Bá Vương Chi Lộ

Chương 117: Thiên Địa Chúc


Bạn đang đọc Bá Vương Chi Lộ – Chương 117: Thiên Địa Chúc


“Hừ! Ngươi đột phá Hư Linh cảnh ta liền sợ ngươi à!” Cực Niên đáp
Sau đó toàn thân hắn tỏa ra huyết sắc quang thải, khí huyết mạnh mẽ vô cùng.
“Ồ Hoán Huyết cảnh sơ kì thể tu a! Bất quá điểm đó tu vi cũng chẳng đủ đâu!” Phong Thu Thanh nói
Sau lưng nàng kình phong xuất hiện kết hợp với những thanh đoản kiếm ngưng tụ ra một thanh trường thương.
Trường thương tỏa ra sắc bén cương phong lập tức đem không gian xung quanh nứt vỡ.
“Hư Phong Sát Thương a! Năm đó người kia dùng thanh này Vực Linh bảo khí đem Lãng Phong Cốc hơn ngàn Thăng Linh, trăm Nguyên Linh, mười cái Vực Linh cảnh chém giết trong nửa ngày a.” Cực Niên nói
“Hừ! Một đám ngu ngốc tặng đầu cho lão công ta chẳng lẽ bỏ qua.” Phong Thu Thanh nói
“Mẫu thân tên này nói quá nhiều tốt nhất nên giết đi tránh phiền phức!” Phong Linh Thục nói
“Thanh Phong Thương Ảnh!” Phong Thu Thanh ngưng tụ phong linh lực trên tay đập vào Hư Phong Sát Thương.
Lập tức thanh thương hóa thành ngàn đạo thanh phong đoản thương lao vút mà đi.

Thanh âm xé gió vang lên, không gian tựa như bị cắt đứt đồng dạng.
“Đại Thiên Kiếm!” Niên Cực quát
Trong tay hắn xuất hiện thanh trường kiếm màu đỏ.

Từ trên đó tỏa ra chói lóa kim quang, kim quang ngưng tụ thành kiếm ảnh vô số to lớn phóng đi.
Ầm! Àm!
Thanh phong đoản thương cùng xích kim kiếm ảnh va chạm với nhau tạo ra từng vụ nổ oanh động.
Phong Thu Thanh phá không mà đến nâng lên tiểu quyền hướng về phía đối phương ra đòn.
“Thể kĩ! Loạn Đả!”
Quyền ảnh liên miên tung ra kèm theo đó là bảy tầng quyền mang sắc bén tựa như oanh nổ không gian đồng dạng.
Keng! Keng! Keng!
Niên Cực nâng lên trường kiếm chắn trước người ngăn cản quyền ảnh.

Tiếng quyền mang va chạm với kim loại nghe chói tai cực kì.
“Yêu Kĩ! Bạch Hải Thiên Lượng!” Thiên Thương Bạch Quy rống lên
Cuồn cuộn thủy yêu lực phóng ra hóa thành dòng nước trắng tựa như sóng vỗ biển cả mạnh mẽ áp đến Phong Thu Thanh.
“Thương Phong Tam Thức – Tụ Phong Thức!”
Hư Phong Sát Thương ngưng tụ trong tay Phong Thu Thanh quét ngang.

Thanh phong cương mang vụt qua cắt ngang dòng nước.
“Băng Viêm Dực”
Một đạo bạch sắc băng viêm bay đến hướng về phía Thiên Thương Bạch Quy.
Lúc này cảm thấy nhận công kích nguy hiểm thân thể nó phóng ra yêu lực ngưng tụ thành thủy cầu bọc nó vào trong.
Xì!
Băng viêm cùng thủy cầu va chạm hóa thành hơi nước lộ ra thân thể có chút cháy đen của Thiên Thương Bạch Quy.
Dĩ nhiên nó so với đối phương vẫn còn có chút chênh lệch.

Dù sao đối phương thế nhưng là thất giai trung kì mà nó chỉ là sơ kì mà thôi.
“Băng Viêm Lam Tước!” Ngô Niên nói
“Các ngươi đây là khi dễ nhà ta tiểu Thanh a!”

Không gian xuất hiện vết rách, một đầu lam tước xuất hiện kèm theo đó băng viêm bao phủ nó.
“Di Thiên tôn giả truyền thừa các ngươi cầm tạm đi! Đừng chết sớm quá!” không gian vang lên thanh âm của một nam tử.
“Phiền phức!” Phong Linh Thục cằn nhằn
“ Chúng ta về!” Phong Thu Thanh nói
……
“Lôi Điệp tỷ tỷ! Chúng ta hiện tại ở đây sao?” một thiếu nữ tử y nói
“ Lôi Tinh tộc các ngươi năm đó đã có biến cố gì mà bị hại cái điện chết tiệt đó kiếm chuyện ta không rõ.

