Đọc truyện Bá Tước – Chương 17
Hắc y nhân người gia tộc Phạm Hải Tân kia tựa hồ cũng cảm nhận được lực lượng cường đại của Shere, suy nghĩ không biết dùng năng lực của mình có thể dùng phù chú tiêu diệt ma cà rồng này được không? Nếu như ma cà rồng này quá mức cường đại, không chỉ phá hủy phù chú của hắn, mà ngay cả tính mạng của hắn cũng không thể đảm bảo.
Suy nghĩ một lúc, hắn liền nhanh chóng lấy một khẩu súng ra, hướng lên bầu trời, bắn tín hiệu lên, một đám khói màu trắng bay thẳng lên bầu trời.
Hắc y nam nhân đang đợi cứu viện, nhưng qua hồi lâu vẫn không thấy ai đến, làm cho trong lòng hắn có chút bất an
Thấy vậy, Shere chỉ khẽ cười: “Đây là ngươi đang tìm cái tên Huyết săn đuôi sam sao?”
Hắc y nhân có chút kinh ngạc, hắn làm sao mà biết được điều này?
“Ngươi đem anh ấy đi đâu rồi?”
“Giết!” Shere hời hợt phun ra một chữ.
“Ngươi!”
Người đó chính là anh trai ruột của hắn! Anh trai hắn đã tiêu diệt được vô số ma cà rồng, thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều! Tại sao lại bị tên ma cà rồng trước mặt giết hại rồi?
Tên ma cà rồng trước mặt này rốt cuộc là cường đại đến mức nào?
Hiện tại, tâm tình muốn đùa giỡn của Shere với tên huyết săn này một chút cũng không có, hắn đưa tay kéo Tô Lị từ trên mặt đất đứng dậy, phất tay gọi ra một đám dơi.
Nhưng là tên huyết săn trước mặt này cũng không phải dạng dễ đối phó, hắn vung kiếm lên, trong chớp mắt đã tiêu diệt được hơn phân nửa số dơi mà Shere vừa tạo ra.
Thật đúng là khó chơi giống như anh trai của hắn vậy.
“Chậc chậc… ngươi rất nhanh đã giết được rất nhiểu sủng vật của ta. Bất quá ngươi cho là ngươi có thể giết được ta sao?”
“Các ngươi chính là đồ ma quỷ, sống trên đời này chỉ biết giết hại loài người, sự tồn tại của các ngươi căn bản không có tác dụng nào. Ta muốn giết chết hết tất cả các ngươi, báo thù cho anh trai của ta!” Hắc y nhân phẫn nộ vung kiếm, hướng Shere công kích.
Shere đem Tô Lị bảo vệ ở phía sau, tay không tiến lên đánh nhau với hắc y nam nhân. Mà tựa hồ tên hắc y nam nhân kia cũng đã chú ý tới Tô Lị, cho rằng cô là một ma cà rồng cấp thấp, cho nên hắn nhanh chóng thay đổi chiến lược, trước tiên tấn công tiêu diệt Tô Lị.
Phát hiện mục tiêu của hắn thay đổi, Shere nhanh chóng di chuyển che trước mặt hắn: “Cô ấy không phải người mà ngươi có thể đụng vào!”
Chỉ cần những lời này, hắc y nam nhân cũng có thể xác định được địa vị của Tô Lị trong lòng Shere, nếu như tên ma cà rồng này đã giết người thân của mình, vậy thì hắn sẽ giết chết người mà hắn yêu nhất!
Nhưng kết quả cũng không dễ dàng như tên hắc y nhân muốn, lực lượng của ma cà rồng trước mặt này quá mức cường đại, nếu như hắn đoán không sai, thì ma cà rồng này chắc hẳn thuộc cấp bậc Thân Vương.
Nếu hắn ta thật sự là một Thân Vương, vậy thì trận đấu lần này, cơ bản là hắn không thể có phần thắng.
Hơn nữa lực lượng của hắn đã tiêu hao mất một phần vì đuổi bắt hai tên ma cà rồng lúc nãy, trên người đã dần dần xuất hiện những vết thương nho nhỏ.
Hắc y nam tử lau đi vết máu trên khóe miệng, lấy ra quả cầu phù chú. Tô Lị thấy thế thầm kêu không tốt, khẽ giật giật vạt áo của Shere.
Chỉ thấy Shere vẫn giữ một bộ dáng không chút sợ hãi, khóe miệng cong lên, môi mỏng mở ra lạnh nhạt nói: “Cái này cũng khá phiền toái a!”
