Ba Nghìn Kiếm Giới Bản Dịch

Chương 9: Theo Gió Đông Tới Nhập Môn 3


Đọc truyện Ba Nghìn Kiếm Giới Bản Dịch – Chương 9: Theo Gió Đông Tới Nhập Môn 3


Đập vào mắt hắn là một tòa thành trì rất là hùng vĩ, toàn cửa thành được chế tạo từ sắt cứng, chưa tới gần nhưng vẫn có thể cảm nhận được nó dày nặng vững chắc đến mức nào, mà phía trên cửa thành là ba chữ to khiến cho mọi nỗi mệt nhọc của Tô Dạ đều không cánh mà bay.

 
Thạch Uy thành.

 
Trải qua nửa tháng, sớm hơn thời gian mà hắn dự đoán rất nhiều, mặc dù Tô Dạ rất thích sạch sẽ, nhưng hắn lại chỉ có một bộ quần áo, thế nên hắn chỉ có thể bảo đảm gương mặt và hai tay của mình vẫn coi như là sạch sẽ.

 
Ống tay áo rách nát như bị chuột cắn, đôi giày vải thì bám đầy bụi đất, tuy thoạt nhìn toàn thân đều cũ rách, nhưng tuyệt đối không đến mức sẽ bị người khác tưởng là tên ăn mày.

 
Trong túi quần Tô Dạ chỉ còn lại có mười đồng tiền, vào thành phải nộp mất một nửa, số còn dư lại e là chỉ đủ để ăn một bữa cơm, mà một bữa cơm của Tô Dạ cũng chỉ là hai cái bánh bao chay.

 
“Các ngươi thật sự có thể trợ giúp ta chứ.

.

.


 
Tô Dạ đã hạ quyết tâm, bởi vì bệnh của mẫu thân không thể kéo dài thêm nữa, còn có một điểm rất quan trọng, chính là vì cả ba kiếm hồn đều tỏ vẻ khảo hạch nhập môn không khó khăn, dựa vào bọn họ có thể dễ dàng thông qua, khó khăn chính là khảo hạch dược tu sau khi nhập môn, suy cho cùng ba người đều là kiếm tu, tu luyện cơ bản thì môn phái nào cũng như nhau, nhưng mà tiếp tục tu luyện về sau thì bọn họ chỉ chuyên về tấn công mà thôi.


 
“Tuổi của ngươi không có bất cứ vấn đề gì, còn lại khảo nghiệm nhập môn chính là tố chất thân thể và thiên phú, nếu như là thể tu, hẳn là sẽ chú trọng về tố chất thân thể hơn.


 
Tô Dạ gần như đã hiểu rõ nội dung khảo nghiệm nhập môn, về phương diện tố chất thân thể, mặc dù hắn không có thần lực trời sinh, cũng không phải là kim cương bất hoại, nhưng từ nhỏ hắn đã lo liệu việc nhà, chắc hẳn là cũng không kém hơn những kẻ cùng lứa tuổi, còn về phương diện thiên phú, Tô Dạ lại có chút lo lắng.

 
“Cho đến bây giờ các ngươi vẫn không nhìn ra ta có sẵn thiên phú gì không à?” Dọc theo đường đi Tô Dạ đã hỏi về vấn đề này rất nhiều lần rồi.

 
Nồi sắt biết Tô Dạ lo lắng, thế nên từ từ giải thích: “Ta đề nghị ngươi vẫn nên đi theo con đường kiếm tu đi, nếu như thế thì ngươi có thể làm thật ăn thật, nếu như tu luyện thành công, ngươi có thể tìm dược tu xem bệnh cho mẫu thân ngươi, như thế không phải dễ dàng hơn sao.


 
“Hỏi một đằng trả lời một nẻo!” Que cời lửa vẫn luôn thích đâm chọt nồi sắt.

                             
Từ khi gặp mặt nồi sắt và que cời lửa đã bất hòa, hai người đấu võ mồm cũng đấu đến mức vô cùng vui vẻ.

 
Chẳng qua dao phay biết bây giờ không phải là thời điểm để đấu võ mồm.

 
“Chúng ta là kiếm hồn, hơn nữa hiện tại thời gian thức tỉnh còn chưa được bao lâu, vẫn còn ở trong tình huống khá là suy yếu, nếu như hồn phách của chúng ta khôi phục được một chút, thì mới có thể trợ giúp ngươi ở phương diện này, bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể dùng kinh nghiệm của bản thân để giúp đỡ người, dù cho không biết kinh nghiệm của chúng ta có còn có tác dụng nữa hay không.


