Đọc truyện Bà Xã Đừng Chạy – Chương 87
“Anh nói rõ ràng cho em, đây là cái gì!” Tân Đồng tức giận ném hai hộp thuốc tới trước mặt Trâu Thần.
Ánh mắt Trâu Thần chợt lóe, theo bản năng xoa xoa mũi “Thuốc tránh thai cùng với canxi.”Mắt thấy chuyện sắp bại lộ, anh cũng không né tránh,
hễ hỏi thì trả lời, thái độ cực kỳ tốt.
“Hai loại thuốc, sao em uống lại cảm thấy có cùng một mùi vị!”
“Vợ yêu, thật ra thì, uống thuốc tránh thai rất có hại cho sức khỏe,
sao anh có thể đặt em vào nguy hiểm chứ? Còn canxi, chua chua ngọt ngọt, không chỉ bổ sung canxi, hơn nữa còn tăng sức đề kháng cho cơ thể, thật tiện dụng.”
“… …” Cô bị anh làm cho tức nói không nên
lời, im lặng một lúc lâu mới nói ra một câu “Vậy lần sau anh phải dùng
biện pháp phòng tránh!” Không biết là vì anh hay bởi chính câu nói của
mình làm cho xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng.
Nhìn
bộ dáng vừa tức vừa xấu hổ của anh, hầu kết anh theo bản năng trượt
xuống, đôi mắt nóng rực nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhưng
lại làm bộ dáng hoàn toàn nhận sai “Lần sau không làm như vậy nữa.”
Tin anh mới lạ! Cô nghiêng đầu, đối với ánh mắt nóng như lửa kia, cảm
giác mình ở lại đây nữa chỉ có một kết quả “Vì để cho anh nhớ lâu một
chút, hôm nay phạt anh ngủ một mình!” Nói xong đi vòng qua người anh, ôm gối của mình ở trên giường nhanh chóng đi ra ngoài cửa.
“Cẩn
thận một chút!” Anh đứng tại chỗkhông muốn chấp nhặt với cô, chỉ là
nhìn bộ dáng nhảy như thỏ của cô có chút lo lắng mà thôi, dù sao sáng
mai trợ thủ của anh ta sẽ tới, vốn dĩ anh định tối nay hai người sẽ ngủ
riêng, tiết kiệm sức sợ mai không dậy nổi, vừa đúng lúc cô nói ra, anh
cũng không phản đối. “Chậm một chút, nhớ điều chỉnh nhiệt độ cho phù
hợp.”
“Không cần anh quan tâm!” Giọng nói rõ ràng có chút hả hê.
Anh không khỏi bật cười, không biết nếu sau này cô nhóc này biết là anh cố ý, có tức giận đến mức nhảy dựng lên hay không…….
Ngày hôm sau.
“Trâu háo sắc! Làm gì mà ồn vậy? Khiến em không cách nào ngủ được!” Tân Đồng mới từ trong chăn chui ra, đầu tóc rối bù, trong ngực còn ôm một
cái gối ôm mà hôm qua cầm đại trong phòng của Trâu Thần, thở phì phò từ
trong phòng đi ra.
“Tiểu Đồng?” Mẹ Tân nhìn con gái mình không có chút hình tượng nào, hận không thể nhét cô vào trong bụng chế tạo
lại “Xem bộ dáng con thế nào kìa? Đứng dậy cho mẹ! Hôm nay là ngày mấy,
nhanh chuẩn bị một chút!”
“Tiểu Đồng, thật xin lỗi, ảnh hưởng
đến giấc ngủ của con.” Mẹ Trâu cười hiền hòa, sau đó kéo cánh tay mẹ Tân “Được rồi được rồi, chúng ta nhỏ giọng một chút, tiểu Thần, con đi pha
cho ba mẹ vợ một ly trà đi, thời tiết càng ngày càng nóng, không khỏi có chút nóng nảy.”
“Dạ, ba mẹ, hai người uống gì? Mao Tiêm hay Long Tĩnh?” Trâu Thần nở nụ cười hỏi ba mẹ Tân.
Tân Đồng chớp mắt, không rõ tình trạng trước mắt là thế nào, hình như
cô không có xuyên không, hôm qua vừa giải quyết chuyện Lý Trung Khải,
còn suy nghĩ hôm nay muốn đi tới xem BTD thế nào, sau đó thuận tiện đi
tới trung tâm việc làm, sao vừa mở mắt liền nhìn thấy một màn như thế
này?” Ba mẹ vợ? Khi nào?
Trâu Thần bưng trà ngon đi tới cạnh cô “Ngủ tiếp đi, không mệt thì thì đứng dậy chuẩn bị một chút, lát nữa là xe tới rồi.”
“Xe gì?”
