Bạn đang đọc Bá Vương Chi Lộ – Chương 121: Bạch Đằng Tuyệt Diệt Trận
Tịch Diệt Long Tức!
Hư Không Xích Ngạc mở ra miệng rộng ngưng tụ tinh không lực lượng cùng tử vong chi lực phóng ra một đạo công kích năng lượng hình nón hai màu đỏ đen.
Công kích này làm không gian xung quanh rung động dữ dội, mảnh lớn rừng cây bị hủy diệt.
Khí thế hung mãnh tựa như sát ma hàng lâm tiêu diệt mọi thứ.
Thủy Kính mở ra đôi cánh hồ điệp màu lam vỗ mạnh bay lên không.
Trên tay cầm lấy thanh chiến kích tam xoa, bảy tầng kích mang phóng xuất tạo ra vô số đạo thủy lưu hình bán nguyệt đánh đến.
“Vô Lượng Kích Pháp – Bán Nguyệt Thủy Lưu!”
Lực lượng song phương va chạm tạo nên những rung chấn mạnh mẽ.
Bành! Bành! Bành!
Từng đạo bán nguyệt lưu thủy đánh lên long tức làm hao mòn lực lượng đối phương cũng khiến tốc độ nó giảm dần.
Đến khi một đạo cuối cùng va chạm cũng đã đem long tức của đối phương suy yếu đến tận cùng.
Uy lực của công kích chạm vào lĩnh vực của Thủy Kính chỉ tạo ra một ít lay động.
“Đại Hải Vô Lượng Lĩnh Vực mở!
Lĩnh vực chi bảo – Đại Hải Vô Lượng Y
Lĩnh vực chi linh – Tinh Linh Vũ Điệp”
Lập tức một kiện y phục lam sắc bao phủ lấy thân thể Thủy Kính.
Nó là một loại trường bào vạt áo xẻ đôi từ giữa đùi xuống ẩn hiện cặp chân dài miên man.
Giữa ngực hình thành một viên bảo thạch lam sẫm hình cầu, từ đó có âm thanh của biển cả vỗ sóng.
Sau lưng nàng xuất hiện hư ảnh của một tinh linh có đôi cánh hồ điệp lam sắc.
“Vô Lượng Kích Pháp – Thủy Vũ Vô Lượng!”
Tam xoa kích đâm đến liên tục kèm theo đó từng đạo kích ảnh ẩn chứa kích mang dung nhập Vô Lượng Thủy Lực đánh đến Hư Không Xích Ngạc.
Ngao!
Đối diện công kích của đối phương, Hư Không Xích Ngạc vẫy đuôi đánh trả.
Chiếc đuôi dài hơn mười mét vụt qua đem theo hắc ám lưu tinh phía sau phi tốc mà đến tạo thành một đạo hắc quang bán nguyệt đối địch công kích của Thủy Kính.
“Vô Lượng Kích Pháp – Vô Lượng Triều Tịch!”
Thủy Kính vung lên tam xoa kích tạo ra từng đạo thủy triều.
Đại Hải Vô Lượng Lĩnh Vực rung chấn gia tăng uy lực cho thủy triều.
Từng đạo sóng biển liên miên đánh đến không dứt, cái sau to cao hơn cái trước vỗ ầm ầm mạnh mẽ tựa như thủy quái đói khát đánh về phía Hư Không Xích Ngạc.
Hư Không Xích Ngạc nâng lên cự trảo vồ đến phía trước.
Cú vồ khiến không gian bị rách ra một vết nứt, một cái ngạc trảo màu đỏ đánh đến mang theo hừng hực hỏa diễm màu đen lao đến.
Ầm! Ầm!
Thủy triều của Thủy Kính mạnh mẽ cường hãn va chạm ngạc trảo đem nó dung nhập vào sóng biển khí thế càng trở nên cường thịnh hướng về phía đối phương.
Ầm!
Sóng biển vỗ dồn dập lên thân thể Hư Không Xích Ngạc.
Lân phiến trên lưng nó bị từng cơn sóng biển ập đến đè xuống thân thể.
“Ngao!”
Trên người Hư Không Xích Ngạc tỏa ra hỏa diễm màu đen mang theo nhiệt lượng nóng bỏng chống chọi lại từng đạo sóng nước ập đến.
“Vô Lượng Kích Pháp – Tuyệt Kích Hư Thủy!”
