Bạn đang đọc Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi – Chương 9: Cái gọi là phim kinh dị
Tôi đem đèn trong phòng ngủ bật hết lên, một người cuốn ở trong chăn, tự lẩm bẩm với chính mình: “Không có việc gì, không có việc gì, mình cái gì cũng không sợ, cái gì cũng không có….”
Tôi cảm thấy tôi thực không có triển vọng, lớn như vậy rồi mà còn giả ngơ. Chẳng qua lúc này tôi tuy rằng mệt chết đi được nhưng lại hết sức tỉnh táo, không sao ngủ được. Ngủ không được cũng tốt, đỡ gặp ác mộng.
Quên đi, vẫn là xem phim ma đi. Tôi sợ ma, nhưng mà buổi tối lúc không có việc gì làm lại muốn xem phim ma. Cái loại cảm giác này, giống như biết rõ chuyện đó không thể làm, làm xong hậu quả sẽ rất nghiêm trọng nhưng trong lòng lại kìm không được muốn thử một lần, loại cảm giác như vậy, tôi không biết bạn có gặp qua bao giờ chưa.
Hạp Tử mặc dù có lúc làm chuyện rất xấu xa, nhưng phần lớn thời gian là hợp ý tôi. Mấy ngày hôm trước cô nàng tặng tôi mấy đĩa DVD phim kinh dị, tuyên bố rằng đây là dành riêng cho tôi xài cho không khí sinh động. Tuy rằng tôi cảm thấy dùng phim kinh dị để mà làm không khí sinh động thật sự là một cái ý tưởng làm từ óc bã đậu mà ra, nhưng căn cứ trên nguyên tắc “Không cần lãng phí”, tôi đường đường chính chính nhận. Không nghĩ nhanh như vậy đã lôi ra dùng.
Điều kiện tuyệt vời nhất để xem phim kinh dị chính là, phòng lớn, màn hình lớn, đêm khuya, còn phải là một mình, trừ TV ra, mọi nguồn sáng đều phải tắt đi. Sau đó một người co rúm ở trên sô pha, vừa phát run vừa xem, như thế mới kích thích.
Nhà của Giang Ly, à không, giờ phải nói là nhà của chúng tôi, nhà của chúng tôi có phòng khách rất lớn, hơn nữa trong phòng khách còn đặt một cái TV LCD 45 inch trang bị phải nói là hoàn mỹ. Vì thế tôi cầm cái đĩa, nhanh chân nhanh tay chạy tới phòng khách, bật TV, chỉnh âm lượng vừa phải, như vậy khỏi đánh thức Giang Ly. Tắt đèn xong, tôi liền lui về trên sô pha, há mồm chờ những hình ảnh kinh dị, chuẩn bị thét chói tai.
Mở đầu xuất hiện một vị lãnh diễm mỹ nữ, thần sắc chỉ có hai chữ kỳ quái, tôi đoán đây tám phần là nữ quỷ, nếu không cũng là bị quỷ nhập. Vì thế thần kinh căng thẳng, xem tiếp, chỉ thấy càng xem càng nghẹn ức. Cả phim không có lấy một chữ phụ đề, thuyết minh cũng chỉ toàn bô bô những chuyện hoang đường danh xứng với thực. Điều này làm cho tôi thấy có vấn đề? Hạp Tử mua lễ vật cho tôi cũng không thèm để tâm gì cả! Hơn nữa, hơn nửa bộ phim ma này nhìn qua có vẻ thực dâm đãng nha, trên tiêu đề có mấy chữ Hán, tôi có thể nhận ra, lại còn là từ vi phạm lệnh cấm! Lòng tôi câng ngày càng thấy kỳ quái, hình như vị mỹ nữ này là bị người ta tiền dâm hậu sát, thật đáng thương,
Sau đó, liền nhảy ra một tên có diệm mạo có thể nói là hèn mọn bỉ ổi chạy tới cùng mỹ nữ nói chuyện, bô lô ba la cũng không biết nói cái gì. Toàn bộ bối cảnh phim cũng bắt đầu biền đổi, cảnh sắc kia, một chút cũng không có cảm giác khủng bố tinh thần gì cả, mà là làm cho người ta cảm thấy có điểm…. tình sắc, ách?
