Bá Đạo Mẹ Kế Mau Xuyên

Chương 3: Trả lại hết cho cô!


Đọc truyện Bá Đạo Mẹ Kế Mau Xuyên – Chương 3: Trả lại hết cho cô!

Chưa đầy 10 phút sau, thuốc đã bắt đầu có tác dụng. Lâm San San lúc này đang cười nói với những diễn viên cùng công ty, bắt đầu thấy có phản ứng, cả người mệt mỏi vô lực, đặc biệt cảm thấy nóng như lửa đốt. Vài người thấy thế bèn dìu Lâm San San đến phòng nghỉ.

Triều Ca ở một bên quan sát tất cả. Quả nhiên trong li nước đó không có gì hay ho mà.

Đề phòng chứ, mi bị ngu à.

Yêu cầu ký chủ không đả kích bổn hệ thống huhu.

Rồi, bây giờ chỉ cần nhắn cho Triệu tổng và phóng viên thôi. Để đề phòng vạn nhất, Triều Ca không dùng số điện thoại mình nhắn mà dùng loại sim một lần.“9 giờ tối nay, dạ hội Hối Tinh, phòng nghỉ 108. Không gặp không về.”

Giờ cô chỉ cần về nhà ngủ, đợi xem tin tức ngày mai thôi.

– ———————————————

Lâm San San còn đang mê man nằm trên giường, không hay biết có một bóng người đang mở cửa tiến vào phòng cô ta. Không ai khác chính là Triệu tổng.

“Thì ra là Lâm San San à, tưởng thanh thuần ngọc nữ thế nào, hóa ra cũng chỉ vậy thôi.”

Triệu tổng ngồi lên giường, cởi áo sơ mi đè lên người Lâm San San. Cô ta lúc này mới phát giác ra được. Thế nhưng do tác dụng của thuốc, Lâm San San không mảy may quan tâm điều gì nữa. Hai người thuận thế lăn lộn một hồi.

(viết H khó khăn quá huhu)

Sau 30 phút, các phóng viên cũng đã kéo đến đông nghịt trước cửa phòng 108.

– Cái tin nhắn nói trong phòng 108 này có chuyện tốt của Lâm San San có phải thật không vậy?

– Cái này không ai biết được, nhưng mà Lâm San San dù sao cũng là một tiểu hoa đán đang hot, lại theo kiểu thục nữ thanh thuần. Nếu thu được chuyện tốt của cô ta, đảm bảo cực kỳ hot!

– Tôi còn tưởng cô ta trong sáng lắm chứ.


– Cái giới showbiz này làm gì có mấy ai thật sự trong sạch chứ…

Cùng lúc đó, Triều Ca lại tiếp tục gửi thêm một tin nhắn nữa:

“Tới giờ rồi.”

Nhận được tin nhắn, các phóng viên lập tức phá cửa vào. Đập vào mắt họ là hai bóng người đang kịch liệt lăn lộn trên giường.

– Trời ạ, là Lâm San San thật kìa…

– Đứng ra đó làm gì, còn không mau quay lại…

Tiếng máy chụp ảnh liên tục vang lên. Lâm San San lúc này mới hoàn hồn, gấp gáp kéo chăn che cơ thể đầy dấu vết xanh tím lại.

– Cô Lâm, không biết cô và Triệu tổng là quan hệ như thế nào, diễn viên và nhà đầu tư?

– Triệu tổng, chúng tôi biết rằng ông đã có vợ, xin hỏi vợ ông có biết về quan hệ của ông với Lâm San San không?

– Cô Lâm, các fan đều cho rằng cô là thục nữ thanh thuần, cô có muốn giải thích gì không?

– Cô Lâm…

Lâm San San lúc này vô cùng hoảng hốt, không còn tâm trí đâu mà trả lời câu hỏi của phóng viên…

Xong rồi

Cô ta xong thật rồi…

Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

Đúng rồi, chính là Ôn Noãn, con tiện nhân này…

Một đêm bùng nổ tin tức.Tiểu Hoa Đán Lâm San San #Triệu Bất Đình

Sự thật Thục nữ thanh thuần Lâm San San

Lâm San San cút khỏi giới showbiz

Cố Tổng công bố vị hôn thê

Triều Ca vừa tỉnh dậy, thấy trên mạng đang dậy sóng. Top hot search đều do giải trí Hối Tinh bao trọn. Xem ra lần này Lâm San San thảm rồi, nhờ vậy mà chuyện của nguyên chủ và Cố Thanh Hàn cũng không bị đào lại. Sực nhớ ra chiều nay cô còn buổi quay cuối cùng trong phim “Đào liên”, tuy cô chỉ là nữ phụ nhưng Lâm San San là nữ chính. Vì vậy nhất định cô phải đi xem trò hay rồi.

