, Tiểu Đường chắc chắn sẽ tới tìm anh, dễ bị phân tâm. Em cứ nói với hắn rằng có một vị cao thủ am hiểu số liệu đã hướng dẫn em, thế nhưng người này không có để lại danh tính cho em biết là được.”
Tạ Minh Triết gật đầu, trả lời nguyên văn lời Trần Thiên Lâm cho Đường Mục Châu biết:
“Có một vị cao thủ am hiểu số liệu đã hướng dẫn em, thế nhưng người này không có để lại danh tính cho em biết.”
“Cao thủ? Chẳng trách người lại tiến bộ nhanh như vậy, lại còn học được cả kỹ năng liên kết nữa.”
Đường Mục Châu cười nói, cũng không có hỏi nhiều nữa.
Hắn nghĩ, có lẽ một vị đại thần nào đó trong giải đấu phát hiện ra tài năng của Chú Béo, sau đó tiện tay chỉ dẫn hắn đôi điều. Hoàn toàn không có ngờ tới được, người chỉ dẫn Tạ Minh Triết lại chính là ân sư Trần Thiên Lâm của mình, đã biến mất cách đây gần 5 năm. Càng không ngờ rằng cái tên Chú Béo này lại biến thành tiểu sư đệ của mình!
Sau cuộc trò chuyện với Đường Mục Châu, Tạ Minh Triết và Trần Thiên Lâm cùng nhau cởi mũ ra, sau đó ăn cơm trưa với Trần Tiêu đang chờ.
Tài nấu ăn của Trần Tiêu rất tốt. Tuy ít món ăn, thế nhưng toàn món bổ dưỡng ngon lành, được nêm nếm gia vị đầy đủ, hoàn toàn có thể so sánh với một vị đầu bếp chuyên nghiệp.
Sau bữa ăn, Trần Tiêu vừa rửa bát vừa nói:
“Tiểu Tạ, buổi chiều em ở lại đây trò chuyện với anh trai anh nha. Anh ra ngoài có chút việc, trước lúc cơm tối anh sẽ quay lại đón em.”
Tạ Minh Triết nghi hoặc hỏi lại:
“Chuyện gì vậy anh? Có cần em hỗ trợ không?”
Trần Tiêu nói:
“À chuyện có liên quan tới bản quyền công hội Thánh Vực ấy mà. Luật sư hẹn anh chiều nay tới gặp Thiệu Bác.”
Tạ Minh Triết cũng không hiểu lắm nội dung bản hợp đồng anh đã ký lúc trước với câu lạc bộ Thánh Vực. Thế nhưng nếu như hợp đồng đã tới hạn kết thúc, tốt nhất vẫn nên làm một cái văn bản chấm dứt hợp đồng sẽ đảm bảo hơn, tránh việc tương lai cãi vã, không có được rõ ràng, gây ra căng thẳng.
Trần Thiên Lâm nhìn em trai mình, nhắc nhở một câu:
“Không nên giải thích quá nhiều, càng nhiều lời càng dễ mắc lỗi. Em đã đến hạn, hợp đồng tới kỳ hạn cũng nên chấm dứt hợp đồng, sau này thích làm gì thì làm,. Tương lai, nếu như em xuất đạo, lúc đó tài năng của em quá mạnh mẽ khiến cho Thiệu Bác hoài nghi, anh sẽ ra mặt giải quyết dùm em.”
Trần Tiêu nghe thấy vậy liền cảm thấy ấm áp trong lòng, nhỏ giọng nói:
“Anh, anh yên tâm đi, em biết phải làm như thế nào mà.”
Trần Thiên Lâm gật đầu nói: “Đi, đi!”
Sau khi Trần Tiêu dời đi, Tạ Minh Triết cảm thấy vô cùng tò mò, thế nhưng vì ngại, hắn cũng không dám hỏi.
Trần Thiên Lâm thấy hắn có vẻ nghi hoặc, liền lên tiếng giải thích:
“Trần Tiêu cũng không phải em ruột của ta. Hắn được nhà chúng ta nhận nuôi. Sau khi cha mẹ ta ngoài ý muốn qua đời, ta một mình nuôi dạy hắn khôn lớn. Gia đình nhà Thiệu Bác và gia đình ta là hàng xóm của nhau. Sau khi cha mẹ ta qua đời, Thiệu Bác vẫn luôn quan tâm tới hai anh em nhà chúng ta. Ta và hắn từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cho nên vô cùng tín nhiệm hắn.