Rồi sau đó, hai diễn viên bắt đầu hôn hít sờ soạng nhau.
Thật đáng giận, bây giờ ngay cả thị trường phim kinh dị cũng sa đọa, đem mấy cảnh diễn trên giường này để thu hút người xem! Tôi cực kỳ oán giận. Hơn nữa, làm cho tôi không thể chịu đựng được là, bọn họ lại chọn một tên đáng khinh như thế kia để mà diễn cảnh giường chiếu, cái tên đạo diễn kia, ông xác định là ông không phải đang phá nát bộ phim này đấy chứ ?
Tôi có một đặc điểm, làm gì là làm đến cùng. Cho nên đến khi mấy cái hình ảnh hạn chế trong TV kia nhảy vào trong mắt tôi, tôi mới hoàn toàn tỉnh ngộ lệ rơi đầy mặt.
Thiện tai đây phim kinh dị của kẻ sai vặt kia sao, căn bản chính là ***! Hạp Tử, mi được lắm, lão tử ngày mai sẽ đem mi trói đứng lên dùng roi quất.
Lúc này tôi vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm màn hình, toàn thân thần kinh đều như bị sét đánh, nhất thời không biết phải làm sao.
Giang Ly bỗng từ phía sau xuất hiện. Giống như quỷ bay tới bên cạnh tôi, âm trầm nói: “Cô đang xem cái gì vậy?”
Tôi theo phản xạ có điều kiện từ trên sô pha nhảy dựng lên, vọt đến trước màn ảnh TV, muốn dùng thân hình mình che đi hai thân thể đang dây dưa cùng một chỗ kia, nhưng mà vòng ba của tôi chỉ có 87 không thể nào đọ nổi với cái màn hình tinh thể lỏng 45 inche kia được.
Tôi cũng không phải chưa từng xem qua ***, nhưng mà ở trước mặt một người đàn ông xem, tôi thật sự cảm thấy không được tự nhiên, cho dù người đàn ông này đối với phụ nữ không có hứng thú. Vì thế tôi kiên trì nói: “Đang xem… phim kinh dị.” Tôi cũng không có nói gì sai, đối với tôi thứ này quả thật rất… kinh dị.
Lúc này tuy hình ảnh kia đã bị tôi che bớt nhưng mà không tài nào ngăn được âm thanh. Trong TV truyền đến tiếng rên rỉ lả lơi của cô gái, nghe mà khiến người ta rối loạn. Cái tên nam diễn viên đáng khinh kia còn huyên thuyên lải nhải một ít chuyện ma quỷ, may mà là chuyện ma quỷ, tôi nghe không hiểu.
Nhưng mà tôi nghe không hiểu không có nghĩa là Giang Ly nghe không hiểu, khóc. Hai chúng tôi trầm mặc trong chốc lát, sau đó, Giang Ly đột nhiên nói: “Lời thoại của phim kinh dị này thật ra rất thú vị nha, có cần tôi phiên dịch cho cô một chút?”
Tôi lảo đảo không đứng vững, thiếu chút nữa té ngã tại trận trên mặt đất. Nén xuống tức giận, tôi phi thường nhanh nhẹn tắt TV đi.
Bỗng dưng yên lặng, cả căn phòng cũng chìm vào bóng tối.
Đột nhiên bị bóng đen bao phủ, ánh mắt có chút không thích ứng. Tôi giống như người mù, sờ soạng mò mẫm tìm đường về phòng của mình., nào ngờ vấp phải cái bàn. Lúc tôi ngã xuống, tôi chợt nghĩ rằng Giang Ly khẳng định có thể đỡ được tôi, đây chính là tinh hoa của máu chó mà.
Vì thế giây tiếp theo tôi đặc biệt yên bình nằm trong vòng tay của Giang Ly. Đại khái là vì dáng người rộng lớn, cho nên sự ôm ấp của hắn làm cho người ta có một cảm giác an toàn.
