Đọc truyện Bá Đạo Mẹ Kế Mau Xuyên – Chương 90: Hội chợ đá quý (1)
Chỉ trong một ngày, chuyện Đường gia tan rã, thế lực phải phân chia lại đã lan ra toàn giới hắc đạo. Đặc biệt danh tiếng của Triều Ca lại càng vang xa, bắt đầu có không ít lời đồn đại về cô.
Thế nhưng cụ thể quá trình như thế nào thì không ai biết. Lí do chính là vì Sở Thiên Trần bị cô – một tiểu thư “chân yếu tay mềm” áp bức quá khủng khiếp, cực kỳ mất mặt; liền dùng quan hệ giấu nhẹm vụ này.
Vì thế câu chuyện về Đường gia càng gây tò mò.
Bắc Minh gia sau vụ này liền trở thành gia tộc đứng đầu hắc đạo. Trước đây vốn chỉ đứng ngang hàng với Sở gia, hiện tại đã lên cao hơn một bậc.
Cũng vì thế mà tin Triều Ca cùng Bắc Minh Dực sẽ đến tham gia hội chợ đá quý năm nay thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Đây liền trở thành sự kiện đông đảo người tham gia nhất năm.
Triều Ca mặc áo sơ mi kiểu màu trắng, chân váy đen ôm dài quá đầu gối, bên ngoài còn choàng thêm áo khoác. Cô xõa tóc, đeo kính râm. Đúng chuẩn nữ tổng tài siêu ngầu. Đứng bên cạnh là Bắc Minh Dực đẹp trai ngời ngời mặc vest đen, cẩn thận che chắn cho cô. Thuộc hạ của Bắc Minh gia vẫn như mọi ngày, nghiêm túc xếp hàng đi sau hai người.
Lúc Triều Ca và Bắc Minh Dực đến thì hội chợ thì sắp khai mạc rồi. Không ít người tranh thủ thời cơ đến làm quen, lôi kéo quan hệ, cơ mà…
– Ra là Diệp tiểu thư và Bắc Minh gia chủ, nghe danh đã lâu, hôm nay mới được gặp mặt. Tôi đến từ Trương thị, chuyên làm về bất động sản, không biết hai người có hứng thú tìm hiểu không? Trương thị chúng tôi trước giờ hợp tác đều rất ưu đãi đấy.
Triều Ca bày ra vẻ mặt chân thành:
– Không hợp tác, mua đứt thì có. Ông có hứng thú tìm hiểu không?
– …
Vị Trương tổng kia liền ngay lập tức cứng họng, xung quang không ít người bật cười. Thấy Triều Ca khó gần như vậy, mọi người liền chuyển mục tiêu sang Bắc Minh Dực:
– Nghe nói Bắc Minh gia đang muốn mở rộng địa bàn ra nước ngoài. Tôi có quen biết khá nhiều, nếu Bắc Minh gia chủ cần có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào. Đây là danh thiếp của tôi.
Bắc Minh Dực tiếp nhận danh tiếp xong liền rất có thành ý cảm khái một câu:
– Không ngờ còn có thể mở rộng địa bàn bằng quan hệ đấy. Vị tiên sinh này, thất kính rồi.
– Ặc…Tôi không có ý đó đâu…
Quần chúng ăn dưa xung quanh lại một lần nữa được trận cười lớn. Tuy vậy vẫn không ít người kiên trì đến lôi kéo quan hệ, dù lần nào cũng bị làm cho cạn lời bất lực.
Hầy, tin đồn quả thật không sai mà, hai người này quá khó đối phó rồi!
Lúc này một người đàn ông mặc vest đi tới. Trên ngực còn cài hoa hồng đỏ cùng bảng tên, xem ra là người chủ trì của hội chợ đá quý.
Mọi người tự giác đứng tách ra, nhường cho anh ta một đường đến thẳng chỗ Triều Ca và Bắc Minh Dực.
Triều Ca nhìn anh ta một chút.
