Đọc truyện Bá Chủ Hắc Đạo – The King And Nữ Vương Hắc Đạo – The Queen – Chương 98: Ngoảnh Mặt
” Tứ hoàng gia bảo” nó lễ phép cúi đầu, đôi môi mím chặt , đến khi họ đặt người ngồi xuống, thì nó mới thôi không chào, ngồi một chỗ
Queen, cháu phải có lời giải thích cho ta ngay” Thiên Ưng nắm chặt cái tẩu, trong phút chốc tưởng chừng ông có thể bóp nát
Nó nhìn anh chăm chú, đôi mắt bị hút vào vực thắm không đáy, anh không lộ sát khí nhưng gân xanh trên mặt và tay đã nổi lên, chứng tỏ anh đang rất kìm nén
” trước hết, tôi sẽ nói luôn, cháu Là Sở Kiều, con của Hoàng Mặc Liên Thành , chắc ông cũng biết”
Thiên Ưng cau mày, nhìn tôi chăm chú, gương mặt có chút cân đo rồi cười nhạt
” QUả nhiên”
” Chuyện tối nay, tôi có thể nói là Thiên Thần đã tự tử chứ?” nó nhìn một loạt, rồi hỏi
” Lý do ở đâu, chẳng có chuyện gì khiến con bé tự tử cả” Thiên Ưng gằn giọng, ông cực không thích cái kiểu ăn nói này, dấu đầu ở đuôi
” Mọi người xem qua bản thông tin lý lịch đi đã, tôi đã cho điều tra về thân thế của Thiên Thần, và đã nhận được hồ sơ, có một người con gái tên Lâm vân, ông có nhận ra không” nó đẩy hồ sơ đến chỗ họ, Thiên Ưng vội mở ra xem, quả thực giống
” Còn vết bớt” Thiên Ưng hút , phả khói mờ nhạt như sương ảnh
” Làm giả cũng vô cùng đơn giản” nó nhìn Thiên Kỳ, anh vẫn im lặng , làm nó có chút run sợ
” Nếu ngươi nói đây là Thiên thần giả , vậy Thiên Thần thật đâu?” Thiên Ưng nhìn nó, ông cố nén lại nước mắt
” Tôi chưa điều tra được , nhưng sớm muộn cũng sẽ có kết quả” nó nhìn ông, quả quyết,
” Đi đi” giọng nói trầm lặng quen thuộc khiến nó thức thời nhìn chằm chằm, anh tựa nhắm mắt, và câu nói đầu là đuổi cô đi
Chẳng lẽ anh không tin cô, dẫn chứng của cô còn chưa đủ sao! ! ! !
” Jk tiễn khách” anh bỏ lên phòng, Thiên Ưng với bóng lưng cô độc, ông dường như đang nếm mùi cảm xúc quá khứ, gặp lại con gái Liên Thành trong thời điểm này, ông thực sự sợ hãi với những gì mình làm
Nó nhìn anh lần cuối, nhìn vóc dáng và tấm lưng cao lớn lần cuối, đầy sự kiêu ngạo và cô độc,nó chỉ muốn xông đến ôm lấy, nhưng cũng xoay người bỏ đi
Đêm hôm ấy như một cơn sóng thần đổ bộ vào dinh thự Thiên tộc, nhưng người ngoài vẫn không hề hay biết
” Giải quyết xong rồi ư?” Tony nhìn nó, hỏi han
” Ừ, xong rồi” nó gật đầu, bước nhanh trên con đường được lợp đá, muốn khóc nhưng không thể , nước mắt đối với nó là sự yếu đuối
Con xe Ferrari lăn bánh thật nhanh, chẳng mấy chốc dinh thự Thiên tộc đã khuất xa tầm bóng, ẩn trong rừng cây
Hết , tất cả đã hết, từ giờ , nó sẽ thực hiện theo đúng kế hoạch, sẽ con đường của nó, cho dù gặp ngã rẽ nào, cũng sẽ vì lợi ích của bản thân
Vuốt ve khẩu súng mạ bạc, con xe đi tới biệt thự ở ngoại ô, chờ tới ngày mai rồi sẽ rời khỏi nơi này.