Tôi vừa định mở miệng nói một câu cám ơn với Giang Ly, hắn đã không chút khách khí đem tôi ném lên ghế sô pha, sau đó bước tới cửa đem đèn bật lên. Tôi không hiểu được, tại sao hắn lại không có ngã.
Sau đó Giang Ly đến liếc cũng không thèm nhìn tôi một cái, trực tiếp bước vào phòng tắm.
Tôi thực tò mò hắn muốn làm gì, liền hỏi: “Anh lại làm cái quái gì vậy?”
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ảo ào, hắn tựa hồ như có vẻ không kiên nhẫn chút nào: “Tắm rửa một chút không được sao?”
Tôi: “Anh không phải đã tắm rồi sao?”
Tiếng nói của Giang Ly giống như gió lùa thổi qua lạnh lẽo: “Lại bị phim kinh dị của cô làm cho toát mồ hôi lạnh.”
Tôi: “….”
Tôi biết ngay hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội nói móc tôi mà !
Tôi cúi đầu từ sô pha đứng dậy, đi về phòng của mình. Lúc đi tới cửa, giọng nói trêu chọc của Giang Ly lại nhẹ nhàng truyền ra: “Xem ra cô không nhạt nhẽo chút nào.”
Giang Ly anh thật biến thái !
Tôi chỉ biết sập mạnh cánh cửa để biểu lộ sự tức giận của mình.
Trở lại phòng của mình, tôi vẫn là không dám ngủ, cũng không còn hứng trí xem phim kinh dị. Tôi bèn lôi laptop ra, lên mạng thôi.
Đêm tân hôn lên mạng, tôi cũng thật sự là một thanh niên hữu tình [tự khinh bỉ bản thân một chút]
Quá bận rộn cho việc kết hôn, cũng lâu rồi không có vào trò chơi, vì thế tôi vội đăng nhập. Tôi đang chơi [Hiệp Khách Hành], hiện tại rất thịnh hành, là Hạp Tử chơi trước, hơn nữa hai chúng tôi cũng ở cùng một bang hội. Kỳ thật mà nói tôi đối với trò chơi rất ngu ngốc, lúc trước thật sự nhàm chán, nghĩ rằng mình không chơi game chính là không theo kịp thời đại [tôi chính xác là nghĩ vậy đấy, xin cứ tận tình khinh bỉ tôi đi], cho nên mới theo Hạp Tử chơi [Hiệp Khách Hành] đang nổi này.
Vừa lên không được bao lâu, đã có không dưới mười người cũng tôi nói chuyện, nội dung không có gì khác ngoài hỏi tôi: Cậu hôm nay không phải kết hôn sao, sao lại vẫn có thời gian vào game?
Xem ra đầu lưỡi Hạp Tử thật là dài, tôi không nói gì.
Đang lúc tôi do dự như thế nào trả lời bọn họ, Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn* gửi đến một cái tin: “Đang treo máy?”
*Tên anh này được lấy từ một bài thơ cổ của Chu Thục Trinh. Đọc đầy đủ ở đây
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn là lão đại của bang hội, tôi cân nhắc nếu để cho hắn biết tôi lừa hắn, những ngày tháng sau này cũng không đến mức hỗn loạn, nhưng Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn đối với trình độ của tôi rõ như lòng bàn tay, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng người hiện giờ đang thao tác trò chơi này là đang treo máy. Bời vậy tôi đành gửi lại cho hắn một tin.
Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Lão đại, giúp một tay, cùng người trong bang nói là huynh tìm người giúp tôi cày game.”
“Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan” là tên trong game của tôi. Hồi xưa lúc chơi game này vốn không biết gì cả, vì thể rất thiết thực nghĩ ra cái tên “Trò chơi Ngu ngốc”, ai biết tên này cũng rất được giá, đã có người dùng, tôi đành thêm vào họ mình phía trước “Trò chơi ngu ngốc”. Nói đến đây, tôi lại nhớ đến lần đầu tiên gặp Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn, hắn đối với cái tên này của tôi cực kỳ không che dấu sự khinh bỉ chút nào.