Không đợi Trâu Thần trả lời, mẹ Tân liền không nhịn được “Còn xe gì,
con ở cũng tiểu Thần bao lâu rồi? Nếu như không phải tiểu Thần muốn nhận được sự đồng ý của con, bây giờ hai đứa cũng đã có con rồi! Lần này mẹ
với ba con thật sự không nhịn nổi, đã thồn qua sự đồng ý của ông ngoại
con, xem như bây giờ con không muốn kết hôn, ít nhất phải cùng tiểu Thần đính hôn, đều đã lớn rồi không còn nhỏ nữa, cứ kéo dài nhưu vậy cũng
không phải chuyện hay, may nhờ có tiểu Thần không ngại con, thừa dịp hôm nay thời tiết đẹp liền đặt lễ đính hôn, xem như là cho Trâu Thần một
liều thuốc an thần!”
“Bà thông gia nói rất đúng, mặc dù hai
đứa trẻ tuổi, nhưng dù sao cũng đã ở với nhau nhiều năm, nên đính hôn,
nếu không sau này bận rộn không biết thành cái dạng gì.” Mẹ Trâu phụ
họa.
Méo miệng, Tân Đồng cảm thấy uất ức trong lòng, ai cũng
không nói với cô, hơn nữa hiện tại còn xem cô giống như bạch xà ác độc,
đâu phải cô không đồng ý đâu?
Trâu Thần đứng bên cạnh thấy có
gì đó không đúng, sau khi để trà xuống, vội vàng đi tới ôm cô vào lòng
“Mẹ, đừng nói nữa…… cũng không phải Đồng Đồng không đồng ý? Cô ấy
vừa mới dậy, còn chưa tỉnh ngủ.” Lại quay đầu nói với Tân Đồng ở trong
lòng “Đi, anh cùng em quay về phòng, nếu như trong lòng không thoải mái
đừng cố nén.” Giơ tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
“Có vợ liền quên mẹ, bà thông gia, sau này chúng ta chuyển về ở cùng nhau đi,
con cái lớn rồi không giữ được.” Mẹ Trâu nhìn bóng lưng hai con đi về
phòng, không nhịn được thốt lên.
“Hoan nghênh, chỉ sợ đến lúc
đó bà không bỏ được.” Mẹ Tân nhìn con gái mình đi về phòng, nhất thời
tâm tình cũng tốt lên, còn có hứng thú đùa giỡn.
“Tức giận sao?” Trâu Thần nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tân Đồng lên, nhìn chằm chằm vào mắt cô hỏi.
“Ừ, không có ai nói với em, xem em giống như người ngoài vậy.” Cô chu môi, không muốn trốn tránh ánh mắt của anh.
“Không phải anh sợ em không chịu? Gần đây bận rộn, khiến cho trong lòng anh cảm thấy không có cảm giác an toàn, sợ sau này em bận rộn lại không để ý tới.” Anh cúi đầu cụng vào trán cô.
“Em cũng chưa từng
nói em không chịu!” Bộ dáng uất ức “Em chỉ cảm thấy em còn trẻ, sau này
vẫn có thể có, ít nhất phải chờ cho sự nghiệp ổn định, tâm tình ổn định, cái gì cũng ổn định, có thể cho đứa bé những thứ tốt nhất, cũng không
phải anh không biết, bây giờ nuôi một đứa trẻ có bao nhiêu khó khăn, chỉ một mình anh kiếm tiền, em cảm thấy rất đau lòng! Còn có lần đó anh nằm trên giường bệnh em cảm giác như cả bầu trời sập xuống, nếu như có con, em rất lo lắng bản thân có thể làm tròn trách nhiệm của một người mẹ
hay không, em cảm thấy em vẫn giống như một đứa trẻ.” Hai tay cô ôm chặt eo anh, ỷ lại.
Nghe thấy lời cô nói, rốt cuộc anh cảm thấy
bản thân nhận được sự đáp trả sau bao năm tốn sức, mặc dù cách mục tiêu
cuối cùng một khoảng cách ngắn nữa, nhưng sự suy tính của cô cũng không
phải không có đạo lý “Cho nên bây giờ anh không ép em phải lập tức kết
hôn, trước tiên làm lễ đính hôn, em càng ngày càng nổi tiếng, anh phải
đặt chỗ trước.” Anh cũng ôm cô.
“Nhỏ mọn! Sau này có việc gì
đều phải nói cho em nghe, đừng để em ngày ngày phải lo lắng vớ vẩn.”
Nghe thấy tiếng lòng của anh, cô trốn trong lòng anh lén nở nụ cười.
“Ừ, hình như anh có nói chuyện ngày hôm nay sẽ đính hôn với em!” Anh vô cùng thành khẩn nhớ lại.
“Anh còn có mặt mũi nói như vậy sao!” Cô giấu mặt ở trong lòng anh “Anh không nhớ mình đã nói thế nào sao? Khi đó ai có thể nhớ được chứ?”
“Vậy có phải nên nói rõ là em hài lòng với sự phục vụ của anh?” Anh vô liêm sỉ hỏi.
“Đáng ghét!” Cô xấu hổ đập lồng ngực anh.
“Phương diện này hai chúng ta phải trao đổi kỹ một chút, chuyện này
liên quan đến hạnh phúc sau này!” Anh tiếp tục trêu chọc cô.
