Bậc Thầy Phản Diện

Chương 8: Nội y đổi linh dược


Đọc truyện Bậc Thầy Phản Diện – Chương 8: Nội y đổi linh dược

Sau gần một tháng qua, Nghi Lâm và Đỗ Dự sớm ngày ở chung, độ hảo cảm cũng tăng mấy lần, lên đến 20 điểm. Nữ ni tuyệt mĩ này bên dưới bề ngoài khiếp sợ là một trái tim ưa thích mạo hiểm và mới lạ. Những câu chuyện Đỗ Dự kể dần len lỏi mở ra con đường đi vào tim nàng.

Chỉ là Đỗ Dự hiện tại sắp phải đối diện với hai chữ phải chết. Một tháng khổ cực tu luyện nhưng vì tư chất có vấn đề, chỉ có thể tăng vạn lý độc hành lên cấp 2, không còn thời gian luyện nữa. Cuối cùng, Đỗ Dự cắn răng hỏi Điền Bá Quang: “Đại ca, người có biện pháp nào giúp tăng công lực trong thời gian ngắn không?”

Điền Bá Quang khẽ vung tay để lộ một viên dược hoàn ngăm đen!

“Thứ này tên là tiểu hoàn đan, dùng một viên tương đương với ba tháng luyện công” Điền Bá Quang hì hì cười khẽ: “Vật này ta trộm được của một đại hòa thượng Thiếu Lâm Tự đó.”

Đỗ Dự hai mắt tỏa sáng nhìn vào chằm chằm: “Lão ca, huynh có thể cho tiểu đệ vật này để cứu mạng tiểu đệ không?”

Điền Bá Quang hắc hắc cười, lười biếng đáp: “Đối với người giang hồ, công lực là tính mạng. Tuy nói ba tháng không là gì nhưng cũng không thể cho lão đệ ngươi dễ dàng được.”

Đỗ Dự cười khổ một tiếng, không gian cũng quá chân thật a… Cho dù Điền Bá Quang hợp tính mình, lại cùng ở một tháng nhưng ở vấn đề then chốt vẫn đinh là đinh, mão là mão, không có chút châm chước nào.

“Chuyện…” Đỗ Dự tái diễn trò cũ.

“Chuyện rất hay.” Điền Bá Quang nói: “Nhưng ta xem chán rồi.”

Đỗ Dự không khỏi không biết nói sao.


Điền Bá Quang khẽ cười nói: “Được rồi, lão ca đã truyền khẩu quyết tầng thứ hai cho lão đệ rồi. Hôm nay lão ca muốn mang theo ni cô tiêu dao, lão đệ cũng nên đi thôi.”

Đây là hạ lệnh đuổi khách! Đỗ Dự giờ mới biết dù hắn có lang cố quyến cuồng, có hảo cảm sẵn có với nhân sĩ tà phái nhưng đã là tà phái thì tính cách gàn dở, bạo ngược, phản phúc vô thường. Điền Bá Quang đã đủ nghĩa khí, truyền thụ tầng 2 vạn lý độc hành cho mình, đây cũng đã là cực hạn nếu như không nghĩ được biện pháp khác thì vận may đi đứt rồi. Đỗ Dự không khỏi gấp gáp trong lòng, giờ biết làm sao đây?

Mắt thấy Điền Bá Quang chuẩn bị rời đi, Đỗ Dự đột nhiên hét to một tiếng: “Điền huynh, tiểu đệ muốn so thuật phòng the với huynh!”

Điền Bá Quang vốn đã định sẵn mặc kệ hắn nói gì cũng không thể cho hắn tiểu hoàn đan nhưng nghe đến mấy chữ thuật phòng the, liền xì cười: “Huynh đệ ta một tháng này ở cách vách. Ta hằng đêm chơi bời, ngươi cũng biết ta chơi gái từ trời tối đến sáng, lão đệ ngươi còn dám so thuật phòng the sao?”

Đỗ Dự khinh miệt khẽ cười: “Lão ca tuy lợi hại ở phương diện này nhưng lại chỉ là người lạm dâm mà thôi! Thứ tiểu đệ muốn so là phẩm cách, hiểu không, phẩm cách!”

“Phẩm cách?” Điền Bá Quang lần đầu nghe thấy chuyện này còn cần phẩm cách: “Chẳng lẽ là mấy bài thơ của mấy tên hủ nho à?”

“Không phải!” Đỗ Dự chém đinh chặt sắt nói: “Thuật phòng the của ta hơn xa những thứ hư ngụy giả dối kia! Mà lại đại ca ngươi không thể không phục!”

“So như nào chứ?” Điền Bá Quang không tránh khỏi bị Đỗ Dự hấp dẫn. Dưới gầm trời này không có công phu nào hấp dẫn được hắn chỉ trừ thuật phòng the, môn công phu tất phải có của dâm tặc! Hắn muốn không nảy sinh hứng thú cũng không được.

