Bạn đang đọc Bác Sĩ Lục Trả Đào Hoa Đây FULL – Chương 54
Hóa ra,việc Thẩm Diệc Hàm không thành, lại sinh ra chuyện xấu khác.
Cô ta ngoan độc như vậy lại hại chính bản thân! Cô ta luôn tính toán rất tốt, định bắt đầu từ cha của Trình Hiểu Cát là Trình Phó Vũ, để ông vào bệnh viện, sau đó lại lợi dụng chức vụ, tạo thành sự cố trong chữa bệnh, mà sự cố này sẽ tạo thành cái nồi muốn cho Lục Nhất Phương cõng trên lưng.
Đến lúc đó, Trình Hiểu Cát dù có yêu Lục Nhất Phương, cũng không thể cùng người gi3t ch3t ba của mình ở bên nhau.
Trình Phó Vũ không biết ân oán giữa hai người bọn họ , chỉ cho là hai người thời gian dài không thấy mặt, lạnh nhạt, muốn lừa gạt ông đi ra ngoài ăn một bữa cơm, chuyện này quá dễ dàng.
Cô ta muốn làm thật, có lẽ cô ta có thể làm được!
Trình Hiểu Cát nghe xong, cả người đổ mồ hôi lạnh, nghĩ mà sợ muốn chết, “Làm sao anh biết những chuyện này?”
Lục Nhất Phương cười lạnh một chút, “Vốn dĩ anh chỉ là muốn đi tra chứng cứ tham ô của cha con bọn họ ở bệnh viện, việc này là trong lúc vô tình biết được.
Thẩm Diệc Hàm đi tìm Tần Uyển Nhàn, nên anh ddax cảnh giác, lúc này cùng Thuận Đằng tra được chuyện này!”
“Tần Uyển Nhàn cũng tham dự?” Trình Hiểu Cát kinh ngạc nói.
“Thẩm Diệc Hàm hứa hẹn, chỉ cần giúp cô ta đem ba em lừa ra là có thể tẩy sạch vết nhơ cho Tần Nhu, một lần nữa nhập học trở lại, bà ta đương nhiên động tâm.” Lục Nhất Phương vỗ bả vai cô, ý bảo cô không cần lo lắng, “Em đừng lo lắng, chuyện này anh đã xử lý tốt.
Thẩm Diệc Hàm không còn có cơ hội làm hại đến em nữa.”
Trình Hiểu Cát gật đầu,ổn định lại cảm xúc, hỏi: “Anh tính xử lý như thế nào?”
“Đương nhiên là dùng đến pháp luật, chuyện trái pháp luật anh không làm.” Lục Nhất Phương vừa nói vừa mang nụ cười trên mặt, đôi mắt sâu thẳm.
“Dạ!” Trình Hiểu Cát hô một tiếng, cô sợ Lục Nhất Phương hồ đồ, “Em an tâm rồi.”
Không bao lâu, Trình Hiểu Cát thấy viện trưởng Thẩm trên TV.
“Viện trưởng Thẩm bệnh viện thành phố C lợi dụng chức vụ tham ô nhận hối lộ, và số tiền lên đến 20 triệu nhân dân tệ.”
Trình Hiểu Cát hít hà một hơi, nhiều đến như vậy sao? Cô gọi điện thoại cho Lục Nhất Phương, “Nhất Phương, viện trưởng sa đọa đến vậy sao?”
“Những chuyện này mới chỉ là bề nổi, không thể điều tra ra còn nhiều lắm.” Lục Nhất Phương nhẹ nhàng nói.
“Chuyện này là anh làm?” Trình Hiểu Cát thử hỏi.
“Em cảm thấy sao?” Lục Nhất Phương hỏi lại.
“Em cảm thấy anh đang làm đúng! Bắt được côn trùng có hại trong đám người to lớn! Không sợ cường quyền, có gan chiến đấu! Là thanh niên xã hội chủ nghĩa!” Trình Hiểu Cát xác định việc này chính là Lục Nhất Phương việc làm, lập tức thổi rắm cầu vồng đến.
Lục Nhất Phương cười nói: “Vậy em tính thưởng cho thanh niên xã hội chủ nghĩa này thế nào?”
“Cái này, khụ khụ.” Trình Hiểu Cát bị chính nước miếng mình sặc sụa, yếu ớt nói: “Nếu không em đấm lưng bóp chân cho ngài?”
“Còn gì nữa?” Giọng Lục Nhất Phương tràn ngập dáng vẻ không đàn hoàng.
Trình Hiểu Cát nóng hầm hầm, lập tức nói: “Anh đang bận hả, em tắt máy đây!”