“Còn nói nữa em sẽ không để ý tới anh!” Cô mắc cỡ không dám ngẩng đầu nhìn anh, không còn bộ dáng hung hăng như tối hôm qua.
“Được được được, không nói nữa, chờ tới thời điểm chúng ta lại tiếp tục thảo luận.” Con gái phải dụ dỗ.
“Thật ra thì em không thể không suy tính chuyện kết hôn của chúng ta”
Cô cắn môi nói, làm như cô đang cầu xin cưới “Chỉ là trước đó em còn
muốn tạo ra một sản phẩm mang tên mình, như vậy, anh không phải gánh
trách nhiệm nặng nề, tối thiểu chúng ta cũng không khiến cho ba mẹ lo
lắng, hơn nữa em cũng có thể tự do một chút, có thể chăm sóc gia đình,
anh nói như vậy có được không?” Cô đỏ mặt ngẩng đầu trưng cầu ý kiến của anh.
“Được!” Anh khẽ nở nụ cười “Chỉ cần hôm nay để anh đứng tên, còn tất cả đều nghe theo em!”
Ngày đính hôn thật ra cũng là ngày Trâu Tường tuyên bố thu mua công ty
BTD, mặc kề là thương gia, chính trị hay là bộ đội, người người nhốn
nháo, mọi người đều vui mừng.
Tân Đồng đi theo Trâu thần tới
chào hỏi những người quen biết, cho đến khi Trâu Tường lên bục tuyên bố
tiếp nhận công ty BTD kể từ ngày hôm nay, hai người bọn họ mới có thời
gian tránh ánh mắt của mọi người trốn vào trong góc nghỉ ngơi một chút.
Không biết vì sao, lúc trước Tân Đồng đi bộ từ tám giờ sáng tới tám giờ cũng không có vấn đề gì, hôm nay mới chỉ đứng một lúc, chân liền sưng
phù hết, hết sức khó chịu, thậm chí ngay cả khom lưng cũng không được,
eo đều rất đau.
Trâu Thần đứng bên cạnh nhìn đến đau lòng,
không quản người khác có thấy hay không, trước tiên kéo vợ mình tới ghế
sa lon ngồi, sau đó ngồi phía dưới chân cô, giúp cô tháo giày, nhẹ nhàng xoa bóp.
“Tại sao lại như vậy, xem ra em không thích hợp đi
giày cao gót.” Tân Đồng nhíu mày nắm chiếc váy trên người, viền tơ bên
ngoài cọ vào người khiến cô càng thêm bực bội.
“Bây giờ đỡ hơn chưa?” Anh nhẹ nhàng giúp cô xoa bóp.
“Giống như đỡ hơn, lúc nào đến lượt chúng ta, em muốn về sớm.” Cô mệt mỏi dựa vào ghế sa lon ngáp một cái.
“Có phải buồn ngủ không, gần đây hình như em thiếu ngủ.” Anh cũng cảm thấy, mấy ngày gần đây cô giống như con mèo lười.
“Cũng có thể, đúng, chỗ đó.” Cô thoải mái hưởng thụ sự phục vụ của anh.
Cuộc sống, không có kích thích, cũng chưa có vui mừng……
Bởi vì hai người lười biếng ngồi trên ghế sa lon, căn bản không chú ý
tới Trâu Tường đứng trên bục đã nói tới đâu,cho đến khi ánh sáng chiếu
lên hai người bọn họ, bọn họ vẫn duy trì tư thế như cũ, hơn nữa hai tay
Trâu Thần còn đang ôm chân Tân Đồng.
Người chủ trì chường
trình tiếp lời của Trâu Tường, thấy một màn như vậy liền lúng túng, đã
có kinh nghiệm nhiều năm làm dẫn chương trình, anh ta cũng không tránh
khỏi ngẩn ngơ, cũng may anh ta linh hoạt, đem buổi diễn thuyết đổi thành ca hát:
“Anh có thể nghĩ tới chuyện lãng mạn nhất, chính là ở cùng em, giúp em xoa chân giúp em đấm vai, cho đến khi chúng ta già đi, anh có thể nghĩ tới chuyện lãng mạn nhất, chính là từ từ già đi cùng
em, cho đến khi chúng ta già đi cũng không rời, em vẫn là bảo bối trong
lòng anh……Một lần nữa xin hãy hoan nghênh cặp đôi của đêm nay Trâu
Thần cùng Tân Đồng, nhiệt liệt vỗ tay tình cảm của bọn họ!”
Dưới ánh đèn Trâu Thần cùng Tân Đồng được người dẫn chương trình nhắc
nhở, thoát khỏi tư thế lúng túng, giúp nhau đứng dậy, từ từ đi lên đài,
lúc này bọn họ khiến người khác hâm mộ, trong ánh mắt tràn đầy sự tin
cậy, mà chiếc nhẫn đính hôn cũng sắp đeo lên tay, trước ánh mắt của tất
cả mọi người biểu hiện một loại ước định, một loại tình cảm làm cho
người ta hâm mộ……