Cái này thật sự không phải chỉ phiền toái đâu a! Càng ngày Tô Lị lại càng sốt ruột.
Quả cầu phù chú bay lên bầu trời giống như lúc nãy, Tô Lị thừa dịp vòng ánh sáng còn chưa chiếu đến, vội vàng kéo tay Shere chạy ra ngoài.
Bất quá phạm vi vòng sáng của quả cầu đã bao trùm bốn phía, căn bản là bọn họ không thể chạy thoát được.
“Lily, em về trước đi, mấy cái này cũng không hề ảnh hưởng tới con người.”
“Đúng rồi, không phải ngài có thể dời đi trong nháy mắt sau? Ngài mau dùng cái đó mang chúng ta cùng trở về.”
“Vô dụng thôi. Chỉ cần ở trong phạm vi của phù chú, thì cho dù lực lượng nào của Huyết Tộc cũng không thể dùng.”
“Vậy thì ngài phải làm sao bây giờ?”
“Tin tưởng ta, ta sẽ không dễ dàng chết vậy đâu.”
Tô Lị nhìn hắn một lát, phát hiện quang cầu kia đã bắt đầu xoay tròn, bên trong vòng tròn đã xuất hiện một trận gió mạnh, phạm vi cũng bắt đầu thu nhỏ lại.
“Tôi hy vọng có thể nhìn thấy ngài còn sống.” Sau khi Tô Lị để lại những lời này, xoay người nhanh chóng chạy ra khỏi vòng tròn phù chú.
“Ngươi không chạy thoát được đâu!”
Shere xoay người nhìn hắc y nhân: “Ta cũng không nghĩ muốn chạy trốn a!”
“A… nhanh như vậy mà ngươi đã nhận thua rồi sao?”
“Ngươi nói thử coi!”
Nói thật, hắn cũng rất bội phục tên ma cà rồng này, từ trước đến giờ, những ma cà rồng bị nhốt vào trong vòng tròn phù chú này đều lộ ra bộ dáng vô cùng sợ hãi, hắn cũng chưa từng gặp qua ma cà rồng nào lạnh nhạt như vậy. Hơn nữa, một khi vòng tròn càng ngày càng thu nhỏ lại, thì ma cà rồng bị nhốt ở trong phải càng khó chịu mới đúng, nhưng tại sao tên này ngay cả một cái nhăn mày cũng không có.
Thật là mạnh!
Khi vòng tròn ngày càng thu nhỏ lại, Shere lại bất ngờ đi về phía hắc y nhân, làm cho hắc y nhân đề phòng giơ cây kiếm chỉ thẳng vào Shere.
Mà Shere vẫn không lộ ra chút biểu cảm nào, chỉ nhanh chóng bắt lấy thanh kiếm của hắc y nam tử, dùng một chút lực đoạt lấy thanh kiếm trong tay hắn.
Shere cầm thanh kiếm trong tay, ném thẳng lên phía quang cầu ngay bên trên, thanh kiếm giằng co một hồi với quang cầu. Shere lại mạnh mẽ vung tay, cầm kiếm dùng sức đâm xuyên qua qua quang cầu. Quang cầu ở phía trên lóe ra hào quang bốn phía, sau đó liền vỡ vụn thành trăm mảnh.
Hắc y nam tử không thể tin nhìn hành động của Shere, đây chính là thần vật mà gia tộc bọn họ dùng để săn ma cà rồng, sao lại có thể dễ dàng bị phá hủy như vậy?
Hắc y nam tử nhanh chóng lấy lại tinh thần, tính toán bỏ trốn, bởi vì hắn biết hắn tuyệt đối không thể đánh lại ma cà rồng trước mặt này. Nếu như hắn còn không trốn, thì kết quả không cần suy nghĩ cũng biết hắn sẽ nhanh chóng gặp lại anh trai của hắn.
Hắn để ý thấy được ở phía sau Shere, cách đó không xa có một bóng người lén lút, đó chính là Tô Lị vì vẫn còn lo lắng nên không đi, luôn trốn ở phía xa nhìn trộm bọn họ.
Trong nháy mắt Hắc y nhân đã chạy đến phía sau lưng Tô Lị, một phát bắt được nàng.
“A!” Bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, cho nên Tô Lị nhất thời có chút bị dọa sợ.
Nghe được tiếng kêu của Tô Lị, Shere vội vàng nhanh chóng xoay người lại nhìn, khi chứng kiến tình hình trước mắt làm cho hắn nhăn mày lại.
Thật đúng là tiểu ngu ngốc…