Nói xong liền tắt máy, bóp di động, sờ sờ mặt mình đang nóng lên, không tiền đồ, cứ như vậy mà không chống đỡ được? Trình Hiểu Cát căm giận nghĩ, lần sau nhất định phải không đứng đắn hơn anh!
Lúc này trong lòng cô đang suy nghĩ đối sách xử lý anh, Lục Nhất Phương lại gọi lại, “Em tắt nhanh như vậy làm gì,anh còn chưa nói xong đâu.”
“Anh…… Anh anh nói đi!” Trình Hiểu Cát căng thẳng, sợ Lục Nhất Phương sẽ đưa ra những ý tưởng kỳ quái nào đấy.
Lục Nhất Phương giống như thấy được cô lúng túng, cười lên tiếng, “Em căng thẳng cái gì, ba mẹ anh kêu cuối tuần chúng ta trở về ăn bữa cơm.”
“Chúng ta?” Trình Hiểu Cát kinh ngạc nói, “Sao ba mẹ anh biết chúng ta ở bên nhau.”
Bọn họ tổng cộng ở bên nhau còn không đến ba tháng đâu.
“Cô Trình, chúng ta cùng nhau lên hot search, ba mẹ anh đương nhiên đã biết.” Lục Nhất Phương lại bổ sung nói: “Em đã quên, lúc ấy còn có ID ‘ tôi là mẹ ruột của Lục Nhất Phương ’, lên sân khấu giải thích cho chúng ta đấy là mẹ của anh!”
Trình Hiểu Cát hoảng sợ rồi,cô cho rằng cái ID kia là trò đùa dai người khác, không nghĩ tới đó là sự thật!
“Em…… Em em có chút khẩn trương, làm sao bây giờ?” Trình Hiểu Cát xoa xoa lòng bàn tay, yếu ớt nói.
“Có anh ở đây đâu, bọn họ còn có thể ăn thịt em sao?” Lục Nhất Phương an ủi nói: “Ba mẹ mẹ anh vẫn luôn rất thích em, đừng căng thẳng, chỉ đơn giản ăn một bữa cơm.”
“Dạ.” Trình Hiểu Cát đồng ý, con dấu xấu cũng vẫn phải gặp cha mẹ chồng, sớm thấy là thấy, muộn thấy cũng là thấy!
Sáng sớm thứ hai, Lục Nhất Phương tới gõ cửa nhà Trình Hiểu Cát.
Trình Hiểu Cát bởi vì hôm nay gặp cha mẹ anh, cũng rất là khẩn trương,sáng sớm đã rời giường.
Lúc này đây, Lục Nhất Phương gõ cửa,cô đã ra mở cửa, mặt do dự, yếu ớt hỏi: “Có thể không đi được không?”
“Có thể, anh sẽ gọi lại cho ba mẹ bảo một thời gian nữa mới về.” Lục Nhất Phương nhìn ra cô hồi hộp nên thuận theo ý cô.
“Đừng đừng đừng, vẫn là đi thôi bằng không ấn tượng nhiều không tốt……” Trình Hiểu Cát ngăn anh lại, hạ quyết tâm, dù sao đều phải gặp nhau, tránh được hôm nay, trốn không được ngày mai.
Lục Nhất Phương thấy cô xoắn xuýt, cười nói: “Cũng không phải em chưa gặp bao giờ, em căng thẳng cái gì?”
Trình Hiểu Cát trừng anh một cái, uể oải nói: “Con dâu với cháu gái hàng xóm cách vách, này có thể là một chuyện sao! Sớm biết như vậy thì em phải làm cô gái nhỏ điềm tĩnh đáng yêu, vậy ấn tượng của ba mẹ anh với em sẽ vô cùng tốt.”
Lục Nhất Phương nhận lấy món quà cô mua về nhà anh ăn cơm, nói: “Em như vậy đã rất tốt, anh thích em như vậy, ba mẹ anh cũng như vậy.”
Lời này của Lục Nhất Phương không có lừa gạt cô, mẹ Lục là người phụ nữ rất mỹ lệ ưu nhã, nhưng cùng bề ngoài một chút cũng không phù hợp, đặc biệt bà rất thích náo nhiệt.
Khi còn nhỏ, mẹ Lục luôn là ghét bỏ Lục Nhất Phương quá im lặng, mà ba Lục thường xuyên ở bên ngoài bận làm ăn, trong nhà rất quạnh quẽ, không có sức sống của người.
Ngược lại Trình gia cách vách, trong nhà có cô gái nhỏ luôn nhảy nhót lung tung, thường xuyên truyền đến tiếng quát mắng của mẹ Trình, khiến bà rất hâm mộ, thường xuyên chạy sang đó biểu đạt tình cảnh thê lương của mình.
******.