Nhưng hẳn là không diệt các ngươi liền không xong đâu.” Lôi Điệp đáp
“Chúng ta có thể tiến hành sáp nhập thêm các tiểu mạch lôi tộc khác để gia tăng chiến lực.
Hiện tại chúng ta cần gấp rút kiến tạo ra thế lực lớn mạnh.

Cái khu vực rừng núi này lôi thuộc tính nồng đậm, thông qua nó chúng ta có thể tuyển thêm lôi tu.” Một thiếu nữ khác nói
“Vậy gọi Kiếp Lôi Sơn đi!” Tử Điệp nói
“Gom lại trận kỳ, trận bàn bắt đầu bố trí Lôi Ngục Hộ Thần Trận.” Một người thiếu nữ cầm trận bàn nói
…….
Phốc! Phốc!
Hai đầu lục giai đỉnh phong Ám Hổ Địa Nham ngã xuống lập tức bị Nam Việt thu vào trong không gian trữ vật.
“Cái khu vực này thật cổ quái! Yêu thú tất cả đều là ám hệ, hơn nữa còn là chuyên môn ăn mòn lực lượng địch nhân a.” Nam Việt nói
Vù vù
Hai đạo lưu quang màu đen bắn đến phía Nam Việt.
Lạc Thần Ô bung ra tạo thành lá chắn tiếp lấy công kích địch nhân.
Keng! Keng!
Thanh âm lưu quang va chạm mặt ô kêu lên một tiếng thanh thúy.
Roẹt!
Tay phải Nắm Việt trượt xuống chuôi cầm rút ra một thanh trường kiếm chém về phía lưu quang đến.
Phốc!
Máu tươi chảy ra, kiếm mang phóng đến đem địch nhân chặt vào một vết rất sâu.
“Hư Linh Trảm!”
Một đạo kiếm quang mang theo 7 tầng kiếm mang phóng về phía Nam Việt.
Nam Việt lại đưa chiếc ô ra phía trước mặt chắn lại công kích địch nhân.
“Thuỷ Nhuyễn!” Thanh âm dưới đất vang lên
Rắc! Rắc!
Lập tức mặt đất nứt ra sau đó vô số cột nước xuất hiện đem đất cát cho làm mềm.
Đất cát mềm như bùn lại dẻo như cao su.

Linh lực toả ra từ nó cực kì ổn định đem đôi chân Nam Việt dính lấy.
“Hợp Kích – Thiên Lôi Địa Hoả”
Tiếng thét vang lên chói tai, theo sau đó trên trời xuất hiện từng đám màu vàng lôi vân.
Lôi vân đánh xuống hơn hai mươi đạo lôi điện màu vàng toả ra kim quang.
Oành! Oành!
Lôi điện đánh đến tạo nên tiếng oanh minh vang dội khắp nơi.


Tia lửa điện văng ra hoá thành hoa tinh phát nổ tạo thành một vùng hoả diễm.
Hoả diễm bảo phủ bán kính hơn mười trượng quanh vụ nổ.

Không khí xung quanh bị thiêu rụi trở nên vặn vẹo.
“Tên này hẳn là chết!” một đại hán từ dưới đất chui lên nói
“Nếu không chết cũng trọng thương đi.

Cái ô kìa rất có ý tứ!” một nam tử trường y màu vàng từ trên trời hạ xuống nói
“Haahahhah”
“U Minh Tứ Kiệt ra tay tên kia chết chắc! Tự cao tự đại, đến U Minh Sơn tiêu diệt yêu thú nhiều như vậy mà không nộp phí cho chúng ta.” Một nam tử xích bào từ trong đám lửa đi ra nói
“Vô Định Lam Quang – Toả Thiên Ti Thù”
Thanh âm từ trong hoả diễm vang lên, sau đó một đạo lưu quang lam sắc phóng đến hoá thành tấm lưới màu xanh hướng về phía đám người.
“U Minh Vô Ảnh Bộ!”
Đám người kia hoá thành từng đạo hắc ảnh phóng đi.
“Toả Không Hàn Long – Băng Không!”
Thanh âm của Nam Việt xuất hiện lập tức không gian xung quanh hàn khí toả ra dữ dội.
Nhiệt độ lập tức hạ xuống, lí ti hoa tuyết hiện ra bao phủ làm định thân đám người
“Ngưng Linh Pháp – Băng Viêm Cự Long!”
Theo thanh âm Nam Việt vang lên, một đầu băng viêm dực long từ trong tay hắn xuất hiện.
Băng viêm dực long phi thiên phóng ra băng viêm long tức bắn xuống dưới đám người.
“Ngưng Linh Pháp – Địa Thứ Lôi Quy!”
Tiếp đến Nam Việt đại địa rung chuyển từ dưới đất đâm lên vô số thạch thương lôi điện vây quanh đám người.
“A a a a a a a”
Tiếng kêu rên thảm thiết xuất hiện tình cảnh giờ đây so với lúc trước càng là giống lôi hoả tẩy lễ.
Nam Việt giải tán chiến kĩ, địch nhân giờ đây chỉ còn lại một chút hơi tàn.