“Cho tiểu đệ ba ngày, sau ba ngày tiểu đệ sẽ cho đại ca thấy một thứ. Nếu xem xong thứ này, đại ca còn không bội phục thuật phòng the của tiểu đệ thì tiểu đệ nguyện tự vẫn tạ tội!” Đỗ Dự gầm nhẹ nói: “Nếu thuật phòng the của tiểu đệ làm đại ca bội phục, xin đại ca cho tiểu đệ tiểu hoàn đan.”


“Thứ gì vậy?” Điền Bá Quang khẽ cười, lòng thầm nghĩ lão tử hành tẩu giang hồ bao lâu, có gì chưa từng thấy chứ. Nếu như có thứ tốt thì tiểu tử ngươi còn thảm hại như bây giờ sao?

Đỗ Dự khẽ cười nói: “Ba ngày sau sẽ biết.”

Điền Bá Quang thật ra cũng không có việc gì gấp, muốn đi chẳng qua là vì không muốn dạy đồ đệ ngốc này nữa, dù sao ba ngày sau bất kể hắn lấy ra thứ gì, chính mình nói không tốt là được nên ha ha khẽ cười đáp ứng.

Đỗ Dự thầm lau mồ hôi lạnh nói: “Ngoài ra tiểu đệ cần bàn tay khéo léo của Nghi Lâm tiểu sư phụ giúp đỡ.”

Điền Bá Quang gật đầu nói: “Ta muốn xem trong hồ lô của ngươi bán dược gì a.”

Đỗ Dự kéo Nghi Lâm vào trong phòng, Nghi Lâm hiếu kỳ suy nghĩ: “Điền Bá Quang hành tẩu giang hồ lâu năm, gặp qua đâu chỉ ngàn vạn thứ, hắn muốn ta làm giúp hắn thứ gì đây?”

Nghi Lâm hiếu kỳ nhìn qua, Đỗ Dự không ngờ lấy ra giấy bút bắt đầu vẽ.

“Chẳng lẽ hắn còn biết vẽ tranh?” Nghi Lâm càng lúc càng thấy hiếu kỳ về người bên cạnh này nhưng vừa nhìn, nàng lập tức đỏ mặt quay đầu nói: “Hừ, biết ngay trong đầu ngươi không có ý tốt đẹp gì, không ngờ vẽ xuân cung, không biết xấu hổ a!”

Đỗ Dự chỉ đành cười khổ, thứ hắn vẽ không phải xuân cung mà là thiết kế nội y phái nữ. Hắn có thể thắng Điền Bá Quang chỉ có thể nhờ kỳ kỹ dâm xảo, x rate, nội y, trang phục hấp dẫn của tương lai mà thôi. Điền Bá Quang là dâm tặc, muốn so thuật phòng the với hắn thì Đỗ Dự chim non còn lâu mới đủ nhưng là đừng quên Đỗ Dự là người ương lai, kỹ xảo tích lũy cả ngàn năm của các bậc tiền bối là khả năng thắng duy nhất của hắn!


Nghi Lâm tuy che kín hai mắt nhưng lại nhịn không được nhìn lén từ khe hở, dù sao nàng vẫn đang độ tuổi thiếu nữ tò mò. Đỗ Dự phác thảo qua loa vài nét rồi giao cho Nghi Lâm, thở dài nói: “Tiểu sư phụ, trong 30 ngày nếu ta không học được một kỹ năng cấp 3 thì sẽ đầu rơi xuống đất. Xin sư phụ xem ở cảm tình ta cứu người ngày trước, cứu ta một mạng a.”

Nghi Lâm nhìn vào bản thiết kế vô cùng táo bạo kia, thẹn thùng đỏ bừng mặt: “Ngươi… ngươi muốn ta làm gì?”

“Ta là nam nhân, không khéo tay bằng ngươi, ngươi giúp ta chế tạo những thứ này trong ba ngày đi, tin chắc chúng đủ chấn động Điền Bá Quang chỉ biết phong nguyệt không hiểu phong tình!” Đỗ Dự đầy khẳng định nói.

Nghi Lâm thì mặt đỏ như lửa, có lòng muốn cự tuyệt nhưng nghĩ đến ân cứu mạng của Đỗ Dự, cảm kích tâm chiếu cố của hắn bao lâu nay lại thêm nếu hắn không có tiểu hoàn đan, không thể luyện thành võ công, tính mạng khó giữ nên lời cự tuyệt không thể nói ra khỏi miệng. Cuối cùng thanh âm của nàng nhỏ như muỗi nói: “Vậy… để ta thử một lần.”

Hai người bắt tay vào làm cả đêm. Vì tăng thêm lực công kích, Đỗ Dự còn chọn ra mấy vị kỹ nữ vóc người tốt nhất, không ngừng thử nghiệm nội y kích dục. Những vị kỹ nữ này vừa thấy loại “bọc bụng” mớ lạ này lập tức hi hi ha ha, đùa giỡn không thôi. Đáng thương cho ni cô Nghi Lâm băng thanh ngọc khiết lại bị ép phải chế tạo loại nội y kích dục này, còn phải nhìn những cô nàng hở ngực hở mông đùa bỡn nhau.