Tam xoa kích được Thủy Kính đâm thẳng về phía trước, sau lưng nàng hư ảnh Vũ Điệp Tinh Linh khẽ động vỗ cánh.
Từng đạo vô lượng thủy lực dung nhập mũi kích tạo thành cự đại thủy kích.
Thủy kích không ngừng lớn mạnh thành vòng xoáy lao đến Hư Không Xích Ngạc.
Vô lượng thủy lực hóa thành thủy mang lưu chuyển cực kì sắc bén tốc độ kinh người vận chuyển va chạm với địch nhân.
Ngao!!!!
Tiếng thét chói tai của Hư Không Xích Ngạc vang lên báo hiệu tử vong của nó.
Từng đạo thủy mang nhỏ xíu xen qua kẻ hở lân giáp trên người cự thú cắt lấy nhục thể mềm yếu bảo bọc dưới lớp vảy rắn chắc.
Mà lúc này Thủy Kính cũng từ trên không rơi xuống, Tuyệt Kích Hư Thủy đạo này công kích chí ít cần Linh Hư cảnh tu vi mới có thể thi triển.
Nàng cưỡng ép tung ra lập tức khiến lực lượng bản thân rơi vào kiệt quệ.
Đây cũng may là nàng đã được trải qua huyết mạch tư chất tăng cường thân thể nếu không chỉ sợ là trọng thương.
……
Rầm! Rầm!
Tại một góc của Cổ Loa Thành, hơn ngàn tộc nhân Thạch Hoang tộc tiến hành huấn luyện chiến đấu.
Quân đội dưới sự chỉ huy của Thanh Linh chia thành từng đơn vị giao thủ so tài.
Binh khí của Thạch Hoang Tộc chính là thạch phủ.
Thạch phủ này ngưng tụ từ hoang lực kết hợp các loại khoáng thạch do chính Thạch Hoang tộc tỉnh luyện.
Hình thể lúc này của Thạch Hoang tộc nhân tương đương với bình thường nhân loại.
Làn da màu nâu đất rắn rỏi làm nổi bật thêm thân thể cường tráng của chủng tộc.
Lúc này trung tâm doanh trại Thanh Linh cầm lấy Lưu Tinh Phủ không ngừng ném nó về hướng đối thủ.
Keng! Keng!
Lưu Tinh Phủ ngưng tụ từ thạch hoang lực va chạm với trọng kích Liệt Không Toái Tinh.
Bành! Bành!
Trùng Thiên nâng lên trọng kích đón đỡ, tinh thần yêu lực ngưng tụ đâm ra một quyền về hướng Thanh Linh.
Sáu tầng quyền mang mạnh mẽ phóng đi kèm theo sau là tinh quang nở rộ làm không gian xuất hiện chấn động.
Linh Cấp Quyền Pháp – Liệt Tinh Quyền!
Vù! Vù!
Phía đối diện một đạo đao quang trong suốt phóng đến kèm theo đó làm sáu tầng phủ mang sắc bén có thể cắt cả thiên địa.
Bành!
Vụ nổ lớn khiến khói bụi mịt mù, trong làn khói đó hai thân ảnh kia vẫn không ngừng chiến đấu với nhau.
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Giữa lúc kịch liệt thì có tiếng chuông vang lên.
Lập tức hai người đình chỉ giáo chiến thì triển thân pháp hướng về chủ thành.
Thanh âm vừa rồi đó là chuông báo địch nhân tiến đến!
….
“ Tập kích chúng ta là người của Phú An Vương Triều!” Miêu Ngọc nói
Ám Dạ Miêu Ảnh thú nhân sở trường ẩn nấp thu thập tình báo vì vậy toàn tộc được Nam Việt bố trí tản ra khắp nơi tạo thành mạng lưới tình báo tin tức.
Sau đó một hình ảnh từ Thiên Cơ Lưu Ảnh Bàn xuất hiện.
Đó là một nam tử dung mạo trung niên bộ râu quai nón màu vàng nhạt điểm thêm sự tôn quý của hắn.
[An Trạch Vương – An Huệ em họ quốc vương Phú An.
Tu vi Linh Vực cảnh thất tinh sở hữu bát phẩm linh thai Phân Quang Kiếm.
Kiếm – Trận song tu, tính cách nóng nảy làm việc thiếu suy nghĩ.
Theo như đồn đãi yếu sinh lí nhưng thích ra vẻ cưới nhiều thê thiếp..”