Lập tức hắn tiến hành sưu hồn đối phương.
Nơi này gọi U Minh Sơn, là một nơi chủ yếu thuộc về Hắc Ám giới ở Thiên Khung Tinh.
Thiên Khung Tinh gồm Quang Minh, Hắc Ám, Lôi Đình, Cuồng Phong, Hư Ảnh ngũ đại giới vực.
Trong đó cường đại nhất là Hư Ảnh giới.

Nơi đó tu sĩ lại là hồn tu, bốn giới vực còn lại là linh – thể song tu gặp phải người của Hư Ảnh giới bị áp chế gắt gao.
U Minh Sơn là dãy núi định cư của một thế lực thất giai cùng tên.

Nơi đây quanh năm bao phủ bởi hắc ám, khí tức âm u thích hợp việc ám sát người.
Nam Việt tiêu hủy thi thể đám người sau đó dựa theo tin tức của họ tiến hành đi đến một thành thị gần đó.
…..
“Công chúa tình hình hiện tại nếu cứ kéo dài chỉ làm khổ dân chúng mà thôi.


Ngài xem chúng ta nên đình chiến không ạ?” một lão nhân trong đại điện nói
“Chương lão! Nếu chúng ta đình chiến vậy sẽ bị Tào Thục đám kia đồng hoá dân chúng.
Hơn nữa Tào Lanh điều động nhân mã viện trợ nhiều như vậy rất dễ để Tào hoàng đế nổi giận
Chỉ cần có thể kéo dài liền sẽ khiến Tào Lanh mất kiên nhẫn rút quân, thậm chí hai bên nội chiến.” Thái Tố công chúa đáp
“Bãi triều!”
Sau đó đám triều thần lui về, một thân ảnh tóc vàng bồng bềnh từ sau điện đi đến nói
“Xem ra tình hình công chúa không ổn a!”
“Ồ để Kim Diễm tộc trưởng cười chê!” Thái Tố công chúa đáp
Người đến là Thiên Vũ tộc thủ lĩnh Kim Diễm!
“Chẳng có gì chê cười cả! Nơi nào mà chẳng có nội bộ tranh đấu, suy cho cùng họ cũng vì bản thân của mình mà thôi.” Thiên Kim Diễm đáp
“Kim Diễm thủ lĩnh đến tìm ta có việc à?” Thái Tố công chúa hỏi
Kim Diễm lấy ra một quyển trục cùng vài viên ngọc giản đặt lên bàn.

Quang minh linh lực phóng ra đem xung quanh phong kín.
“Đây là chứng cứ các bô lão trong triều cấu kết với Tập Cẩu Thặng!”
Kim Diễm nói
Thái Tố công chúa lần lượt quan sát từng chứng cứ.

Mỗi một lần kết thúc quân sát hình ảnh chiếu lại từ ngọc giản làm nàng tâm tình một trầm lặng.
Tên kia phía dưới vậy mà có kẻ cố tình thả nàng đi.

Thông qua việc này làm suy giảm thực lực Ngô Hán.
“Chuyện này…haizzzz” Thái Tố công chúa thở dài
“Nam thành chủ có ý định gì?” trầm lặng một lát Thái Tố công chúa nói
Thiên Kim Diễm liền dùng tay làm động tác cắt cổ.

Rõ ràng là muốn đem hậu hoạ cho dẹp hết.
“Tốt! Những người không liên quan giữ lại tính mệnh còn các bô lão trực tiếp xử là được.” Thái Tố nói
“Chia buồn cùng điện hạ, hi vọng ngài sớm vượt qua.” Thiên Kim Diễm nói xong thân thể trở nên hư ảo tiêu tan.
“Vậy ý định của thành chủ các hạ là gì?” Thái Tố nói
Nàng biết hiện tại bản thân mình hoàn cảnh rất tệ hại.

