Bạn đang đọc Bà Xã Tôi Là Người Nổi Tiếng – Chương 13: Buổi Thuyết Trình
Bình minh tỏ sáng một bầu trời…
-Gia An!
-(Tôi mở mắt ra nhìn Bảo Nghi) Uhm
-Dậy mau đi, 7h rồi đó
-Sao em dậy sớm thế?
-Không ngủ được. Hôm nay là ngày quan trọng của anh mà
-Anh thuyết trình chứ đâu phải em
-Thì người ta lo lắng
-Sợ bị cấm cung và k được gặp Hiền Quân sao
-Giờ này còn nói chuyện đó làm gì. Cho dù có bị cấm cung thì cũng có anh cùng chung số phận với em mà
-(Mặc dù chỉ là một câu nói nhưng nó đã làm trái tim tôi rất vui) Thiệt hả!
-Uhm, mà anh có muốn em đi cùng đến buổi thuyết trình k?
-Thôi, k cần đâu. Em hãy làm công việc của mình đi
-Uhm (Bảo Nghi chồm đến hôn lên má của tôi) Làm tốt nhé ông xã
-(Tôi mĩm cười nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô vợ hờ) Chỉ thế thôi sao, nếu là bà xã thì phải hôn ở chỗ này (Tôi chỉ tay lên môi)
-Mơ đi, hôn vào đó Bảo Lâm ghen thì sao
-(Tôi nhíu mày) Thôi anh dậy đây
Ở công ty trước giờ thuyết trình
-Con đã chuẩn bị tất cả chưa?
-Dạ! đã xong rồi
-Con có chắc là mình sẽ làm được k?
-Con sẽ cố gắng hết sức
-Uhm, ba cũng muốn nói cho con biết một việc. Về bản kế hoạch lần trước, con có biết là do ai đã bán cho công ty đối tác k
-Dạ! k ạ
-Người đó là Hiền Quân
-Ba nói gì! là Hiền Quân sao?
-Trước đây ba nó là bạn làm ăn của ba, nhưng vì trong một lần kinh doanh, do k cẩn thận nên đã bị ăn cắp tài liệu, vì thế họ đã k thể hoàn thành hợp đồng đúng thời hạn. Kết quả công ty phải bồi thường một số tiền rất lớn nhưng nó lại đang trong tình trạng bên bờ vực phá sản. Trong lúc đó, ông ấy đã đến xin ba giúp đỡ nhưng ba đã từ chối vì ba hiểu rõ dù cho ông ấy có thể tiếp tục thì cũng k ai chấp nhận làm ăn với ổng nữa. Nên ba đã đề nghị hãy tạm thời đóng cửa công ty dành một ít vốn lo cho vợ con. Nếu cứ tiếp tục thì sẽ k còn 1 xu nào. Nhưng k có nghĩa là ông ấy thất bại , cứ coi như một vụ làm ăn thua lỗ và bây giờ mình k có khả năng hoạt động theo quy mô lớn , có thể làm nhỏ lại,vẫn có hợp đồng và tiền thu vào. Nhưng ông ấy k nghe lời ba , vẫn tiếp tục kinh doanh theo con đường cũ ,mỗi tháng hợp đồng thì ít nhưng tiền phải trả cho nhân viên lại gấp mấy lần. Công ty càng ngày càng nhiều nợ, đến nổi ông ấy k còn khả năng để thanh toán. Trong một lần chủ nợ đến đòi tiền và các cổ đông đòi rút vốn , ông ấy đã lên cơn đau tim và qua đời. Cũng chính vì thế mà Hiền Quân luôn cho rằng ba chính là người giết chết ba nó, nên nó luôn muốn tìm cách để trả thù. Đáng lẽ ra nó là con của bạn ba, ba sẽ k để nó bị thiệt thòi , vì Hiền Quân có tài nhưng lòng hận thù đã làm mất đi giá trị nhân phẩm của nó rồi
Nếu thật sự Hiền Quân như những gì ba nói thì…cậu ta đến với Bảo Nghi có phải là vì trả thù k? Nếu mà Bảo Nghi biết được, cô ấy sẽ đau lòng lắm. Tim tôi bổng quặn đau khi nghĩ về điều đó. Tôi sẽ k để Bảo Nghi bị bất cứ tổn thương nào , bởi vì cô ấy là…
-Ba nói cho con biết là để con có sự cảnh giác với Hiền Quân
-Dạ! con hiểu ạ
-Thôi cũng đến giờ rồi chúng ta qua phòng hợp đi
-Dạ
Tại phòng hợp…Không chỉ có những cổ đông và viên chức lớn của công ty mà còn có sự xuất hiện của chủ tịch hội đồng quản trị của công tuy đối tác…Khi vừa bước vào thì ông Chánh đã nhìn tôi và mĩm cười…một nụ cười cho sự kinh thường.