 
Dĩ nhiên là Tô Dạ không ký thác tất cả hi vọng vào kiếm hồn, làm người phải biết tự dựa vào chính mình thì mới lớn mạnh được.

 
Rất nhanh Tô Dạ đã hỏi thăm được địa điểm thể tu chiêu sinh, rất dễ tìm, bởi vì chỗ đó ở ngay gần lập tức phủ thành chủ ở trong thành.

 
Thạch Sơn môn.

Tô Dạ nhìn đại viện chiêu sinh trước mắt, dừng chân không tiến.

 
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì không đủ tiền, ghi danh cần phải giao tiền.

 
May là điều kiện nhập môn thể tu tương đối thấp, cả năm đều thu nhận đệ tử, Tô Dạ vốn còn muốn tìm xem thử có chỗ nào làm công để kiếm tiền không, nhưng mà hắn nhỏ như vậy, chỉ sợ cũng sẽ không có ai chịu chứa chấp.

 

Cuối cùng Tô Dạ vẫn đi vào đại viện, hắn chưa từng quên mục đích tới đây của mình.

 
“Hửm, một mình ngươi?”
 
Tô Dạ đánh giá tráng hán có thân thể còn khôi ngô hơn cả Ngưu Thiết Sơn, mà vị thể tu chiêu sinh cũng thể hiện ra mối nghi vấn của mình.

 
“Một người.

” Tô Dạ trả lời đơn giản sáng tỏ.

 
“Mười lượng bạc trắng tiền ghi danh.


 
“Không đủ tiền.


 
Mặc dù từ trước đến giờ vị thể tu này đều thích nói chuyện trực tiếp, nhưng mà Tô Dạ trực tiếp nói trắng ra như vậy vẫn khiến cho vị thể tu kia hơi nhăn mặt, cặp lông mày rậm cũng cau lại.

 
Tô Dạ biết mình đuối lý, nhưng lại không biết nên giải thích như thế nào.

 
Hai tròng mắt Tô Dạ như nước sơn, đen đến mức khiến cho người ta nhìn vào mà thấy bình tĩnh, vị thể tu kia có thể nhìn thấy được sự bướng bỉnh cố chấp từ trong ánh mắt bình tĩnh của Tô Dạ, đó là một loại cảm giác khó có thể dùng ngôn ngữ  để miêu tả, mà loại cảm giác này, lại khiến cho vị thể tu này bỗng cảm thấy hứng thú với Tô Dạ.

 
“Trước tiên cứ tiến hành một chút khảo nghiệm nhập môn đi.



 
Tô Dạ ngẩn ra, không nghĩ tới người này lại dễ nói chuyện đến thế.

 
Những môn phái khác thường kiểm tra cơ sở trước, sau đó mới khảo nghiệm đến thiên phú, mà thể tu thì hoàn toàn ngược lại.

 
“Đây là Kích Huyết đan, ngươi ăn nó đi.


 
Mặc dù Tô Dạ chưa từng tiếp xúc đến mấy quy trình này, nhưng mà cũng không thấy xa lạ gì, bởi vì bên cạnh hắn có kiếm hồn, vì để cho hắn thuận lợi nhập môn mà đã làm rất nhiều việc, không chỉ là thể tu, mà đặc điểm của mỗi môn phái khác hắn cũng hiểu rõ ít nhiều.

 
Kích Huyết đan, ý nghĩa cũng giống như tên, có thể kích thích máu trong cơ thể lưu động, có thể gia tăng khả năng bộc phát của cơ thể, hơn nữa còn đẩy nhanh khả năng hấp thu linh uy giữa trời đất hơn một chút.

 
Tô Dạ ăn Kích Huyết đan, vị thể tu kia cho Tô Dạ một khối ngọc trắng như màu mây, bảo Tô Dạ nắm trong tay.

 
Suốt một phút đồng hồ trôi qua, Tô Dạ cảm thấy máu trong toàn thân nóng lên hừng hực, một loại lực lượng mà chính mình chưa từng cảm nhận được bành trướng ở trong cơ thể, cứ như muốn lao ra khỏi thân thể nhỏ nhắn còn non nớt của hắn.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.