Nếu như còn nắm quyền khống chế binh lực các bô lão trong tay thì vẫn có khả năng bình toạ nói chuyện.
Thế nhưng mình hữu vẫn tăng trưởng thực lực mà dưới tay nàng thẻ đánh bạc đã mất.
“Đại nhân muốn trở thành Quân Vương Ngô Hán!” Thiên Kim Diễm đáp
Quân vương của quốc gia tương đương với việc Thái Tố sau khi lên ngôi đồng cấp với Nam Việt.
Hãy nói chính xác hơn mọi hành động, chính sách của đất nước đều phải được cả hai chấp thuận.
Gọi quân vương thực chất nếu như nàng để hắn đạt được chức vị này chỉ sợ nàng đã trở thành bù nhìn đế hoàng.
“Chuyện này nói sau trước hết chúng ta cần phải giải quyết Tập Cẩu Thặng.” Thiên Kim Diễm nói
……
“Cảm giác này là thế nào vậy nhỉ?”
Một toà mộ địa ở một tinh cầu hoang vu thân ảnh bạch bào trầm giọng nói
“Không lẽ vị kia đã trùng sinh? Nếu vậy mình cũng nên hành động thôi! Ảnh Hồn tộc cũng đã biến mất khá lâu rồi.”
Hắn bước ra khỏi mộ địa dùng tay lắc lấy cái chuông đặt ở cửa ra vào.
Bong! Bong! Bong!
Ba tiếng chuông vang lên, lập tức có hơn mười thân ảnh xuất hiện.


Họ mặc trên người đều là y phục màu đen thân thể hư huyễn tựa như những ảo ảnh.
“Tham kiến tộc trưởng!” đám người đồng thanh nói
“Chuẩn bị đi! Chúng ta cũng nên hiện thân rồi.

Dùng bí pháp liên hệ phân mạch ở Cấm Khu để họ bắt đầu khai mở thế lực nơi đó đi!” bạch y nam tử nói
……
“Sắp đến có lẽ sẽ làm ra một trận quy hoạch diện rộng Cổ Loa Thành.

Hiện tại chúng ta nên thắt chặt chi tiêu.” Hồ Xuân nói
“Nam Việt đại nhân muốn làm gì?” Thạch Hùng nói
“Đầu tiên nâng lên mặt bằng chung của tu sĩ trong thành.

Thấp nhất cư dân tiến vào sinh sống ở ngoại thành phải là nhị lưu gia tộc.
Nhị lưu gia tộc trở xuống chỉ có thể định cư bên ngoại thành kiến tạo những thôn trang.
Tứ lưu và ngũ lưu có thể định cư trong nội thành.

Ngoài ra nếu có đầy đủ tài sản thì có thể ở lại nội thành.
Ngoại thành cùng nội thành sẽ có luật lệ riêng.

Thành bích tường lũy sớm ngày kiến tạo sau đó bố trí tụ linh trận.

Từ đó nâng cao giá trị nội thành, việc này cần rất nhiều linh thạch.
Ta sẽ nghiên cứu ra nguồn vốn để kiếm lấy.

Chủ nhân có dự định đường đi đều phải lót bằng linh thạch.” Hồ Xuân trình bày
Dị thạch là loại đá tạo ra từ thiên nhiên có khả năng hấp thụ linh khí, theo thời gian dị thạch sẽ thăng tiến thành khoáng thạch, linh thạch các loại.
Dị thạch ở các sơn đỉnh có rất nhiều, từ sau khi bố trận, mỗi ngày đều có rất nhiều dị thạch sinh ra.
Bằng vào năng lực của Thạch Hoang tộc đem dị thạch tẩy luyện tạo thành linh thạch.
Những linh thạch này đều là đơn thuộc tính.

Chẳng những chúng được tẩy luyện tăng lên độ tinh khiết mà còn được dung hợp với nhau tạo thành một loại vật chất gọi là linh ngọc.
Linh ngọc ẩn chứa linh khí thuần túy ẩn chứa bản nguyên lực lượng tiếp cận nguyên thạch vì vậy giúp tu sĩ gia tăng tốc độ tu luyện.
“Dạo này ta thấy nồng độ linh khí quanh thành tăng trưởng rất nhanh.

Có lẽ nào là chủ nhân cải tạo cả các vùng xung quanh?” Thái Tinh nói
“Linh Nguyên cảnh trong quá trình chuyển đổi từ linh khí thành linh lực sẽ nhận được một lần đặc biệt tăng phúc.
Loại tăng phúc này là việc linh khí xung quanh hội tụ đem nhục thân, linh hồn cường hoá.
Loại này tăng phúc chúng ta gọi là Thiên Địa Chúc! Thiên Địa Chúc còn ẩn chứa một ít cảm ngộ của phá cảnh của chủ nhân lần toả ra xung quanh.
Những cảm ngộ này đối với Hoá Linh cảnh trở xuống rất có giá trị.

Ngoài ra Thiên Địa Chúc còn đem thiên địa linh khí xung quanh kéo theo tăng trưởng.
Đó là vì sao tu sĩ thường lựa chọn đột phá cảnh giới này tại quê nhà.

Tu sĩ trong thành lúc đột phá đều bị ta cho ra ngoài tất nhiên sẽ tạo nên xung quanh nồng độ linh khí.” Hồ Xuân giải thích một hồi lâu
Tiếp theo là kế hoạch cải tổ lại Cổ Loa Thành.

Mà cách đó hàng trăm cây số một mối nguy đã xuất hiện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.