Đèn phòng hợp được tắt đi, cũng là giây phút tôi bắt đầu thuyết trình bản kế hoạch của mình…
-Mục đích chính của chúng ta là tạo ra một sự hấp dẫn và mang lại cho khach hàng niềm tin vào những ngôi nhà mà chúng ta đã làm nên. Điều quan trọng là chúng ta không chỉ nhờ đến quảng cáo để lấy sự chú ý của khách hàng, mà những ngôi nhà ấy cần phải có chất lượng và thẩm mỹ cao, xứng đáng với giá tiền mà khách hàng đã bỏ ra. Cái câu hỏi chính là làm thế để tạo ra một ngôi nhà hoàn hảo? Một ngôi nhà thì sẽ có 2 yếu tố chính, đó là cần phải có linh hồn và phẩm chất. Linh hồn là tạo cho khách hàng một cảm giác gần gũi và ấm ấp, sau một ngày làm việc mệt mõi thì home chính là nơi sẽ giúp mỗi người điều hoà tâm trạng và mang lại sự bình yên giản đơn. Còn nói về phẩm chất thì tôi muốn nói đến vẻ đẹp và chất lượng của thiết kế…
Một tiếng trôi qua…
-Và đây chính là bản kế hoạch của tôi. Tôi xin được hết.
Sau hơn một tiếng thuyết trình thì tôi cũng đã hoàn thành xong trách nhiệm của mình. Bây giờ chỉ còn chờ vào nhận xét của mỗi người mà thôi, nhưng k biết sao sau khi tôi kết thúc đến giờ mà không một ai phản ứng gì cả. Họ chỉ nhìn nhau trong im lặng, sự im lặng chứa đầy áp lực. Năm phút lại trôi qua nhưng k một ai nói điều gì, rồi bất chợt một tiếng động được phát ra, đó là một tiếng vỗ tay. Không phải là của ba, cũng không phải của những cổ đông khác, và càng không phải của ông Chánh, mà tiếng vỗ tay đó là của chủ tịch hội đồng quản trị của bên đấu thầu.
-Điều duy nhất mà tôi có thể nói là Tuyệt Vời
Sau câu nói đó là tiếng vỗ tay vang dội cả phòng hợp. Tất cả chỉ nhìn nhau mĩm cười trong sự bất ngờ mà thôi…
-Anh Phòng này, cậu ấy k hổ danh là con rể anh. Người ta vẫn nói cha nào thì con nấy, bây giờ có thể sửa lại là cha nào con rể nấy. Hay là chúng ta ký hợp đồng ngay bây giờ luôn đi vì tôi không có một lý do gì mà từ chối một bản kế hoạch hoàn hảo như vậy
-Dĩ nhiên là được chứ (Ba mĩm cười thật tươi)
Thế là 2 công ty quyết định ký hợp đồng ngay lập tức. Mỗi người thì ai cũng khá bất ngờ về diễn biến đang xảy ra, vì họ k bao giờ ngờ tôi có thể đấu được thầu chỉ sau 1 lần thuyết trình, mà k cần bất cứ sự bổ sung hay sửa đổi nào.
Ở phòng ba…
-(Chú Hưng) Cậu Gia An thật tài, chủ tịch Khương rất hài lòng về bản kế hoạch của cậu ấy. Tôi nghĩ nếu tiểu thư biết được chắc sẽ vui lắm
-Anh k thấy lạ sao!
-Ý của lão gia là?
-Gia An, nó không phải như chúng ta đã biết đâu. Nó có thể làm được một việc mà cả một chuyên gia kinh tế bật nhất như Hiền Quân cũng không thể
-Nhưng theo như chúng ta đã cho người điều tra thì cậu Gia An chưa từng tốt nghiệp bất cứ trường đại học nào ở Việt Nam
-Có thể nó k học ở Việt Nam thì sao!
-Ý của lão gia là cậu Gia An học ở nước ngoài! Nhưng như vậy thật vô lý. Nếu như cậu ấy tốt nghiệp ở nước ngoài thì cậu ấy phải có công việc và cuộc sống tốt hơn rất nhiều so với việc làm phục vụ bàn ở quán nước
-Có thể đó là những gì chúng ta chưa biết về nó