Bạn đang đọc Ba Tháng Đủ Để Anh Yêu Em: Chương 1: Lập gia đình – mong muốn của người mẹ già
Biệt thự Đinh gia
Trong căn phòng khách lộng lẫy với chùm đèn pha lê lung linh huyền ảo. Màu vàng dịu nhẹ bao trùm căn phòng với những kệ sách to cao. Một sự thoải mái nhẹ đối với bộ bàn ghế bằng ngọc điêu khắc tinh xảo.
Người phụ nữ với mái tóc điểm bạc búi gọn đang ung dung thưởng thức loại trà hảo hạng. Hương trà thơm ngát, hơi bay ngun ngút nhẹ nhàng theo nhịp chiếc quạt trần treo cao. Bà khẽ chu môi thổi nhẹ vào chất lỏng sóng sánh có màu nâu cam trong tách trà, nhấm nháp theo cảm khoái
– Nhã Duy, con cũng đã gần 30 tuổi r, cũng nên kiếm một cô về làm vk để mẹ còn có cháu để bồng chứ……
Người phụ nữ đó nói với giọng điệu hơi mất kiên nhẫn, à, đó đương nhiên là người mẹ đáng kính của tôi. Ấy nhưng lần chất vấn này k liên can đến tôi mà liên can đến ông anh ế vợ ngồi kế bên tôi kia….
Suốt buổi tối bà Nguyệt cứ thao thao bất tuyệt chuyện anh zai tôi k chịu cưới vk khiến tôi cảm khoái đến tột đỉnh, thi thoảng chen câu
– Phải đó….phải đó….nếu chưa có cháu bế má còn lai nhải dài dài, chi bằng anh lấy vk đi cho em được nhờ….ấy k…..ý em là……
Tôi bịt miệng mình lại cười khổ, câu nói ấy khiến người ta thật hối hận
– Mẹ à, công việc bên công ti ba còn nhiều, với lại con gái thường hay gây phiền phức lắm…._Nhã Duy mệt mỏi nói, nghe xong tôi lập tức quay phắt sang trừng mắt với anh ta, Nhã Duy cười trừ:” À thì ngoài em ra…..”
– Cả con nữa đó Nhã Nhược, ta cho con chơi thoải mái nốt năm nay thôi, nếu k dẫn bạn trai về ra mắt ta sẽ sắp xếp cho con đi xem mặt….._Bà Nguyệt điềm tĩnh nói, tôi khẽ rùng mình……
– Má…..má…..con trai lằng nhằng lắm, cứ từ từ ạ….._Tôi vội vã xua tay chối bay, Nhã Duy nghe vậy liền quay sang lườm tôi, tôi nuốt nước bọt ực 1 cái giải thích :” Em k nói anh”
– Tóm lại 2 đứa cũng chẳng còn ít tuổi nữa, mau mau lập gia đình đi nghe chưa?
– Dạ_Tôi và ông anh đồng thanh
……………..
– Oắt đờ heo?…..má mày chập mạch à?_Đầu dây bên kia vang lên giọng nói choe chóe rất có chiển vọng của con bạn thân tôi
– Thui thủi cái mồm mày, t mách mẹ._Tôi cợt nhả nói, môi luôn nở nụ cười nhẹ nhõm khi tán phét với con bạn Thùy Dương trời đánh này
– Mách đi….cùng lắm 2 bác cháu nắm tay nhau lên phường._Thùy Dương phồng má đáp nhí nhảnh bên kia. Tôi vừa ăn táo vừa lướt facbook vừa nói chuyện nên có phần hơi bận rộn, trả lời qua loa
– Thôi khỏi, phí tiền, t thà k mở mồm cho thế giới hòa bình
– Đấy, t biết cái tính kiệt sỉ ki bo nhà mày luôn tái phát lúc gần t mà hê hê_Thùy Dương hiện đang uống sinh tố 1 mình ở quán Bình Minh, cười nghiêng ngả trên chiếc ghế sắt, 1 chân đặt lên ghế, 1 tay chống lên bàn nghe đt, 1 tay nghịch ngợm chiếc ỗng hút màu xanh lá. Dáng ngồi bá đạo của cô nàng khiến mấy anh phục vụ khá đau lòng nha
– Cơ mà má t nói đúng, lấy chồng cũng tốt, đỡ bị người ta gán cho cái mác gái 22 còn ế_Tôi bật cười, nhanh chóng thoát face và dọn đống hột táo vứt ngổn ngang khắp xó nhà
– T cũng chịu m, như t nè, sống buông thả, mún chết thì chết mún sống thì sống, thực là vui ha ha_Thùy Dương khoái cảm nói, tôi chẹp miệng
– Nói thì hay….k phải m mắc chứng sợ con trai à?
– Có sao đâu….con người mà….đôi lúc phải yếu đuối 1 chút chứ
– Con điên, t cúp đây….à mà….m cũng gọi là người ấy hả?