Tạ Minh Triết gật đầu:
“Ồ….Thế Trần Tiêu ký hợp đồng cũng vì tín nhiệm Thiệu Bác sao?”
Ánh mắt Trần Thiên Lâm hiện lên một tia lãnh ý:
“Ừ! Nếu như không phải lúc đó Trần Tiêu còn quá nhỏ, giấu ta lén lút ký hợp đồng với hắn, thì có lẽ hiện tại hắn cũng giống như Tiểu Đường kia, đều là tuyển thủ hạng nhất rồi.”
“Anh Trần có quen biết với Đường Mục Châu?”
“Họ có mối quan hệ riêng tư rất tốt. Trước kia còn thường xuyên trao đổi với nhau cùng thiết kế thẻ bài đấy.”
Phải nói quả thực đáng tiếc cho Trần Tiêu khi mà hắn đã bỏ phí mất 5 năm vì bản hợp đồng này.
Thế nhưng vẫn chưa quá muộn, sau khi chấm dứt hợp đồng, trở thành tuyển thủ tự do, mùa giải tiếp theo lại bắt đầu lại, chỉ cần có thực lực, không sợ không đánh ra được thành tích.
Quỷ Ngục không phải là một tuyển thủ đại tài trưởng thành trễ đó sao??
Thương hiệu thẻ bài yêu tộc của hắn được ra mắt vào mùa giải thứ 3, thế nhưng tới tận mùa giải thứ 8 mới đánh ra được danh tiếng.
Tạ Minh Triết tin tưởng Anh Trần chắc chắn có thể làm được.
Đúng lúc này, Quang Não Tạ Minh Triết bắn ra một cái tin tức.
“Không gian cá nhân của ngài có một thông báo mới từ hệ thống, vui lòng kiểm tra càng sớm càng tốt.”
Sau khi ứng dụng Thẻ Sao và trò chơi được ràng buộc xong, Quang Não sẽ đồng bộ hóa với email và phần mềm chat trong không gian cá nhân của người chơi, khi đó người chơi có thể trò chuyện riêng tư với bạn bè theo thời gian thực, giúp cho người chơi không phải lo lắng bỏ sót mất thông tin quan trọng.
Sư phụ đưa cho hắn một Quang Não, quả thật thứ này dùng rất tốt.
Tạ Minh Triết mở khóa bằng dấu vân tay sau đó nhấn vào hộp thư. Chỉ thấy bên trong phong thư có một cái thông báo hệ thống màu đỏ ——
“Xin chào người chế thẻ. Thẻ bài Tôn Sách, Chu Du có kỹ năng liên kết 【Giang Đông Song Bích】của bạn đã vượt qua vòng xét duyệt sơ bộ của hệ thống. Bạn có thể đem thẻ bài này mang đi đánh phó bản và dã ngoại. Nếu như bạn muốn đem thẻ bài này tham gia thi đấu, bạn cần phải hoàn thiện dữ liệu bách khoa thẻ bài và phải thông qua phúc thẩm từ người phân tích chuyên nghiệp của nhà phát hành.”
Tạ Minh Triết đọc mà cảm thấy sửng sốt —— Những là bài trước đây hắn làm đều chỉ cần xét duyệt 1 lần duy nhất là thông qua, tại sao lần này lại còn có phúc thẩm (kiểm tra lại) nữa?
Hiển nhiên, Trần Thiên Lâm cũng nhìn thấy bức thư này, hắn liền lên tiếng giải thích:
“Do kỹ năng liên kết có liên quan tới hai hay nhiều thẻ bài trở lên, cho nên vì đảm bảo tính công bằng trên sân đấu, thẻ bài liên kết cần phải thông qua phúc thẩm, hoàn thiện dữ liệu thẻ bài một cách chi tiết.”
Kỹ năng liên kết 【Giang Đông Song Bích】của Chu Du và Tôn Sách đối với Tạ Minh Triết mà nói thì quá là dễ hiểu. Thế nhưng đối với người của cái thế giới này không biết Chu Du, Tôn Sách là ai thì lại là chuyện khác. Nếu như không viết rõ ràng ý nghĩ khi thiết kế thẻ bài này, phía nhà phát hành sẽ không cho phép đem kỹ năng liên kết này lên sân thi đấu.