Cũng là một người đẹp trai, có khí chất rất đặc biệt. Vừa ôn hòa, vừa thanh nhã, lại rất cao quý. Đến nụ cười cũng đạt đến chuẩn mực luôn.
Không giống như Đường Minh là một tên điên giả vờ thanh lịch, anh ta chính là loại thanh lịch từ trong xương cốt toát ra.
Đặc biệt còn có vẻ thâm sâu, dày dạn kinh nghiệm thương trường. Quả giống một con cáo già.
Người đàn ông lịch sự cúi chào hai người. Chủ động chào hỏi:
– Bắc Minh gia chủ, Diệp tiểu thư, hân hạnh được gặp. Tôi là Từ Thanh Diễn, thiếu chủ Từ gia, thay mặt cho Từ gia đến chủ trì hội chợ đá quý hôm nay. Tôi được căn dặn là phải tiếp đón hai người thật tốt, mong được chiếu cố.
Bắc Minh Dực cũng gật đầu lịch sự chào lại. Riêng chỉ có Triều Ca đăm chiêu suy nghĩ.
Hình như cô nhớ trong nguyên tác là hậu cung của nữ chính có hai nam nhân họ Từ đấy, còn là anh em cùng cha khác mẹ cơ.
Hệ Thống, nhắc lại đi.
Không bao giờ nhá! Ký chủ cô tự mình nhớ đi! Bản Hệ Thống còn lâu mới nhắc cho cô!
Đấy là tiếng lòng của Hệ Thống còn trên thực tế thì…
Thân phận của Từ Thanh Kha được giấu kín cho đến khi Từ gia chủ chia quyền thừa kế. Lúc đó anh ta cũng được hưởng một nửa. Từ Thanh Diễn cùng Từ phu nhân không cam tâm, vì thế một trận chiến tranh giành quyền lực nổ ra.>
Rồi tại sao hai người lại cùng vào hậu cung của nữ chính được? Không phải kịch bản thông thường là nữ chính sẽ giúp một bên chiến thắng rồi xử đẹp bên còn lại sao? Giống như giữa Sở Thiên Trần và Bắc Minh Dực vậy, cô ta cũng giúp Sở Thiên Trần rồi xử đẹp Bắc Minh Dực mà?!
…
Kịch bản chủ nhân ngươi viết đúng thật là đoạn sau não tàn hơn đoạn trước, càng đọc càng chán. Quá là vô lí luôn đấy, không thể hiểu nổi.
Đúng là motip mới lạ, đột phá giới hạn não tàn luôn. Tinh hoa của sự vô lí à?
Không muốn nói chuyện với Ký chủ. Chờ Chủ Nhân ta về sẽ cho cô biết tay hừ hừ.
Trần Mộng Nhiên đang đi cùng với Tần Mặc ngồi ở khán đài ngay gần đó. Cô ta âm thầm bóp chặt li nước trong tay, trong mắt là đố kỵ không thể che giấu.
Vì cái gì? Vì cái gì chứ?
Tại sao Diệp Thiên Thu lúc nào cũng ưu việt hơn cô ta? Bao nhiêu người có máu mặt trong giới đều muốn tìm cô ta hợp tác. Thậm chí đến Từ gia giàu có lớn mạnh cũng phải nể mặt vài phần.
Còn bản thân cô ta thì sao? Cô ta phải chịu bao khổ cực tủi nhục bán rẻ thân xác mà cũng chưa làm gì được Diệp gia. Rồi đến cả Giang Thần cũng bỏ rơi cô ta.
Tất cả đều là tại mày! Diệp Thiên Thu!
Nhất định tao sẽ không tha cho mày đâu!
Trần Mộng Nhiên quay sang nhìn Tần Mặc:
– Anh đã chuẩn bị hết chưa vậy?
– Đương nhiên là rồi, em nghĩ tôi là ai chứ? Năng lực làm việc của tôi mà em còn phải nghi ngờ sao?
– Được, em tin anh. Tuyệt đối đừng làm em thất vọng đấy.