Đọc truyện Bác Sĩ Bảo Cưới – Chương 3: Bố vợ, con rể đại chiến
Chương 3 Bố vợ, con rể đại chiến
Không phải anh ghét bố em về tính cách hay gì gì đó mà chỉ đơn giản là anh vẫn còn nhớ cú đấm đó. Cú đấm đầu tiên mà anh nhận được trong đời. Đó là vinh dự và cũng là bất hạnh cho ông ấy.
Rồi một ngày em sẽ nhận thấy anh tốt đến đâu, yêu em đến mấy và vì em biết nhừng nào. Em nhỏ bé và mỏng manh, anh đồng ý với nó nhưng anh không cho phép em ngoại tình hay tơ tưởng đến bất cứ thằng nào!(ngoại trừ con trai chúng ta_nếu có). Bởi anh sẽ phát điên vì cơn GHEN!!!
Trong tiết trời ấm áp, đáng lẽ anh đang đi dạo bên bờ hồ cùng em nay lại là ngồi hầu chuyện với người “bố vợ” vừa đấm vào bản mặt ngời sáng này. Nhưng anh vẫn sẽ nhẫn nhịn vì em!
– Tôi hỏi cậu, vì sao cậu lại đồng ý nhận trách nhiệm về đứa con trong bụng con gái tôi dù rằng cậu chẳng liên quan hay quen biết nó?
Đây là một câu hỏi đúng chủ đề nhất mà bố em từng hỏi :
– Vì Minh Ngọc là một thiên thần tàn ác đã bắt mũi tên ái tình vào trái tim con_nghe sến quá!
Có vẻ là ổng không tin, ổng đập tay xuống bàn và trông có vẻ đau sau bản mặt đáng sợ ấy :
– Đừng cợt nhợt với tôi. Cậu tưởng những lời cậu nói có thể khiến tôi tin sao!!!
Vậy “bố” nghĩ con tin vào lời chính miệng mình nói sao! Tất nhiên là không, nó đơn giản hơn nhiều, “YÊU”
Con chán nói chuyện với “bố” rồi vậy nên hãy kết thúc đi. Và “bố” có vẻ sẽ chiều theo ý con.
– Tôi sẽ hỏi cậu thêm vài điều nữa!
– Vâng!
– Cậu sẽ chịu trách nhiệm với con bé như thế nào?
Một câu hỏi không dễ trả lời chút nào nhưng với một tình yêu nồng cháy với em thì đây quả là chuyện nhỏ :
– Con sẽ cưới em ấy!
Bầu không khí bắt đầu trở nên ngột ngạt. Nhưng em vẫn luôn tỏa ra một mùi hương thoang thoảng trong cái không gian đen tối này.
– Cậu nói thì hay lắm, cậu biết thừa là nó mới 16 tuổi và chưa đủ tuổi kết hôn, nếu kết hôn bây giờ thì chỉ thiệt thòi bên tôi mà thôi…
Em à, anh đang không thể bình tĩnh hơn. “Bố” em đang nói anh là một kẻ cơ hội, nhỏ nhen và đầy tham vọng. Em có nghĩ anh như vậy không? Mà dù em có nghĩ vậy thì cũng chẳng làm gì được. Thỏ vẫn hoài thỏ, thỏ bị ăn cũng đáng!
Nhưng lần này anh sẽ không nhịn “bố” “thỏ” nữa. Bởi anh biết điều anh làm là tốt cho em(anh). Anh vẫn sẽ mãi yêu em!
Zing Blog