Do những tấm thẻ bài này được thiết kế để tưởng nhớ những nhân vật này. Cho nên tốt hơn hết là nên làm rõ bối cảnh chuyện xưa của bọn họ.
Chẳng những có thể khiến cho tấm thẻ bài có tình có lý, mà nhờ đó còn có thể để mọi người thấu hiểu, rõ ràng hơn những vị anh hùng này.
Thư nhà phát hành có nhắc tới “Bách khoa thẻ bài”, đại khái chính là nhắc tới vấn đề này.
Nghĩ tới đây, Tạ Minh Triết liền nói:
“Sư phụ, có thể cho em xem xem một chút set thẻ bài Chúng Thần Điện được không? Không biết kỹ năng liên kết thẻ bài chủng thần của bọn họ được thiết kế và miêu tả cụ thể như thế nào, em muốn xem nó một chút để tham khảo.”
Trần Thiên Lâm điều chỉnh set thẻ bài Chúng Thần Điện lại và nói:
“Em có thể nhìn thiết kế kỹ năng liên kết giữa Lucifer và Michael.”
Hắn đã từng nghe Đường Mục Châu đề cập tới những thẻ bài thuộc chủng thần của Chúng Thần Điện. Thế nhưng đây là lần đầu tiên Tạ Minh Triết được tận mắt nhìn thấy.
Phong cách thẻ bài của Chúng Thần Điện được thiết kế vô cùng tinh tế và tỉ mỉ.
Lucifer có một đôi cánh quỷ đen tuyền ở phía sau. Hắn có một đôi mắt màu đỏ, đỏ như máu, vô cùng đáng sợ, mái tóc đen tuyền, vẻ ngoài điển trai và cái miệng hơi nhếch lên nhìn rất là tà ác. Những thứ này làm cho dáng vẻ Ma Vương toát ra vô cùng sâu sắc; Khí chất của Michael thì hoàn toàn ngược lại, hắn có ánh mắt xanh như bầu trời, một đôi cánh trắng muốt ở sau lưng, nhìn rất là xinh đẹp và thánh thiện.
Tạ Minh Triết nhìn thấy một ghi chú được viết bằng font chữ nhỏ ở góc dưới bên phải của mặt trước tấm thẻ ——
Bách khoa thẻ bài: Lucifer vốn là một vị tổng lãnh thiên thần đầy quyền năng trong số các thiên thần. Nhưng do không chịu khuất phục trước Chúa Jesus nên hắn đã suất lĩnh 1/3 quân đoàn thiên sứ nổi dậy và trở thành một thiên thần sa ngã, biến thành một vị Ma Vương tối cao; Michael là thủ lãnh đứng đầu các chiến sĩ bảo vệ cho Chúa. Hắn là chỉ huy tối cao của đội quân Thiên sứ, phục tùng mệnh lệnh Chúa chiến đấu với Lucifer; Cả hai có mối quan hệ thù địch và số phận của họ gắn bó chặt chẽ với nhau.
Kỹ năng liên kết [Ánh sáng và Bóng tối]: Khi Michael ở trên sân, Lucifer bị Thánh Quang (ánh sáng thánh thần) bao phủ, lực phòng ngự giảm xuống 50%, thế nhưng do ở trong trạng thái thù hận, lực tấn công tăng cường lên 100%; Khi Lucifer tấn công mục tiêu của kẻ thù, Michael bị dính ma chú hắc ám đầu độc, có 50% xác suất gây ra tác chiến hiệp đồng (hợp tác), cùng Lucifer tấn công cùng một mục tiêu.
Tạ Minh Triết: “………….”
Hắn mặc dù chưa bao giờ đọc qua Kinh thánh, thế nhưng cũng có nghe nói tới Lucifer và Michael rất nhiều. Hai người bọn họ rất là nổi tiếng.
Giới thiệu vắn tắt về câu chuyện xưa của hai người bọn họ quả thực rất qua loa, thiết kế kỹ năng liên kết cũng xem như là hợp lý.
Trước khi Lucifer chưa có phản bội, hai người này có thể tác chiến hiệp đồng được; Sau khi phản bội, Michael vừa xuất hiện, Lucifer liền rơi vào trạng thái cuồng bạo, lực phòng ngự giảm xuống, lực công kích tăng lên…
Theo qui định chính thức từ nhà phát hành, thuộc tính của chiêu thức liên kết được tăng lên tối đa là 50%. Thế nhưng sau khi chủ động để thuộc tính phòng ngự giảm xuống 50%, tính công kích liền có thể đề cao lên được 100%. Đây cũng xem như là hợp tình hợp lý.