Hạp Tử chê tôi ngốc, cho nên lúc chơi game không muốn mang theo tôi, sợ dọa người. Bởi vậy phần lớn thời gian, tôi đều là một kẻ vô danh tiểu tốt đi đi lại lại trong [Hiệp Khách Hành] giết vài tiểu quái linh tinh. Ngẫu nhiên gặp tổ đội khác đang đánh boss, tôi đều là nhanh nhanh lủi ra xa. Đại khái vào khoảng 3 tháng trước, lúc ấy tôi đang cùng đánh nhau với một con lợn rừng tinh cấp 30, mắt thấy sẽ bị đối phương áp đảo. Dưới tình thế cấp bách, lại nhìn đến gần đó có người đi qua, vì thế bắn một mũi tên về phía người nọ, phi nhanh nói: “Hắc, giúp một tay.”
Người kia chính là Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn. Lúc ấy tôi cũng không biết hắn có bao nhiêu lợi hại. chỉ là ôm một chút hy vọng tùy tiện bắt được một kẻ qua đường cứu mình.
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn coi như còn có lòng thương, hắn đột nhiên vung đại đao phia sau, chỉ thấy một trận hàn quang hiện lên, con lợn kia nháy mắt đã biến thành một khối thịt lợn.
Tôi nhất thời cực kỳ cùng với phi thường sùng bái… thanh đại đao của hắn. Đương nhiên, sau đó tôi mới biết được, con lợn rừng tinh kia là yêu quái thấp nhất từng tiếp xúc với binh khí của hắn.
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn xử lý xong con lợn rừng tinh xong, bèn nói: “Lần đầu tiên thấy có người đem cung tên ra cùng với lợn rừng vật lộn, cô thật không phụ lòng cái tên của chính mình.”
Trò chơi ngu ngốc Họ Quan: “Chê cười chê cười, đa tạ Hoàng Hôn huynh xuất thủ cứu giúp.”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Cô nếu là trò chơi ngu ngốc. sao còn chơi làm gì? Một chút tự giác của ngu ngốc cũng không có.”
Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Người khác đều chơi, tôi không chơi chính là lạc hậu, lạc hậu sẽ bị uýnh.”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn gửi đến một cái emo cực 囧, sau đó nói: “Vậy sao cô không đi trộm đồ mà ăn, cái đó rất đơn giản.”
Trò chơi ngu ngốc Họ Quan: “Cái kia rất ngu ngốc.”
Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Đúng là rất ngốc, chẳng qua tôi cảm thấy việc đó rất hợp với cô.”
Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “……”
Sau đó tôi gửi cho hắn yêu cầu thêm vào Bạn Tốt, bên kia hắn do dự trong chốc lát., đáp ứng rồi, đây là một vị cao thủ đặc biệt thận trọng, hức.
Từ đó về sau, Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn trở thành cao thủ có cấp bậc cao nhất trong danh sách Bạn Tốt của tôi. Sau đó lại nghe Hạp Tử nói vị Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn này là cao thủ số một số hai trong game, tôi Quan Tiểu Yến quả thực là có vận phân chó mới có thể kết giao được với hắn.
Vì thế rất nhanh tôi có một loại cảm giác như tìm được đồng bọn, thường xuyên mặt dày mày dạn chạy theo sau Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn đi đánh quái, Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn cũng đàng hoàng thêm tôi vào bang phái của hắn, sau đó Hạp Tử cũng theo vào. Vì thế tôi lại lần nữa trở thành người có tiêu chuẩn thấp nhất trong bang phải mới gia nhập này. Bởi vì có Lão đại bang phái làm chỗ dựa, hơn nữa da mặt của tôi cũng rất dày, người trong bang cũng không gây khó dễ cho tôi.
Tôi cũng nghi hoặc, có một lần liền hỏi Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn, vì sao lại thu nhận tôi. Hắn viết lại: “Đầu năm nay người ngốc như vậy thực không thấy được nhiều lắm, tôi cũng muốn tìm chút mới mẻ.”
Lệ tuôn… Tôi ngốc như vậy sao ?
Chẳng qua nể tình hắn là một cao thủ, tôi cũng không so đo cùng hắn. Dù sao, người khinh bỉ tôi trên thế giới này đã quá nhiều, hắn còn phải xếp hàng nha.