Sau ba ngày, Điền Bá Quang được mời đến. Hắn vừa ngồi xuống đã mỉm cười nói: “Huynh đệ, hôm nay nếu ngươi đánh cuộc thua cũng không cần tự vẫn. Nếu là so võ công thì khắp thiên hạ lão ca nằm ngoài top 100 nhưng so thuật phòng the, Điền Bá Quang ta tự nhận thứ hai thì không ai dám nhận đệ nhất…”

Hắn còn chưa dứt lời, một vị kỹ nữ xinh đẹp bước ra từ rèm che trong phòng. Trên người nàng mặc vào nội y Đỗ Dự phỏng chế theo Victoria! Dù cho thời gian gấp gáp, trên thế giới này không có đồ vật tương tự nhưng dưới tay ngọc của Nghi Lâm, vẫn có thể chế tạo ra từ lụa và tơ mỏng, có thể nói là quá thần kỳ!

Hai mắt Điền Bá Quang như muốn lồi ra! Thời đại này, cho dù là kỹ nữ cũng vẫn là mặc yếm, nói trắng ra là lụa hồng bọc bụng, sao có thể sánh bằng nội y viền hoa, nửa ẩn nửa che vô cùng hấp dẫn này chứ?

Vị kỹ nữ đầu tiên vừa ra, vị thứ hai đã lắc eo thon đi ra…

Nước miếng Điền Bá Quang ròng ròng chảy xuống đất. Cái này càng quá phận hơn, là tham khảo dạng lưới trên mạng a…


Váy ngắn, trang phục kích dục, váy dài lụa mỏng… từng thiết kế xuyên việt được Đỗ Dự vẽ ra, dưới bàn tay khéo léo của Nghi Lâm và vóc người nóng bỏng của kỹ nữ, tất cả làm đại dâm tặc Điền Bá Quang không còn biết bản thân đang ở đâu nữa.

Sau khi đại hội thời trang xuyên việt thời không kết thúc, Đỗ Dự nhẹ nhàng đi tới cười nói: “Điền huynh, người có thừa nhận thuật phòng the không bằng tiểu đệ không?”

Điền Bá Quang có lòng muốn bác bỏ nhưng vừa nghĩ đến nếu không thừa nhận, đối phương khẳng định sẽ lột bỏ đồ trên người những kỹ nữ kia, chính mình không được thấy nữa rồi… Hắn có một khuyết điểm duy nhất chính là háo sắc! Điền Bá Quang là người háo sắc, vừa thấy thứ này đã huyết mạch căng phồng, hai mắt phun lửa hận không thể nhào lên, xao nắn dày vò những vị kỹ nữ kia nên giờ sao có thể nói không tốt được chứ!

Mười mấy vị kỹ nữ cũng dồn dập tiến lên, tụ tập bên người Điền Bá Quang: “Đại gia, chúng tỷ muội rất hài lòng với bọc bụng mới này. Người cũng không thể nói dối lương tâm a, hì hì, chúng tỷ muội còn không biết rõ ngài sao? Ngài cũng mau nhận thua đi thôi.”

Những vị kỹ nữ này ra sức nói tốt cũng là vì Đỗ Dự bỏ tiền vốn, dùng rất nhiều bản thiết kế để hối lộ. Các nàng vốn là hồng bài, vừa nhìn thấy những thứ này đương nhiên biết những thứ này có lực hấp dẫn thế nào với những con dê béo, giá trị những thứ này đối với các nàng không chỉ vạn kim, chỉ sợ Đỗ Dự đổi ý.

Điền Bá Quang bị đám mỹ nữ vây lấy, người đẩy kẻ đưa, oanh oanh yến yến làm hai mắt phát hoa cười khổ nói: “Lão đệ, lão ca ta không thể không bội phục! Cũng được, trận cược này ta thua, tiểu hoàn đan này tặng ngươi.”

Hắn trực tiếp ném qua tiểu hoàn đan, Đỗ Dự thì đầy vui vẻ vội vã dùng luôn.

Hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng dần tụ về đan điền, nhắc nhở của không gian đã vang lên: “Số 197621, ngươi đã dùng tiểu hoàn đan, gia tăng công lực ba tháng luyện tập, do ngươi chỉ có một kỹ năng vạn lý độc hành nên toàn bộ độ thuần thục dồn cho kỹ năng này, kỹ năng bị động vạn lý độc hành của ngươi tăng lên cấp 3!”

“Số 197621: ngươi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ 1, phần thưởng: 300 điểm phản diện.”

“Chúc mừng số 197621, tư chất của ngươi sơ bộ thông qua không gian khảo nghiệm, hy vọng ngươi có thể hoàn thành hai nhiệm vụ còn lại, còn sống quay về không gian.”

Đỗ Dự thở phào một hơi nhưng lập tức cười khổ. Tư chất của mình thật là quá kém, nhiệm vụ tân thủ này chỉ là để sàng tuyển tư chất kẻ mạo hiểm, chỉ 3 điểm kỹ năng thôi mà với mình khổ sở không thôi, dựa vào điểm hảo cảm, tính cách tương đồng, viết dâm hiệp lại làm nội y mới miễn cưỡng gom đủ 3 điểm, như là sát vai tử thần vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.