Mối quan hệ với các vị vương gia khác không tốt, thường hay có xung đột lợi ích cần đến quốc vương phân ưu.]
Tin tức được ghi trên màn quang để mọi người quan sát.
“Chuyện này tính giải quyết thế nào?” Long Khuynh Thành nói
“Đánh từ xa đi! Khu vực quanh thành đang cải tạo thành linh điền tháng sau là gieo hạt được rồi không thể để nó bị hủy hoại được!” Hồ Xuân nói
Ngoại vi Cổ Loa thành được Nam Việt cử người tìm kiếm các đầu linh mạch hoặc khoáng vật.
Về điểm này Truy Tung Thử và Thạch Hoang Tộc hoàn thành xuất sắc.
Trong vòng một tháng họ đã tìm ra thêm ba mỏ khoáng sản bát phẩm với trữ lượng lớn.
Cùng với đó là ba đầu linh mạch cao phẩm, cùng một đầu địa mạch hỏa khí.
Địa mạch hỏa khí có công dụng hỗ trợ luyện chế đan dược, tu luyện hỏa hệ công pháp được cao thâm.
Thậm chí các loại hỏa hệ thiên linh địa bảo cũng sản sinh ở đây.
Dựa vào vị trí địa lí thì Long Khuynh Thành rút đi một đầu linh mạch.
Còn địa mạch hỏa khí và hai đầu linh mạch sót lại tiến hành cải tạo thành lập thành trấn.
Ba địa điểm này kết hợp với Quang Hải Tông trấn giữ tạo thành thế tứ trụ thủ hộ Cổ Loa Thành.
Trong đó địa mạch hỏa khí ở gần một tòa nham sơn nơi đây sở hữu một loại hoả diễm gọi Xích Hồn Địa Hoả.
Loại hoả diễm này có thể thiêu đốt linh hồn của nạn nhân, hơn nữa đã sinh ra linh trí nhất định thậm chí hoá thành linh chủng.
Những yêu thú ở nơi này đều là biến dị đặc thù có khả năng công kích linh hồn đối phương.
Các loại linh dược đều có khả năng tinh luyện linh hồn đồng thời khiến linh hồn trở nên biến dị sinh ra hoả niệm.
Mà khoáng thạch nơi này đại đa số đều thuộc tính hoả.
Một số ít có thêm vài thuộc tính phụ như thổ, phong…
Khoáng thạch này một số đã sản sinh ra linh trí hoá thành linh thể có thể chiến đấu.
Đó là lí do thành trấn nơi đấy vẫn chưa được Nam Việt phát triển rộng rãi.
Mà hai vị trí còn lại chính là địa điểm định cư trước đây của Thú Nhân Cốc và Yêu Nhân Thảo Nguyên.
Cả bốn nơi đều bố trí truyền tống trận, hơn nữa không ngừng chiêu mộ dân cư.
Ngũ giai linh mễ mà Nam Việt lấy được từ hệ thống đã tiến hành gieo trồng vụ thứ hai.
Linh điền ở Cổ Loa thành chứa rất nhiều định dưỡng hơn nữa được một nhóm linh thực sư bồi dưỡng thú hoạch đạt đến gấp 10 lần số vốn bản đầu.
Hiện tại nhóm này linh thực đã trở nên lạc hậu khi Nam Việt khai phá di tích ở phạm vi Tứ Linh Liên Minh và trao đổi với tam quốc thú hoạch được lục phẩm linh mễ.
Thế nhưng nhóm ngũ phẩm kia vẫn được gieo trồng ở khu vực ngoại vi thành.
Đó là lí do vì sao Hồ Xuân phản đối việc chiến tranh gần thành.
“Vậy chúng ta chặn đánh chúng ở đâu đây?” Bạch Manh Manh nói
“ Bạch Đằng Giang!” Nhạc Lâm Khanh nói
“Chân Thị Khổng Tước ngoài việc sở hữu chân nhãn nhìn thấy mọi hư ảo còn có thể chế tạo huyễn cảnh!
Ta cũng có thể bố trí trận pháp mai phục địch nhân.
Bạch Đằng Giang nơi đó có rất nhiều linh ngư hung hãn thấp nhất cũng là tứ giải nếu có thể lợi dụng chúng là tốt nhất.” Nhạc Lâm Khanh nói tiếp
“ Tỷ định bố trí trận pháp gì?” Thái Tinh nói
“ Bạch Đằng Tuyệt Diệt Trận!”