Tạ Minh Triết tò mò hỏi:
“Sư phụ, đây chính là bách khoa thẻ bài à?”
Trần Thiên Lâm:
“Đây chỉ là một phiên bản ngắn (sơ lược) được đặt ở mặt trước của tấm thẻ. Chân chính bách khoa thẻ bài, bên phía nhà phát hành qui định phải làm càng chi tiết càng tốt. Câu chuyện được viết đầy đủ, xúc tích, mô tả sáng tạo, ít nhất cũng phải từ 500 từ trở lên.”
Xem ra, muốn làm một vị chế tạp sư (người chế thẻ) có lẽ cần phải học xong cách viết một đoạn văn ngắn nữa?
Tạ Minh Triết vào đầu bứt tai.
Hắn kiếp trước là sinh viên khoa học tự nhiên, tuy thích đọc tiểu thuyết thế nhưng để viết ra được một cuốn tiểu thuyết thì đó lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Hắn viết chắc chả khác học sinh tiểu học viết văn là mấy, đừng nói tới việc viết lại một câu chuyện xưa đầy đặc sắc, ngay tới cả viết một nhân vật thôi cũng đã là khó đối với hắn rồi.
Phía nhà phát hành qui định muốn đem thẻ bài Chu Du và Tôn Sách vào sân thi đấu thì cần phải hoàn thiện số liệu thiết kế thẻ bài và giới thiệu vắn tắt bách khoa thẻ bài, hắn phải tìm cách viết ra chúng.
Trần Thiên Lâm thấy Tạ Minh Triết có vẻ sầu não, hắn nhẹ nhàng nói:
“Em đừng lo lắng! Những tấm thẻ bài này chưa qua phúc thẩm thì cũng không có ảnh hưởng gì, em vẫn mang đi đánh phó bản được mà, chỉ không được phép mang vào sân thi đấu thôi. Em cứ từ từ suy nghĩ cũng được.”
Tạ Minh Triết phục hồi tinh thần lại, nói:
“Em viết văn không được tốt cho lắm, nếu như có ai đó viết văn tốt, em sẽ đem câu chuyện xưa này đại khái nói ra cho họ biết. Sau đó nhờ họ sẽ chỉnh sửa lại câu từ cho tốt thì tốt biết bao nhỉ?”
Nói tới đây, đột nhiên hai mắt Tạ Minh Triết sáng ngời,
“Đúng rồi, Oanh Oánh! Không biết Oánh Oánh có viết được không ta?? Để em thử hỏi một chút xem.”
Trì Oánh Oánh phụ trách quảng bá, tuyển dụng cho công hội hai ngày qua. Nghe mập mạp nói nàng hình như là một vị tài nữ tốt nghiệp ngành văn học.
Viết văn quảng bá, tuyên truyền là sở trường của nàng.
Vậy không bằng hắn trò chuyện với nàng một chút, xem xem nàng có thể giúp hắn sửa lại câu từ miêu tả được không.
Tạ Minh Triết đối với chi tiết cụ thể những câu chuyện xưa này cũng không có nhớ được rõ ràng lắm. Hắn cũng không thể nào tái hiện vài chục vạn chữ theo như nguyên tác trong mấy cuốn tiểu thuyết được.
Kể cả hắn có trực tiếp mang theo vài cuốn tiểu thuyết xuyên không qua, có thể trực tiếp phục chế nguyên tác đi chăng nữa thì làm như vậy cũng không có tôn trạng nguyên tác giả mà biến thành đạo văn (sao chép).
Đem các nhân vật trong những câu chuyện xưa biến thành thẻ bài chiến đấu tương đương với việc đem hợp chất đơn giản biến thành hợp chất phức tạp. Đây là “sáng tác trọn vẹn.”
Một phần để tưởng nhớ và kính trọng người đã sáng tác, một phần có thể hoàn thiện dữ liệu bách khoa thẻ bài theo yêu cầu của nhà phát hành, để cho người của cái thế giới này có thể hiểu rõ những nhân vật kia. Và hắn – thân là người Trái Đất duy nhất ở đây, mới có thể làm được.