Bà Xã Ô Sin

Chương hap 57: Niềm vui bất ngờ


Bạn đang đọc Bà Xã Ô Sin: Chương hap 57: Niềm vui bất ngờ

Một kẻ ngốc bị một con ngốc làm cho tức giận, quay sang lật mặt
-“Em là đang cố tình trêu anh”
-“Tôi có sao”
-“Còn nói, anh chẳng thèm làm nữa nhá”
-“Đồ dở hơi, anh hứa dỏm”
-“Là em chọc giận anh trước”
-“Được, tùy anh … không làm thì thôi”
Nó phùng má giận dõi, có người lợi dụng cơ hội cuối nhẹ xuống hôn lên má nó…
-“Anh…”
-“Bà xã, anh làm tiếp đây”
Nó tức giận nhưng cũng chẳng làm được gì liền đi te te về phòng…
Trong nhà, người hầu lớn nhỏ, gái trai đều phải bật cười trước đôi vợ chồng trẻ nhà này…
Đáng yêu đến thế là cùng.
Loay hoay mãi với đống nước lau nhà, công việc cuối cùng cũng xong, hắn mở tủ lạnh lấy một dĩa trái cây mang lên phòng…
Trong phòng có một con nhỏ đang diện cái váy ôm sát người cực xinh làm điệu trước gương… hớn ha hớn hở chuẩn bị đi chơi.
-“Em muốn đi đâu?”
-“Đi đâu cũng phải báo cáo với anh sao”
-“Anh là chồng em, em đi đâu thì anh phải biết”
-“Đồ dở hơi”
Nói xong nó xách cái túi lên định ra khỏi cửa thì bị tay hắn chống lên cánh cửa ngăn lại…
Mặt hắn áp sát vào mặt nó… nó căng thẳng tới mức không nói nên lời, ai đó luống cuống nhìn người kia.
Đôi mắt đen sâu thẳm của hắn vẫn chằm chằm nhìn vào nó…
-“Nói cho anh biết em muốn đi đâu”
-“Đi… đi xem phim với bạn”
Nó nhanh chống đi lướt qua người hắn, thế nhưng tay hắn đã giữ chặt lấy cổ tay nó …thật chặt
-“Anh chưa phạt em vì tội hành hạ anh cả buổi chiều mà giờ em định chùn sao”

-“…”
-“Có muốn bị anh phạt không thì bảo”
-“Anh…”- nó bậm môi, nhau mày khó chịu
-“Bây giờ ở nhà xem phim với chồng hay là đi xem phim với bạn?”
-“Ở NHÀ” – nó quát to
Vậy là có một kẻ ngốc chiến thắng, con ngốc giận dõi chẳng thèm nói chuyện với người kia dù chỉ một lần…
………………
Từ nhà tắm bước ra, ai đó tròn xoe mắt nhìn quái vật đang nằm chắn ngang trên cái nệm êm của mình…
Nó bước tới quăng một cái liếc thật bén vào người kia…
-“Sao lại nằm ở đây? Chỗ của anh là ở dưới này mà”
-“Tối qua có cục đá nào đó đã bảo anh từ hôm nay anh không cần xuống dưới đó nữa”
Nó nghe xong mà máu lên não, giận dõi kéo luôn cái chăn trên người hắn đem xuống sàn nằm đó tỉnh queo trả treo người kia…
-“Vậy thì tối nay tôi ngủ đây”
Ngay lập tức, ai đó nhảy xuống giường kéo cái chăn trên người nó ra, bế sốc nó dậy…
-“Anh làm gì thế… buông tôi ra đi” – nó đánh thùm thụp vào ngực cái người đáng ghét kia…
Hắn đặt nó xuống giường, nhìn thật sâu vào mắt nó, nhẹ nhàng tém từng sợi tóc ngay ngắn qua mép tai, giọng nói trầm xuống.
-“Em đánh đã chưa”
-“Vẫn chưa”
-“Vậy thì em đánh tiếp đi, đánh chết anh luôn đi”
-“…”
Ánh mắt hắn là chua xót, là một sự trống rỗng trong cõi lòng… sao mà đau đến thế? Không phải do nó đánh đau, là do hắn chưa đủ tình yêu để chữa lành vết thương kia…
Mắt anh ươn ướt, anh khóc sao? Là vì nó sao?
Anh đừng khóc, nó sẽ đau đó.
-“Sao em không đánh tiếp đi”
-“Không muốn đánh nữa”
Nó vội vàng tránh ánh mắt dịu dàng đó… sợ rằng chỉ một chút nữa thôi trái tim nó tan chảy ra mất… sự mạnh mẽ của nó bây giờ hoàn toàn là số 0.
Ai đó vòng tay ôm chặt nó vào lòng, một cái siết thật mạnh, thật mạnh đủ để giam cầm nó vào trong lồng ngực của hắn.
Hơi thở hắn ấm nóng phả nhè nhẹ theo từng nhịp tim của nó…
Hôm nay nó ngoan ngoãn như một con thỏ con nằm đó mặc cho người kia muốn làm gì thì làm…
-“Em không tha thứ cho anh một lần nào nữa sao?”
-“…”
-“Anh xin lỗi, tất cả là do anh”
-“…”
-“Bà xã trả lời anh đi”
-“…”
-“Em có yêu anh không”
-“…”
-“Không trả lời là anh trả lời giùm à nha”
-“…”
Thấy nó vẫn im lặng không trả lời, hắn lo lắng ngước mặt xuống nhìn…
Nó đang khóc sao? Nước mắt nó ướt cả bả vai hắn rồi… những giọt nước mắt này là sao chứ… là cảm động hay đang đau nhói.
-“Em sao vậy? Không khỏe sao? Nói cho anh biết”
-“…”
-“Nói”