Buồi chiều, đến đón Triều Ca là trợ lí của cô-Tiểu Diệp. Một cô nhóc đáng yêu biết nghe lời, còn đặc biệt sùng bái cô.

– Oa, chị Ôn Noãn, mấy ngày không gặp chị lại đẹp lên rồi.

– Con bé này, em mới đáng yêu hơn ấy.

Triều Ca vừa nói vừa nở nụ cười mười phần soái khí.

Tiểu Diệp thoáng chốc đỏ mặt. Oa, chị Noãn đẹp trai quá đi…

– Thôi nhanh lên, chúng ta đến phim trường.

– Dạ vâng chị!


– À mà Tiểu Diệp, chút nữa đến nơi em làm giúp chị mấy việc…

Phim Trường

– Tiếp theo là cảnh quay cố 290: Vân phi đến Thục phi ở lãnh cung, hai người cãi nhau một trận. Ôn Noãn, Lâm San San, hai người chuẩn bị đi.

– Đạo diễn, cảnh này có một đoạn Vân phi tát Thục phi, em thấy cảnh này làm thật thì hiệu quả sẽ tốt hơn, được không ạ? –Lâm San San lên tiếng.

– Ôn Noãn, cô thấy thế nào?

– Được, tôi không vấn đề gì. –Triều Ca trả lời đạo diễn.

Lâm San San âm thầm nở một nụ cười đắc ý, con tiện nhân Ôn Noãn, hôm nay tao sẽ cho mày một bài học. Mọi người xung quanh âm thầm thở dài, xem ra Ôn Noãn thảm rồi.

– Được, vậy action!

– —————–

– Thục phi, ngươi huênh hoang bao lâu nay, cuối cùng đã biết hậu quả chưa?

– Sao? Ta làm thế nào?

Ánh mắt Triều Ca mê ly, làm người ta đắm say.

– Ngươi! Đến chết cũng không biết hối cải!

– Hối hận? Đời này ta chưa từng biết đến hai từ này!

Vân phi đưa tay lên tát Thục phi. Khi bàn tay Lâm San San sắp chạm đến mặt Triều Ca, cô nhanh nhạy tránh qua, bàn tay Lâm San San chỉ đánh được vào không khí.

– Đạo diễn! Ôn Noãn cô ta…

Lâm San San chưa kịp nói hết câu, Triều Ca đã phun ra một búng máu.

– Lâm San San! Cô làm gì thế hả?

– Đạo diễn! tôi rõ ràng chưa đánh trúng mặt cô ta, nhất định là Ôn Noãn cố ý!

Mọi người trong đoàn làm phim cũng xì xào:

– Cái cô Lâm San San này suốt ngày bắt nạt người khác, đúng là không biết xấu hổ!


– Hôm nay cô ta cừa lên hot search ngủ với một lão già đã có vợ, vậy mà chiều nay đã có thể đánh người.

– Ôn Noãn thật tội nghiệp. Hạng người như Lâm San San quả thật không ra gì mà!

– Các người nói gì thế hả? Tôi hoàn toàn chưa có đụng trúng mặt Ôn Noãn! – Lâm San San hét lên.

Trợ lí của cô ta thấy vậy đến gần khuyên nhủ:

– Chị San, hay chị xin lỗi Ôn Noãn trước đi, cô ấy…

Tiểu trợ lí chưa khuyên được hết câu đã bị Lâm San San giáng cho một cái tát thật mạnh, lảo đảo ngã xuống, trên miệng cũng chảy máu y như Ôn Noãn.

– Lâm San San! Cô có muốn quay phim nữa không! –Đạo diễn gắt lên.

– Đạo diễn, em… em rõ ràng…

– Không giải thích gì nữa, cô có thể đi được rồi!

Lâm San San ngồi sụp xuống, ánh mắt đầy căm giận nhìn về phía Triều Ca

Chiết tiệt! Lại là ngươi! Con tiện nhân Ôn Noãn!

– ————-

– Chị Ôn Noãn, chị có làm sao không? – Tiểu Diệp chạp vội đến chỗ Triều Ca.

– Chị không sao. Chuyên chị bảo em đã làm xong chưa?

– Dạ rồi! Em đã quay lại đầy đủ!

– Tốt, để chị xem lần này Lâm San San trở mình thế nào…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.