-“Anh đừng có dịu dàng với tôi nữa có được không”
Thì ra là vậy là có người đang cảm động đây mà… ai đó biết được điểm yếu ngay lập tức đánh tâm lí…
-“Được… được là anh sai, anh không dịu dàng với em nữa”
Nói xong, đoạn hắn trượt xuống chiếm giữ đôi môi mỏng manh kia, hắn hôn nó nhanh đến mức không kịp để nó tiếp tục phản kháng lại.
Một nụ hôn bá đạo, mãnh liệt mà tàn sát đôi môi mềm mại của nó. Hắn khẽ cắn bờ môi kia, thật nhẹ nhưng đủ để nó tê dại…
-“Anh phạt em”
Lại phạt? tên này đúng hâm mà…
Nó nhăn nhó, chu môi… -“Chuyện gì chứ?”
-“Chuyện lúc chiều em bày trò”
-“Anh đúng là đồ đáng ghét nhất trên quả đất này đó”
-“Em sẽ còn ghét anh nhiều hơn”
Ai đó lại tiếp tục phạt người kia bằng những nụ hôn bá đạo, mãnh liệt mà tàn sát tiếp theo…
Đêm đó có con ngốc bị cưỡng hôn cho đến nửa khuya, nhưng như vậy lại hay nó mệt đến nỗi có một giấc ngủ thật say, thật ngon nữa à… nó vòng tay ôm người kia từ lúc nào cũng chẳng hay, nhưng chỉ biết ôm hắn như ôm cả thế giới … thật bình yên.
Xa xa là một màu ánh trăng nhè nhẹ phản chiếu vào phòng, những cánh hoa lung lay khẽ chuyển động theo gió… gió làm mát lòng người.
Trăng làm ấm căn phòng đó – căn phòng tình yêu có 2 người ngốc đang ôm chặt lấy nhau… họ ngủ thật say, trong những giấc mơ đó họ có cả tình yêu của nhau…
……………..
Sương mai trên cành đã rơi tí tách, gió sớm luồng nhẹ vào ô cửa sổ, bình minh cũng đã lên từ lúc nào, trời hôm nay tươi xanh hơn hẳn mọi ngày…
Well I wonder could it be
When I was dreaming bout you baby you were dreaming of me
Call me crazy me blind
Tiếng chuông điện thoại của nó reo inh ỏi, làm cho con nhỏ giật mình chồm người qua lấy cái điện thoại đang đặt trên cái đèn ngủ bên cạnh hắn.
-“Ai gọi giờ này mà sớm thế bà xã, mặc kệ họ đi” – giọng hắn ngáy ngủ, ôm chầm lấy vợ yêu …
Nó cũng mệt mỏi gục mặt trên vai hắn chẳng thèm quan tâm đến ai đã gọi…
Well I wonder could it be
When I was dreaming bout you baby you were dreaming of me
Call me crazy me blind
Lại cuộc gọi thứ 2, lần này nó bắt máy, giọng nói nheo nhéo bên kia làm nó giật bắn người… ngồi dậy, mặt đổi sắc từ lúc đó, hắn lo lắng …
-“Chuyện gì vậy em”
-“…”
Cuối cùng thì người kia đã nói những gì mà nó ngây người thế kia, nó buông điện thoại xuống thờ người ra…
-“Cuối cùng thì có chuyện gì? Em nói mau đi”
-“…”

-“Chi Lan”
Nó giật mình khi nghe hắn gọi, quay sang ôm chặt cổ người kia, hớn ha hớn hở..
-“Em đậu rồi, em tốt nghiệp loại Khá đó…A điên mất à, vui quá à”
-“…”
-“Anh có nghe em nói không?”
-“…”
-“Bảo Khánh”
-“Anh đang nghe, chúc mừng em, vậy thì thưởng cho anh đi”
-“Thưởng gì cơ”
-“Thơm vào bên đây”
Hắn nhân cơ hội lợi dụng ai đó, chỉ tay vào má. Nhưng người kia vui đến nỗi quên mất mình đang làm gì cũng ngoan ngoãn làm theo.
-“Bên đây nữa”
-“Rồi… nữa không”
-“Nữa..”
Chốc lát ai đó thờ người… nhìn hắn đầy tức giận, mặt nó chuyển sang đỏ như trái cà chín à, nó hét to rung động cả căn phòng…
-“BẢO KHÁNH, tên chết bầm, xấu xa, anh dám lợi dụng tôi”
-“Là em tự thơm vào má anh, anh có làm gì đâu chứ”
-“Anh…”
Nó giận dữ, xấu hổ buông cổ hắn ra chạy một mạch vào nhà tắm đống cửa cái ầm…
Bên ngoài người kia vui sướng đến nổi ôm bụng cười hả hê….
Niềm vui đến quá bất ngờ khiến ai đó vui sướng đến tột cùng, học hành bao năm thì cuối cùng cũng nắm được cái bằng tốt nghiệp trên tay vậy là từ nay nó có thể thực hiện được ước mơ…
Một giấc mơ đã bao lâu nó mong chờ ấp ủ, nhưng liệu rằng giấc mơ đó có thể thực hiện được hay không?
………………………………………………………………………………………..
P/S: chỉ còn 2 chap nữa là hết rồi nhe mọi người, trong thời gian qua bộ truyện Bà Xã Ô Sin được mọi người quan tâm tới, Trang cảm ơn rất nhiều ạ…
~Love everyone~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.